Chúa Tể Chi Vương

Chương 346: Trận chiến đầu tiên



Những thiên tài ở Quyết đấu trường Nam Vực đều không rét mà run, kinh sợ ngây người ra tại chỗ.

Không ít người kinh hô một tiếng, vô số nữ tử nhịn không được phát ra tiếng thét chói tai.

Cả mười vạn người quan chiến xung quanh cũng đều hít mạnh một ngụm khí lạnh.

- Chết người rồi!

- Cái tên Thái Vân Song Tử này, không ngờ lại tàn bạo như thế, ở trước mặt mọi người mà vẫn cố ý ra tay giết chết một thiên tài như vậy!

Đám thiên tài bên phía Quyết đấu trường Nam Vực bên này đều kinh hãi hô to một trận.

Sau đó có không ít người lớn tiếng khiển trách.

- Trọng tài! Thái Vân Song Tử rõ ràng cố ý giết người! Dựa theo quy tắc trận đấy, cần phải trục xuất khỏi Chân Long Hội lần này!

Dưới tràng có người lớn tiếng đề nghị.

Thánh Vực Chân Long Hội cạnh tranh vô cùng tàn khốc, kịch liệt, trong dĩ vãng cũng từng xuất hiện qua tình huống có người chết.

Nhưng mà Liên minh Thánh Vực cũng rất tiếc nuối nhân tài, những thiên tài dự thi, dù sao cũng đều là thiên kiêu chi tử ở các nơi trên Đại lục, ức vạn người mới xuất hiện một hai tên thiên tài. Bởi vậy, Thánh Vực Chân Long Hội từng có quy định, không được cố ý giết người, đặc biệt là dưới tình huống đối thủ đã nhận thua.

Bên phía quan chiến xung quanh Quyết đấu trường, một vị cường giả Chân Huyền Cấp đỉnh phong bi phẫn rống lớn:

- Liên minh Thánh Vực, tên khốn kiếp này cần phải bị tru sát! Ít nhất cũng phải dựa theo quy tắc, hủy bỏ tư cách dự thi của hắn!

- Thúi lắm! Chúng ta làm sao biết hắn lại yếu đến như vậy, ngay cả một chiêu cũng không thể tiếp được, đâu có phải cố ý giết người đâu!

- Hắc hắc… dựa theo quy tắc của trận đấu, dưới tình huống đối thủ vẫn chưa nhận thua, giết chết cũng không vi phạm quy tắc! Vừa rồi tên tiểu tử kia cũng đâu có nhận thua đâu!

Hai cái đầu của Thái Vân Song Tử đều phát ra thanh âm eo éo quái dị, cực kỳ giả dối đa đoan, không chút sợ hãi.

Hiển nhiên, bọn họ đều hiểu quy tắc thi đấu cũng vô cùng rõ ràng.

Ngay khoảnh khắc khi Thái Vân Song Tử ra chiêu, uy áp Chân Linh cường đại đã áp bách đối thủ đến mức hít thở không thông. Đối thủ còn chưa kịp phản ứng lại, đã bị miễu sát tại đương trường rồi. Đừng nói là cường giả Chân Nhân Cấp, cho dù là đại bộ phận cường giả Chân Huyền Cấp, hơn phân nửa cũng sẽ bị miễu sát.

- Thái Vân Song Tử này, thân là thiên kiêu cái thế mới tấn chức, tu vi cao tới Chân Huyền Cấp đại thành, có hai cái đầu, bốn cánh tay, khi chiến đấu, cũng tương đương với hai cường giả Chân Nhân Cấp liên thủ, dưới Chân Chủ Cấp có thể nói là vô địch!

- Thái Vân Song Tử này, không hổ là cường địch lớn nhất của Vũ Thiên Ngô!

- …

Phần lớn những thiên tài cùng với những người quan sát xung quanh cũng đều rung động trước thực lực khủng bố của Thái Vân Song Tử.

Giờ phút này, đối mặt với sự kháng nghị của vô số người, vị trọng tài Tôn giả Đan Nguyên Cảnh của Quyết đấu trường Nam Vực đạm mạc nói:

- Thái Vân Song Tử, cảnh cáo một lần, cướp đoạt một phần mười khí vận thiên tài!

Dứt lời, vị trọng tài Tôn giả Đan Nguyên Cảnh khẽ vũ động một thanh Lệnh kỳ Chân Long trong tay mình.

Phốc!

Khí vận thiên tài trong Lệnh bài Chân Long trên người Thái Vân Song Tử đột nhiên biến mất một phần. Một đạo quang trạch kim sắc rực rỡ từ trong lệnh bài nhanh chóng bay ra.

Đám khí vận thiên tài bị mất đi kia, bay thẳng lên không trung, phân tán ra, dung nhập vào trong Lệnh bài Chân Long của tất cả những thiên tài thuộc Quyết đấu trường Nam Vực.

- Hắc hắc… vô duyên vô cớ có thêm được một chút khí vận thiên tài!

Sắc mặt Kim Thái tử lộ ra ý cười nồng đậm. Lệnh bài Chân Long trên người hắn chợt tăng thêm một đạo quang huy ngân sắc sáng ngời.

- Đáng giận! Tại sao lại có thể như vậy?

- Chúng ta cũng không phải cố ý giết người! Là do đối thủ quá yếu!

Hai cái đầu của Thái Vân Song Tử cắn răng nghiến lợi, vẻ mặt hung ác, không chút cam lòng.

- Quy tắc của Chân Long Hội đó là cố ý giết người, liền hủy bỏ tư cách! Vô tình hoặc không khống chế được mà giết người, cướp đoạt một phần mười khí vận thiên tài!

Sắc mặt trọng tài Tôn giả Đan Nguyên Cảnh không chút dao động.

Thánh Vực Chân Long Hội cũng có một bộ quy tắc vô cùng hoàn thiện.

Thái Vân Song Tử thân là thiên kiêu cái thế, sự phán quyết của Liên minh Thánh Vực đối với hắn cũng có chút châm chước trong đó.

- Lão đại, xem ra không thể đại khai sát giới được rồi!

Lão nhị trong Thái Vân Song Tử thất vọng, nói.

- Khặc khặc… Chân Long Hội quy định không được phép giết người, nhưng cũng không có quy định không được đánh cho tàn phế suốt đời!

Lão đại trong Thái Vân Song Tử liếm liếm môi, vẻ mặt tàn nhẫn, âm hiểm giả dối.

Tân Vô Ngân đứng ở trong đám người, vẻ mặt ngưng trọng, khẽ nói:

- Cái tên liên thể nhân này, am hiểu liên thủ hợp kích, tâm ý tương thông, chiến lực phát huy ra chỉ sợ gia tăng lên gấp bội…

Hóa ra, hai người Tân Vô Ngân, Kim Thái tử chính là bị phân phối đến Quyết đấu trường Nam Vực, cùng chỗ với Thái Vân Song Tử.

Trải qua một màn này, lập tức khiến cho thiên tài các nơi của Quyết đấu trường Nam Vực kinh tâm động phách, nhất thời bảo trì khoảng cách với Thái Vân Song Tử.

Rất nhiều người quyết định chủ ý, nếu như vận khí không tốt, vạn nhất gặp phải tên Thái Vân Song Tử này, tốt nhất nên lập tức nhận thua.

o0o

Quyết đấu trường Thượng Cổ…

Ngũ Vực Tranh Phách nhanh chóng tiến hành.

Mỗi một tràng tỷ thí, đều là dưới sự chỉ dẫn của Lệnh bài Chân Long, song phương cùng lên đài chiến đấu.

Quy tắc của Chân Long Hội chính là không quan tâm ngươi đã chiến thắng bao nhiêu trận, mà là nhìn xem ngươi đã tích lũy được bao nhiêu Thiên Tài Vận Long!

Quyết đấu trường Bắc Vực!

Sau khi Băng Vi tiên tử thắng lợi xong, liền liên tục có những thiên tài lên tỷ thí.

Dựa theo kinh niệm nhiều năm trước, quá trình này sẽ kéo dài liên tục gần mười ngày. Dù sao thì mỗi một tràng vực cũng đều có đến mấy trăm thiên tài.

Triệu Phong khoanh chân ngồi xuống, hai mắt nhắm lại, lưu lại một chút tâm thần, chú ý đến Chân Long Hội, đại bộ phận tâm thần thì dùng để tham ngộ tu luyện.

- Với thực lực của ta hiện nay, muốn tiến vào 20 hạng đầu Chân Long Hội, cơ hội thật nhỏ bé!

Triệu Phong cũng không hề từ bỏ, nắm bắt từng giây từng phút, cố gắng gia tăng thực lực của mình.

Trong đầu hắn, Điện Chi Truyền Thừa và Huyền Hoa Bảo Điển vẫn không ngừng đối chiếu, tiến hành dung hợp lẫn nhau.

Băng Hồn Chi Lực tầng thứ hai của Băng Hồn Chi Cầu, Triệu Phong lần lượt tìm hiểu, ở trên con đường Hồn đạo Thượng Cổ mạnh mẽ tiến bước.

Ngoài ra, Minh Đồng Tàn Thiên cũng khiến cho bí thuật Thần Linh Nhãn của Triệu Phong mở rộng nhãn giới, càng có thêm nhiều ý nghĩa và ý tưởng hơn.

Trong thời gian mấy tháng nay, dưới sự tham tu lĩnh ngộ cao thâm huyền diệu như vậy, cảnh giới tinh thần của Triệu Phong đã hoàn toàn so sánh được với cường giả Chân Huyền Cấp.

Trong không gian mắt trái, cái hàn đàm lam nhạt kia đã mở rộng đến đường kính hơn một trượng. Cái hàn đàm băng u sâm sâm, những gợn sóng lạnh lẽo như băng, so sánh với trước đây càng sinh động hơn rất nhiều.

Triệu Phong cảm giác được, tinh thần nguyên mà mình có thể thuyên chuyển, so với trước kia thì nhiều hơn không chỉ gấp đôi. Băng Hồn Chi Lực vô hình phát ra càng cường đại và hùng hậu hơn.

Khoảnh khắc nào đó, Triệu Phong khẽ mở mắt ra, quan sát một hồi chiến đấu.

Mặc dù hắn vẫn đang tìm hiểu, lĩnh ngộ, nhưng mà vẫn lưu lại một tia tâm thần chú ý đến ngoại giới.

Thần Linh Nhãn lột xác tăng lên đến cấp bậc như hiện tại, nhất tâm đa dụng cũng không phải chuyện gì quá ngạc nhiên.

Quyết đấu trường Bắc Vực.

Bắc Mặc đứng trên tràng đấu, hít sâu một hơi, quanh thân dâng lên một cỗ gợn sóng ám lam sắc giống như ngọn sóng vậy, quanh thân vờn quanh một đạo thủy xà gợn sóng bay lượn, linh hoạt sống động đón đánh đối thủ.

- Tiểu tử, thúc thủ chịu trói đi!

Một gã nam tử áo đỏ cười lạnh, trong lòng bàn tay bốc lên từng đoàn từng đoàn quang hoa hỏa diễm, giống như hồng liên nở rộ, không ngừng oanh kích lên trên người của Bắc Mặc.

Tu vi của gã nam tử áo đỏ kia đạt tới Chân Nhân Cấp tiểu thành, so với Bắc Mặc Chân Nhân Cấp sơ thành thì còn cao hơn một bậc.

Minh Thủy Truyền Thừa của Bắc Mặc tuy rằng mạnh, nhưng mà các thiên tài tham gia Chân Long Hội này, lai lịch xuất thân của mỗi một người đều cường đại hơn hắn rất nhiều!

Gã nam tử áo đỏ trước mắt, công pháp thì tương khắc với hắn, Chân Linh khí cũng càng hùng hậu hơn rất nhiều, công pháp cao minh mạnh mẽ lại cường đại hơn Bắc Mặc không ít.

Sau chừng hơn ba mươi chiêu, Bắc Mặc bị gã nam tử áo đỏ kia áp chế liên tiếp bại lui.

Phương viên của Quyết đấu trường rộng lớn chừng mười dặm, Bắc Mặc ỷ vào lực phòng ngự mạnh mẽ, trong lúc nhất thời vẫn còn có thể kiên trì chống đỡ.

- Minh Thủy Truyền Thừa, ở Chân Long Hội này cơ bản không đáng được nhắc tới! Ngay cả Điện Chi Truyền Thừa của ta cũng chỉ có thể xem như trung lưu mà thôi! May mắn là ta đã dung hợp được với tinh nghĩa của Huyền Hoa Bảo Điển!

Triệu Phong không khỏi cảm khái.

Không phải Minh Thủy Truyền Thừa của Bắc Mặc không mạnh, mà là các thiên tài tham gia Chân Long Hội này, toàn bộ đều là thiên kiêu chi tử ở khắp các nơi trên đại lục, xuất thân, kỳ ngộ đều tuyệt đối là nhất lưu.

So sánh với bọn họ, Hoành Vân Thập Tam Quốc chỉ là một cái thôn nhỏ xa xôi hẻo lánh mà thôi!

- Tên tiểu tử kia, nếu như không chịu thua, cho dù ta có giết ngươi, cũng không trái với quy tắc Chân Long Hội a!

Gã nam tử áo đỏ lấy ra một thanh mộc kiếm toàn thân đỏ rực, một kiếm chém xuống, ngưng luyện ra kiếm quang diễm long khủng bố, mạnh mẽ xé rách tầng gợn sóng ám lam xung quanh thân thể của Bắc Mặc.

- Oa!

Bắc Mặc phun ra một ngụm máu, bị thương không nhẹ, mắt thấy gã nam tử áo đỏ càng ngày càng tiếp cận mình.

- Minh Thủy Hóa Băng!

Hai tròng mắt Bắc Mặc đỏ bừng, Chân Linh khí trong cơ thể gần như mạnh mẽ thiêu đốt, sản sinh ra một loại dị biến nào đó.

Rắc rắc!

Đám gợn sóng ám lam sắc xung quanh thân thể Bắc Mặc từ trạng thái nước lỏng, dần dần hóa thành trạng thái đóng băng, hàn khí phát ra âm u lạnh lẽo.

Thi triển ra tuyệt kỹ Minh Thủy Hóa Băng, Bắc Mặc bộc phát ra lực lượng vô cùng khủng bố. Đây chính là thủ đoạn công kích mạnh nhất của Minh Thủy Truyền Thừa.

Bồng xuy!

Gã nam tử áo đỏ bị thanh băng kiếm ám lam sắc xẹt qua một đạo vết máu, hàn ý không ngừng ngưng kết trên thân thể, nhất thời kinh hô bạo lui.

- Nếu như không phải ngày đó dùng Bạo Linh Đan, đánh sâu vào Chân Linh Cảnh, đặt mình trong hoàn cảnh cửu tử nhất sinh, ta cũng khó có thể lĩnh ngộ ra một trong hai đại áo nghĩa cực mạnh của Minh Thủy Truyền Thừa!

Bắc Mặc hít sâu một hơi, tầng đóng băng ám lam sắc quanh thân thể không ngừng xoay chuyển, mỗi một lần công kích cũng đều phát ra hàn khí sắc bén mãnh liệt.

Mỗi khi hắn giơ tay nhấc chân, phảng phất như có băng quang sơn ảnh khủng bố oanh kích, chiến lực không ngừng tăng vọt.

Sau năm mươi chiêu…

Thình thịch! Ầm!

Một chưởng của Bắc Mặc mang theo băng quang sơn ảnh, oanh kích thẳng lên trên người của nam tử áo đỏ.

- Thắng rồi!

Bắc Mặc lau đi vết máu trên khóe môi, toàn thân run rẩy, nhiệt huyết sôi trào.

Trên khuôn mặt có chút chất phác, cứng ngắc của hắn, lộ ra một vẻ điên cuồng và hưng phấn, hoàn toàn trái ngược với thường ngày.

Ở trên cái sân khấu thiên tài đỉnh phong cao nhất của Đại lục này, Bắc Mặc không cầu lưu danh thiên cổ, chỉ cần nở rộ quang hoa trong khoảnh khắc mà thôi!

Sau khi thắng lợi, Lệnh bài Chân Long trên người của Bắc Mặc đoạt được thêm một tia khí tức long vận nho nhỏ. Mặc dù Lệnh bài Chân Long cũng chỉ là một khối lệnh bài màu trắng, nhưng cũng lóe sáng thêm được một chút.

- Thực lực của Bắc Mặc hiện tại, miễn cưỡng cũng có thể tiến vào hàng ngũ Thiên Bồng Thập Cường! Quả thật khó có thể tưởng tượng nổi!

Triệu Phong âm thầm gật đầu.

Mặc dù với thực lực hiện tại của Bắc Mặc, muốn giết tiến vào ba trăm hạng đầu của Chân Long Hội là rất khó khăn, nhưng nghĩ đến xuất thân và bối cảnh của hắn, như vậy cũng đã là rất không tệ rồi.

o0o

Quyết đấu trường Bắc Vực.

Chiến đấu dị thường kịch liệt, từng vòng, từng vòng không ngừng diễn ra.

Mãi cho đến thời khắc nào đó…

Lệnh bài Chân Long trên người Triệu Phong đột nhiên vù vù rung lên, chỉ hướng về phía Quyết đấu trường.

- Đến phiên ta rồi!

Khí huyết trong người Triệu Phong dâng trào. Mặc dù tâm tính hắn bình tĩnh, nhưng đối mặt với trận đấu đầu tiên tại Chân Long Hội, vẫn khó tránh có chút hưng phấn.

Vụt!

Thân thể Triệu Phong kéo động một đạo tàn ảnh điện mang, nhảy lên trên Quyết đấu trường Bắc Vực.

Đối thủ là một gã thiếu niên thanh y ánh mắt cực kỳ kiên định, tay cầm một thanh Chiến đao Linh cấp Hạ phẩm, Chân Linh khí trên người kích phát mạnh mẽ.

- Trận đấu này, ta nhất định không thể thua!

Cao Bằng nắm chặt chiến đao, tâm trí kiên định, nhiệt huyết trong cơ thể không ngừng thiêu đốt, Chân Linh khí như sông dài bùng phát.

Hắn nhìn chăm chú gã thiếu niên tóc lam trước mặt, trong khoảnh khắc, ý nghĩ trong đầu bay vút.

- Trước khi xuất phát, các trưởng bối tại Cường quốc Càn Vân đặt không biết bao nhiêu kỳ vọng lên người ta! Hơn hai mươi năm cố gắng, ta trải qua vô số ma luyện, đánh bại phần đông những thiên tài tại Cường quốc Càn Vân, mới được đặt chân lên nơi này! Nếu như trận đầu đã thất bại, bại bởi một kẻ cùng cấp, há không phải làm thất vọng những thiên tài đã bị ta đánh bại hay sao?

Chiến ý và uy thế Chân Linh trên người của Cao Bằng đạt tới đỉnh phong trước giờ chưa từng có.

- Độ tuổi chừng hơn hai mươi, tu vi Chân Nhân Cấp tiểu thành…

Triệu Phong yên lặng nhìn gã thiếu niên trước mắt. Tư chất liềm lực của đối phương có thể nói là tuyệt đỉnh.

Trận chiến đầu tiên, Triệu Phong cũng không hề có chút khinh thị nào.

- Điện Chi Nhận!

Trong lòng bàn tay Triệu Phong ngưng tụ ra một lưỡi đao thanh sắc, do điện mang khủng bố ngưng kết thành, dài đến một trượng, phát ra uy thế lôi điện khiến cho người ta cực kỳ sợ hãi.

- Phi Hạc Phách Vân Đao!

Trong mắt Cao Bằng toát ra chiến ý mãnh liệt, quát lớn một tiếng, thân hình lướt đi như tiên hạc, nhân đao hợp nhất, phát ra đao mang bạch sắc sáng ngời, trảm xé hư không.

Thân pháp nhẹ nhàng phiêu dật cùng với một đao lôi đình bá đạo, quỷ dị và đột ngột lại hoàn mỹ dung hợp với nhau! Uy lực phát ra trong khoảnh khắc xuất đao, Chân Linh khí bùng nổ nặng nề như sơn nhạc, đao mang phát ra sáng lạn chói mắt, bao phủ phạm vi lên đến mấy chục trượng.

- Phi Hạc Phách Vân Đao! Hay cho một ý cảnh đao pháp cao minh huyền diệu! Bất cứ một đối thủ nào trên Chân Long Hội này, cho dù là cùng cấp, cũng đều có thực lực không thể xem thường được!

Triệu Phong có một loại cảm giác thị giác bị trùng kích mạnh mẽ.

Phốc bồng!

Thân thể của Triệu Phong, trong nháy mắt bị một đao lôi đình kia chém ra làm đôi!