Đám cường giả Huyết Diễm Kỳ Lân Tộc nhất tề đứng lên, sắc mặt kinh nghi bất định. Cũng may, bọn chúng nhìn thấy vẻ mặt Tộc trưởng thản nhiên, sự lo âu trong lòng mới chậm rãi tiêu tan đi.
- Tộc trưởng, vừa rồi…
Đầu Kỳ Lân gãy sừng kia chuẩn bị hỏi cái gì.
- Không cần lo lắng!
Nhưng Tộc trưởng Huyết Diễm Kỳ Lân Tộc đã trực tiếp cắt đứt lời của hắn.
Phía bên kia, trong đám chủng tộc Thái Cổ phụ cận Triệu Phong, có không ít kẻ cảm nhận nhạy cảm phát hiện ra, vừa rồi trên người Triệu Phong có năng lượng cường đại ba động.
- Xảy ra chuyện gì? Thiên địa dị biến vừa rồi, chẳng lẽ là do hắn mang tới?
Ánh mắt Tiểu Linh kinh dị nhìn chằm chằm Triệu Phong, trong lòng có chút khiếp sợ. Lẽ nào là do Thần Mâu thứ chín ban tặng cho Triệu Phong loại lực lượng đó? Hắn thật là kẻ có được Thần Mâu thứ chín sao?
- Dựa vào loại phương pháp chưởng khống Mộng Cảnh Thái Cổ này, Cổ Thần Bát giai cũng hoàn toàn không phải là đối thủ của ta!
Trong lòng Triệu Phong thoáng vui vẻ. Bất quá hắn cũng biết, chỉ khi nào ở trong Mộng Cảnh Thái Cổ, hắn mới có được loại ưu thế này.
Sau đó, Triệu Phong lại tiếp tục củng cố tu vi thực lực, đồng thời nghiên cứu lực lượng Thần Mâu. Trong thời gian này đó, dần dần cũng có càng nhiều thành viên của Huyết Diễm Kỳ Lân Tộc chạy tới nơi đây.
Mãi đến một tháng sau, đại bộ đội bên trong Huyết Diễm Kỳ Lân Tộc toàn bộ đã đến.
- Đại nhân, có thể bắt đầu rồi!
Tộc trưởng Huyết Diễm Kỳ Lân cung kính nói với Triệu Phong.
Hưu!
Triệu Phong phóng người bay lên, nhưng vẫn như cũ bảo trì khoảng cách nhất định với Huyết Diễm Kỳ Lân Tộc. Toàn thể thành viên Huyết Diễm Kỳ Lân Tộc đều quan sát Triệu Phong, thấp giọng nghị luận, ánh mắt hoặc kinh ngạc hoặc khinh thường.
- Để ta tới nhìn xem, ngươi có phải là kẻ có được Thần Mâu hay không?
Bên trong Huyết Diễm Kỳ Lân Tộc, một con Kỳ Lân hồng sắc khuôn mặt dữ tợn trực tiếp lao ra.
- Cổ Thần Bát giai!
Tiểu Linh kinh hô một tiếng.
Tuy rằng trước đây Triệu Phong đã từng đánh bại Thiết Hỏa lực lượng đạt tới Cổ Thần Bát giai. Nhưng dù sao Thiết Hỏa cũng là dưới sự trợ giúp âm thầm của Tộc trưởng, lực lượng tạm thời đạt tới Cổ Thần Bát giai, những phương diện khác đều vẫn là Cổ Thần Thất giai, không thể nào chân chính đánh đồng với Cổ Thần Bát giai.
- Grào!
Đầu Kỳ Lân hồng sắc kia ngửa mặt lên trời gào lớn, trực tiếp kích hoạt lực lượng huyết mạch. Một cỗ hỏa diễm xích sắc đột nhiên mạnh mẽ bạo trướng, giống như một đạo long quyển hỏa diễm, điên cuồng dâng lên trong thiên địa, khiến cho tâm thần người khác rung động.
- Nếu như ngươi muốn kiến thức, vậy ta liền để cho ngươi kiến thức một chút a!
Mái tóc ngân sắc mộng huyễn kia của Triệu Phong không gió tự động. Tả Mâu của hắn càng hiện ra quang thải dị sắc sáng ngời.
Ông!
Một đạo quang trạch mê ly mộng huyễn hiện lên bên trong Tả Mâu Triệu Phong. Bộ phận ý chí linh hồn của Triệu Phong xen lẫn một cỗ lực lượng Bản Nguyên Thần Mâu, dung nhập vào trong một phương thiên địa.
Triệu Phong nhất thời có cảm giác, phiến thiên địa này dường như đã trở thành thân thể của chính mình. Ý niệm khẽ động, một cỗ áp lực thiên địa tuyệt cường đột nhiên hàng lâm xuống. Thiên địa vĩ lực to lớn kia áp bách thẳng về phía đầu Hồng Viêm Kỳ Lân kia.
Hô phốc!
Liệt hỏa ngập trời trên người đầu Hồng Viêm Kỳ Lân kia phảng phất như gặp phải sóng biển vậy, uy năng giảm thấp, hỏa diễm cũng chậm rãi ảm đạm xuống.
- Cái này… là chuyện gì xảy ra?
Đầu Hỏa Diễm Kỳ Lân kia nhất thời cả kinh. Lực lượng mà hắn vừa mới kích hoạt huyết mạch đạt được kia, trong nháy mắt đã bị áp chế xuống. Thực lực hiện tại của hắn so với trước khi kích hoạt huyết mạch lại còn yếu hơn một bậc nữa.
- Thiên địa dị động kia trước đây, hóa ra chính là do hắn!
Trong Huyết Diễm Kỳ Lân Tộc, một vài Huyết Diễm Kỳ Lân nhất thời đều hiểu ra, quát lớn một tiếng. Trước đây bọn chúng vẫn cho rằng là một vị cường giả tuyệt thế nào đó, thực lực tương đương với Tộc trưởng, đã hàng lâm.
- Đây là lực lượng bản nguyên của thiên địa!
Tộc trưởng Huyết Diễm Kỳ Lân kinh ngạc lẩm bẩm. Ánh mắt hắn nhìn về phía Triệu Phong, trong nháy mắt trở nên kích động.
- Ngươi chỉ là một Cổ Thần Thất giai, cho dù lực lượng của ta bị áp chế, nhưng ngươi cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của ta!
Đầu Hồng Viêm Kỳ Lân kia điên cuồng rít gào. Toàn thân hắn hóa thành một đoàn hỏa cầu cực nóng, nghiền áp thẳng về phía Triệu Phong.
- Vậy sao?
Triệu Phong mỉm cười. Không gian thiên địa cũng theo đó nổ vang một trận.
Ông oanh!
Một bộ phận ý chí linh hồn của hắn dung nhập vào trong thiên địa, ý niệm khẽ động, một cỗ lực lượng hạn chế không gian tập trung bốn phía xung quanh Hồng Viêm Kỳ Lân.
Đầu Hồng Viêm Kỳ Lân kia vừa muốn thi triển Không Gian Áo Nghĩa, lại phát hiện hắn căn bản không cách nào vận chuyển nửa điểm lực lượng Không Gian. Thậm chí bản thân hắn cũng bị không gian ràng buộc, năng lực hành động giảm xuống thật lớn.
Bá!
Bốn phía xung quanh Trường bào Thời Không trên người Triệu Phong chợt hiện lên một tầng không gian hư ảnh. Thân hình hắn bỗng nhiên lóe lên, đi tới sau lưng Hồng Viêm Kỳ Lân.
- Di Thiên Chưởng!
Triệu Phong vận chuyển Không Gian Áo Nghĩa. Giờ phút này, Không Gian Áo Nghĩa của hắn không chỉ được Trường bào Thời Không tăng phúc, lại còn được lực lượng Không Gian của Mộng Cảnh Thái Cổ tăng phúc.
Đạo chưởng ảnh hư vô kia trong khoảnh khắc xuất hiện, đã liền biến mất.
Ầm ầm!
Khi đạo chưởng ảnh hư vô này một lần nữa xuất hiện, đã đi tới trước mặt Hồng Viêm Kỳ Lân kia, trực tiếp nghiền áp thẳng về phía thân thể nó.
- A!
Đầu Hồng Viêm Kỳ Lân kia kêu thảm một tiếng, thân hình bay ngược về phía sau, hung hăng đập thẳng vào trong lòng đất phía dưới. Cho dù thân thể của nó là Huyết Diễm Kỳ Lân Tộc, tu vi Cổ Thần Bát giai, nhưng cũng không thể thừa nhận nổi uy năng của một chưởng này.
Thế nhưng, sao nó lại có thể chịu thua đơn giản như vậy?
Ầm ầm!
Trong lòng đất, một đoàn hỏa diễm phong bạo thổi quét ra, đầu Hồng Viêm Kỳ Lân kia hóa thành một đạo diễm quang, hung hăng bắn thẳng về phía Triệu Phong.
- Liệt Nhật Diễm Quang!
Trên đường phóng tới, Hồng Viêm Kỳ Lân lại thi triển ra chiến kỹ huyết mạch, trong miệng bắn ra một đạo liệt quang hồng sắc cực nóng. Những nơi đạo liệt quang hồng sắc kia đi qua, tất cả mọi thứ đều bị đốt cháy sạch sẽ. Uy năng nóng bỏng kia khiến cho rất nhiều chủng tộc Thái Cổ trong phạm vi hơn vạn dặm cũng bị thiêu đốt đau đớn một trận.
- Thần Mâu Phân Giải!
Tả Đồng của Triệu Phong chậm rãi vận chuyển, một cỗ đồng lực ba động mang theo một đạo thải sắc mộng huyễn chậm rãi lan tràn ra.
Hô!
Đạo liệt quang hồng sắc bắn về phía Triệu Phong kia, từng đoạn từng đoạn chậm rãi tiêu tán. Trong mắt của người bên ngoài, bốn phía xung quanh Triệu Phong giống như một cái vùng cấm vậy, tất cả những lực lượng tới gần phiến vùng cấm này, chắc chắn là sẽ biến mất!
Bá! Bá!
Thân hình Triệu Phong lóe lên trong không gian, khiến cho đầu Hồng Viêm Kỳ Lân kia không thể nào đoán được, cuối cùng Triệu Phong sẽ từ chỗ nào công kích hắn.
- Thần Mâu Phục Chế, Liệt Nhật Diễm Quang!
Triệu Phong cũng không quá mức tiếp cận Hồng Viêm Kỳ Lân, mà trực tiếp sử dụng Thần Mâu Phục Chế tiến hành công kích nó.
Ông!
Một đoàn quang vụ mộng huyễn mang theo đồng lực ba động kinh người, từ trong Tả Mâu của hắn lan tỏa ra. Bỗng nhiên, trong quang vụ mộng huyễn kia chợt bắn ra một đạo liệt quang hồng sắc cực nóng.
- Đây là… Tuyệt chiêu của ta!
Đầu Hồng Viêm Kỳ Lân kia cực kỳ kinh chấn.
- Đây là lực lượng Thần Mâu của hắn sao?
Phương xa, trong lòng Thiết Hỏa kinh tâm động phách. Lần này, hắn lấy thân phận người đứng xem, một lần nữa nhìn thấy năng lực không thể tưởng tượng nổi kia của Triệu Phong. Ngay cả Thiết Hỏa cũng không phát hiện, trong bất tri bất giác hắn đã tán thành thân phận Thần Mâu thứ chín của Triệu Phong!
Ầm ầm!
Đạo liệt quang hồng sắc cực nóng kia chính xác đánh trúng lên người Hồng Viêm Kỳ Lân. Sau khi đánh trúng một kích, Triệu Phong lại bổ sung thêm mấy phát linh hồn đồng thuật nữa.
- A!
Bên trong hố hỏa diễm bốc cháy nghi ngút, đầu Hồng Viêm Kỳ Lân kia thống khổ kêu lên. Song trọng đả kích cả vật chất lẫn linh hồn, cộng thêm thiên địa áp chế cùng bài xích, hắn đã triệt để mất đi năng lực chiến đấu.
- Thất bại!
Phương xa, Huyết Diễm Kỳ Lân Tộc toàn bộ ngây ngẩn tại chỗ. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, bọn chúng vĩnh viễn không thể nào tin nổi, một gã Cổ Thần Thất giai, có thể đơn giản như vậy đánh bại Cổ Thần Bát giai Huyết Diễm Kỳ Lân.
- Để ta đánh với ngươi một trận!
Trong đám huyết vân xích hồng sắc kia, một đầu Kỳ Lân khí tức càng cường đại hơn, đạt tới Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong, nôn nóng muốn đánh một trận với Triệu Phong, tẩy rửa sỉ nhục của Huyết Diễm Kỳ Lân Tộc.
- Hừ!
Triệu Phong hừ lạnh một tiếng, một cỗ ý chí đồng lực cường đại ba động từ bên trong Tả Mâu của hắn tản ra. Sau một khắc, Tả Mâu của Triệu Phong đã biến thành con ngươi màu đen bình thường. Thế nhưng, trên bầu trời lại đột nhiên xuất hiện một đầu Di Thiên Ngân Mâu.
Đầu ngân mâu kia to lớn khôn cùng, bên trong lưu động đủ mọi màu sắc quang trạch, lạnh lùng vô tình, phảng phất đại biểu cho thiên uy, quan sát sinh linh phía dưới.
Bỗng nhiên, đầu ngân mâu mộng huyễn thật lớn kia bỗng nhiên chuyển động. Một màn này khiến cho tất cả sinh linh phía dưới, trong lòng dâng lên một cỗ ý tứ sợ hãi.
Đầu ngân đồng kia thật sự quá lớn, nếu đầu nhãn đồng này là nhãn đồng của một sinh linh nào đó, khó có thể tưởng tượng nổi đầu sinh linh kia sẽ khổng lồ đến cỡ nào? Cuối cùng, ngân đồng mộng huyễn kia đột nhiên tập trung trên người đầu Huyết Diễm Kỳ Lân đang chuẩn bị lao ra kia.
Một cỗ uy áp thiên địa vô cùng vô tận mang theo lực lượng tinh thần không thể hình dung, mạnh mẽ hàng lâm trên người đầu Huyết Diễm Kỳ Lân kia.
- Cái này… là…
Đầu Huyết Diễm Kỳ Lân kia nhất thời có cảm giác, trời cao vô tận dường như muốn sụp đổ xuống vậy. Toàn thân hắn run rẩy, gian nan chống cự cỗ thiên uy này. Linh hồn của hắn cũng hồi hộp run rẩy một trận dưới cỗ lực lượng tinh thần kia.
Mà đám tộc nhân bốn phía xung quanh đầu Huyết Diễm Kỳ Lân này cũng đồng dạng gặp phải lực lượng vô hình lan đến. Những gã Huyết Diễm Kỳ Lân này, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía chân trời, trong lòng sinh ra một cỗ cảm giác nhỏ bé, vô lực.
Ánh mắt Tộc trưởng Huyết Diễm Kỳ Lân Tộc đồng dạng nhìn chăm chú vào ngân đồng mộng huyễn trên thiên không, che khuất bầu trời, giống như Thần linh chí cao kia, trong lòng kinh hãi không cách nào hình dung nổi.
- Chúa Tể đại nhân!
Tộc trưởng Huyết Diễm Kỳ Lân Tộc bỗng nhiên mở miệng hô lớn. Đám tộc nhân Huyết Diễm Kỳ Lân Tộc còn lại, toàn thân nhất thời chấn động mạnh.
- Chúa Tể đại nhân!
Một gã Huyết Diễm Kỳ Lân đồng dạng hô lên.
- Chúa Tể đại nhân! Chúa Tể đại nhân!
Càng lúc càng nhiều tộc nhân Huyết Diễm Kỳ Lân cũng theo đó hô lớn. Từng đợt thanh âm triều bái vang vọng bên trong thiên địa. Phía bên kia, đám chủng tộc Thái Cổ thủ hạ của Triệu Phong cũng phát ra từ nội tâm gào lên:
- Chúa Tể đại nhân!
Cùng thời khắc đó, lấy nơi đây làm trung tâm, tất cả các sinh linh trong phương viên mấy trăm vạn dặm đều ngẩng đầu nhìn kỹ đầu ngân mâu tại chân trời xa xa kia. Theo từng tiếng Chúa Tể đại nhân kinh thiên vang dội kia, bọn chúng cũng theo đó mà quát kêu.
Trên bầu trời, đại bộ phận ý thức của Triệu Phong đã hoàn toàn đắm chìm trong đầu Di Thiên Chi Mâu khổng lồ kia. Hắn cũng không nghĩ tới, vận dụng lực lượng Bản Nguyên Thần Mâu, thi triển Di Thiên Chi Mâu, không ngờ lại trở thành như vậy. Lúc này, tầm mắt của hắn rộng lớn cực kỳ, hắn quan sát vô tận sinh linh trong thiên địa, lắng nghe thanh âm triều bái của bọn chúng.
Tâm thần của hắn cũng kịch liệt chấn động. Phảng phất như hắn thật sự trở thành Chúa Tể đại nhân, chúa tể mọi thứ ở nơi này.
- Không tốt! Lực lượng Thần Mâu đang cấp tốc biến mất!
Linh hồn của Triệu Phong đột nhiên xuất hiện một cỗ mệt mỏi. Sau một khắc, ngân mâu di thiên mộng huyễn trên bầu trời kia phốc một cái liền biến mất. Thiên địa khôi phục lại như thường. Mà lúc này Tả Mâu của Triệu Phong, cũng khôi phục lại ngân trạch mộng huyễn.
- Tiêu hao thật lớn!
Triệu Phong có cảm giác, Tả Mâu của hắn, đã không thể nào lại sử dụng lực lượng bản nguyên rồi. Dù sao trước đây trong chiến đấu, hắn vẫn luôn đang sử dụng cỗ lực lượng này, đến tiếp sau thi triển Di Thiên Chi Mâu thời điểm, lực lượng bản nguyên tiêu hao, càng nhanh chóng vô cùng.
Ngay vào lúc này, Triệu Phong chợt cảm giác phía trước truyền đến một cỗ dị động. Chỉ thấy toàn bộ thành viên của Huyết Diễm Kỳ Lân Tộc đã cúi đầu xuống thật thấp, mà Tộc trưởng Huyết Diễm Kỳ Lân lại chậm rãi bước ra:
- Chúa Tể đại nhân, xin hãy cho tộc ta, hiệu lực với ngài!