Chúa Tể Chi Vương

Chương 397: Diệp yên vũ



Trên đại thụ chọc trời…

Thiếu nữ hắc liên cảm thấy kinh ngạc khó hiểu, trong một khoảnh khắc vừa rồi, nàng cảm giác được thể xác của Triệu Phong phảng phất như là mất đi linh hồn vậy.

Rồi một khoảnh khắc sau đó, sắc mặt Triệu Phong lại tái nhợt thêm một phần, bộ dáng dường như có chút hao tổn.

Nếu như chỉ để ánh mắt phóng ra giữa thiên không quan sát, cho dù tiêu hao không nhỏ, nhưng cũng sẽ không khủng bố đến như vậy. Vừa rồi Triệu Phong không chỉ có phóng ra thiên không quan sát, mà còn tiến hành công kích tinh thần nữa.

Vụt…

Hắn khẽ vung hắc liên lên, thu hồi lại hai đầu quỷ thi thanh đồng trái phải sau lưng mình.

Thời điểm thi triển ra loại ánh mắt thăm dò như vừa rồi, tâm thần ý thức sẽ hoàn toàn thoát ly khỏi thể xác, thân thể giống như con rối vậy, không có bất cứ tri giác gì cả, tốt nhất cần phải có người ở bên cạnh hộ pháp.

Chợt ánh mắt Triệu Phong trở nên lãnh lệ băng hàn, giương mắt nhìn về phía thiếu nữ hắc liên.

Thiếu nữ hắc liên kinh hô một tiếng, sắc mặt tái nhợt, bất lực chưa từng có, trong lòng chuẩn bị đón nhận cơn ác mộng cuối cùng.

Trong lòng nàng âm thầm kêu khổ. Đừng nói là vì các sư huynh đệ Hắc Nhai Cung đuổi theo tới, một phen bức bách Triệu Phong lâm vào tuyệt cảnh, cho nên đối phương mới có tâm lý chó cùng rút giậu chứ?

Đương nhiên nàng không biết rằng, lúc này các đồng môn Hắc Nhai Cung của nàng cũng đang lâm vào tình cảnh vô cùng rung động.

- Nói cho đồng môn sư huynh của các ngươi biết, nếu như vẫn bám riết không tha, thì đừng trách ta không để ý hết thảy, sử dụng toàn bộ thủ đoạn, tận diệt các ngươi!

Thanh âm lạnh lẽo như băng mang theo sát khí nặng nề khiến cho thiếu nữ hắc liên nhất thời run bắn lên, tâm thần phát mộng.

Đợi đến khi nàng phản ứng trở lại, tại chỗ chỉ còn lại có một đạo hư ảnh điện mang mà thôi.

Vụt…

Triệu Phong phóng người bay lên, nhảy thẳng vào trong núi rừng địa hình phức tạp, đồng thời thúc giục bí pháp, thu liễm khí tức trên người mình lại.

Loại công pháp thu liễm khí tức như thế này, Triệu Phong không thiếu, trong Huyền Hoa Bảo Điển cũng có không ít loại.

Chỉ cần không xuất hiện loại bí pháp truy tung thâm ảo thấu triệt không u giống như U Đăng Quỷ Nhãn kia, Triệu Phong tự nghĩ sẽ không dễ dàng bị truy tung nữa.

Hơn nữa, mỗi khi rời đi một đoạn khoảng cách, hắn đều sẽ chế tạo ra một đạo Âm Ảnh Phân Thân, mang theo một tia khí tức của chính mình, hướng theo phía khác mà chạy đi.

- Cái loại quỷ nhãn này, năng lực cảm ứng hẳn là cũng có hạn chế khoảng cách. Nếu như ta cách bọn chúng đủ xa, ví dụ như chừng hơn năm trăm dặm, thậm chí một ngàn dặm, làm sao còn cảm ứng được nữa?

Trong lòng Triệu Phong trấn định, rất nhanh phóng chạy đi.

o0o

Khoảng chừng thời gian nửa canh giờ sau…

Đám người Hắc Nhai Cung lúc này mới đuổi tới bên cạnh gốc đại thụ chọc trời, nơi Triệu Phong bỏ mặc thiếu nữ hắc liên ở lại.

Thiếu nữ hắc liên đang ngồi tĩnh dưỡng, nhìn thấy đám người Xích Quỷ, nhất thời lộ ra một tia mừng rỡ.

- Xích Quỷ sư huynh, các người có bắt được tên tiểu tử kia không?

Nàng vừa thốt ra câu hỏi này xong, liền cảm thấy hối hận.

Sắc mặt của bọn người Xích Quỷ có chút ngưng trọng, sau khi nghe xong câu hỏi kia, liền càng trở nên khó coi hơn.

Sau đó, thiếu nữ hắc liên đem toàn bộ quá trình ba người Tiểu đội Thiết Nha làm sao bại vong một năm một mười kể ra. Trong đó bao gồm cả việc Triệu Phong cướp đoạt đóa hắc liên và quỷ thi của nàng, cùng với lời uy hiếp cuối cùng lưu lại.

Đám người Hắc Nhai Cung nghe từ đầu đến cuối, sắc mặt càng lúc càng trầm mặc hơn.

Nhưng bọn họ đồng thời cũng càng thêm kiêng kỵ hơn đối với đủ loại năng lực Triệu Phong thể hiện ra.

- Đây rốt cuộc là loại huyết mạch nhãn đồng như thế nào. Chỉ liếc mắt hai cái, liền trước sau diệt sát hai vị sư đệ. Cuối cùng ánh mắt khủng bố kia, không ngờ lại vượt qua không gian hai trăm dặm, dập tắt U Đăng Quỷ Nhãn của ta!

Xích Quỷ biết được càng nhiều, trong lòng càng thêm chấn động.

Mục tiêu chỉ là một tên thiên tài Ngoại Vực tu vi Chân Huyền Cấp tiểu thành, lai lịch thần bí, hết thảy xa lạ…

Từ sau khi Đại lục Man Hoang vỡ vụn, ức vạn hạt bụi bậm rơi rụng, mỗi một hạt bụi bậm hình thành nên một phương thiên địa, cùng với hư không vô tận tương liên, giống như từng khối tiểu đảo nho nhỏ, xưng là Đảo vực.

Mỗi một cái Đảo vực này chính là một phương thiên địa, dân bản xứ trên các Đảo vực kia chẳng biết trời cao đất dày, như ếch ngồi đáy giếng, thường xuyên tự xưng là sinh tồn trên một Đại lục khôn cùng.

Ai biết được cái tên tiểu tử từ đâu nhảy ra kia, là đến từ cái Đảo vực nào.

Dù sao thế giới hiện tại, cũng thật sự rộng lớn khôn cùng, lớn đến vô hạn. Sau khi Đại lục Man Hoang hủy diệt, ức vạn hạt bụi bậm phiêu tán, nghe nói thế giới hiện tại vẫn còn đang không ngừng mở rộng, kéo dài ra.

- Xích Quỷ sư huynh, chẳng lẽ chúng ta lại sợ lời uy hiếp của tên tiểu tử kia sao?

Gã thanh niên khô lâu hiển nhiên có chút không cam lòng.

Hắc Nhai Cung mặc dù ở trong Tam Đại Tông phái tại Quần Đảo vực Thiên Lô bài danh ở phía sau, nhưng dù sao cũng cao tới Nhị tinh, uy danh Tà đạo truyền xa, chưa từng gặp phải sự khuất nhục như thế này, bị một tên thiếu niên lạ lẫm uy hiếp.

Xích Quỷ lâm vào trầm tư ngắn ngủi, sắc mặt biến ảo không ngừng.

- Nếu như chính diện chiến đấu, tiểu tử kia tất nhiên không phải đối thủ của ta! Nhưng mà huyết mạch nhãn đồng của hắn thật sự mạnh mẽ thần bí, trong đội ngũ, ngoại trừ ta ra, những người còn lại phỏng chừng không ai chịu nổi một cái liếc mắt của hắn!

Sắc mặt Xích Quỷ có chút vặn vẹo.

Về phương diện huyết mạch nhãn đồng, hắn không ngờ lại bị thất bại bởi một tên thiếu niên cảnh giới thấp hơn mình một bậc, trong lòng vô cùng bất phục, kích khởi chiến ý cường đại.

Nhưng mà, Xích Quỷ cũng không thể không để ý đến toàn bộ đại cục được.

Bản thân Triệu Phong hành động một mình, không cố kỵ chút nào, thủ đoạn tầng tầng bất tận, mà bên người hắn lại còn nhiều sư huynh đệ đồng môn như vậy…

- Kế sách hiện tại, chúng ta cần phải nghĩ cách liên hệ với Ma Vu sư huynh. Nếu như có thể liên thủ với hắn, cơ hội bắt giết tên tiểu tử kia khẳng định sẽ tăng lên rất lớn. Ngoài ra, chúng ta còn phải gia tăng cường độ thám sát Di tích Tử Thánh, xem có cách nào tìm ra được Di Tích Bảo Điện hay không?

Xích Quỷ rốt cuộc làm ra quyết định.

Mục tiêu bọn chúng đến Di tích Tử Thánh này chính là muốn thu hoạch kỳ ngộ.

Trong di tích, có rất nhiều những thiên địa linh tài cơ bản là tuyệt tích bên ngoài, bao gồm đủ các loại dị thú hiếm quý.

Ngoài ra, những người hữu duyên trong Di tích Tử Thánh này, còn có thể thăm dò một vài kỳ ngộ khác nữa.

Trong đó, nổi danh nhất chính là Di Tích Bảo Điện, nơi đây chính là đầu mối then chốt nhất của toàn bộ Di tích Tử Thánh, nghe nói lúc sinh tiền, Tử Dạ Thánh Chủ chính là ở trong đó mà trôi qua những ngày tháng cuối cùng của sinh mệnh, rất có thể vẫn còn lưu lại y bát truyền thừa trong đó.

Chẳng qua, Di tích Tử Thánh đã mở ra vô số lần, tỷ lệ hiện thân của Di Tích Bảo Điện cũng không cao cho lắm, chỉ khoảng chừng một phần mười mà thôi.

Vụt…

Đột nhiên, một đạo cốt tiễn u ám mang theo quỷ khí dày đặc từ phía màn đêm chân trời lóe lên, phóng thẳng đến phương hướng đám người Xích Quỷ.

- Quỷ tiễn truyền thư!

Xích Quỷ rất nhanh tiếp nhận đạo cốt tiễn u ám kia.

Loại thủ đoạn truyền thư này, chính là thủ đoạn độc môn của Hắc Nhai Cung. Nếu như ở ngoại giới, có thể tiến hành quỷ tiễn truyền thư mấy vạn dặm. Cho dù là ở trong Di tích Tử Thánh này, ít nhất cũng có thể truyền thư ngàn dặm. Nếu như là buổi tối, khoảng cách có thể lên tới gấp đôi, gấp ba lần.

Mở ra quỷ cốt tiễn, bên trong hiện ra một tờ giấy đặc chế.

- Diệp Yên Vũ của Tịnh Nguyệt Linh Tông ở góc Đông Bắc của sơn mạch Tam Tích, bên trong một khe sâu thần bí, phát hiện đại kỳ ngộ, trong đó mơ hồ có ẩn chứa vô số thiên tài địa bảo Thượng Cổ…

Xích Quỷ xem xong bức thư, trong mắt chợt lóe tinh quang.

- Diệp Yên Vũ!

- Diệp Yên Vũ kia, trong số mười đại thiên tài Chân Chủ Cấp tiến vào Di tích Tử Thánh lần này, thực lực ít nhất nằm trong ba hạng đầu, ở trong Tịnh Nguyệt Linh Tông cũng bài danh thứ hai!

Mấy người Hắc Nhai Cung ở đây nghĩ đến người này, trên mặt cũng tràn ngập sự sợ hãi và kiêng kỵ.

Di tích Tử Thánh là do ba đại Tông phái Nhị tinh cùng nhau chưởng khống.

Mà trong đó, Tịnh Nguyệt Linh Tông cấp bậc lại cao tới Nhị tinh rưỡi, thực lực vượt xa Hắc Nhai Cung.

Trong Tam Đại Tông phái, Tịnh Nguyệt Linh Tông bài danh đệ nhất, lần này thiên tài Chân Chủ Cấp tiến vào chiếm đến năm người.

Nguyệt Ma Điện đứng thứ hai, có ba đại thiên tài Chân Chủ Cấp, dù sao cũng từng là Tông phái Nhị tinh rưỡi.

Cũng chính là nói, trong mười cường giả Chân Chủ Cấp tiến vào di tích lần này, Tam Đại Tông phái chiếm cứ toàn bộ các danh ngạch.

Còn lại các thiên tài tinh anh của các Tông phái Nhất tinh, thì không có Chân Chủ Cấp, nhiều nhất chỉ là Nửa bước Chân Chủ Cấp mà thôi.

Bởi vậy có thể thấy được, Tông phái Tinh cấp, mỗi khi tăng thêm một Tinh, thậm chí là nửa Tinh thôi, cũng đều có sự chênh lệch rất lớn, không phải chỉ ở phương diện chỉnh thể thực lực Tông phái, mà đệ tử môn đồ, cũng có liên quan nữa.

- Diệp Yên Vũ này, vận mệnh rất tốt, lại thích hành động một mình. Các sư huynh đệ Hắc Nhai Cung chúng ta tập kết nhân mã, hoạch định kế hoạch, có thể đánh cho nàng ứng phó không kịp. Vạn nhất không được, chúng ta cũng có thể liên thủ với Nguyệt Ma Điện!

Xích Quỷ hừ lạnh một tiếng.

Đơn đả độc đấu, hắn quả thật không phải là đối thủ của Diệp Yên Vũ. Tu vi đối phương cao tới Chân Chủ Cấp đại thành, xuất thân từ Tông phái cường đại Nhị tinh rưỡi, bất luận là huyết mạch hay là tư chất, phóng nhãn mắt trận doanh Tam Đại Tông phái, cũng có thể nói là tuyệt đỉnh.

Chẳng qua, ở trong Di tích Tử Thánh này, không phải chỉ dựa vào lực lượng một người liền có thể quyết định hết thảy, còn cần phải phối hợp đoàn đội, cùng với mưu lược trí tuệ nữa.

Vụt vụt vụt...

Xích Quỷ ra lệnh một tiếng, dẫn theo đám người Hắc Nhai Cung hướng Sơn mạch Tam Tích phóng đi.

o0o

Chừng một canh giờ sau, đám người Xích Quỷ cùng với một đám người Hắc Nhai Cung khác nữa, đã chạy tới mục tiêu.

- Xích Quỷ sư huynh, khe sâu thần bí chính là ở đây! Cái khe sâu này, thập phần tà môn, cả ngày liên tục không ngừng sản sinh ra những luồng quái phong mạnh mẽ. Một khi bị chúng thổi quét tới, cho dù cường giả Chân Huyền Cấp bình thường không chết cũng bị lột một lớp da!

Một gã đệ tử Hắc Nhai Cung nói.

Quả nhiên không sai, đám người Hắc Nhai Cung vừa mới tiếp cận, liền cảm nhận được bên trong khe sâu không ngừng phát ra từng luồng quái phong thổi vù vù liên hồi.

Mắt thường có thể nhìn thấy được từng luồng quái phong khủng bố, cứ mỗi nhịp hô hấp lại thổi quét tràn ngập cả khe sâu kia.

Mà khi quái phong không thổi quét, mọi người đều có thể cảm giác được từ sâu bên trong khe sâu truyền đến từng luồng nguyên khí thiên địa nồng đậm vô cùng thuần hậu, thậm chí còn có vài tia khí tức trân tài Thượng Cổ xa xưa nữa.

- Bên trong cái khe sâu này, nhất định là có rất nhiều trân tài hiếm có!

Đám người Hắc Nhai Cung cùng với một vài thiên tài của các Tông phái nhỏ lẻ khác, cũng đều dừng chân quan sát.

Trong lúc đám quái phong triệt hồi, lộ ra một tia lổ hổng, mọi người mơ hồ nhìn thấy chỗ sâu trong khe nứt, trên một ngọn cao phong, đang có một nàng tiên tử bích y phiêu nhiên như lạc diệp đứng đó.

Nàng tiên tử bích y kia, tươi trẻ thanh tú, khuôn mặt thản nhiên như đóa sen trắng nở rộ, thân thể xinh đẹp lướt nhẹ, như một mảnh lạc diệp, kỳ ảo linh hoạt vô biên.

- Diệp Yên Vũ!

Đám người Xích Quỷ thoáng rùng mình một cái, giương mắt nhìn về phía nàng thiên chi kiều nữ xinh đẹp kỳ ảo như lạc diệp kia.

Trong số mười đại thiên tài Chân Chủ Cấp tuyệt đỉnh, cũng chỉ có Diệp Yên Vũ mới độc thân độc hành tiến vào chỗ sâu bên trong khe nứt. Nhìn bộ dáng cười tươi như hoa của nàng, khẳng định đã có thu hoạch không nhỏ.

Xích Quỷ mở ra Hắc Tà Nhãn, đang quan sát những khe hở khi quái phong tạm dừng, cũng đồng thời quan sát Diệp Yên Vũ.

Quả nhiên, trong tay nàng đang cầm một vài món trân tài Thượng Cổ, mỗi một kiện đem ra ngoài, cũng đều là giá trị liên thành cả.

- Meo meo!

Một con mèo nhỏ toàn thân màu xám bạc, ước chừng cỡ bàn tay, đang thản nhiên thích chí rúc vào bên người của Diệp Yên Vũ.

Xích Quỷ cảm giác có gì đó không đúng.

Con mèo nhỏ kỳ quái kia, trước giờ đều chưa từng thấy xuất hiện bên cạnh Diệp Yên Vũ.

Ở khắp Quần Đảo vực Thiên Lô này, mỹ mạo tài trí của Diệp Yên Vũ chính là danh chấn thiên hạ, chẳng biết bao nhiêu thiên tài bên trong Tam Đại Tông Môn cũng đều xem nàng là Nữ thần trong mộng.

Mà hiện tại, một con mèo nhỏ lai lịch cổ quái không ngờ lại nhận được sự ưu ái như thế của Diệp Yên Vũ, có thể thân mật dựa sát vào người nàng, e rằng sẽ khiến cho những thiếu niên tài tuấn theo đuổi nàng phải ghen tỵ đỏ mắt.

Càng khiến cho Xích Quỷ cảm thấy quái dị chính là, con mèo nhỏ cổ quái kia, không ngờ còn dùng ánh mắt trêu tức giả dối liếc nhìn hắn một cái nữa.

- Meo meo!

Con mèo nhỏ cổ quái kia, giữa miêu trảo đột nhiên quăng lên vài đồng tiền cổ, ở giữa không trung tung bay, phát ra thanh âm leng keng, bộ dáng cao ngạo như tiểu thần côn vậy.

- Tiểu Tặc Miêu, có phát hiện gì mới hay sao?

Trên mặt Diệp Yên Vũ toát ra nụ cười vui vẻ, bàn tay trắng noãn tinh tế như bạch ngọc nhẹ nhàng vuốt ve lớp lông mềm mại trên đầu của Tiểu Tặc Miêu.

Từ khi gặp được con mèo nhỏ này, nàng ở trong di tích gặp được kỳ ngộ liên tục, mọi chuyện đều vô cùng tốt đẹp, hiện tại lại phát hiện ra cái khe sâu thần bí này nữa.

Quan trọng hơn nữa chính là, con mèo nhỏ này nhanh nhạy siêu phàm, khiến cho nàng vô cùng vui vẻ.

- Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu bày ra bộ dạng hưởng thụ vô cùng, sau đó giơ chân chỉ về một phía nào đó, gừ gừ mấy tiếng.

Một lát sau, từ phương hướng mà Tiểu Tặc Miêu vừa mới chỉ tới, nguyên khí thiên địa dao động mãnh liệt, lại có thêm một gã thiên tài ngoại vực Chân Chủ Cấp đến nữa.