Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ, so với những thứ dị bảo quý hiếm Thượng cổ thì giá trị còn cao hơn rất nhiều.
Thánh dịch có thể tẩy rửa tâm hồn, tăng cường tinh thần cảnh giới và ngộ tính, vốn là loại trân phẩm cực kỳ quý hiếm.
Triệu Phong nhanh chóng thu lại vài giọt Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ, sau đó cẩn thận bỏ chúng vào trong Bích u Linh Hồ.
Bên trong Bích u Linh Hồ, có không gian dự trữ đặc thù, có năng lực giữ tươi, trân tàng, các loại dược liệu linh vật để vào trong đó, khả năng hao hụt linh tính sẽ giảm xuống mức thấp nhất.
Ví dụ như, túi độc của Bò Cạp khổng lồ mà Triệu Phong lấy được lúc trước, sau khi ly khai bản thể, hoạt tính độc lực dần dần hao hụt, nhưng nếu đặt trong Bích u Linh Hồ, vậy thì sẽ có thể bảo tàng được hoạt tính độc lực của nó rất tốt.
- Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ, giá trị của thứ này cũng gần ngang với “Huyết Lưu Quả”, “Nấm Địa Âm Độc” và các loại trân bảo cực phẩm rồi.
- Tặc tử, muốn chiếm làm của riêng sao?
Những thiên tài Ngoại Vực của Hắc Nhai Cung và Nguyệt Ma Điện đều hung hãn liều mạng, cùng nhau xông tới.
Lúc trước, Triệu Phong kiếm chác được “Bích u Linh Hồ” và “Thiên Ngân Mặc Ly Thạch”, mặc dù cũng xem như những vật quý hiểm đỉnh cấp, thế nhưng luận tác dụng và giá trị thì còn xa mới bằng “Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ”.
- Nếu như có thể đạt được một lượng “Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ”. Tẩy rửa linh hồn, tăng cường cảm ngộ cảnh giới, xác xuất đột phá Chân Chủ cấp thành công sẽ tăng lên hai ba thành.
Mấy vị thiên tài Ngoại Vực Chân Huyền cấp đỉnh phong đều thúc dục bí thuật, phát động tuyệt kỹ mà mình ẩn giấu, đánh tới Triệu Phong.
Triệu Phong cũng không hoảng hốt vội vàng, chỉ thấy vẫn còn sót lại một ít Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ trên măng đá.
Vụt...
Thân hình hắn nhoáng lên một cái, chủ động tránh xa hơn mười trượng, lấy ra hai Thanh Đồng quỷ thi, ngăn cản trước người.
- Loại trân dịch tăng cường tinh thần ngộ tính này, có sử dụng nhiều hơn thì hiệu quả cũng rất kém, ta chỉ cần vài giọt là đủ rồi.
Triệu Phong sáng suốt lui ra sau, chỉ giữ lại một vài giọt Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ.
Tuy thực lực của hắn rất mạnh, nhưng cũng không muốn bản thân trở thành công địch của hơn mười vị thiên tài tinh anh Ngoại Vực.
Những thiên tài Ngoại Vực này, có đến sáu bảy người là Chân Huyền cấp đỉnh phong, phần lớn đều là Chân Huyền cấp đại thành, mỗi người đều có chiến lực vượt qua thiên kiêu cái thế ở Chân Long hội.
- Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ, ta chỉ cần một giọt thôi.
- Kẻ nào ngăn ta giết!
Tổng cộng bảy tám tên thiên tài Ngoại Vực điên cuồng tranh đoạt một ít “Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ” còn lại, đánh nhau đến túi bụi.
Triệu Phong điều khiển hai Thanh Đồng quỷ thi ngăn cản trước người, đẩy lui vài tên thiên tài Ngoại Vực có ý đồ tiến đến gần mình.
Dưới ba đại Chân Chủ cấp, trong số những người còn lại, thực lực của Triệu Phong có thể xem như đỉnh cao, lại thêm hai quỷ thi Chân Huyền cấp đỉnh phong nữa, có thể khiến cho đại đa số người phải chùng bước.
Cuối cùng, trong cuộc chiến, chỉ còn hai giọt Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ là may mắn sống sót, được người của Hắc Nhai Cung và Nguyệt Ma Điện chia nhau mỗi bên một giọt.
Một hồi tranh đoạt, rốt cuộc cũng yên tĩnh trở lại.
Người thắng cuộc lớn nhất, tự nhiên là Triệu Phong.
Trên thực tế.
Nếu như Triệu Phong muốn thu thêm Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ, những người kia cũng không ngăn được hắn, thậm chí cũng không làm được gì.
Nhưng nếu vậy, thực lực của hắn sẽ bại lộ, bị Diệp Yên Vũ phát giác.
Hấn bỏ qua một vài giọt Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ, giữ lại chiến lực nhất định, nhằm mưu đồ lợi ích càng xa hơn.
Chẳng qua.
Cho dù Triệu Phong đã tận lực ít ra tay, nhưng đoạn đường tiếp theo, đám người của Hắc Nhai Cung và Nguyệt Ma Điện vẫn chăm chú nhìn hắn.
- Huyết mạch đồng tử của tiểu tử này, năng lực tầm bảo siêu cường, cứ tập trung vào hắn là được.
Đội ngũ hai phe đều quyết định chủ ý.
Một vài người cá biệt, thậm chí nhìn chằm chằm vào từng ánh mắt, động tác của Triệu Phong.
Có đôi khi, Thần Linh nhãn của Triệu Phong vô tình quét về một vị trí nào đó, vài tên thiên tài sẽ lập tức tràn về phía đó, đào ba thước đất để tìm kiếm bảo vật.
Triệu Phong không khỏi kinh ngạc, không ngờ những người này lại thực sự xem hắn như thần tài.
Chỉ tiếc rằng đoạn đường tiếp theo, những dị bảo quý hiếm cùng cấp bậc với Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ, cơ bản là không xuất hiện.
Có lẽ, ba đại Chân Chủ cấp phía trước cũng ý thức được “sơ hở” lúc trước, cho nên tăng cường điều tra các loại tài nguyên đỉnh cấp, hơi thả chậm tốc độ. Bởi dù sao đi nữa, những loại thánh dịch trân phẩm như “Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ” đối với bọn họ mà nói, giá trị cũng rất xa xỉ.
Thiếu đi những trân tài kỳ vật, Triệu Phong thỉnh thoảng chẳng muốn đi kiếm chác, bản thân cũng ít ra tay, cho nên liên mờ nhạt trong ánh mắt mọi người.
Những người nhìn chằm chằm hắn đều không khỏi có chút thất vọng có người từ bỏ, có người thì lại hậm hực không cam lòng.
Đương nhiên.
Những dị bảo quý hiếm đỉnh cấp thực sự, phần lớn đều bị ba đại Chân Chủ cấp chia nhau, nhất là Diệp Yên Vũ và Tiểu Tặc Miêu.
Thu hoạch của hai người Xích Quỷ và nam tử huyết bào cộng lại, cũng không bằng Diệp Yên Vũ.
Tu vi thực lực và tốc độ của Diệp Yên Vũ đều đứng tại đỉnh cao, hơn nữa có Tiểu Tặc Miêu phối hợp, lại càng không ai địch nổi.
- Tiểu Tặc Miêu, ngươi quả nhiên là con mèo đem đến vận may cho ta.
Diệp Yên Vũ lại càng yêu thích Tiểu Tặc Miêu hơn, phiền toái duy nhất trước mắt đó là Tiểu Tặc Miêu vẫn chưa được Triệu Phong giải trừ Huyết khế linh sủng
Xích Quỷ và nam tử huyết bào thì lại hận Tiểu Tặc Miêu đến ngứa răng
Tiểu Tặc Miêu huy động Huyền Xà Huyết Tiên, tranh đoạt các loại trân bảo, kỹ xảo hết sức thành thạo.
Có đôi khi, những thứ mà bọn hắn đắc thủ, lại đều là những thứ mà Tiểu Tặc Miêu dùng Huyền Xà Huyết Tiên bỏ đi.
Con mèo này quả thực xảo trá, thường xuyên xuất quỷ nhập thần, linh tính không gì sánh nổi, khiến người khác khó lòng mà phòng bị.
Diệp Yên Vũ có chút tự đắc, nhàn nhạt liếc nhìn Triệu Phong đằng sau, dường như muốn nói, Tiểu Tặc Miêu chỉ có ở trong tay ta thì mới có thể phát huy hiệu quả lớn nhất.
Sắc mặt Triệu Phong thoáng âm trầm, không lên tiếng.
Một lúc sau.
Bước chân của ba đại Chân Chủ cấp đều dừng lại.
Vách núi phía trước, màu sắc rất tối, bên trong xuất hiện một cái ổ màu đen, phương viên đường kính ước chừng trăm trượng bên trong không ngừng tuyền đến một tia sóng nhiệt.
Trong cái ổ màu đen như mực nảy, mơ hồ có thể thấy được vài con Bò Cạp khổng lồ non, hình thể lớn bằng con mèo, con chó.
Bò Cạp khổng lồ non.
Thần Linh nhãn của Triệu Phong vừa quét vào trong sơn huyệt âm u liền nhận ra ngay.
Ba đại Chân Chủ cấp, tâm thần chấn động đồng loạt lộ ra một tia vui mừng.
Trong cái ổ màu đen như mực kia, rõ ràng có hơn mấy chục con Bò Cạp khổng lồ non, số lượng nhiều hơn tưởng tượng rất nhiều.
- Không đúng Bò Cạp khổng lồ non tuy nhiều, nhưng màu sắc lớp vỏ lại không giống với Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ, có rất ít Bò Cạp khổng lồ non có huyết thống thuần khiết.
Thần Linh nhãn của Triệu Phong vừa quét qua, liền đưa ra kết luận.
Truyền thừa huyết thống có tính ngẫu nhiên rất lớn, không nhất định đám hậu đại sẽ kéo dài được huyết mạch cường đại của tổ tiên.
Nếu không thì những loại huyết mạch truyền thừa Thượng cổ đến bây giờ cũng sẽ không trở nên vừa ít vừa mỏng manh như vậy.
Phóng mắt nhìn khắp Hoành Vãn Thập Tam Quốc, thiên tài có huyết mạch truyền thừa thực sự, thêm vào đám người Triệu Phong Triệu Vũ Phi, tối đa cũng chỉ có mười mấy người mà thôi.
Huống chi, Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ thực sự, trong sơn huyệt chỉ có một đầu, mà nó đã bị mọi người diệt sát rồi.
Cho nên, nó chỉ có thể cùng loại Bò Cạp khác giao tạp, xác xuất kéo dài huyết thống thuần khiết của đám hậu đại sẽ giảm mạnh.
Thần Linh nhãn của Triệu Phong vừa liếc nhìn liền nhận ra, ổ Bò Cạp khổng lồ non này, vẻ đặc thù bén ngoài cơ bản chỉ bằng sáu bảy phần Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ mà thôi.
Ở đây vẫn còn cường điệu hai chữ “cơ bản”, còn là vẻ đặc thù bên ngoài.
Vẻ đặc thù bên ngoài, chỉ có thể xác định tỷ lệ huyết mạch truyền thừa càng lớn mà thôi, không thể có kết luận chính xác hoàn toàn được.
- Ha ha ha... Một ổ Bò Cạp khổng lồ non.
Đám thiên tài Vực Ngoại đằng sau đồng loạt đến gần, nhìn thấy nhiều Bò Cạp khổng lồ non như vậy, liên hưng phấn vô cùng.
- Trên người chúng mặc dù không phải là huyết mạch thuần khiết, nhưng chỉ cần là hậu đại của Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ, sẽ có thể kéo dài được huyết mạch Thượng cổ, phẩm chất còn mạnh hơn Yêu thú linh sủng bình thường
Xích Quỷ lên tiếng.
Ba đại Chân Chủ cấp đều dẫn đầu, nhảy về phía bên đó.
Mục tiêu của bọn họ, tất nhiên là những con Bò Cạp khổng lồ non có bề ngoài đặc thù càng phù hợp với Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ.
Triệu Phong cố gắng giữ tỉnh táo, không tùy tiện gia nhập cuộc tranh đoạt.
Nếu nói đến độ thuần khiết của huyết mạch, nhất định sẽ là mục tiêu tranh đoạt của ba đại Chân Chủ cấp.
Thế nhưng những thiên tài khác đều không có năng lực tranh đoạt với ba đại Chân Chủ cấp.
Triệu Phong vẫn hạn chế sự xuất hiện của mình, chủ yếu là làm nhiệm vụ “kiếm chác”, sẽ không tranh đoạt với ba đại Chân Chủ cấp.
Thần Linh nhãn của hắn không chỉ liếc nhìn phụ cận ổ Bò Cạp, mà còn liếc nhìn những khe nứt ở trên vách nham thạch.
Huyết mạch thuần khiết hay không Thần Linh nhãn của Triệu Phong chỉ cần liếc nhìn một cái là biết rõ.
Cách ổ Bò Cạp càng xa, tạp sắc ngoài thân của Bò Cạp khổng lồ non lại càng rõ ràng đừng nói là ba đại Chân Chủ cấp, ngay cả những thiên tài Vực Ngoại khác cũng cảm thấy chướng mắt.
Chỉ có Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ mà mọi người từng gặp là toàn thân ngăm đen, hiện động cảm giác kim loại, không có chút tạp sắc nào.
Nhưng Triệu Phong vẫn theo nguyên tắc “Thà rằng bỏ qua, chứ không thể buông tha”, nguyên tắc này chính là không nhìn bên ngoài, mà phải nắm rõ chi tiết của mỗi con Bò Cạp khổng lồ non, kể cả những con non có tạp sắc.
- Ừm?
Thần Linh nhãn của Triệu Phong chợt dừng lại tại một vách đá hẻo lánh.
Đó là một con Bò Cạp khổng lồ non, màu sắc có chút loang lỗ, lớn bằng lòng bàn tay con nít, ẩn nấp tại một kẽ nứt trong động lộ ra đôi mắt băng lãnh u hồng tràn ngập cừu hận, nhìn chằm chằm ra ngoài.
Thoạt nhìn, con Bò Cạp khổng lồ non này đều là tạp sắc, không hề tinh khiết chút nào, thể tích cũng cực kỳ nhỏ.
Nhưng Thần Linh nhãn của Triệu Phong vừa tập trung lên người nó, liền phát hiện chỗ bất thường
Thứ nhất, con Bò Cạp không lỗ non này có linh trí không tầm thường thoạt nhìn nhỏ tuổi nhất, nhưng lại biết trốn vào trong khe nứt của vách động thậm chí còn huy động hai chiếc càng Bò Cạp, chui vào sâu bên trong
Thứ hai, độ cứng của vách động có thể so với Thần binh Hạ cấp cực phẩm. Sơn huyệt bình thường há có thể thai nghén ra nhiều trân tài Thượng cổ vậy sao?
Thế nhưng vách núi cứng rắn như vậy, lại bị con non tạp sắc này dùng càng đào ra.
Cuối cùng.
Thần Linh nhãn của Triệu Phong phát hiện ra bên trọng cơ thể của con Bò Cạp khổng lồ non này có lực lượng huyết mạch rất kỳ dị, có chút giống Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ, nhưng lại bất đồng
- Chẳng lẽ là giống Bò Cạp khổng lồ biến dị sao?
Trong lòng Triệu Phong khẽ động
Huyết mạch theo quá trình kéo dài, sẽ xuất hiện tình huống biến dị, thoát ly quỹ tích huyết mạch truyền thừa ban đầu, hoặc phản tổ về huyết mạch càng xa xưa hơn.
Cũng giống như linh thể, Linh thể dị loại của Triệu Vũ Phi và Khổng Nguyên Hạo, chính là đại biểu cho Linh thể dị loại.
- Cứ mặc kệ, bắt xuống rồi nói sau.
Triệu Phong mở ra Thần Linh nhãn, tâm linh xâm nhập vào Bò Cạp khổng lồ non, bắt lấy nó khống chế.
Kết quả, trong quá trình khống chế, Triệu Phong liền gặp phải sự ương ngạnh, chống cự kịch liệt của nó.
Điều này khiến cho hắn không những không kinh sợ mà còn mừng rỡ. Ngoại trừ tư chất huyết mạch ra, ý chí tinh thần cũng là một trong những nhân tố quan trọng để phát triển.
Vụt...
Triệu Phong vẫn dễ dàng khống chế được Bò Cạp khổng lồ non, cấp độ tinh thần của hắn cao hơn Bò Cạp khổng lồ non này rất nhiều...
Vù...
Con Bò Cạp khổng lồ non kia lóe lên rồi biến mất, ẩn nấp trong sơn huyệt âm u, không lâu sau đã rơi vào tay Triệu Phong.
Triệu Phong cẩn thận quan sát, chỉ thấy những điềm lấm tấm tạp sắc bên ngoài thân thể Bò Cạp khổng lồ non này, không ngớ lại biến mất, chuyển hóa thành một tầng kim loại ngăm đen lạnh như băng, sáng bóng vô cùng, kết hợp với những điểm đỏ sậm lấm tấm bên ngoài thân thể Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ, càng lộ vẻ dữ tợn và tăng thêm vài phần thần bí tà dị.
- Đây rốt cuộc là loại biến chủng gì, không ngớ lại sở trường về ngụy trang
Triệu Phong bất động thanh sắc, bò con Bò Cạp khổng lồ non này vào trong Túi linh sủng của mình.
Đúng lúc này.
Cuộc tranh đoạt của ba đại Chân chủ chấm dứt, Diệp Yên Vũ vẻ mặt vui mừng, nàng đã bắt được hai con Bò Cạp khổng lồ non có huyết mạch thuần chính nhất.