Tòa lăng mộ bí động khổng lồ không ngừng rung lắc dữ dội, nhưng cũng không chân chính sụp đổ, mà dần dần khôi phục lại bình lặng.
Tầng thứ ba cự quan tử đồng…
Toàn trường đều tĩnh mịch một trận. Tất cả mọi người ở nơi này đều dừng hẳn hô hấp, ánh mắt đều nhìn chằm chằm về phía Huyền Hoa Bảo Điển trong tay của Triệu Phong.
Bề ngoài cổ xưa của Huyền Hoa Bảo Điển xuất hiện những vết rách chằng chịt, phảng phất giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nát vụn ra.
- Tiểu tử, mau dừng tay!
Đào Phiến phi tặc cật lực gào thét, ánh mắt đỏ bừng. Đây chính là Thánh công Tà đạo a, làm sao có thể dễ dàng bị hủy trong tay một tên tiểu tử Nửa bước Chân Linh Cảnh như vậy?
Đám người Tàn Huyết Ngốc Ưng, lão đạo thanh bào và nữ tử váy hoa, vẻ mặt cũng tràn ngập sự khẩn trương.
Huyền Hoa Bảo Điển thân là Thánh công Tà đạo, chuyên môn thái âm bổ dương, tu luyện tiến cấp cực kỳ nhanh.
Môn công pháp này, chính là căn bản để Thủy Nguyệt đại đạo khi còn sống rong ruổi khắp nơi cả Đại quốc Thiên Bồng.
- Ngươi… ngươi thật sự muốn phá hủy nó sao?
Hắc Vân đại sư căn bản không thể nào tin nổi.
Hắn căn bản không thể tin nổi Triệu Phong lại có bậc quyết đoán đến thế này, không ngờ lại có ý định nhất cử phá hủy luôn Huyền Hoa Bảo Điển.
Trong mắt Bích Xảo Ngọc vẫn còn vương chút nước mắt, nhìn chăm chú vào gã thiếu niên lạnh lùng bất phàm trước mắt mình, trong lòng không ngừng xúc động không thôi.
Nàng vốn là đã chuẩn bị sẵn tâm lý, hy sinh bản thân mình để thành toàn cho đối phương.
Mà hành động của Triệu Phong lại gây chấn động cả toàn trường, căn bản chính là muốn phá hủy Huyền Hoa Bảo Điển!
Thủy Nguyệt Động sẽ sụp đổ, vậy thì cứ việc để nó sụp đổ đi!
Sau khi Thần Linh Nhãn một lần nữa lột xác, khiến cho tính tình của Triệu Phong càng thêm lãnh khốc bá đạo hơn, làm việc căn bản không chút cố kỵ gì.
Mắt trái của hắn lóe lên một tia băng u lam nhạt, phảng phất như một cái hàn đàm tràn ngập khí tức tử vong vậy.
Răng rắc!
Trong lòng bàn tay của Triệu Phong đột nhiên lóe lên điện mang thanh sắc, dưới ánh mắt nhìn trừng trừng của chúng nhân, trực tiếp đem Huyền Hoa Bảo Điển nghiền nát thành từng mảnh vụn.
Kế tiếp sau Bách Hoa Nang, Triệu Phong lại đích thân phá hủy Huyền Hoa Bảo Điển, một trong Thủy Nguyệt Tứ Bảo từng uy chấn toàn bộ Đại quốc Thiên Bồng năm xưa.
Đến lúc này Thủy Nguyệt Tứ Bảo đã có hai thứ bị phá hủy trong tay Triệu Phong!
- Ngươi…
Đào Phiến phi tặc hoàn toàn dại ra, toàn thân run rẩy, lửa giận và oán hận vô tận nhất thời bùng nổ.
- Ọc!
Khóe miệng hắn tràn ra một tia vết máu nhàn nhạt.
Hắn trăm phương ngàn kế, mơ tưởng muốn đạt được Thánh vật Tà đạo, thế nhưng mà Bách Hoa Nang và Huyền Hoa Bảo Điển, toàn bộ đều bị gã thiếu niên ở trước mặt hắn tự tay phá hủy!
- Ngươi… ngươi không ngờ lại phá hủy Huyền Hoa Bảo Điển!
Thanh âm của Bích lão gia lúc này cơ hồ không phát ra thành lời.
Bọn người Tàn Huyết Ngốc Ưng, lão đạo thanh bào cũng đều ngây dại ra.
- Ta đã phá hủy Huyền Hoa Bảo Điển, Thủy Nguyệt Động rốt cuộc là sụp đổ, hay là…
Ánh mắt Triệu Phong lóe lên, âm tình bất định.
Nếu như hắn nhìn không lầm, thì những Cơ quan yếu hại của Thủy Nguyệt Động tổng thể đều nằm ở trên Huyền Hoa Bảo Điển.
Ầm ầm ầm!
Cả Thủy Nguyệt Động và cự quan tử đồng lại một lần nữa bắt đầu rung lắc mãnh liệt, mọi người đều nghiêng ngã không đứng thẳng nổi.
- Ha ha ha…
Một tràng thanh âm cười dài đột nhiên vang vọng khắp toàn bộ Thủy Nguyệt Động.
Mọi người nhất thời rùng mình một tiếng. Tràng cười này, cũng không xuất ra từ bất cứ một người nào có mặt ở nơi này.
- Sư… sư tôn…
Cả thể xác và tinh thần của Đào Phiến phi tặc đồng thời chấn động, nhìn chăm chú vào quan tài thủy tinh.
Tràng cười dài kia, đúng là xuất phát từ quan tài thủy tinh.
Thi thể của Thủy Nguyệt đại đạo lại một lần nữa hồi quang trọng tố. Ánh mắt hắn lóe sáng như điện, phát ra một cỗ uy áp cực kỳ kinh người, gần như không hề thua kém cường giả Chân Chủ Cấp!
- Sư tôn!
Đào Phiến phi tặc và nữ tử váy hoa nhất tề quỳ rạp trên mặt đất, thần tình hoảng sợ không thôi.
- Kẻ có duyên, sự quyết đoán của ngươi, khiến cho Hoa mỗ kính nể a!
Thủy Nguyệt đại đạo chậm rãi đứng dậy, khí tức sinh mệnh trên người cực kỳ quỷ dị gia tăng trở lại.
- Sư tôn, ngài không ngờ sống lại rồi!
Hai người Đào Phiến phi tặc kinh hãi không thôi.
- Sống lại?
Triệu Phong thật sự không thể nào tin nổi. Thủy Nguyệt đại đạo thật sự sống lại hay sao?
Vẻ mặt Hắc Vân đại sư tràn ngập hoảng sợ, giương mắt nhìn chằm chằm Thủy Nguyệt đại đạo, giờ phút này so với người thường căn bản không khác gì nhau cả.
Trong ánh mắt Thủy Nguyệt đại đạo toát ra vẻ trí tuệ và suy nghĩ bình thường, cũng không phải là hồi quang trọng tố đơn giản như lúc trước.
- Hoa Vô Gian ta trong lúc bố cục Cơ quan, đã cố tình thiết kế hai loại kết cuộc, một minh một ám! Kết cuộc của minh tuyến, chính là cần phải hiến tế máu xử âm, lập tức đạt được Huyền Hoa Bảo Điển, tiếp tục kế thừa truyền thuyết của ta. Về phần hai cái tên may mắn chạy thoát ra khỏi lăng mộ trước đây, chính là do ta cố ý thả ra mà thôi!
Trong mắt Thủy Nguyệt đại đạo toát ra một tia xảo trá.
Lời ấy vừa nói ra, sắc mặt Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng nhất thời có chút khó coi.
Hóa ra, hết thảy những điều này, toàn bộ đều là bố cục của Thủy Nguyệt đại đạo!
Hai người chạy ra khỏi lăng mộ kia, một người mang theo bản đồ lối vào sơ lược, một người ch mang theo tin tức về máu xử âm dùng để mở Huyền Hoa Bảo Điển.
- Mà đây, căn bản chính là kết cuộc minh tuyến, nếu kẻ hữu duyên lựa chọn kết cuộc này, thế gian sẽ có thêm một Thủy Nguyệt đại đạo mới!
Khóe miệng Thủy Nguyệt đại đạo nhếch lên một tia cười trào phúng.
Mọi người thoáng rùng mình một cái.
Thủy Nguyệt đại đạo tại một trăm năm trước từng rong ruổi khắp cả Đại lục, đại danh lừng lẫy, chính là loại tiêu sái thích ý đến thế nào.
Bậc thành tựu này, chẳng lẽ không khiến cho người ta hâm mộ hay sao?
- Nhưng mà, nghĩ đến cả cuộc đời của ta, thành tựu thời khắc huy hoàng nhất, chẳng qua cũng chỉ là có thể chạy trốn khỏi sự truy sát của cường giả Chân Chủ Cấp mà thôi! Thải âm bổ dương, chìm đắm trong bàng môn tả đạo, chung quy cũng không phải là vương đạo!
Thủy Nguyệt đại đạo hít sâu một hơi, trong mắt chớp động một tia vẻ mặt kỳ dị.
Ánh mắt của hắn thoáng đảo qua hai người đệ tử Đào Phiến phi tặc, sau đó lại dừng ở trên người của Triệu Phong.
- Kế thừa con đường của ta, kế thừa truyền thuyết của ta, chung quy cũng chỉ là tiểu đạo mà thôi, không thể nào địch nổi với vương đạo chân chính được. Cho nên cuối cùng, ta mới bị thất thủ trong tay Cầm Vương phi!
Thủy Nguyệt đại đạo gắt gao nhìn chằm chằm Triệu Phong.
Vẻ mặt Triệu Phong tràn ngập cảnh giác, không hề để tâm, hỏi:
- Như vậy kết cuộc ám tuyến của ngươi…
- Bởi vậy có thể thấy được, bố cục minh tuyến, vận mệnh rất nhỏ. Cho nên, ta lại bố trí thêm một bố cục ám tuyến nữa! Chỉ có người chân chính đại trí tuệ, đại quyết đoán, có gan phá hủy Huyền Hoa Bảo Điển, phá rồi lại lập, thành tựu tương lai của hắn mới có thể hoàn toàn siêu việt ta! Mà Bảo tàng Thủy Nguyệt, cũng chỉ là một bậc thang để cho hắn bước lên đỉnh cao hơn mà thôi.
Thủy Nguyệt đại đạo nhìn thật sâu vào Triệu Phong.
Một minh một ám, hai bố cục hoàn chỉnh.
Một cái là kế tục truyền thừa, một cái là siêu việt truyền thừa!
Nếu so sánh, thì cái thứ hai mới là đại vận mệnh chân chính!
Nghe đến lúc này, trong lòng mọi người đều chấn động không thôi.
Mà trên mặt Đào Phiến phi tặc lại lộ ra một tia xấu hổ nhàn nhạt.
Với tâm tính và tham vọng của hắn, nhiều nhất cũng chỉ có thể kế tục truyền thừa của sư tôn mà thôi!
Mà người chân chính đại quyết đoán, đại nghị lực, lại là gã thiếu niên này, đã lựa chọn vào bố cục ám tuyến của Thủy Nguyệt đại đạo!
- Sư tôn, vậy ngài làm sao có thể sống lại?
Nữ tử váy hoa cẩn cẩn thận thận nói.
- Đây là một loại bí thuật hoàn toàn viễn siêu văn minh tu luyện hiện tại trên Đại lục, do ta đạt được từ trong Thiên Cơ Truyền Thừa! Nó có thể đem tinh khí và sinh mệnh lực lúc còn sống, tạm thời phong bế lại tại một chỗ sâu bên trong cơ thể, chuyển hóa thành một loại hình thái hoàn toàn khác. Thậm chí ngay cả Tôn giả Đan Nguyên Cảnh cũng chưa chắc đã có thể nhìn ra được! Tương lai đến một ngày nào đó, thông qua loại hoàn cảnh đặc thù, mượn dùng Hồi Quang Trọng Tố Thuật, vi sư có thể sống lại một đoạn thời gian ngắn!
Thủy Nguyệt đại đạo giải thích.
Triệu Phong quả thật phát hiện ra, khí tức sinh mệnh trên người Thủy Nguyệt đại đạo đang không ngừng trôi đi, cũng không có bổ sung lại giống như người bình thường, giống như người sắp sửa lìa đời vậy.
Bản chất của loại bí thuật này, chính là đem một đoạn thọ mệnh trước khi chết đi của mình, lưu trữ lại đến một đoạn thời gian nào đó sau khi chết, cũng không có vi phạm vào Thiết tắc thiên địa.
Sau khi biết được chân tướng, ba cường giả Chân Linh Cảnh ở đây đều không khỏi thở ra một hơi.
Nếu như Thủy Nguyệt đại đạo chân chính sống lại, cho dù hiện tại ba người có liên thủ lại, cũng không phải là đối thủ của hắn.
- Thiên Cơ Truyền Thừa, không hỗ là truyền thừa cổ xưa nhất, thần bí nhất, ngay cả loại bí thuật như thế này cũng có nữa!
Vẻ mặt Hắc Vân đại sư có chút hướng tới.
Vụt!
Một đạo tàn ảnh thoáng nhoáng lên, Thủy Nguyệt đại đạo đột nhiên biến mất.
Ngay sau đó, hắn đã xuất hiện trước mặt của Triệu Phong, chậm rãi nâng tay lên.
Triệu Phong cũng không cảm giác được địch ý, ánh mắt nhìn thẳng về phía Thủy Nguyệt đại đạo.
Sinh mệnh lực của Thủy Nguyệt đại đạo đang không ngừng trôi đi, cũng không còn sống thêm được bao lâu nữa. Mà Triệu Phong căn bản không hề sợ hãi đối với các loại tinh thần bí thuật loại như Đoạt xá này nọ.
Vụt!
Thủy Nguyệt đại đạo chụp tay lên trên người của Triệu Phong, nhất thời một cỗ lực lượng bàng bạc tinh thuần đến cực điểm liền dung nhập vào trong cơ thể của hắn.
- Cái gì? Không ngờ lại là Chân Linh Chi Nguyên!
- Sư tôn không ngờ lại bảo tồn lại Chân Linh Chi Nguyên của chính mình!
Đám người Đào Phiến phi tặc nhất thời kinh hãi thất sắc.
Cái gọi là Chân Linh Chi Nguyên này, tự nhiên chính là căn nguyên lực lượng căn bản nhất của cường giả Chân Linh Cảnh, chính là nguồn suối của Chân Linh khí trong cơ thể.
Tu vi của Thủy Nguyệt đại đạo năm đó gần như tiếp cận Chân Chủ Cấp, Chân Linh Chi Nguyên phong tồn cả trăm năm, cơ bản đã thất thoát đi hơn phân nữa, nhưng mà so với Chân Linh của Chân Huyền Cấp bình thường vẫn cường đại hơn nhiều.
- Chẳng lẽ đây chính là thể hồ quán đỉnh trong truyền thuyết hay sao?
Triệu Phong không chút động đậy, Thần Linh Nhãn lại nắm vững trong tay mỗi một chi tiết biến hóa trong cơ thể mình.
Thủy Nguyệt đại đạo cũng không có đem Chân Linh Chi Nguyên trực tiếp dung nhập vào trong cơ thể của Triệu Phong, như vậy sẽ dao động đến căn cơ của Triệu Phong!
Hắn đầu tiên chính là dùng Chân Linh Chi Nguyên của mình tiến hành khai mở kinh mạch đan điền trong cơ thể của Triệu Phong, cải tạo lại thân thể của hắn.
Ngay sau đó, hắn lại đem tuyệt đại bộ phận lực lượng Chân Linh Chi Nguyên còn lại phong bế bên ở sâu trong đan điền của Triệu Phong. Loại thuật phong bế này thập phần thần bí, tạm thời chuyển hóa lực lượng thành một loại hình thái hoàn toàn khác.
Triệu Phong rất nhanh cảm giác được, Nửa bước Chân Linh Khí của mình, độ chuyển hóa lập tức đã đạt tới chừng hơn năm thành.
Nhưng mà điều này cũng hoàn toàn không dao động đến căn cơ của Triệu Phong.
Thứ nhất, cảnh giới tinh thần của Triệu Phong rất cao, cho dù là Chân Linh khí chân chính, chỉ cần không quá nhiều, cũng có thể dễ dàng nắm vững trong tay.
Thứ hai, Thủy Nguyệt đại đạo đã tiến hành mở rộng kinh mạch, đan điền và thể chất của hắn.
- Cảnh giới tinh thần của ngươi, không ngờ lại cao đến như thế. Nếu như ngươi nguyện ý, hiện tại ta liền có thể hiệp trợ ngươi đột phá Chân Linh Cảnh luôn!
Vẻ mặt Thủy Nguyệt đại đạo tràn đầy kinh dị nói.
- Tạm thời vẫn chưa cần!
Thanh âm của Triệu Phong vang lên bên trong óc của Thủy Nguyệt đại đạo.
Từng bước từng bước một dựa vào sự cố gắng của mình, khiến lực lượng gia tăng lên từng chút một, như vậy căn cơ mới ổn định, tâm cơ cũng kiên định hơn.
Thủy Nguyệt đại đạo thoáng rùng mình một cái, chợt ngửa mặt lên trời cười to, nói:
- Tốt! Tốt! Tốt! Ta thật sự đã xem thường ngươi rồi! Tinh thần nguyên cường đại như thế, cộng thêm huyết mạch nhãn đồng đặc thù, cho dù không có Bảo tàng Thủy Nguyệt của ta, thành tựu tương lai của ngươi cũng tuyệt đối dễ dàng siêu việt ta!
Rất nhanh, Thủy Nguyệt đại đạo đã đem Chân Linh Chi Nguyên suốt cả cuộc đời mình, dùng thủ đoạn đặc thù hoàn toàn phong bế bên trong cơ thể của Triệu Phong.
Nửa bước Chân Linh Khí của Triệu Phong lúc này, độ chuyển hóa đã đạt tới gần sáu thành, hoàn toàn vượt qua Hắc Vân đại sư.
Lúc này, khí tức sinh mệnh trên người của Thủy Nguyệt đại đạo đã trôi qua gần chín thành rồi.
- Còn có một đạo truyền thừa cơ mật cuối cùng, mở tinh thần lực của ngươi ra, không nên phản kháng!
Thanh âm của Thủy Nguyệt đại đạo đồng dạng vang lên trong óc của Triệu Phong.
Triệu Phong thu liễm lại tinh thần lực, chỉ cảm thấy một đạo tin tức ngắn dung nhập vào bên trong óc của chính mình.
Đạo tin tức này có quan hệ với Thiên Cơ Truyền Thừa, chính là một vài bản vẽ cơ quan phức tạp, cũng tính như là một tấm bản đồ nhỏ.
- Thiên Cơ Đồ!
Triệu Phong cả kinh một trận, thiếu chút nữa là thốt ra khỏi miệng rồi.
- Đây là một bản Thiên Cơ Đồ mà năm xưa ta đánh cắp được từ trong Tàng bảo thất của Hoàng thất! Thế gian truyền lưu tổng cộng bốn mươi tám tấm Thiên Cơ Đồ! Bất cứ một tấm nào trong đó, đều có cơ hội tìm hiểu được một chút bí mật bên trong Thiên Cơ Truyền Thừa!
Thủy Nguyệt đại đạo giải thích.
Sau khi làm xong hết thảy mọi chuyện, ánh mắt Thủy Nguyệt đại đạo thoáng ảm đạm xuống, sinh mệnh lực trôi qua đến cực hạn.
Hắn quay trở lại trong quan tài thủy tinh, ánh mắt chợt đảo qua thanh niên cẩm bào và nữ tử váy hoa:
- Tấn nhi, Nguyệt nhi!
- Sư tôn!
Thần tình Đào Phiến phi tặc và nữ tử váy hoa nhất thời căng thẳng, đồng thời đáp lời.
Bất chấp hiện tại Thủy Nguyệt đại đạo đã chân chính mất đi, nhưng mà uy nghiêm của sư tôn lúc còn sống căn bản là không thể trái nghịch.
- Hai người các ngươi, tuyệt đối không được đối địch với hắn! Nếu như nguyện ý, có thể trở thành thủ hạ của hắn! Đây chính là di chúc của vi sư, cũng là lời khuyên cuối cùng của ta đối với hai ngươi!
Nói xong những lời này, khí tức sinh mệnh trên người Thủy Nguyệt đại đạo hoàn toàn trôi đi hết, an nhiên tự tại nhắm mắt lại.
Ầm ầm ầm!
Trong khoảnh khắc đó, toàn bộ Thủy Nguyệt Động bắt đầu kịch liệt rung lắc dữ dội, từ từ lún xuống dưới.
Trên đỉnh đầu mọi người chợt xuất hiện một phiến đại môn thanh đồng, phát ra quang mang nhàn nhạt.
- Tuyệt đối không thể đối địch với hắn?
- Bảo chúng ta làm thủ hạ của tên tiểu tử này? Điều này sao có thể?
Thanh niên cẩm bào và nữ tử váy hoa nửa quỳ trên mặt đất, trong mắt hiện lên một tia âm lãnh và trào phúng mãnh liệt.
Đối với di chúc cũng đồng thời là lời khuyên cuối cùng của Thủy Nguyệt đại đạo, bọn họ căn bản đều không đặt trong lòng.