Sắc mặt gã Trưởng lão này có chút khó nhìn, cấp bách nói. Vừa nghe được mấy chữ con mèo này, toàn thân Cung chủ Thuần Dương Cung nhất thời bùng nổ nộ khí, trực tiếp đứng thẳng lên.
- Cung chủ, con mèo này là chuyện gì xảy ra?
Hiện tại Triệu Phong đã xác định, con mèo trong Thuần Dương Cung này, nhất định chính là Tiểu tặc miêu.
- Chừng một năm trước, không biết từ đâu chợt chạy tới một con mèo. Con mèo này có chút cổ quái, chạy loạn khắp nơi bên trong Thuần Dương Cung. Lúc đầu Thuần Dương Cung cũng không thèm quản tới, nào ngờ con mèo này lại lẻn vào Thiên Lâm Viên, lén ăn mất không ít kỳ trân dị bảo trong đó!
Cung chủ Thuần Dương Cung đơn giản nói một chút. Thật ra, lúc mới bắt đầu Thuần Dương Cung phát hiện ra con mèo này khá bất phàm, dự định muốn bắt giữ nó, nhưng lần nào cũng thất bại. Mà Thiên Lâm Viên là không gian đơn độc do Thuần Dương Cung dùng để chuyên môn tài bồi các loại thiên tài địa bảo. Về sau, không ngờ con tặc miêu này không biết bằng cách nào đã chạy được vào trong đó, lén ăn đi không ít trân bảo.
- Cung chủ, con mèo kia lại chạy vào Thiên Lâm Viên nữa rồi!
Gã Trưởng lão vừa rồi mới vào đây chợt nói.
- Cung chủ, con mèo này quá mức giảo hoạt, căn bản không thể bắt giữ được! Không bằng chúng ta giết chết nó, nếu không thì đánh đuổi nó đi luôn cũng được!
Ngao Hồng Quang cũng biết một chút chuyện tình con tặc miêu kia, đề nghị.
- Đi!
Trong mắt Cung chủ Thuần Dương Cung nở rộ hồng quang, tức giận đùng đùng rời đi. Sau đó, đoàn người nhanh chóng chạy tới Thiên Lâm Viên.
Đây là một mảnh bảo địa kỳ dị nguyên khí dư thừa, trong đó gieo trồng rất nhiều dược tài trân bảo giá trị liên thành. Sau khi mấy vị Thần Chủ, Cổ Thần tiến nhập nơi này, Thần thức vừa đảo qua liền có thể nhìn thấy, một con tặc miêu màu xám bạc, tay ôm một trái tinh quả hồng sắc, đang từng miếng từng miếng cắn ăn.
- Tiểu tặc miêu!
Triệu Phong khẽ mỉm cười. Con mèo đang tùy ý ăn vụng trong Thiên Lâm Viên kia, đúng là Tiểu tặc miêu! Thể tích Tiểu tặc miêu hiện tại so với trước đây còn lớn hơn một chút, hẳn là sau khi rời khỏi Triệu Phong, đã gây tai họa cho không ít người rồi.
- Đó là… Thiên Hỏa Chân Dương Quả, trân bảo trăm vạn năm mới kết một trái a!
Cung chủ Thuần Dương Cung nhìn thấy quả trái cây trong tay tặc miêu, tức giận đến mức giẫm chân bình bịch.
Ba gã Thần Chủ từ ba mặt bao vây giáp công về phía Tiểu tặc miêu. Nhưng ba gã Thần Chủ còn chưa kịp tiếp cận, Tiểu tặc miêu đã phát giác ra, trực tiếp nuốt chửng quả trái cây trong tay mình, sau đó hóa thành một đạo ngân mang, bỏ chạy về phía phương xa.
- Đuổi theo!
Ba gã Thần Chủ đuổi theo không buông. Tuy rằng tốc độ của Tiểu tặc miêu viễn siêu ba gã Thần Chủ, nhưng đối phương giáp công từ nhiều hướng, lại thêm không gian nơi này không lớn, Tiểu tặc miêu cũng không có khả năng tránh thoát mãi được. Nhưng chính diện giao chiến, Tiểu tặc miêu căn bản cũng không sợ Thần Chủ Nhất Trọng Thiên.
Tiểu tặc miêu vươn song trảo ra, những văn tự, đồ án thần bí trên đó lập tức ba động. Trên miêu trảo của nó chậm rãi hình thành nên một cỗ băng phong xám trắng. Tiểu tặc miêu đột nhiên xuất hiện bên cạnh Ngao Hồng Quang, song trảo đánh ra.
- Cẩn thận! Là lực lượng của Băng Minh Tộc!
Cung chủ Thuần Dương Cung vội vàng nhắc nhở. Trước đây bọn chúng cũng từng giao phong ngắn ngủi với Tiểu tặc miêu, cũng hiểu biết một chút năng lực của nó.
- Hừ!
Ngao Hồng Quang hừ lạnh một tiếng, toàn thân phóng xuất ra một cỗ liệt hỏa đạm hồng sắc, oanh kích ra một quyền. Hai cỗ lực lượng giao phong với nhau, lực lượng Băng Minh Tộc của Tiểu tặc miêu càng mạnh hơn một bậc, băng lực âm hàn cường đại kia không chỉ ăn mòn dương hỏa, thậm chí còn trực tiếp đóng băng một chút dương hỏa nữa.
Nhưng lúc này, hai gã Thần Chủ còn lại đã có thể tiếp cận Tiểu tặc miêu.
Hưu!
Tiểu tặc miêu chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh, đã biến mất không thấy đâu nữa.
- Haizzz… ngươi có thương tích trong người, nếu không vừa rồi có lẽ sẽ có thể lưu con tặc miêu kia lại thêm một hồi!
Cung chủ Thuần Dương Cung khẽ thở dài một tiếng. Ngao Hồng Quang vừa mới trở về, thương thế trên người vẫn chưa chữa trị xong.
- Sư đệ, ngươi tựa hồ cũng có thương tổn trong người a?
Ngao Hồng Quang nhìn về phía một gã Thần Chủ trung niên còn, người này là vị Thần Chủ thứ ba của Thuần Dương Cung.
- Ngươi có chỗ không biết! Cách đây không lâu, ta cũng bị người khác mai phục đánh lén! May mà ta sớm phát hiện, bởi vậy mới kiếm về được một mạng!
Sắc mặt gã Thần Chủ trung niên lộ ra thần sắc phẫn hận. Thương thế của hắn tương đối khá nặng, bởi vậy đã qua thời gian dài như vậy cũng không thể chữa trị triệt để.
- Chẳng lẽ là do đám người Ảnh Lưu Phong?
Ngao Hồng Quang thoáng suy đoán. Ảnh Lưu Phong cũng là thế lực Ngũ tinh trong Thông Đài Vực, xưa nay vẫn luôn bất hòa với Thuần Dương Cung.
- Giết chết nó!
Cung chủ Thuần Dương Cung tức giận hừ lạnh một tiếng. Hai vị Thần Chủ Nhất Trọng Thiên của Thuần Dương Cung liên tục bị mai phục đánh lén, điều này đã khiến cho Cung chủ Thuần Dương Cung vô cùng tức giận, ngay tại thời khắc này, con tặc miêu này lại chạy tới khiêu chiến mức độ nhẫn nại của hắn. Hiện tại Cung chủ Thuần Dương Cung đã triệt để từ bỏ ý định bắt giữ tặc miêu, lựa chọn trực tiếp giết chết nó.
Ba vị Thần Chủ mang theo khí thế hừng hực bức thẳng về phía tặc miêu.
- Meo meo!
Tiểu tặc miêu liếc nhìn về phía ba vị Thần Chủ, miêu trảo chỉ chỉ xuống dưới, làm ra động tác khinh bỉ ba vị Thần Chủ. Điều này khiến cho ba vị Thần Chủ của Thuần Dương Cung càng thêm lửa giận ngút trời.
Hưu!
Tiểu tặc miêu hóa thành một đạo ảnh mang, biến mất không thấy đâu nữa.
- Tốc độ của con tặc miêu này như thế nào lại nhanh hơn rồi?
Ánh mắt Cung chủ Thuần Dương Cung cả kinh. Tốc độ hiện tại của Tiểu tặc miêu còn nhanh hơn rất nhiều so với trước đây.
Truy đuổi suốt nửa ngày, ba vị Thần Chủ cũng chỉ có thể bám theo phía sau Tiểu tặc miêu, căn bản không thương tổn được nó chút nào. Ngược lại khắp nơi trong Thiên Lâm Viên đều bị tàn phá. Đương nhiên, ba vị Thần Chủ đã tận lực khắc chế lực phá hoại của mình, nhưng Tiểu tặc miêu lại cố ý chạy loạn khắp nơi, công kích của bọn chúng cũng theo đó mà đánh trúng các nơi xung quanh.
- Chư vị, không bằng giao con tặc miêu này cho ta xử lý a!
Đúng lúc này, Triệu Phong ở xa xa đột nhiên lên tiếng.
- Triệu huynh đệ, như vậy làm sao có ý tứ?
Cung chủ Thuần Dương Cung cười khan một tiếng, sắc mặt nhất thời đỏ bừng. Đường đường một thế lực Ngũ tinh, lại bị một con tặc miêu quậy đến trình độ như thế này, khiến cho Triệu Phong nhìn cũng phải chê cười.
- Ta vốn là Thuần Thú Sư, đối phó tiểu gia hỏa này chính là sở trường của ta!
Triệu Phong bổ sung thêm một câu. Đã nói đến mức này, nếu Cung chủ Thuần Dương Cung vẫn không chịu đồng ý, như vậy liền có vẻ không thông tình đạt lý rồi.
- Được rồi! Vậy làm phiền Triệu huynh đệ xuất thủ a!
Thần sắc Cung chủ Thuần Dương Cung khẽ sửng sốt, mở miệng đáp ứng. Trước đây bọn chúng cũng từng gọi qua một vài Thuần Thú Sư đến đây thuần phục Tiểu tặc miêu, nhưng Thuần Thú Sư dưới Thần Chủ lại không làm gì được Tiểu tặc miêu, mà Thuần Thú Sư cấp bậc Thần Chủ thật sự rất thưa thớt, cũng không dễ dàng mời được bọn họ. Không ngờ Triệu Phong tuổi còn rất trẻ, lại còn là một gã Thuần Thú Sư cấp Thần Chủ.
Triệu Phong lập tức bắt đầu hành động, phóng nhanh về phía Tiểu tặc miêu.
- Triệu huynh đệ, có cần chúng ta phụ một tay không?
Cung chủ Thuần Dương Cung đột nhiên hỏi. Thật ra, trong lòng hắn cũng không muốn xuất thủ. Thuần Thú Sư cấp bậc Thần Chủ cộng thêm ba người bọn chúng, nhất định sẽ có thể thuần phục được con tặc miêu này. Nhưng nếu là như vậy, con tặc miêu này sẽ thuộc về Triệu Phong, hơn nữa còn có vẻ bọn chúng trước đây vô năng. Bọn chúng thật ra càng hy vọng Triệu Phong không thể thuần phục được Tiểu tặc miêu, chỉ cần đánh đuổi nó đi là được.
- Không cần đâu!
Triệu Phong trực tiếp cự tuyệt, tốc độ đột nhiên tăng lên gấp đôi, thân hình như một đạo quang mang phóng tới.
Cung chủ Thuần Dương Cung khẽ mỉm cười, trong lòng thầm nghĩ người trẻ tuổi chính là quá mức tự đại. Nhưng sau một khắc, sắc mặt hắn đã có chút dại ra.
- Tốc độ thật nhanh!
Ánh mắt Ngao Hồng Quang lóe lên. Tốc độ hiện tại Triệu Phong biểu hiện ra đã thập phần tiếp cận Tiểu tặc miêu rồi.
- Meo meo!
Tiểu tặc miêu phát ra thanh âm sợ hãi, vội vàng phóng người đào tẩu. Triệu Phong vẫn theo sát phía sau, ý chí đồng lực trong Tả Mâu bắt đầu ba động. Một cỗ khí tức lôi đình uy chấn chư thiên bùng phát ra tại phương diện linh hồn, đánh thẳng về phía trước.
Tiểu tặc miêu bị cỗ ý chí linh hồn này ảnh hưởng, thân thể nhất thời cứng đờ, rơi thẳng xuống dưới. Nhưng còn chưa kịp rơi xuống đất, Tiểu tặc miêu đã ổn định lại thân hình, một lần nữa phóng chạy, trong mắt cũng lộ ra thần sắc kinh hoảng. Nhưng tốc độ của Triệu Phong lại tăng nhanh hơn, một lần nữa tiếp cận Tiểu tặc miêu, từ trong Tả Mâu phóng xuất ra một cỗ lực lượng Huyễn đạo cường đại, bao phủ toàn thân Tiểu tặc miêu.
Trong mắt ba gã Thần Chủ đứng xem một bên đều lộ ra kinh sắc, nhưng cũng không lên tiếng.
Lực lượng Huyễn đạo do Triệu Phong phóng xuất ra bao phủ lên linh hồn của Tiểu tặc miêu, dần dần khống chế nó. Sau đó, Triệu Phong tiến tới bên cạnh Tiểu tặc miêu, một cỗ ý chí linh hồn tiến nhập vào trong thân thể Tiểu tặc miêu.
Đương nhiên, hết thảy một màn này chính là do hắn và Tiểu tặc miêu diễn trò mà thôi. Vì khiến cho ba gã Thần Chủ của Thuần Dương Cung tin tưởng là thật, hắn còn bảo Tiểu tặc miêu giả vờ giãy dụa thêm một hồi. Cũng không lâu lắm, Tiểu tặc miêu lại mở mắt ra, bộ dạng có vẻ tương đối thuận theo, ngồi xổm trước mặt Triệu Phong.
- Không hỗ là Thuần Thú Sư! Đối phó kỳ trân Dị thú chính là có thủ đoạn!
Cung chủ Thuần Dương Cung ho khan một tiếng, cười lớn nói.
- Bản lĩnh thuần thú của Triệu huynh đệ không tầm thường a!
Ngao Hồng Quang cũng không khỏi kinh ngạc tán thán.
- Tính tình con mèo này cũng không quá thô bạo, độ khó thuần phục không lớn!
Triệu Phong lập tức mỉm cười giải thích.
- Meo meo!
Tiểu tặc miêu nhảy lên trên vai Triệu Phong, khóe miệng khẽ nhếch lên, lộ ra một tia nụ cười giảo hoạt.
- Triệu huynh đệ lại giải quyết giúp Thuần Dương Cung thêm một phiền phức nữa! Không biết Triệu huynh ghé thăm Thuần Dương Cung đến cùng là có chuyện gì? Thuần Dương Cung nhất định sẽ tận lực tương trợ!
Cung chủ Thuần Dương Cung nhắc lại lần nữa. Triệu Phong liên tục trợ giúp Thuần Dương Cung hai cái đại ân, mà bản thân hắn lại là Thần Chủ của Sinh Mệnh Thánh Địa, Thuần Dương Cung cũng có ý định kết giao Triệu Phong, tận lực thỏa mãn yêu cầu của hắn.
- Ta đến đây là vì muốn điều tra một chút sự tình! Về phần tình huống cụ thể, xin thứ cho ta không tiện tiết lộ!
Triệu Phong có chút thần bí nói.
Đám người Thuần Dương Cung cũng gật đầu, cho rằng Triệu Phong nhất định là đang thi hành nhiệm vụ cơ mật của Sinh Mệnh Thánh Địa.
o0o
Sau đó, đoàn người rời khỏi Thiên Lâm Viên, mà Cung chủ Thuần Dương Cung cũng lập tức báo cho những người khác, nghiêm ngặt bảo mật tất cả những chuyện xảy ra vừa rồi. Ba người bọn chúng không giải quyết được một con tặc miêu, lại nhờ tới một người ngoài giải quyết giúp, chuyện này truyền đi sẽ ảnh hưởng tới danh dự của Thuần Dương Cung.
Vừa mới ly khai Thiên Lâm Viên, lực lượng Hỗn Độn trong Thần đàn của Triệu Phong đột nhiên chấn động một cái. Sắc mặt hắn cả kinh, thân hình chợt dừng lại.
- Xem ra, bí mật của Bổ Thiên Tộc có lẽ ở ngay tại phụ cận Thuần Dương Cung a!
Ánh mắt Triệu Phong đảo một vòng, cuối cùng dừng lại trên một mảnh hư không hôn ám phía đối diện. Với Thần thức cùng với Pháp tắc Không Gian của mình, Triệu Phong phát hiện nơi này đang cất giấu một phiến không gian.
- Cung chủ, phía trước là nơi nào vậy?
Triệu Phong dò hỏi.
- A! Nơi đó là một trong những không gian thí luyện của đệ tử Thuần Dương Cung, chuyên dành cho các đệ tử Thuần Dương Cung cấp bậc từ Chân Thần Tam trọng tới Lục trọng, cứ cách một trăm năm sẽ mở ra một lần!
Cung chủ Thuần Dương Cung có chút kinh nghi, Triệu Phong như thế nào lại hỏi tới phiến không gian này? Nhưng hắn vẫn theo sự thật trả lời.
Tiếp theo, Triệu Phong đề xuất yêu cầu được tiến vào Tàng Thư Các của Thuần Dương Cung, tìm đọc một chút tư liệu. Cung chủ Thuần Dương Cung trực tiếp đáp ứng, đồng thời vô điều kiện mở ra tất cả các thư tịch trân tàng của Thuần Dương Cung.
Trong khoảng thời gian ngắn, hai vị Thần Chủ của Thuần Dương Cung liên tục gặp phải mai phục, điều này khiến cho Cung chủ Thuần Dương Cung có một loại dự cảm không ổn. Khi hắn biết được Triệu Phong muốn lưu lại trong Thuần Dương Cung một thời gian, trong lòng tự nhiên vô cùng vui vẻ. Dù sao thực lực của Triệu Phong không tệ, cho dù Thuần Dương Cung gặp phải nguy cơ gì, nói không chừng cũng có thể biến nguy thành an.
- Tiểu tặc miêu, ngươi như thế nào lại chạy tới nơi này vậy?
Triệu Phong truyền âm giao lưu với Tiểu tặc miêu. Xem ra, trong khoảng thời gian rời khỏi chính mình này, con tặc miêu này cũng không có nhàn rỗi, hẳn là đã gây tai họa cho không ít người, bằng không thực lực của nó cũng sẽ không đề thăng lớn như vậy. Đương nhiên, Tiểu tặc miêu xuất hiện, phối hợp với Triệu Phong diễn màn kịch kia, cũng là vì khiến cho Thuần Dương Cung càng tín nhiệm Triệu Phong thêm một chút.
o0o
Tại một địa điểm cách Thuần Dương Cung không xa, một đoàn người đang ẩn nấp khí tức toàn thân, lặng lẽ phóng nhanh về phía trước.
- Hừ! Các ngươi hai lần đánh lén phục kích, không ngờ lại đều không thành công!
Một lão giả ngưu giác dẫn đầu, thanh âm lạnh lẽo vang lên. Hai gã Thần Chủ bên cạnh hắn không khỏi cúi đầu xuống.
- Thời điểm truy sát Ngao Hồng Quang, bởi vì đột nhiên nhảy ra một gã Thần Chủ trẻ tuổi nhúng tay vào, chúng ta mới thất bại!
Một gã trung niên trong đó lẩm bẩm một câu.
- Hiện tại gã thanh niên này vẫn còn đang ở trong Thuần Dương Cung!
Một lão giả mặt đen còn lại cũng bổ sung một câu. Hai người bọn chúng chính là hai gã Thần Chủ lúc trước đã truy sát Ngao Hồng Quang.
- Hừ! Lần này có Vân Nguyệt Thần Chủ tương trợ, Thuần Dương Cung tuyệt đối không có lực lượng chống lại! Đúng lúc cũng diệt trừ luôn gã tiểu tử kia!
Lão giả ngưu giác dẫn đầu hừ nhẹ một tiếng. Bọn chúng hai lần mai phục Thần Chủ của Thuần Dương Cung, tuy rằng không thể đánh chết kẻ nào, nhưng lại khiến cho hai gã Thần Chủ kia bị trọng thương, hiện tại chính là thời điểm Thuần Dương Cung suy yếu nhất.
- Chuyện tình liên quan tới bảo vật của Bổ Thiên Tộc, nếu như các ngươi dám gạt ta, cuộc sống sau này của Ảnh Lưu Phong cũng đừng mơ tưởng sẽ dễ chịu!
Sau lưng lão giả ngưu giác, một nàng phụ nhân thân mặc váy dài bạch sắc, thân ảnh xinh đẹp bao phủ bên trong một tầng quang vụ mông lung hừ khẽ một tiếng.