Chúa Tể Chi Vương

Chương 613: Đánh Đâu Thắng Đó



Lão già áo đỏ, đại biểu sân thi đấu chính thức, tuyên bố khiêu chiến Trăm trận thắng liên tiếp tạm thời kết thúc.

Hành động này, lập tức dẫn đến bất mãn cho toàn bộ người quan chiến trong sân đấu.

Một vài khu vực, thậm chí phát ra tiếng la ó.

Rất nhiều người cũng nhìn ra, sân thi đấu chính thức có phần chống đỡ không nổi, muốn kéo dài thời gian, nghĩ kế đối phó Triệu Phong

- Không hổ là thuyền trưởng.

Lý Vân Nhai trong nội tâm sợ hãi thán phục.

Sân thi đấu, tại một góc khác.

- Liên tiếp thắng ba mươi trận, mỗi lần đều là một chiêu bại địch. Nếu như không phải sân thi đấu chính thức ngăn cản, hắn một hơi đánh đến năm mươi sáu mươi trận toàn thắng, cũng có khả năng.

Dạ Ma Vũ có chút thất thần.

Trực tiếp đánh tới khi phía chính phủ tạm dừng, cho dù là hắn lúc trước, cũng không có năng lực như thế.

- Vậy thì ngày mai.

Triệu Phong thân hình hơi nhoáng lên một cái, trở về bên cạnh Lý Vân Nhai.

Những nơi hai người đi qua, kéo theo bao ánh mắt chăm chú của đông đảo chúng nhân trong sân thi đấu.

Trong đó, Triệu Phong mơ hồ cảm nhận ánh mắt chăm chú đến từ “Vĩnh Phong Điện chủ”.

Vĩnh Phong Điện chủ là người có tu vi cao nhất toàn trường, thân là Nửa bước Vương Giả, trong mắt hắn, ẩn chứa ý chí cường đại, thần uy khó lường.

Triệu Phong cũng không tỏ ra né tránh, cùng ánh mắt Vĩnh Phong Điện chủ, va chạm trong khoảnh khắc.

Ầm…

Chính diện đối đầu, ánh mắt áp bức của Vĩnh Phong Điện, khiến phương diện linh hồn của Triệu Phong, đột nhiên chấn động, có loại ảo giác phàm tục nghịch kháng thần linh.

Trong ánh mắt Vĩnh Phong Điện chủ, có một loại ý chí, ẩn chứa uy lực vô hạn.

Phảng phất một ý niệm, có thể thạch phá kinh thiên, thay đổi Càn Khôn.

- Dù sao cũng là Nửa bước Vương Giả, có được bộ phận uy năng ý cảnh Vương Giả Hư Thần Cảnh, linh hồn gần như vượt khỏi gông cùm xiềng xích cơ thể, tồn tại cùng Thiên Địa.

Triệu Phong trong lòng thầm nhủ.

Đối mặt sức mạnh thần uy to lớn của Vương Giả Hư Thần Cảnh, hắn chẳng qua chỉ trộm nhìn một góc băng sơn mà thôi.

- Cấp độ tâm hồn của tiểu tử này, thật là cường đại thần kỳ.

Vĩnh Phong Điện chủ khẽ ồ một tiếng.

Trong số người quan chiến, lấy cấp độ Vĩnh Phong Điện chủ, sự đánh giá dò xét của hắn đối với Triệu Phong, chính là tiếp cận sự thật nhất.

Đối với việc khiêu chiến Trăm trận thắng liên tiếp vào ngày mai, Vĩnh Phong Điện chủ không khỏi sinh ra một tia hứng thú.

Vào ban đêm…

Triệu Phong trở về khách điếm, bế quan tĩnh dưỡng.

Hôm nay chiến đấu, khiến hắn đã có nhận thức mới đối với khí lực sinh mệnh, cùng với lực lượng trong cơ thể.

Suốt cả đêm, hắn đều đang thích ứng, tìm hiểu, thậm chí khai thác lực lượng bản thân.

Ngày hôm sau….

Trong sân thi đấu Hư Hải, tiếng người huyên náo, nhiệt tình dâng cao.

So với hôm qua, hôm nay cường giả đến quan chiến, số lượng nhiều hơn gấp bội.

Liên quan đến sự tích Triệu Phong một hơi thắng liền ba mươi trận, trong Hư Hải Linh Điện, đã sớm bay xa.

- Mở sòng rồi.

Sân thi đấu chính thức, có người đặc biệt mở sòng lập canh bạc.

Đánh cược, nhằm vào kết quả thắng liên tiếp của Triệu Phong, chia làm năm cửa, thắng liên tiếp sáu mươi trận, thắng liên tiếp bảy mươi trận, thắng liên tiếp tám mươi trận, thắng liên tiếp chín mươi trận, thắng liên tiếp một trăm trận.

Trong đó tỉ lệ thắng liên tiếp một trăm trận đặt cược cao nhất, một ăn ba mươi.

Nói cách khác, chỉ cần đặt Triệu Phong thắng liên tiếp một trăm trận, có thể ăn lợi gấp ba mươi lần.

Chỉ là.

Trăm trận thắng liên tiếp, trăm năm gần đây, đều không có người nào hoàn thành.

Sân thi đấu chính thức, lại không từ thủ đoạn, quấy nhiễu người khiêu chiến Trăm trận thắng liên tiếp.

Bởi vậy, rất ít người sẽ đặt cửa Trăm trận thắng liên tiếp.

Trong đó người đặt thắng liên tiếp sáu mươi trận, thắng liên tiếp bảy mươi trận, tương đối nhiều.

Thế nhưng, nếu Triệu Phong thắng liên tiếp càng nhiều, ví dụ như thắng liên tiếp tám mươi trận, những người đặt thắng sáu mươi, bảy mươi trận liên tiếp kia, cũng sẽ phải bồi tiền.

- Ta đặt bản thân, một trăm vạn thượng phẩm Nguyên Tinh Thạch.

Một thanh âm nhàn nhạt, truyền đến từ sau lưng đám người.

Một trăm vạn thượng phẩm Nguyên Tinh Thạch

Trong sân những người đặt cược, có chút ngẩn ngơ.

Một trăm vạn thượng phẩm Nguyên Tinh Thạch, đây cũng không phải một số lượng nhỏ, gần như có thể mua được một cây thần binh Địa cấp hơi kém.

Phải biết rằng.

Một khối thượng phẩm Nguyên Tinh Thạch, có thể hoán đổi một vạn Nguyên Tinh Thạch bình thường, chứ không phải Nguyên Tinh Thạch thứ phẩm Vực Nội.

Một trăm vạn thượng phẩm Nguyên Tinh Thạch, tương đương mười tỷ Nguyên Tinh Thạch bình thường.

Ngay cả người quan phương mở sòng, cũng giật mình kinh ngạc.

Mọi người tập trung nhìn lại, thì người đặt cược đó, chính là đương sự Triệu Phong.

Lý Vân Nhai cười hắc hắc, cũng ở trên người Triệu Phong, đặt mấy vạn thượng phẩm Nguyên Tinh Thạch.

- Hừ.

Trên mặt Lão già áo đỏ xuất hiện tia trào phúng.

- Triệu Phong… Triệu Phong… Triệu...

Trong bầu không khí nhiệt tình dâng cao, Triệu Phong bước lên đài thi đấu.

Một góc sân đấu.

Trong mắt Dạ Ma Vũ, lộ ra một tia lãnh ý, chăm chú quan sát.

- Khiêu chiến Trăm trận thắng liên tiếp, trận thứ ba mươi mốt.

Trọng tài tuyên bố.

Trận thứ ba mươi mốt.

Đối thủ là một bạch y nam tử Tiểu Đan Nguyên cảnh hậu kỳ.

- Thật nhanh, trận đầu hôm nay, đã phái ra Tiểu Đan Nguyên cảnh hậu kỳ.

Không ít người thấp giọng kinh hô.

Một vài người đặt cược, lập tức trở nên thận trọng.

- Triệu Phong, gặp phải Khương Tử Nhạc ta, ngươi cũng đừng mong dễ dàng chiến thắng.

Bạch y nam tử khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhạt.

Vù vù

Bạch y nam tử phất tay một cái, trước người bồng bềnh một cuốn thiết thư Cổ Thanh, bung nở một tia sáng nhạt rực rỡ sắc màu.

Vút

Trên một tay khác của hắn, xuất hiện một cây bút lông cán xanh.

- Là Thiên Nhạc Thư Sinh.

- Hóa ra là Thiên Nhạc Thư Sinh Khương Tử Nhạc. Người này hai mươi năm trước, chính là thiên tài xếp trong ba hạng đầu của Quần Đảo vực Vĩnh Phong, xuất từ Tông phái Nhị Tinh Thiên Nhạc Bảo...

Trong sân đấu, có vài người người bỗng chợt thất thanh, nhận ra lai lịch bạch y nam tử.

- Có chút thú vị.

Triệu Phong không khỏi lộ ra tia hứng thú.

Trong vũ trụ mênh mông, tu hành lưu phái, nhiều vô số kể, lại có càng nhiều Tông phái bị chôn vùi trong dòng chảy lịch sử.

Sách và bút trong tay Khương Tử Nhạc này, cũng đều là thần binh hạ phẩm Địa cấp.

- Phá.

Thân hình Triệu Phong nhoáng lên, lách đến trước người Khương Tử Nhạc, giống như cự thú Hoang Cổ, đánh ra một quyền, mơ hồ ẩn hiện khí tức tím nhạt.

- Thật nhanh, luồng khí tức này...

Khương Tử Nhạc cảm nhận được một luồng khí tức đáng sợ đang đè ép khí huyết chân nguyên.

- Cửu Tự Thiết Thư.

Khương Tử Nhạc không khỏi kinh hoảng, thiết sách Cổ Thanh sắc trong tay, bỗng nhiên triển khai trước người, một lớp trang sáng màu xanh rêu phong tang thương, tách ra ráng màu trăm trượng, nổi hiện từng văn tự thần bí tối nghĩa khó hiểu.

Ầm ầm

Triệu Phong một quyền đánh trúng, trang sáng màu xanh này, hiện ra vài vết rách, nhưng văn tự thần bí nhảy múa trên mặt, phát ra một cỗ chính khí cuồn cuộn, giống như Trường Giang Hoàng Hà dào dạt, nhanh chóng sửa chữa trang giấy sáng màu xanh.

- Họa Địa Vi Lao.

Khương Tử Nhạc thân hình lui ra vài bước, bút lông xanh cán trong tay, chậm rãi họa ra, một đường hư tuyến vàng xanh hẹp dài, phác hoạ trong hư không.

Ồ?

Triệu Phong biến sắc, phát hiện những hư tuyến vàng xanh hư vô kia, tổ hợp thành một Thiên Lao kim quang chói lọi, đem mình nhốt vào bên trong.

- Không hổ là Thiên Nhạc Thư Sinh.

Bên ngoài sân đấu, một vài cường giả, không khỏi trầm trồ khen ngợi.

Lập tức, Thiên Lao tạo thành từ quang tuyến vàng kim này, giống như thiết lao thật thể, không ngừng co hẹp nơi đứng thân của Triệu Phong.

- Thật thú vị... Nhưng đến đây kết thúc thôi.

Triệu Phong sắc mặt hơi trầm xuống, đột ngột khoát tay, ngưng tụ một tia Tử Điện Phong Lôi, tinh thuần sắc bén, trong ánh sáng óng ánh ngưng hiện vuốt sáng màu tím hoa văn xưa cũ.

Tử Diệt Phong Lôi Trảo.

Quang trảo tử sắc này, chỉ lớn vài thước, nhưng ngưng kết như thực chất, truyền đến thanh âm giống như sấm rền.

Ầm ầm rắc…

Tựa như một trảo Lôi Long Hủy Diệt, rạch xé hư không, một luồng khí tức hủy diệt vạn vật, đập vào mặt, khiến linh hồn chấn động.

- Không hay…

Khương Tử Nhạc hoảng hốt thất thanh, mắt thấy “Họa Địa Vi Lao” của mình, giống như là tờ giấy mỏng, bị xé tan tành thành năm bảy mảnh.

Xoẹt xoẹt…

Một trảo giống như Lôi Long Hủy Diệt này, đánh bay Khương Tử Nhạc ra hơn trăm trượng.

Bịch…

Lúc rơi xuống đất, Khương Tử Nhạc toàn thân bốc khói đen, tư thái vốn bạch y thắng tuyết, liền giống như một hình người cháy xém.

Trận thứ ba mươi mốt thắng liên tiếp.

Hôm nay, Triệu Phong trận đầu thắng lợi.

Trong sân một mảnh hoan hô náo nhiệt, chiến lực Triệu Phong, trước sau cường thế như một.

- Ngay cả Khương Tử Nhạc, được xưng là người công thủ hoàn mỹ nổi danh trong đám Tiểu Đan Nguyên cảnh, không ngờ cũng bị thua như vậy.

Lão già áo đỏ, có chút thất sắc.

Trận đầu hôm nay, hắn phái Khương Tử Nhạc ứng chiến, chính là muốn khiến Triệu Phong, lâm vào một cuộc ác chiến, ít nhất không thể thắng nhẹ nhàng như vậy.

Nhưng mà.

Thực lực Triệu Phong vẫn như trước, nằm ngoài dự đoán.

- Vì tiết kiệm chân nguyên, không nên đánh lâu.

Triệu Phong thầm nói.

Mục tiêu của hắn, chính là một hơi, giết đến thắng liền một trăm trận.

Sau đó.

Triệu Phong liên tiếp nghênh đón một vài đối thủ, tu vi ít nhất là Tiểu Đan Nguyên cảnh trung kỳ, chiến lực phần lớn là cấp độ Tiểu Đan Nguyên cảnh hậu kỳ.

Nhưng những đối thủ này, thực lực đều không vượt qua Khương Tử Nhạc.

Triệu Phong đem tốc độ, tấn công, nâng cao thêm bước nữa, mỗi một lần thoáng hiện công kích, có thể nhẹ nhàng hoàn toàn đánh bại một Tiểu Đan Nguyên cảnh hậu kỳ.

Ầm ầm

Bịch bịch

Trên đài thi đấu, nguyên một đám người ứng chiến, bị Triệu Phong đánh bay chịu thua.

Có đôi khi, để tiết kiệm thời gian, Triệu Phong dứt khoát một đọ vài người.

Ba mươi lăm trận thắng liên tiếp... Bốn mươi trận thắng liên tiếp... Bốn mươi lăm trận thắng liên tiếp.

Không quá một canh giờ.

Triệu Phong hoàn thành thắng liên tiếp năm mươi trận.

Nói cách khác, khiêu chiến Trăm trận thắng liên tiếp, hắn đã hoàn thành một nửa.

Người quan chiến, người người trợn mắt há mồm, hết sức chăm chú.

Càng kinh người là.

Triệu Phong chiến đấu cho đến bây giờ, chân nguyên cũng không tiêu hao bao nhiêu.

Công kích của hắn, chủ yếu là vận dụng tốc độ, bộc phát lực lượng, vận chuyển một chút chân nguyên, một chiêu chiến thắng.

Nhất là trên phương diện thân pháp tốc độ.

Đến nay, không có đối thủ nào, ở tại phương diện tốc độ, có thể chống lại Triệu Phong.

- Sáu mươi trận thắng liên tiếp.

Những người quan chiến, không kịp nhìn, sợ sẽ bỏ lỡ một trận chiến nào đó.

Bởi vì.

Tốc độ Triệu Phong giải quyết chiến đấu, thật sự quá nhanh.

Sau khi thắng liên tiếp sáu mươi trận, đối thủ của Triệu Phong, cũng càng ngày càng mạnh.

Về sau, trong đối thủ, quá nửa tu vị đều là Tiểu Đan Nguyên cảnh hậu kỳ.

Trong những đối thủ này, có rất ít người có thể sánh bằng Khô Lâu Đường Chủ và Lý Vân Nhai.

Những đối thủ cường đại này trên sân đấu, đều là tinh anh cùng thời từ mỗi vực, thậm chí vài Tông phái Nhị Tinh.

Khả năng huyết mạch vô cùng kì quái, tầng tầng lớp lớp bí kỹ, rất khó ứng phó.

Cũng may.

Thân thể cùng lực lượng nguồn cội của Triệu Phong, hấp thu khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ, mỗi lần công kích, phảng phất cự thú Hoang Cổ, đối với phần đông huyết mạch, có khả năng khống chế cường đại.

Hiệu quả của loại khống chế này, thậm chí có thể sánh với Giang Phàm có được huyết mạch “Thái Cổ Vạn Tộc Bảng”.

- Trận thứ bảy mươi.

Trọng tài thở dài một hơi trọc khí, lần nữa tuyên bố.

- Triệu Phong, đối thủ của ngươi, là ta.

Nam tử ưu nhã u ám như màn đêm, hiện thân trên đài thi đấu.

Dạ Ma Vũ.

Toàn trường vang lên một trận kinh hô.

Đối thủ lần này, dĩ nhiên là người khiêu chiến trên đài Trăm trận thắng liên tiếp, Dạ Ma Vũ.

- Hừ! Dạ Ma Vũ thân là người khiêu chiến thất bại, khẳng định không hi vọng một kẻ vô danh, ở đằng sau hắn đoạt được vinh dự Trăm trận thắng liên tiếp.

Lão già áo đỏ âm thầm cười lạnh.

- Bắt đầu.

Trọng tài vừa tuyên bố, Dạ Ma Vũ lập tức ra tay.

Quan sát chiến đấu trước đây, Triệu Phong đều như thiểm điện đánh lui địch nhân, Dạ Ma Vũ cũng không muốn rơi vào bị động.

- Hư Thiên Dạ Mạc.

Dạ Ma Vũ thân ảnh nhoáng lên, biến mất không thấy tăm hơi, dung nhập trong màn đêm bốn phía một mảnh tối tăm.

Trong màn đêm kia, giác quan thị tuyến của Triệu Phong, bị hạn chế sâu sắc, rất khó rõ ràng nắm bắt bóng dáng Dạ Ma Vũ.

Hư Thiên Dạ Mạc, chính là lĩnh vực lực lượng huyết mạch của Dạ Ma Vũ.

Trước đây, còn không có ai, có thể chính thức phá giải huyết mạch bí kỹ của Dạ Ma Vũ. Nếu không bởi vì Xa Luân chiến, huyết mạch chân nguyên hao hụt, hắn cũng sẽ không bị thua.