Triệu Phong bị những người khác nhìn đến mức cảm thấy trong lòng phát nhột.
Kết quả giống như những gì hắn dự đoán, sự thật đã chứng minh là Triệu Lân Long còn thất bại thảm hại hơn cả dự liệu...
- Triệu Phong, ngươi sao có thể tận diệt uy phong chí khí của đệ tử cùng tộc chứ.
Triệu Phong* khẽ cau mày.
Bất kể nói thế nào đi nữa thì tất cả mọi người cũng đều sống trong cùng một tộc.
Triệu Lân Long thất bại, chuyện này cũng liên quan đến mặt mũi của những người ở đây.
- Tất cả tại vì cái mỏ quạ đen của ngươi đấy!
Triệu Thanh vẻ mặt ủ dột phiền muộn, nghiến răng nghiến lợi, dường như việc Triệu Lân Long bị thua cũng là vì “dự đoán” của Triệu Phong lúc trước.
Điều này cũng trách ta sao?
Triệu Phong lắc đầu bật cười, đột nhiên nói:
- Các ngươi đã quên chuyện đánh cuộc vừa rồi sao, bên thua phải xin lỗi người thắng.
Đánh cuộc! Xin lỗi?
Khuôn mặt Triệu Thanh cứng đờ, lập tức á khẩu không trả lời được. Vừa rồi lúc đánh cuộc, tất cả mọi người ở đây đều chứng kiến.
- Ta có thể vì trận đánh cuộc vừa rồi mà xin lỗi ngươi, nhưng ta tuyệt đối sẽ không cúi đầu tạ tội với loại người có hành vi vô sỉ như ngươi...
Triệu Thanh run run nói, trong mắt mang theo một tia khuất nhục.
- Thua thì thua đi.
Triệu Phong xì mũi coi thường.
- Ngươi ngươi... có bản lĩnh thì ngươi lên khiêu chiến với Tân Vô Ngân đi, chỉ cần có thể chống đỡ được mười chiêu thì ta sẽ phục hoàn toàn.
Triệu Thanh gần như nói năng lộn xộn, oán hận đến hồ đồ.
Bởi vì ngay cả Triệu Lâm Long cũng chỉ cầm cự được đến chiêu thứ mười từ trong tay Tân Vô Ngân mà thôi.
Cho nên, Triệu tộc mới lợi dụng điều này để phản kích.
Đúng lúc này, Triệu Lân Long ảm đạm bước xuống sân.
Ánh mắt Tân Vô Ngân nhìn khắp toàn trường đột nhiên rơi xuống người Triệu Phong, nói:
- Vị huynh đệ kia, có thể ra đánh một trận không?
A...
Đám thiên tài của Triệu tộc đều thay đổi sắc mặt.
Ngay cả Triệu Thanh đang trong tranh chấp cũng hoảng sợ vô cùng.
Chẳng qua, khi hắn biết được đối tượng mà Tân Vô Ngân muốn khiêu chiến là “Triệu Phong” thì lập tức lộ ra vẻ mặt hả hê.
- Được! Theo như ngươi mong muốn, để xem ta có thể chống đỡ được bao nhiêu chiêu từ trong tay Tân Vô Ngân!
Triệu Phong có chút suy tư nhìn Triệu Thanh một cái.
Triệu Thanh bị hắn nhìn mà phát run, nhưng vẫn nói cứng:
- Chỉ cần ngươi có thể cầm cự qua mười chiêu thì ta sẽ chân thành xin lỗi ngươi.
Lần này, hắn không dám nói mười chiêu, mà là nói “vượt qua mười chiêu”.
Dù sao thì danh hiệu của Tân Vô Ngân cũng là “không quá mười chiêu”.
- Mười chiêu thì quá ít, ít nhất phải ba mươi chiêu... Không năm mươi chiêu!
Triệu Phong cười lớn, lưu lại đám người Triệu tộc nghẹn họng nhìn trân trối hắn.
Hắn rốt cuộc lấy đâu ra tự tin như vậy?
Mấy người Triệu tộc đều kinh ngạc khó hiểu, hai mặt nhìn nhau.
- Nói khoác mà không biết ngượng!
Vừa đúng lúc Triệu Lân Long trở về, cũng nghe thấy lời hắn nói sắc mặt lập tức trầm xuống.
Ngay cả vị đệ nhất nhân của Triệu tộc cũng không chống đỡ được quá mười chiêu, những người khác làm sao có thể có hy vọng?
Trung ương Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao.
Triệu Phong chậm rãi bước đến, nhìn qua Tân Vô Ngân phía đối diện, lại cười nói:
- Được coi trọng rồi, Triệu Phong đặc biệt đến lĩnh giáo.
- Trực giác của ta sẽ không sai, tin rằng ngươi là đối thủ có thể cùng ta đánh một trận.
Tân Vô Ngân vẫn nói với thần sắc bình thản.
- Vừa rồi ngươi đã luận bàn một phen, ta cho ngươi thời gian mười nhịp hô hấp để chuẩn bị.
Triệu Phong lạnh nhạt nói.
Tiểu tử này thật cuồng vọng.
Trên sân lập tức phát ra một trận ồn ào.
- Tên này rốt cuộc có phải uống nhầm thuốc hay không?
Tân Vô Ngân còn cần hắn cho thời gian chuẩn bị sao?
- Đợi xem trò vui thôi...
Các thiên tài trong Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao đều mắng chửi mỉa mai.
- Ha ha ha.
Triệu Thanh ở trong đình đã cười đến chảy cả nước mắt.
Sau khi trận hỗn loạn lắng xuống, mọi người đều nhìn về phía Tân Vô Ngân với ánh mắt chờ mong.
Nên biết rằng lúc Tân Vô Ngân đối mặt với Triệu Lân Long còn chưa có thở dốc.
- Được.
Tân Vô Ngân nhìn Triệu Phong với ánh mắt thâm ý, sau đó chợt khoanh chân ngồi xuống.
Cái gì!
Đám nhân vật thiên tài trên sân đều cảm thấy được “mở rộng tầm mắt”.
Nụ cười trên mặt Triệu tộc cũng đọng lại.
Trên mặt Triệu Lân Long thì lại lộ vẻ lo lắng.
Tại sao Tân Vô Ngân lại luôn coi trọng Triệu Phong?
Nhìn động tác của Tân Võ Ngân hiển nhiên muốn khôi phục trạng thái tới đỉnh phong, đồng thời xem Triệu Phong như đối thủ chân chính.
Một nhịp hô hấp... hai nhịp hô hấp... ba nhịp hô hấp...
Không gian trên sân trở nên tĩnh mịch, thậm chí có thể nghe được tiếng hít thở.
Cuối cùng, thời gian mười nhịp hô hấp đã trôi qua.
Tân Vô Ngân chậm rãi đứng dậy, sắc mặt khôi phục lại bình thường hô hấp đều đặn có lực, tinh khí thần khôi phục lại đỉnh phong.
- Mười nhịp hô hấp! Ngươi quả nhiên bất thường...
Ánh mắt thâm thúy như đầm nước của Tân Vô Ngân dừng lại trên mặt Triệu Phong.
Những lần luận bàn trước đó, cho dù là luận bàn cùng cấp thì hắn vẫn dễ dàng chiến thắng, hầu như không hao phí thể lực gì.
Nhưng trận chiến cuối cùng với Triệu Lân Long, dù sao cũng là “vượt cấp khiêu chiến”, không khỏi khiến hắn hao tổn đôi chút.
Tân Vô Ngân biết, chỉ cần mười nhịp hô hấp là hắn có thể lấy hơi xong khôi phục đỉnh phong.
Bất ngờ, Triệu Phong lại cho hắn thời gian mười nhịp hô hấp, đây là trùng hợp sao?
Độ chính xác đến mức này khiến Tân Vô Ngân âm thầm khiếp sợ, không thể không chính thức xem trọng Triệu Phong.
- Bắt đầu đi.
Lúc Triệu Phong đối mặt với Tân Vô Ngân, cũng không hề có chút khẩn trương nào, thậm chí còn có vài phần hưng phấn và chờ mong.
Lăng Vi Bộ!
Bước chân của hắn phiêu dật linh động áp sát Tân Vô Ngân, phát ra công kích trước tiên.
Bản thân Lăng Vi Bộ là võ học cao cấp, thế nhưng khi phối hợp với Phiêu Lăng Độ thì đẳng cấp ít nhất có thể tăng lên tới võ học đỉnh cấp.
Thúc dục Lăng Độ Khí Quyết, mỗi một bước chân của Triệu Phong phảng phất như dung nhập vào trong núi rừng.
Nộ Long Quyền!
Triệu Phong cũng không có màu mè, đánh ra một quyền hết sức đơn giản.
Bởi hắn biết rõ, ý thức và cảm giác của Tân Vô Ngân vượt xa đệ tử cùng lứa, thậm chí còn vượt qua câp độ Võ Giả, tât cả kỹ xảo lừa gạt trước mặt đối phương chẳng khác gì thùng rỗng kêu to cả.
Nộ Long Quyền quyền pháp trung cấp, cảnh giới viên mãn!
Tân Vô Ngân biến sắc, đồng dạng thi triển một loại quyền pháp cảnh giới viên mãn, cùng đối chiến với Triệu Phong.
Phành phành...
Quyền kinh ngạnh kháng sinh ra sóng khí càn quét mãnh liệt, cương liệt kinh hồn.
Một phen đổi kích, thân hình Tân Vô Ngân thoáng dao động một chút, nhưng vẫn bất động tại chỗ.
Vụt...
Triệu Phong mượn lực di chuyển rút lui khỏi phạm vi gần, đột nhiên xoay người lại, tiếp tục phát động công kích.
Phá Phong Chi! Tiểu Vân Đả Huyệt Thủ!
Ánh mắt Tân Vô Ngân rất sắc bén, liên tục thi triển hai loại võ học trung cấp cảnh giới viên mãn.
Mà Triệu Phong vẫn dùng Nộ Long Quyền để đổi kích.
Phành... phành...
Va chạm vài lần, Triệu Phong đột nhiên cảm thấy cánh tay tê rần.
Bởi vì hai loại võ học mà Tân Vô Ngân sử dụng đều là võ học trung cấp, còn là cảnh giới viên mãn, quán thông dung hội thuần thục lại luân phiên thay đổi sử dụng, “Tiêu Vân Đả Huyệt Thủ” đã khiến cho hắn gặp phải không ít thiệt thòi.
“Tiểu Vân Đả Huyệt Thủ” chuyên đánh vào huyệt vị, có tác dụng khắc chế nhất định đối với võ học luyện thể phòng ngự.
Nộ Long Quyền.
Triệu Phong vậy mà không lùi mà tiến.
Tân Vô Ngân giật mình, không ngờ lực lượng phòng ngự của “Thiết Bích Quyết” mà Triệu Phong tu luyện lại mạnh mẽ như thế, vừa rồi mặc dù đánh trúng huyệt tay, nhưng cơ bản không tạo thành được uy hiếp gì.
Vân Kỳ Bộ!
Tân Vô Ngân liền thi triển bộ pháp quỷ dị, thoáng xuất hiện cảnh tượng bại lui.
Một màn này khiến cho đám thiếu niên thiên tài trên sân đều giật mình vạn phần.
Tân Vô Ngân tạm thời lựa chọn rút lui cũng có nguyên nhân của hắn.
Thứ nhất, Triệu Phong bị Tiêu Vân Đả Huyệt Thủ đánh trúng, nhưng lại không bị ảnh hưởng gì điều này, đã vượt ngoài dự liệu của hắn.
Thứ hai một chiêu Nộ Long Quyền tiếp theo, uy lực và khí thể đã vượt qua tưởng tượng
Nộ Long Quyền!
Triệu Phong đánh ra một quyền, giống như nộ long gào thét, khí thế nuốt sơn hà đại địa, nhưng lại tràn ngập một loại linh tính biến hóa, phảng phất như Viêm Long thật sự sống lại, phát ra tiếng gầm nhẹ bên tai...
Hỏa hầu của một quyền này, không chỉ đạt tới cảnh giới viên mãn, thậm chí còn vượt qua cảnh giới viên mãn.
Một hai chiêu tiếp theo, Tân Vô Ngân rơi vào bị động trong giây lát, gần như bị áp chế.
Cũng may là Vân Kỳ Bộ của hắn nhờ trải qua việc dung hợp nhiều loại bộ pháp mà tự nghĩ ra quỷ dị vô cùng, biên hóa rât nhanh.
Vân Kỳ Bộ! Lăng Vi Bộ!
Hai loại bộ pháp, một loại quỷ dị biến hóa, một loại thì phiêu dật linh động.
Hai đạo thân ảnh giao thoa qua lại.
Luận tốc độ linh hoạt thì Triệu Phong hiển nhiên chiếm thượng phong.
Chẳng qua, Vân Kỳ Bộ của Tân Vô Ngân cũng thần kỳ quỷ dị, phảng phất như không phải một loại bộ pháp, mà là một loại bố cục kỳ pháp(*).
(*) phương pháp đánh cờ.
Bộ pháp của Tân Vô Ngân, vài bước trước vẫn có khả năng rơi vào hoàn cảnh xấu, nhưng có lẽ sau khi “thiết lập xong ván cục mai phục”, bỗng nhiên nghịch chuyển thành tập kích.
Chiêu thứ sáu... Chiêu thứ bảy...
Ưu thế của Tân Vô Ngân dần quay trở lại.
Triệu Phong cũng không tận lực thúc dục mắt trái gần như lâm vào bị động một hai lần suýt gặp phải thua thiệt trong tay Tân Vô Ngân.
Cũng may là Thiết Bích Quyết của hắn đủ mạnh mẽ, thực tế đã là cảnh giới tầng thứ năm chứ không phải là tầng thứ tư đỉnh phong nữa.
Tân Vô Ngân cũng cảm thấy khó giải quyết, ý thức và cảm giác của hắn có thể so với những Đại Sư võ đạo, thật vất vả mới có thể chặn đứng Triệu Phong, nhưng bỗng nhiên lại phát hiện không thể nào khiến đối phương bị thương thực sự được.
Có một hai lần, Tân Vô Ngân đã đánh trúng người Triệu Phong thể nhưng lại phảng phất như đánh trúng tường đồng vách sắt, thậm chí còn mơ hồ gặp phải phản lực.
Điều này không khỏi khiến hắn giật mình động dung.
Không thể không thừa nhận, Triệu Phong quả thực khó chơi.
Đầu tiên, năng lực phản ứng và ý thức của Triệu Phong cũng rất mạnh.
- Tiếp theo, bộ pháp, thân pháp, quyền pháp, võ học phòng ngự của hắn cũng đều không thể bắt bẻ nổi, một môn đều cực kỳ mạnh mẽ.
Đặc biệt là Thiết Bích Quyết, trừ phi Tân Vô Ngân đánh trúng chỗ hiểm, bằng không thật khó mà tạo thành thương tổn lớn đối với Triệu Phong.
Ngoài ra, biểu hiện tốc độ của Triệu Phong cũng lộ ra tài năng hơn người.
Trước đó luận bàn với Thu Trường Y, cũng đã cho thấy, tốc độ của hắn có thể xếp vào hàng ngũ nhân tài kiệt xuất.
Mà Tận Vô Ngân lại càng mơ hồ ý thức được tốc độ thực sự của Triệu Phong không chỉ có như thế.
Loại nhân tố này cũng chính là nguyên nhân khiến Triệu Phong có thể tiến thối tự nhiên.
Chiêu thứ tám... chiêu thứ chín...
Đám thiên tài “Tân Tú” trên sân đều trợn mắt há hốc mồm, kinh ngạc không ít.
Đến lúc này, cường giả từng giao thủ với Tân Vô Ngân đều không thể vượt qua mười chiêu.
Triệu Phong* chống đỡ được sáu chiêu, Thu Trường Y chống đỡ được đến chiêu thứ bảy.
Mà Triệu Lân Long tu vi cao nhất thì bị thua ở chiêu thứ mười.
Giờ phút này...
Không ngờ Triệu Phong lại chống đỡ được đến chiêu thứ chín.
Mắt thấy “không quá mười chiêu” đã sắp đến giới hạn cao nhất.
Ánh mắt Tân Vô Ngân như điện, trên mặt hiện lên chiến ý hiếm thấy, thúc dục "Vân Kỳ Bộ" đến tối đa, liên tục thay đổi vài loại võ học trung cấp.
Những loại võ học trung cấp cảnh giới viên mãn này trộn lẫn cùng một chổ, tạo ra uy năng không thể tưởng tượng nỗi.
Điểm Tinh Chi!
Chiêu thức của Triệu Phong đột nhiên biến đổi nội kình ngưng tụ thành một điểm, nhanh chóng điểm ra mấy chỉ.
Phụt! Phụt! Phụt...
Uy lực mỗi chỉ có thể chọc thủng miếng sắt, lực lượng ngưng tụ đến mức tận cùng.
Dưới nhãn lực mạnh mẽ của Triệu Phong mỗi một chỉ đều chuẩn xác, hung ác và nhanh đạt tiêu chuẩn.
Chiêu thứ chín... Chiêu thứ mười!
Tại Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao, ngoại trừ khu vực hai người đang chiến đấu ra, xung quanh đã trở nên tĩnh mịch.
- Hoành Tảo Phong Vân!
Cánh tay áo của Tân Vô Ngân vung lên, phong kình rít gào như sấm rền, đất đá dưới chân bong ra từng mảng quét ngang khắp bốn phương tám hướng, khí thể khiến phong vân biến động.
Đây chính là chiêu mà lúc trước đã từng đánh bại Triệu Lân Long!
- Điểm Tinh Tam Thức!
Đầu ngón tay của Triệu Phong dưới bầu trời đêm phát ra tiếng rít gào sắc bén, một đạo dải sáng màu xanh xẹt qua giống như lưu tinh lóe lên, sau đó biến mất.
- Làm sao có thể! Điểm Tinh Chỉ của hắn đã tu luyện tới tầng thứ ba rồi...
Triệu Lân Long kinh hãi đến không nói nên lời.
Vù vù vù....
Một chi sắc bén ác liệt ngưng tụ thành một điểm rồi bộc phát, đâm thủng cả tro bụi đầy trời cùng va chạm với cánh tay áo của Tân Vô Ngân.
Vù... Phành...
Trên sân ngổn ngang đất đá vỡ vụn, bụi bặm bay đầy trời dần tản đi.
Chiêu thứ mười qua đi.
Hai đạo thân ảnh đứng gần trong gang tấc, thế nhưng không có ai nhúc nhích, bụi bặm bay đầy trong gió, cánh tay áo bay phất phới.