Chúa Tể Chi Vương

Chương 516: Đồng lực rót vào



Trong hư không.

Hàn cầu vồng u lam mỹ lệ mờ nhạt và Liệt Dương Thần Quang hình dáng Kim Ô, đan xen vào nhau.

Mới đầu. Diễm Điểu được tạo nên từ Liệt Dương Thần Quang do Tam Nhãn Thánh Tử phát ra, hết sức bá đạo bễ nghễ, còn có năng lực phân giải, tuyệt đối chiếm thượng phong

Ngay lập tức, Băng Hồn Xạ Tuyến của Triệu Phong lập tức sụp đổ, gần như tiêu tán.

Nhưng vào thời khắc mấu chốt, một luồng Đồng lực băng hàn cường đại dũng mãnh rót vào, khiến cho đồng pháp Băng Hồn Chi Mâu sinh ra biến hóa.

Chỉ thấy cầu hàn cầu vồng u lam kia, phát ra hào quang mỹ lệ, hàn lực Băng Phách nội liễm ngưng tụ, trở nên càng thêm ổn định.

Tam Nhãn Thần Quang giống như bị đóng băng, thế công đại giảm.

- Băng Hồn Xạ Tuyến có đặc thù là hàn lực xâm nhập, lấy công kích làm chủ, nhưng cũng không ổn định. Còn Băng Hồn Chi Mâu thì khác, không truy cầu lực công kích lớn nhất, lấy việc đóng băng, tê cứng làm chủ.

Trong đầu Triệu Phong, tinh túy áo nghĩa đến từ Băng Hồn Chi cầu, hóa thành vô số hạt nhỏ, va chạm vào nhau.

Trong Băng Hồn Chi cầu, có rất nhiều thông tin liên quan đến Băng áo nghĩa.

Trong đó, những tinh nghĩa liên quan đến việc đông cứng, thì lúc trước Triệu Phong cũng không quá xem trọng

Nhưng lần này, đối mặt với Tam Nhãn Thần Quang của Tam Nhãn Thánh Tử, đối phương có năng lực phân giải cường đại, hiển nhiên lực lượng đông cứng này sẽ phát ra tác dụng lớn hơn.

Cứ như vậy.

Hai luồng đồng pháp huyết mạch hoàn toàn trái ngược, giằng co với nhau trong hư không lúc thì co rút, khi thì bành trướng nhát thời khó phán cao thấp.

Một loại có năng lực phân liệt chia tách, còn một loại là đóng băng đông cứng.

Đây là đặc tính của Đồng thuật.

Ngoài ra, Tam Nhãn Thần Quang sở trường thuộc tính Liệt Dương, còn Băng Hồn Chi Mâu thì thiên về thuộc tính Băng Hàn.

Bất luận là đặc tính hay thuộc tính, cả hai đều hoàn toàn trái ngược, hình thành lực cản trở tương đối với nhau.

- Tam Nhãn Thần Quang của Tam Nhãn Thánh Tử, không ngờ đã bị chặn lại.

- Chẳng qua Triệu Phong cũng không chiếm được ưu thế gì.

Mọi người đang xem chiến đều cảm thấy hô hấp như ngừng lại, trên mặt tràn đầy hưng phấn.

Trận chiến này, tuyệt đối là trận đại chiến của truyền thừa huyết mạch đồng tử mạnh nhất Đại lục.

- Không ngờ Tam Nhãn Thần Quang lại bị tiểu tử này chế trụ, Thanh Hoa Vực này từ khi nào lại xuất hiện một loại huyết mạch đồng tử biến thái như vậy?

Trên mặt Tam Nhãn Thánh Tử mơ hồ có chút vặn vẹo, vẻ mặt tràn ngập kinh sợ và không cam lòng.

Mặc dù Băng Hồn đông cứng của Triệu Phong không huyền diệu và cao thâm bằng Tam Nhãn Thần Quang của hắn, thậm chí hệ thống cũng không hoàn thiện bằng.

Dù sao đi nữa thì Kim Dương gia cũng là thế gia truyền thừa Đồng thuật có lịch sử lâu đời, còn huyết mạch đồng tử của Triệu Phong, chỉ dựa vào chính mình khai thác và phục chế, nội tình vẫn có chút chênh lệch.

Thế nhưng, tại phương diện chất và lượng của Đồng lực, Triệu Phong chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn hắn.

Chính bởi vì vậy cho nên “Băng Hồn Chi Mâu” của Triệu Phong mới có thể ngang hàng với truyền thừa huyền diệu như “Tam Nhãn Thần Quang”.

Trên đỉnh núi xa xa.

- Lực lượng huyết mạch đồng tử và độ tinh khiết của Đồng lực thật kinh người, Thắng nhi dường như có chút không bằng.

Trên mặt Kim Dương gia chủ lộ vẻ sợ hãi thán phục, trong mắt thoáng hiện một tia tham lam.

- Huyết mạch đồng tử của Triệu Phong, đích thật là do gặp may mắn mà có, suối nguồn Đồng lực khổng lồ, thâm bất khá trắc, lại còn có năng lực chuyển đổi.

Lão giả mũ rơm cảm khái.

Thời gian dần trôi qua, sắc mặt hai người dần trở nên ngưng trọng.

Giữa không trung, Tam Nhãn Thánh Tử phát ra “Liệt Dương Thần Quang”, chiếm cứ hai phần ba chiều dài so đấu, có được ưu thế rất lớn.

Nhưng chỉ mấy nhịp hô hấp sau, chiều dài của Liệt Dương Thần Quang đã từ từ giảm bớt.

Thận Linh Nhãn của Triệu Phong phát ra hàn cầu vồng Băng Hồn, chiều dài chậm rãi gia tăng, dần dần tiếp cận một phần hai.

Hai đạo ánh sáng Đồng lực, phân biệt chiếm cứ một nửa, Tam Nhãn Thánh Tử không còn chút ưu thế nào.

Nhìn tình thế, xem ra nguồn suối Đồng lực của Triệu Phong rất hùng hậu, chiều dài của hàn cầu vồng Băng Hồn vẫn còn mơ hồ kéo dài ra, ép thẳng tới Kim Dương Thắng Thiên.

- Tuyệt đối không có khả năng!

Tam Nhãn Thánh Tử cắn răng, mạnh mẽ thúc dục “con mắt thứ ba”, Đồng lực lập tức sôi trào lên.

Nhưng bất luận hắn cố gắng thế nào đi nữa, rốt cuộc vẫn không thể giữ được ưu thế cân bằng

Triệu Phong đã chiếm cứ ít nhất một phần hai chiều dài, lấy đó làm trụ cột, tiếp tục thúc dục hàn câu vông Băng Hàn, từng chút một áp bách tới đôi thủ.

Năm phần mười... Sáu phần mười... Bảy phần mười...

Triệu Phong càng lúc càng chiếm cứ ưu thế lớn.

- Tên Triệu Phong này đúng là yêu nghiệt, Đồng lực trầm ổn hơn Tam Nhãn Thánh Tử một bậc.

Thác Bạt Tề và nam tử Quỷ Nhãn liếc nhìn nhau, không khỏi chấn động.

Giờ phút này...

Mặc dù thắng bại của song phương còn chưa phân ra, nhưng ưu thế của Triệu Phong lại càng tăng lên rõ ràng

Cán cân thắng lợi, từng chút một nghiêng về phía Triệu Phong

Thẳng cho đến lúc hàn cầu vồng Băng Hàn kia chiếm cứ hai phần ba chiều dài, Tam Nhãn Thánh Tử đã có chút kiệt sức.

Tam Nhãn Thần Quang bá đạo bễ nghễ, điều này tuyệt đối không thể hoài nghi.

Nhưng Đồng thuật cường đại bực này, cùng tiêu hao rất nhiều lực lượng tâm hồn, thậm chí có thể dùng mấy từ “phi thường khủng bố” để hình dung cũng không quá.

- Làm sao có thể... Hắn thậm chí còn không đổi sắc?

Tam Nhãn Thánh Tử vô cùng khó tin.

Tại một góc khác của chiến hào, Triệu Phong vẫn khí định thần nhàn.

Phải biết rằng

Tâm hồn Triệu Phong lớn mạnh đến mức tiếp cận Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh, Tam Nhãn Thánh Tử há có thể so sánh được?

Nếu như đánh lâu dài, Tam Nhãn Thánh Tử chắc chắn phải thua không thể nghi ngờ.

- Tam Nhãn Thánh Tử, trận chiến giữa ta và ngươi, phải chăng nên kết thúc ở đây?

Triệu Phong có chút trào phúng tiếp tục gây thêm sức ép.

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt tái nhợt của Tam Nhãn Thánh Tử trở nên cực kỳ khó coi, trên mặt tràn ngập phiền muộn và tức giận.

Quả thật.

Trước khi khai chiến và trong lúc chiến đấu, Tam Nhãn Thánh Tử bày ra tự tin không gì sánh nổi, ví dụ như: Triệu Phong chỉ am hiểu huyết mạch đồng tử, nhất định sẽ bị mình khắc chế đến chết.

Ngược lại, Triệu Phong lại có ưu thế Đồng lực tâm hồn áp đảo đối phương cùng tự tin mười phần, tuy nhiên không hề có chút khinh thị nào.

- Kim Dương Thắng Thiên, bất kể thắng bại như thế nào, Triệu mỗ vẫn một lòng khiêm tốn học hỏi, cho nên mới khiêu chiến Kim Dương thế gia ngươi, khiêu chiến truyền thừa huyết mạch đồng tử mạnh nhất Đại lục.

Triệu Phong lắc đầu nói.

Khiêm tốn? Học hỏi?

Những người đang xem chiến ở đây, vẻ mặt đều vô cùng cổ quái.

Biểu hiện của Triệu Phong trên Trà Hội lần này, mặc dù không tính là cuồng vọng nhưng nếu nói đây là khiêm tốn học hỏi thì dường như có chút phóng đại rồi.

- Khiêm tốn học tập? Chẳng lẽ...

Ngược lại, nam tử Quỷ Nhãn dường như nghĩ đến điều gì đó, trong lòng đột nhiên chấn động.

Trên đỉnh núi xa xa.

- Triệu Phong này rốt cuộc đang giở trò gì?

Kim Dương gia chủ nhíu mày.

- Mặc kệ hắn giở trò gì, cứ tiếp tục như vậy, Thắng nhi sẽ thua mất.

Lão giả mũ rơm liếc mắt nhìn Kim Dương gia chủ.

- Hừ có ta ở đằng sau trợ giúp, Thắng nhi làm sao có thể thua?

Kim Dương gia chủ cười lạnh một tiếng.

Vụt...

Hắn ngồi xếp bằng tại một góc của đỉnh núi, “con mắt thứ ba” ở giữa trán đột nhiên mở ra.

Thân là phụ thân của Tam Nhãn Thánh Tử, huyết mạch đồng tử của Kim Dương gia chủ và Tam Nhãn Thánh Tử đều tương tự như nhau, chẳng qua độ tinh khiết của huyết mạch có chút không bằng mà thôi.

Tuy nhiên, tại phương diện lực lượng Đồng lực, Kim Dương gia chủ lại vượt xa Tam Nhãn Thánh Tử.

Ô... Ô... Ô... N... G!

Hai tay của Kim Dương gia chủ chập lại, đặt trên trán, bên trong huyết mạch Thánh Nhãn, không ngờ chảy ra một tia máu, từng sợi kim hỏa mờ nhạt và khí tức Đồng lực, hóa thành dạng tơ, rót vào hư không.

- Đúng vậy, huyết mạch của phụ tử các ngươi tương liên, thông qua Kim Dương bí thuật, tại một khoảng cách nhất định, có thể đem Đồng lực rót vào.

- Chuyện gì xảy ra?

- Tam Nhãn Thánh Tử dường như đang thi triển bí thuật gì đó, đột nhiên bộc phát ra huyết mạch Đồng lực cực kỳ mạnh mẽ.

Đám người Thác Bạt Tề, nam tử Quỷ Nhãn đều giật mình, kinh hãi hô lên.

Chỉ trong chớp mắt, Đồng lực của Tam Nhãn Thánh Tử đã tăng lên gần như gấp đôi.

Ô... Ô... Ô... N... G!

Hàn cầu vồng Băng Hàn do Triệu Phong phát ra, sắp lan đến trước người Tam Nhãn Thánh Tử thì đột nhiên bị Liệt Dương Thần Quang mạnh mẽ chấn lui.

Ổ!

Triệu Phong chấn động.

Đổi diện với Liệt Dương Thần Quang sắp cắn trả, tại vị trí cũ chỉ còn lưu lại một đạo tàn phong quang điện.

Phong Lôi Chi Dực!

Sau lưng Triệu Phong bông nhiên mọc ra một đôi “Phong Lôi Quang Dực”, lực lượng Phong Lôi trong thiên địa không ngừng chấn động, sinh ra lực hô ứng cường đại, dẫn động cuồng phong điện minh.

Giờ khắc này, Triệu Phong đột nhiên cảm thấy thân hình nhẹ như lông hồng, Phong Lôi Chi Dực sau lưng đột nhiên tăng cường khả năng hô ứng cộng mình với lực lượng Phong Lôi trong thiên địa.

Thậm chí, hắn còn có một loại ảo giác rằng, chính mình đang đứng tại trung tâm của dòng xoáy Phong Lôi trong thiên địa.

Thì ra.

Nửa năm qua, Triệu Phong đã có bước tiến triển mới trong việc tìm hiểu “Phong Lôi Chi Dực”, đặc biệt là cảm ngộ uy năng ý cảnh của Tôn Giả, xúc tiến lẫn nhau.

- Triệu Phong, bất kể tốc độ của ngươi có nhanh bao nhiêu cũng khó thoát khỏi bị Thần Quang của ta tập trung

Tam Nhãn Thánh Tử thét dài một tiếng, vẻ phiền muộn tối tăm trên mặt tản đi, thay vào đó là sự mừng rỡ phấn chấn.

Vào thời khắc mấu chốt, hắn được huyết mạch Đồng lực của phụ thân rót vào, sau lưng phảng phất có một dòng “Trường Hà” Đồng lực hùng hậu, huyết mạch Đồng lực cuồn cuộn không dứt.

- Tam Nhãn Thần Quang!

Tam Nhãn Thánh Tửdưới sự chổng đỡ của Đồng lực mà phụ thân chuyển cho, lại lần nữa thúc dục Thánh Nhãn, phát ra một đạo Liệt Dương Thần Quang rực rỡ kinh thiên, uy lực gần như tăng gấp đôi so với lúc trước.

Triệu Phong đứng thẳng trong hư không, đột nhiên bị một luồng Đồng lực vô hình thẩm thấu và xuyên qua thế giới vật chất tinh thần, có cảm giác áp bách như bị thiêu đốt.

Một khi đã bị tập trung khóa chặt, trên nguyên tắc, hắn khó có thể trốn thoát được.

Nhưng đúng vào thời khắc này, Triệu Phong lại lạnh nhạt cười, “Phong Lôi Chi Dực” bông nhiên chấn động, vô số thanh phong điện mạng đột nhiên chấn động trong hư không, thậm chí gạt bỏ những nguyên khí khác loại trong thiên địa ra ngoài.

Cách cách cách...

Phong Lôi Chi Dực chấn động, đột nhiên nhoáng lên một cái, mang theo thân hình Triệu Phong phá vỡ mãnh hư không bị Đồng lực vô hình này thẩm thấu, thoáng cái đã biến mất không thấy đâu nữa.

Liệt Dương Thần Quang vô cực bễ nghễ của Tam Nhãn Thánh Tú, không ngờ lại một kích thất bại.

- Làm sao có thể?

Thần sắc Tam Nhãn Thánh Tử cứng lại, không thể tin nổi.

Từ lúc chào đời tới nay, trong đám cùng thế hệ, đây là lần đầu tiên hắn gặp thiên tài cùng cắp có thể thong dong tránh thoát Tam Nhãn Thần Quang của mình.

Trên đỉnh núi xa xa.

- Đó là bí thuật gì? Dường như ẩn chứa một tia áo nghĩa xuyên qua thời không, trực tiếp thoát khỏi khu vực bị lực lượng huyết mạch tập trung

Trên mặt Kim Dương gia chủ và lão giả mũ rơm cùng tràn ngập kinh ngạc.

Dưới sự tăng phúc của “Phong Lôi Chi Dực”, tốc độ và tính cơ động của Triệu Phong tăng lẻn trên diện rộng nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của Tam Nhãn Thánh Tử.

Bỗng nhiên...

Tam Nhãn Thánh Tứ cảm thấy sau lưng mát lạnh, giống như có một mũi đao vô hình cắt vào làn da thân thể, khiển hắn rùng mình.

- Thánh Mâu Phong Trảm!

Mắt trái của Triệu Phong lại lần nữa chuyển đôi thành Thanh Đồng “Phong Lôi Chi Dực” sau lưng tùy phát, giống như Phong Ma Chiến Thần thời Thái cổ.

Phốc phốc...

Một đạo phong nhận cực lớn có chút mờ nhạt, giống như lưỡi đao hư vô, đánh trúng Tam Nhãn Thánh Tử.

Đám thiên tài đỉnh cao ở đây đều cảm thấy có chút quen thuộc.

Dấu hiệu phát động “phong trảm vô hình” kia, dường như rất giống với Thiên Phong

- Chuyện gì xảy ra? Đây là bí pháp Thiên Phong Nhãn của Thác Bạt gia ta...

Thác Bạt Tẻ giặt mình đứng bặt dậy, trên mặt đầy vẻ khiếp sợ.

Thế nhưng

Chờ đến lúc mọi người phát giác ra thì “Thánh Mâu Phong Trảm” của Triệu Phong đã hoàn thành, ngoài ra, bói vì sáp nhập tốc độ áo nghĩa của Phong Lôi Đại Đế vào, cho nên tốc độ của phong nhận vô hình kia còn nhanh hơn Thiên Phong Nhân vài phần.

Phốc phốc...

Sau lưng Tam Nhãn Thánh Tử, huyết quang tung tóe, lưu lại một đạo vết máu sâu đến nửa tấc, không khỏi rên lẻn một tiếng.

Cho dù hắn đã thúc dục một tầng hào quang kim văn hộ thể, thế nhưng vẫn không kịp.

Mặc dù Tam Nhãn Thánh Tử có thể phân giải được một chiêu này, thế nhưng “Thánh Mâu Phong Trảm” của Triệu Phong bất luận là tốc độ hay uy lực, đều hơn Thác Bạt Tề, hơn nữa, thời cơ phát động vô cùng vi diệu, từ sau lưng đánh trúng góc chết, đây sơ hở của Tam Nhãn Thánh Tử.