Sau khi Triệu Phong bị thua, cuộc đua bốn trận thắng liên tiếp liền chính thức chấm dứt.
Mặc dù rất nhiều người có chút nghi ngờ trận chiến bại của Triệu Phong, nhưng mà một khi bản thân Triệu Phong đã nhận thua rồi, những người khác cũng không thể nào lên tiếng được.
Đại hội Tranh đoạt Phù Loan sau khi trải qua bốn vòng chiến, đã dần dần đi vào hồi kết.
Bắc Mặc cùng Nhiễm Tiểu Uyển liên tiếp chiến thắng bốn trận, trực tiếp đạt được tư cách thí luyện, không cần tiếp tục tham gia chiến đấu nữa.
Mà những đệ tử còn lại, đều thông qua bài danh cuối cùng của các trận chiến, quyết định các danh ngạch còn dư lại không bao nhiêu kia.
Danh ngạch tham gia thí luyện lần này, ba Đệ tử chân truyền tham gia, mỗi người đã được cấp thẳng cho một danh ngạch.
Tiếp theo, Bắc Mặc cùng Nhiễm Tiểu Uyển thông qua bốn trận thắng liên tiếp, chiếm đi hai cái danh ngạch nữa.
Cũng chính là nói, đám người còn lại chỉ còn có năm cái danh ngạch mà thôi.
- Triệu sư đệ, vừa rồi ngươi không dốc hết toàn lực, bỏ mất một cơ hội quý giá! Nếu như lại tiếp tục không dụng tâm nữa, lần thí luyện này có khả năng vô duyên với ngươi rồi!
Dương Kiền thân là sư huynh, không thể không lên tiếng nhắc nhở Triệu Phong.
- Sư huynh yên tâm!
Triệu Phong khẽ gật đầu.
Ba vòng trận chiến kế tiếp, Triệu Phong cần phải cam đoan không thua bất cứ trận nào nữa, như vậy mới có khả năng mười phần đạt được danh ngạch.
Nhưng mà tình hình đã hoàn toàn nắm trong tay Triệu Phong.
Ngoại trừ Bắc Mặc và Nhiễm Tiểu Uyển ra, những người khác căn bản không có ai có thể chống lại được hắn.
Trận đấu vòng thứ năm, Triệu Phong vẫn như cũ một chiêu thắng lợi, đối thủ là một đệ tử tu vi Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong.
Giờ phút này, thực lực cường đại mà hắn thể hiện ra, lại làm cho toàn trường kinh ngạc một trận.
Trận đấu vòng thứ sáu, đối thủ của Triệu Phong không ngờ lại là Lâm Phàm.
- Ta nhận thua!
Lâm Phàm không muốn tiêu hao thực lực ở trên người Triệu Phong, nên trực tiếp nhận thua.
Trận đấu vòng thứ bảy.
Đối thủ là Liễu Nguyệt Nhi, tính uy hiếp gần như tương đương với Bắc Mặc cùng với Nhiễm Tiểu Uyển.
Mọi người vốn tưởng rằng, sẽ lại có một tràng chiến đấu phấn khích nữa.
Nhưng không ngờ, Triệu Phong dùng công kích lôi đình, chỉ mất có ba chiêu, liền đánh bại Liễu Nguyệt Nhi.
Hoàn toàn nhẹ nhàng thong dong, Triệu Phong giành được cả sáu trận thắng lợi, trong các đệ tử còn lại, bài danh đệ nhất.
- Thực lực của Triệu Phong này, hoàn toàn không thua kém Bắc Mặc và Nhiễm sư muội! Trận chiến vừa rồi, hắn quả thật là đã nhường nhịn Nhiễm sư muội…
Ánh mắt Viên sư tỷ lóe lên, giương mắt nhìn Nhiễm Tiểu Uyển.
- Ta… ta cũng không biết nữa…
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhiễm Tiểu Uyển đỏ bừng bừng, e thẹn bất an lắc đầu, trong cặp mắt hiện lên chút hơi nước, dường như đã chịu sự ủy khuất gì thật lớn vậy.
- Chuyện này không quan hệ gì tới Tiểu Uyển! Triệu Phong nhận thua, cũng tránh cho khỏi xảy ra một trận đại chiến thảm thiết!
Hiểu Nguyệt Tông chủ cực kỳ hợp thời lên tiếng.
Lúc này, trận đấu đã sắp đi đến kết cuộc.
Danh ngạch của Phù Loan Thí Luyện cơ bản là đã được xác định.
Lần này, trong Đại hội Tranh đoạt, chỉ có bảy người đứng đầu mới có cơ hội tham gia Phù Loan Thí Luyện.
Bảy danh ngạch này, phân biệt là Bắc Mặc, Nhiễm Tiểu Uyển, Triệu Phong, Liễu Nguyệt Nhi, Khổng Nguyên Hạo, Lâm Phàm và Trần Duyệt.
Ngoại trừ người đệ tử Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong cuối cùng tên Trần Duyệt ra, những người còn lại, Triệu Phong cũng đều tương đối quen thuộc.
Ba gã Đệ tử chân truyền, bảy gã Đệ tử nội môn tổng cộng mười người sẽ tham gia vào Phù Loan Thí Luyện diễn ra vào mười ngày sau.
- Dương Kiền, Tuyền Thần, Lục Hổ, Bắc Mặc, Nhiễm Tiểu Uyển, Triệu Phong, Liễu Nguyệt Nhi, Khổng Nguyên Hạo, Lâm Phàm, Trần Duyệt! Mười người các ngươi, sẽ có được cơ hội tham gia Phù Loan Thí Luyện năm năm một lần!
Thanh âm hùng hồn vang vọng không ngừng quanh quẩn trên quảng trường Trung Xu Điện.
Đại hội Tranh đoạt Phù Loan đến đây chính thức chấm dứt.
Đại hội Tranh đoạt Phù Loan, cũng chỉ nhằm để xác định danh ngạch, mà kỳ ngộ chân chính, thì lại là Phù Loan Thí Luyện!
- Mười ngày sau, mười người các ngươi sẽ tập hợp ở nơi này!
Thanh âm du dương hòa nhã của Hiểu Nguyệt Tông chủ vang lên, quanh quẩn khắp toàn trường.
Lời nói vừa dứt, khí tức cường đại của năm vị cường giả Chân Linh Cảnh nhất thời phá không mà đi.
o0o
Đám người dần dần tản đi. Rất nhiều người thất bại trong tranh đoạt danh ngạch, ánh mắt đều vô cùng ảm đạm.
- Không ngờ ta lại có cơ hội tham gia Phù Loan Thí Luyện!
Lâm Phàm có cảm giác giống như đang trong giấc mộng.
Mặc dù ngày xưa hắn từng là Đệ nhất nhân Ngoại môn, nhưng mà tiến vào Nội môn thời gian vẫn còn ngắn ngủi, trên thực tế vốn dĩ không có hy vọng xa vời có thể tham gia vào Phù Loan Thí Luyện.
Nhưng mà, gã thiếu niên tóc xanh ở bên cạnh, trong lúc vô tình hữu ý, đã cải biến vận mệnh của hắn.
Thông qua nhiệm vụ Hình gia trang, Lâm Phàm đạt được một lần đại kỳ ngộ, nhờ vào bước đệm này, hắn mới có thể nhanh chóng đột phá Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh như vậy.
Ngay sau đó, Triệu Phong lại tặng cho hắn công pháp Phàm phẩm thượng cấp, giúp hắn bù lại sự chênh lệch về mặt công pháp so với các đệ tử Trưởng lão trong Tông môn.
Hơn nữa, cộng với thực lực và cố gắng của chính bản thân Lâm Phàm, hắn mới có thể có được cơ hội lần này.
Lâm Phàm khẽ hít sâu một hơi, cũng không nói bất cứ lời nói cảm kích dư thừa nào, chỉ yên lặng nhớ kỹ phần ân tình này.
o0o
Triệu Phong và Lâm Phàm một đường quay về chỗ ở của mình.
Xa xa, còn có hai người sóng vai mà đi, chính là Tiêu Vẫn và Công chúa Vân Hương Mộng.
Trong mắt Tiêu Vẫn lộ ra vẻ không cam lòng mãnh liệt, trong lòng lại cực độ mất cân bằng.
Hắn hoàn toàn quên mất, ban đầu ngay cả chính hắn cũng đã biết chắc mình không có cơ hội đạt được tư cách thí luyện. Nhưng lúc này lại trơ mắt nhìn thấy hai người bọn Triệu Phong mà trước đây mình từng ganh đua cao thấp, song song đạt được tư cách thí luyện, nói thế nào đi nữa cũng không thể bình tĩnh được.
Mà Công chúa Vân Hương Mộng thì lại thở dài sâu kín, trong lòng tràn ngập hối hận, nhưng cũng tự biết mọi chuyện đã muộn rồi.
Nếu như nàng từ đầu đến cuối vẫn luôn bảo trì quan hệ thân thiết với Triệu Phong, nói không chừng hiện tại chính mình đã thay thế vị trí của Lâm Phàm rồi.
o0o
Sau khi trở về chỗ ở, Triệu Phong và Lâm Phàm đều bế quan miễn tiếp khách, toàn tâm toàn ý chuẩn bị cho Phù Loan Thí Luyện sắp tới.
Đến ngày thứ năm, Đại trưởng lão cùng lúc gọi Dương Kiền và Triệu Phong đến nói chuyện.
Triệu Phong biết, Đại trưởng lão gọi hai người mình đến, khẳng định là có quan hệ đến chuyện Phù Loan Thí Luyện.
Phù Loan Thí Luyện của Hiểu Nguyệt Tông, mỗi năm năm lại tổ chức một lần, đã từng trải qua rất nhiều lần rồi.
Không chỉ có Vân Hải Chân Nhân, thậm chí ngay cả Đại trưởng lão, mấy chục năm trước đây cũng đã từng tham gia qua rồi.
Cường giả Chân Linh Cảnh tuổi thọ rất lớn, phần nhiều đều đạt tới hơn ba trăm tuổi, một vài người còn lâu hơn nữa.
Đại trưởng lão đã hơn một trăm tuổi, tất nhiên là hiểu biết rất nhiều về Phù Loan Thí Luyện.
- Các kỳ Phù Loan Thí Luyện trước đây, nội dung cụ thể đều không giống nhau! Nhưng mà có một quy tắc vĩnh viễn không thay đổi, đó là ở trong thí luyện thời gian càng dài, sẽ được Phù Loan Điện xét cho thành tích càng cao! Đồng thời ở trong thí luyện sinh tồn càng lâu, kỳ ngộ đạt được cũng sẽ càng lớn hơn nhiều…
Đại trưởng lão nói tóm lược một cách đơn giản.
Sau khi Triệu Phong nghe xong, nhất thời có chút suy nghĩ:
- Có thể nào xem như chính là so đấu thời gian sinh tồn hay không? Nếu như ở trong thí luyện kiên trì thời gian càng lâu, thành tích cuối cùng sẽ càng cao?
- Đúng vậy! Đây chính là so sánh thời gian sinh tồn! Ai có thể ở trong thí luyện kiên trì càng lâu, kẻ đó sẽ chính là người chiến thắng cuối cùng!
Đại trưởng lão lộ ra một tia tán thưởng.
- Đương nhiên, ở trên con đường thí luyện, các ngươi cũng sẽ có thể gặp được sự hấp dẫn của một số kỳ ngộ! Những kỳ ngộ này, thường xuyên kèm theo nguy hiểm nhất định! Nếu như có chút vô ý, sẽ lập tức bị đá ra khỏi thí luyện! Tất cả phải dựa vào năng lực nắm bắt cơ hội của chính các ngươi!
Đại trưởng lão lại bổ sung thêm một câu.
Có quan hệ đến Phù Loan Thí Luyện, Đại trưởng lão cũng không giảng giải nhiều lắm. Rất nhiều sự tình cũng đều là dựa vào thực lực, tiếp theo mới dựa vào ngộ tính.
Sau khi cáo biệt Đại trưởng lão, Triệu Phong lại quay về chỗ ở.
Hắn một phen đem những tình huống liên quan nói lại cho Lâm Phàm.
Còn bốn năm ngày cuối cùng, Triệu Phong vẫn dốc lòng tu luyện công pháp. Bởi vì Ngân Bích Quyết đã đạt tới tầng thứ mười một, cho nên tu vi tăng lên rất nhanh.
Trong lúc bất tri bất giác, tu vi của hắn đã gần tiếp cận Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong.
o0o
Trong chớp mắt, năm ngày cuối cùng đã trôi qua.
Sáng sớm ngày hôm đó, trời còn chưa sáng hẳn, mười gã đệ tử đã sớm tập hợp trước Trung Xu Điện.
Mười người này, cũng chính là mười gã đệ tử tinh anh Nội môn có danh ngạch tham gia Phù Loan Thí Luyện.
Triệu Phong quét mắt nhìn lại, mười gã đệ tử này đều lấy ba gã Đệ tử chân truyền làm trung tâm.
Ba gã Đệ tử chân truyền là Dương Kiền, Tuyền Thần cùng Lục Hổ.
Dương Kiền, bài danh thứ hai trong hàng Đệ tử chân truyền, tu vi Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, chính là nhân tuyển đứng đầu có thể tranh đoạt vị trí Thủ tịch Đại đệ tử!
Lục Hổ, bài danh thứ bảy trong hàng Đệ tử chân truyền, tu vi Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, am hiểu luyện thể.
Tuyền Thần, bài danh thứ mười trong hàng Đệ tử chân truyền, tu vi Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, là Đệ tử chân truyền vừa mới tấn chức.
Mà người có thực lực mạnh nhất, không thể nghi ngờ gì chính là Dương Kiền.
Trong Tông môn có rất nhiều cao tầng, bao gồm cả Đại trưởng lão trong đó, đều kỳ vọng vào Dương Kiền rất cao.
Thậm chí còn có người phỏng đoán, thành tích của Dương Kiền ở trong thí luyện, có khả năng sẽ đuổi kịp thành tích của Vân Hải Chân Nhân, cao nhất trong vòng trăm năm trở lại đây của Hiểu Nguyệt Tông.
Tiếp theo là Bắc Mặc, mặc dù cũng không có xếp vào hàng ngũ Đệ tử chân truyền, thế nhưng hắn cũng nhận được sự xem trọng của không ít cao tầng trong Tông môn.
Đứng trong đám người, Lâm Phàm có chút lo lắng không yên. Những đối thủ cùng tham gia thí luyện đợt này, gần như ai nấy cũng đều mạnh hơn so với chính mình.
- Triệu sư đệ, vị Dương sư huynh kia của ngươi, ở trong thí luyện này, có khi nào sẽ chiếu cố ngươi một chút không?
Lâm Phàm truyền âm hỏi.
- Sẽ không đâu!
Triệu Phong dứt khoát lắc đầu.
Phù Loan Thí Luyện, đối với mỗi một đệ tử mà nói, đều là kỳ ngộ duy nhất trong cả cuộc đời.
Mỗi một người có cơ hội tiến vào thí luyện, đều sẽ dốc hết toàn lực mà tranh thủ cơ hội.
Một khi tiến vào thí luyện, Dương Kiền sẽ tranh thủ mọi khả năng giành được thành tích cao nhất, hơn phân nửa sẽ không có thời gian để mà chiếu cố Triệu Phong.
Theo như lời Đại trưởng lão nói, trong thí luyện, kỳ ngộ lớn, đồng thời tính nguy hiểm cũng rất cao, chỉ thoáng có chút vô ý, cho dù tu vi cao tới Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, cũng chưa chắc bình yên vô sự.
- Tại sao ngươi không lo lắng chút nào vậy?
Lâm Phàm nhìn bộ dáng trấn định tự nhiên của Triệu Phong, không khỏi có chút bội phục.
Triệu Phong thoáng mỉm cười một tiếng, cũng không có trả lời.
Sau khi hiểu được bản chất của Phù Loan Thí Luyện này, hắn ngược lại không hề lo lắng gì.
Có sự trợ giúp của mắt trái thần bí, trong thực chiến, hắn có được năng lực quan sát tình thế cực kỳ cường đại, khả năng sinh tồn rất cao.
- So sánh thời gian sinh tồn hay sao?
Trong lòng Triệu Phong khẽ cười lạnh, từ chỗ mắt trái truyền ra một tia khí tức nóng bỏng, dường như có chút rục rịch muốn động.
Vù vù vù!
Mấy luồng khí tức Chân Linh Cảnh vô cùng cường đại phá không mà đến, phiêu phù trên không trung của Trung Xu Điện.
Mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên không trung.
Chỉ thấy Tông chủ, Đại trưởng lão cùng với ba vị Trưởng lão khác đang phiêu phù đối diện với Phù Loan Điện.
Xoèn xoẹt!
Bốn phía xung quanh Phù Loan Điện vờn quanh một mảnh điện quang màu xanh, huyền phù bên trong phong vũ lôi điện trên bầu trời, khiến cho người ta có một loại cảm giác như đặt mình vào thế giới Thần thoại vậy.
Triệu Phong nhạy cảm phát hiện ra, lực lượng điện mang bốn phía xung quanh Phù Loan Điện đã cường thịnh gần như đến cực hạn, lực lượng ẩn chứa trong đó dường như đã đạt tới trạng thái bão hòa.
- Mở ra!
Đại trưởng lão quát lớn một tiếng, lòng bàn tay phát ra một luồng Chân Linh lực mênh mông. Mắt thường chỉ nhìn thấy một đạo ánh sáng màu xanh dài như dòng sông, phun trào mà ra, rót thẳng vào trong Phù Loan Điện.
Nháy mắt sau đó, Tông chủ cùng với ba vị Trưởng lão khác đều đồng loạt ra tay, lực lượng Chân Linh cường hoành, chấn động phong vân, khí chuyển sơn hà lần lượt dung nhập vào Phù Loan Điện.
Năm đại cường giả Chân Linh Cảnh nhất tề ra tay, khiến cho Phù Loan Điện thần bí ầm ầm chấn động, điện mang bốn phía càng phát ra dày đặc hơn.
Cuối cùng, tất cả điện mang đều đan xen vào một chỗ, dưới sự dẫn nhập của năm vị cường giả Chân Linh Cảnh, dung nhập thẳng vào trong bản thể của cổ điện màu xanh nhạt.
Oanh oanh!
Mọi người chỉ cảm thấy hư không bốn phía của Phù Loan Điện mơ hồ chấn động.
Triệu Phong âm thầm thúc giục mắt trái, bắt giữ được một tầng gợn sóng trong suốt, lấy Phù Loan Điện làm trung tâm dung nhập vào không gian bốn phía xung quanh.
Mắt trái của hắn, khi mở ra liền có thể xuyên thấu qua bịt mắt, nhìn thấy được những vật thể bên ngoài, chẳng qua năng lực cũng bị giảm xuống một mức độ nhất định.
Nhưng mà Triệu Phong vẫn có thể nhìn ra được, năm vị cường giả Chân Linh Cảnh này mượn dùng Trận pháp Thượng Cổ của bản thân Phù Loan Điện, mới có thể khai mở ra được tòa cổ điện thần bí này.
Nếu không, chỉ bằng vào đám điện mang bốn phía xung quanh cổ điện kia, cũng đủ diệt sát được các cường giả Chân Linh Cảnh kia rồi.
Kéo dài trong chốc lát, ngay chính diện của Phù Loan Điện đột nhiên oanh lên một tiếng, mở ra một phiến đại môn. Bên trong hoàn toàn là một mảnh trắng xóa, ngay cả mắt trái của Triệu Phong cũng không thể nhìn thấu vào được trong đó.
- Phù Loan Điện mở ra rồi!
Mọi người nhất thời cảm thấy hưng phấn.
Tại lối vào cánh cửa trắng xóa của Phù Loan Điện, đột nhiên hiện ra một dãy bậc thang màu xanh nhàn nhạt.
Năm đại cường giả Chân Linh Cảnh đứng ở trên bậc thang màu xanh, ý bảo mọi người ở dưới đi lên.
Vù vù vù!
Mười gã đệ tử tinh anh thân là cường giả Thoát Phàm Cảnh, nhất thời thúc giục chân lực, lăng không hư độ, phóng vọt lên trên bậc thang của Phù Loan Điện.
Đứng ở trên bậc thang, Triệu Phong liền cảm nhận được một luồng khí tức cổ lão xa xưa, mà lối vào đại điện lúc này đã là một màn trắng xóa.