Triệu Phong phảng phất đặt mình trong trung tâm cơn lốc cuồng bạo, nguyên khí thiên địa như thủy triều phô thiên cái địa, gào thét ập đến, sinh ra một luồng Thiên uy tự nhiên.
Bất luận là vị Chân Chủ cấp nào, thân ở trong tình huống như vậy, đều giống như con thuyền nhỏ bé nhấp nhô giữa biển lớn.
Giác quan cảnh giới càng cao, áp lực ý cảnh càng lớn.
Ngược lại, đối với một người bình thường, thiếu đi sự cảm ứng đối với nguyên khí thiên địa, có lẽ sẽ không có cảm giác áp lực lớn như vậy.
- Lại là tên này...
Trong Vạn Quỷ Châu truyền đến một âm thanh kinh ngạc, thông qua liên hệ với “Minh Tâm Chủng”, vang lên trong đầu Triệu Phong.
Triệu Phong có chút sững sờ, không ngờ Khô Lâu đường chủ lại biết Giáo chủ Thiết Huyết Giáo.
Nhưng nghĩ lại thì Khô Lâu đường chủ dù sao cũng là cường giả thời đại Xích Nguyệt Ma Giáo, hắn đã sống mây trăm năm, thời kỳ đỉnh phong còn là Tôn Giả Đan Nguyên cảnh, nhận biết Giáo chủ Thiết Huyết Giáo thì cũng không có gì kỳ quái.
Không phải nghi ngờ.
Lão giả tóc đỏ mày rậm trước mắt, vào thời kỳ đỉnh phong chính là một vị Tôn Giả.
Đối với cấp độ ý cảnh của Đan Nguyên cảnh, Triệu Phong cũng không phải lần một lần hai tiếp xúc.
Lần đầu tiên là Thái Thượng Trưởng lão của Hoàng thất Thiên Bồng.
Chẳng qua, mặc dù vị Thái Thượng Trưởng lão này chỉ là Nửa bước Đan Nguyên cảnh, thế nhưng cũng đã chạm cánh cửa cấp bậc Đan Nguyên cảnh, nếu không hắn cũng không cần cố kỵ Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo.
Lần thứ hai là trong di tích Tử Thánh, đối kháng với “Lữ Thiên Nhất”.
Cấp độ ý cảnh của Lữ Thiên Nhất, so với Đan Nguyên cảnh chính thức cũng không kém bao nhiêu.
Triệu Phong đoán chừng, nếu như Lữ Thiên Nhất không bị “Tiểu Bò Cạp” độc chết, trong vòng hai năm có lẽ sẽ đột phá Tôn Giả.
Tiếp đó, khi trở về Đại lục.
Trên người Khô Lâu đường chủ đã từng xuất hiện ý cảnh cấp độ Đan Nguyên cảnh.
Còn lần này, cấp độ ý cảnh trên người lão giả tóc đỏ là của Đan Nguyên cảnh, khí thế mênh mông cuồn cuộn, gần trong gang tấc lại càng mãnh liệt hơn.
- Loại ý cảnh này, khiến bản thân trở thành trung tâm thiên địa, câu thông với thiên nhiên, không cần tận lực hô ứng, nguyên khí bát phương triều bái, khiến sinh mệnh thân thể tăng cường, vượt qua cấp độ bình thường...
Triệu Phong nhắm mắt lại, cẩn thận cảm ứng loại ý cảnh mênh mông của Tôn Giả Đan Nguyên cảnh.
Cho dù cảnh giới rộng lớn này đối với Triệu Phong trước mắt mà nói, vẫn còn cách một rãnh lớn không thể vượt qua.
Thế nhưng, điều này cũng không cản trở hắn dùng tâm cảm ngộ học tập, cảm ứng cấp độ cảnh giới này.
Thậm chí, Triệu Phong còn từ loại ý cảnh của Giáo chủ, Lữ Thiên Nhất và Khô Lâu đường chủ, tìm ra được một vài điểm chung
Điểm chung này, chính là bản chất của Đan Nguyên cảnh.
Sau một hồi, trong lòng Triệu Phong dần dần có một tia mình ngộ, đồng thời cũng xuất hiện càng nhiêu nghi hoặc khó hiểu.
- Trong ba người Giáo chủ, Khô Lâu đường chủ, Lữ Thiên Nhất, ý cảnh của Giáo chủ tóc đỏ là cường liệt nhất. Khô Lâu đường chủ thì có chút quỷ dị không thể nắm bắt. Còn ý cảnh mà Lữ Thiên Nhất tìm hiểu dường như càng thêm huyền diệu, tiếp cận bổn nguyên của thiên địa tự nhiên...
Triệu Phong đã tự rút ra cho mình một kết luận đáng kinh ngạc.
Luận ý cảnh hùng hậu, Lữ Thiên Nhất không bằng hai người này, nhưng xét mức độ huyền điệu, dường như mơ hồ còn trên cả hai người.
Nguyên nhân trong đó, Triệu Phong chỉ có thể quy kết rằng, Lữ Thiên Nhất xuất thân từ siêu cấp Tông phái “Nhị Tinh rưỡi” trong truyền thuyết, đó là Tịnh Nguyệt Linh Tông.
Tông phái đẳng cấp càng cao, công pháp truyền thừa lại càng tinh diệu.
Huống chi, cho dù Lữ Thiên Nhất kia không phải là Thủ tịch đệ tử của Tịnh Nguyệt Linh Tông thì ít nhất cũng là tồn tại đỉnh cấp trong đám đệ tử Chân truyền.
Bởi vì di tích Tử Thánh này cũng có hạn chế độ tuổi.
Ví dụ như nói, Tam Nhãn Thánh Tử - một trong những người tổ chức Chân Long Trà Hội lần này, bởi vì tuổi hạn chế nên không thể tham gia Thánh Vực Chân Long Hội.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Triệu Phong đứng nguyên tại chỗ, cảm ứng cấp độ ý cảnh của Đan Nguyên cảnh, gần như bước vào cảnh giới đốn ngộ.
Lần cảm ngộ này, mặc dù không thể khiến cho Triệu Phong nhanh chóng chạm đến cấp độ Tôn Giả, thế nhưng ý cảnh tinh thần của bản thân hắn, lại có chỗ tinh tiến, so với Chân Chủ cấp đỉnh phong bình thường, chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn.
Cho đến một lúc nào đó...
Loại khí tức ý cảnh mãnh liệt này mới dần dần thu liễm, nguyên khí thiên địa bình tĩnh trở lại, giống như mặt hồ phẳng lặng không gợn sóng.
- Triệu Phong.
Một âm thanh cứng rắn vang lên bên tai.
Lão giả tóc đỏ ngồi xếp bằng trên giường, trên mặt khôi phục vài phần huyết sắc, dáng vẻ vui mừng.
- Hồng giáo chủ.
Triệu Phong lập tức rời khỏi trạng thái cảm ngộ này, lập tức hành lễ.
Triệu Phong, bổn tọa lúc trước chỉ thuận miệng đề cập, không ngờ ngươi lại thực sự làm được, mang về Tân dịch sinh mệnh từ trong Truyền thừa Ngoại Vực.
Thần sắc của lão giả tóc đỏ có vài phần cảm kích và mừng rỡ.
Lúc trước ông ta chỉ thuận miệng nhắc tới, cũng không ôm quá nhiều hi vọng.
Bởi vì cho dù tiến vào Truyền thừa Ngoại Vực, thì xác suất gặp được “Tân dịch sinh mệnh” có khả năng nghịch chuyển thiên địa, kéo dài sinh mạng, cũng rất thấp.
Huống chi, trong Truyền thừa Ngoại Vực còn gặp phải cạnh tranh vô cùng kịch liệt.
Thực lực của Triệu Phong lúc trước, thoạt nhìn tối đa chỉ có thể tiến vào 100 hạng đầu Chân long thiên tài mà thôi.
- Nếu không có Giáo chủ tặng Băng Hồn Chi cầu và Minh Đồng Tàn Thiên, vãn bối cũng rất khó đạt được tiên bộ lớn, để có thể tranh đấu với những thiên tài trên Chân Long hội, thậm chí là cạnh tranh với những thiên tài Ngoại Vực...
Triệu Phong nói chuyện thẳng thắn, đồng thời cũng có chút cảm kích đối với lão giả tóc đỏ.
Băng Hồn Chi cầu khiến cho hắn bước Chân vào Hồn đạo Thượng cổ, đây chính là lưu phái tu hành tinh nguyên cường đại, thích hợp với Thân Linh nhãn.
Mà Minh Đồng Tàn Thiên, lại cung cấp cho Triệu Phong một lượng lớn nguyên lý liên quan đến đồng pháp huyết mạch, khiến cho Triệu Phong có thể khai thác và vận dụng huyết mạch đồng tử tốt hơn.
Có thể nói, hai thứ mà năm xưa Giáo chủ Thiết Huyết Giáo tặng cho Triệu Phong, đã gián tiếp thay đổi vận mệnh của Triệu Phong.
Lão giả tóc đỏ khẽ giật mình, thoáng trầm tư, không nhịn được bật cười một tiếng, nói:
- Một chút hành động lúc đó lại thu về kết quả, có lẽ đây là nhân quả thiên mệnh.
Triệu Phong nghe xong, không khỏi có chút cảm ngộ.
Nhưng có một điều có thể khẳng định rằng, Giáo chủ đã thành toàn cho Triệu Phong, mà Triệu Phong ngược lại cũng thành toàn cho Giáo chủ.
- Chẳng qua, nhờ ngươi đem đến “Tân dịch sinh mệnh”, cho nên mới cứu được một mạng của bổn Giáo chủ, ân tình này lại càng lớn hơn. Triệu Phong, ngươi có yêu câu gì thì có thể nói ra, lão phu sẽ cố hết sức để thỏa mãn ngươi.
Lão giả tóc đỏ vuốt râu cười, không ngừng dò xét Triệu Phong, vô cùng thưởng thức.
Trên người Triệu Phong có một loại phẩm chất đáng quý, đó chính là có ơn tất báo.
Mà siêu cấp thiên tài như vậy, bất luận là Thiên hay ác, có vị trưởng bối nào không muốn dốc lòng bồi dưỡng chứ?
- Bẩm Giáo chủ, ta mang Tân dịch sinh mệnh về, chính là muốn báo đáp nhân tình năm xưa, không còn mong muốn gì khác.
Triệu Phong không kiêu ngạo không tự ti trả lời.
Hắn cho rằng lão giả tóc đỏ năm xưa đã giúp mình có được thành tựu như ngày hôm nay, bản thân mình lại cứu được ông ta một mạng cả hai đều giúp đỡ lẫn nhau, không hề thiếu nợ.
- Ha ha ha... Nói hay lắm.
Lão giả tóc đỏ cười dài một tiếng, dò xét Triệu Phong từ trên xuống dưới, trong lòng càng thưởng thức và yêu thích hơn.
Đổi lại là thiên tài khác, nếu được một Tôn Giả trợ giúp, có ai mà không mừng rỡ như điên?
Nhưng Triệu Phong lại định lực mười phần.
Đương nhiên, khiến cho lão giả tóc đỏ thực sự động tâm chính là, Triệu Phong có tiềm lực tư chất cường đại, đặc biệt là huyết mạch đồng tử mà ngay chính cả ông ta cũng không thể nhìn thấu.
- Hồng ca, Triệu Phong này đã trở thành tân thiên kiêu cái thế tại Chân Long hội, cũng là Thiên Kiêu Chi Vương giống như Vũ Thiên Ngô.
Thiết Ma thừa cơ trần thuật lại một lần những huy hoàng mà Triệu Phong đạt được tại Chân Long hội.
Thậm chí, cũng thoáng đề cập đến chuyện cách đây không lâu, hắn đã chém giết mấy đại Chân Chủ cấp.
Trong quá trình này, ngay cả Hồng giáo chủ có tầm mắt và lịch duyệt sâu dày cũng phải trợn mắt há hốc mồm, không thể tin nổi.
Đen cuối cùng.
Hồng giáo chủ không khỏi hít sâu một hơi, không ngờ bản thân vẫn còn đánh giá thấp Triệu Phong
- Thiết Ma, ánh mắt nhìn người của ngươi quả thật không tệ. Không ngờ Triệu Phong lại có thể bất phân thắng bại với tiểu tử Vũ Thiên Ngô kia. Cha của Vũ Thiên Ngô là Vũ Tinh Thần, mặc dù cũng cũng là thành viên Tôn Giả trong liên minh Thánh Vực, nhưng thực lực của hắn vô cùng biến thái, cho dù là thời kỳ đỉnh phong ta cũng khó có thể địch nổi hắn...
Hồng giáo chủ kinh thán, đồng thời cảm khái.
Đối với thực lực của Vũ Thiên Ngô, ông ta vô cùng tinh tường
Tôn Giả Vũ Tinh Thần “cũng là” thành viên Tôn Giả trong liên minh Thánh Vực?
Triệu Phong nghe đến đây, không khỏi giật mình, khó trách lúc trước tham gia Chân Long hội, một vài Tôn Giả của liên minh Thánh Vực dường như đều biết Phó giáo chủ.
Lúc nhận thức được một vị Tôn Giả, Triệu Phong cũng dần dần hiểu rõ vòng tròn này.
Liên minh Thánh Vực, nói trắng ra chính là một tổ chức lớn tập trung những Tôn Giả Đan Nguyên cảnh hiếm có như lông phượng sừng lân, quyết định toàn bộ thế cục của Đại lục.
Năm xưa tiêu diệt Xích Nguyệt Ma Giáo, liên minh Thánh Vực đã tạo nên tác dụng vô cùng mạnh mẽ.
- Hồng đại ca, hiện nay huynh đã phục hồi, lại thêm Triệu Phong có thực lực không thua kém gì ta. Thiên Bồng đại quốc từ nay chắc chắn là thiên hạ của Thiết Huyết Giáo chúng ta rồi.
Thiết Ma ngạo nghễ nói.
Một vị Tôn Giả Đan Nguyên cảnh, lại thêm hai vị Chân Chủ cấp có thể sánh ngang với Nửa bước Đan Nguyên cảnh bình thường, thử hỏi tại Thiên Bồng đại quốc hiện nay, còn thế lực nào có thể chống lại Thiết Huyết Giáo nữa?
- Ta đã ngũ say rất nhiều năm, muốn khôi phục lại nguyên khí, đạt tới trạng thái đỉnh phong, e rằng còn phải mất hai năm nữa.
Hồng giáo chủ trầm ngâm.
Ánh mắt Triệu Phong chợt lóe lên, trạng thái của Hồng giáo chủ như thế nào, hắn cũng nhìn ra được, so ra thì cũng không mạnh hơn Khô Lâu đường chủ lúc ở trong lâu đài cổ giữa sa mạc bao nhiêu.
Việc cấp bách hiện nay của Hồng giáo chủ, vẫn là khôi phục tu vi nguyên khí
Một khi Hồng giáo chủ khôi phục thực lực Tôn Giả, Thiết Huyết Giáo có lẽ không cần phí một binh một tốt cũng có thể khuất phục Đại quốc, tất cả thế lực chẳng khác gì mây trôi.
- Ta ngược lại cũng không quá để tâm tới việc này. Hơn nữa, sau Thánh Vực Chân Long Hội, một vài thế lực còn sót lại của Xích Nguyệt Ma Giáo vẫn len lỏi, giống như tro tàn lại cháy, ngay cả trong Thiên Bồng đại quốc cũng có một ít thế lực của Ma Giáo.
Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo đột nhiên chuyển chủ đề.
- Xích Nguyệt Ma Giáo?
Trong mắt Hồng giáo chủ đột nhiên lóe lên lệ mang, một luồng khí tức tinh thần căm hận vô hình bao trùm cả gian tẩm cung dưới mặt đất, phảng phất khiến cho bấu không khí cô đọng lại.
Điều này, cũng không nắm ngoài dự đoán của Triệu Phong.
Thế cục của Địa vực Hoành Vân, từ một góc độ nào đó cũng phản ánh tình huống của khắp nơi trên Đại lục.
Năm đó, trên đường hắn tới Đại quốc, đã từng phát hiện một vài thế lực của Xích Nguyệt Ma Giáo len lỏi vào các Cường quốc, nắm quyền khống chế.
Nếu như Triệu Phong đoán không sai, sách lược của Xích Nguyệt Ma Giáo là bắt đầu chiếm đoạt những Tiểu quốc, Cường quốc ở khu vực hẻo lánh để lớn mạnh, đồng thời bao vây các cường Tông, Đại quốc ở trung tâm.
- Hơn một năm qua, một vài địa vực xa xôi của Thiên Bồng đại quốc đã bị cường giả của Xích Nguyệt Ma Giáo đóng quân. Trong tám đại thế lực lớn, không biết có bao nhiêu thế lực đã bị thẩm thấu.
Thiết Ma thoáng thuật lại tình huống đại khái.
Nghe vậy, sắc mặt của Hồng giáo chủ và Triệu Phong đã dần trở nên ngưng trọng.
Nhìn tình thế như vậy, chẳng lẽ thời đại của Xích Nguyệt Ma Giáo sẽ lần nữa giáng lâm Đại lục?
Đặc biệt là Hồng giáo chủ, ông ta đã từng trải qua thời đại Xích Nguyệt Ma Giáo, biết rõ thời đại đó khốc liệt đáng sợ như thế nào.
Mấy trăm năm trước, thiếu chút nữa là toàn bộ Đại lục đã bị Xích Nguyệt Ma Giáo thống nhất.
Trong lòng Triệu Phong lại Gàng lạnh lẽo, bản thân hắn đã đắc tội và chém giết rất nhiều cường giả của Ma Giáo. Trong Vạn Quỷ Châu còn có một tên Đường chủ Ma Giáo bị nô dịch.
- Khặc khặc... Triệu Phong, nếu bây giờ ngươi quy thuận Xích Nguyệt Thánh Giáo, còn có cơ hội quay đầu. Có thể nói thật cho ngươi biết, Xích Nguyệt giáo chủ cũng giống như vị Tôn Giả kia, đã sống lại rồi, thậm chí thời gian còn sớm hơn.
Thông qua sự liên hệ của “Minh Tâm Chủng”, âm thanh của Khô Lâu đường chủ đột nhiên truyền đến, có vài phần tự đắc.