Đông đảo đệ tử ở đây và cường giả trong Tông môn, trên mặt đều lộ vẻ kinh ngạc.
- Đánh cuộc mười chiêu? Triệu Phong này quả thật bất cẩn.
- Tiểu tử này, vừa mới trở thành đệ tử Chân truyền của Thánh Tông, mà tu vi của Tả Hồng, so với hắn còn cao hơn một tiểu cấp độ.
Mấy trăm người đang đứng xung quanh xem chiến, không có người nào là xem trọng Triệu Phong.
Dù sao thì Tả Hồng cũng là đệ tử Chân truyền lâu năm, bất luận từ phương diện nào, cũng đều vượt qua Triệu Phong.
Huống chi.
Tiểu tử kia cuồng vọng vô tri, còn đánh cuộc mười chiêu nữa.
- Thế nào, ngươi không dám sao?
Triệu Phong tựa cười mà không phải cười, khích tướng đối phương.
Sở dĩ hắn lập ra đánh cuộc mười chiêu, chính là muốn chứng minh mình có thực lực tuyệt đối, có đủ tiêu chuẩn thay thế danh ngạch.
Như vậy, sẽ không còn ai nói mát nữa, cũng không ảnh hưởng đến danh dự của sư tôn “Đoan Mộc Thanh”.
- Tại sao không dám? Nếu như ta thua, sẽ nhận lỗi với ngươi trước mặt mọi người, ngày sau gặp ngươi, nhất định nhường đường.
Tả Hồng cười ha hả, đã nắm chắc phần thắng.
Trong lòng hắn mừng rỡ như điên, ánh mắt nhìn Triệu Phong không khác gì đang nhìn một kẻ thiểu năng.
- Hồng nhi. Không nên khinh địch, tinh thần và khí tức huyết mạch trên người Triệu Phong này, không hề tầm thường. Hắn đã có tự tin như vậy, quá nửa là có chỗ dựa rồi.
Âm thanh của Vương Giả, đột nhiên xuất hiện trong đầu Tả Hồng.
Chủ nhân của thanh âm kia, chính là sư tôn của Tả Hồng.
- Đệ tử hiểu rồi.
Tâm thần Tả Hồng thoáng run, lập tức thu hồi mấy phần ý khinh thường.
Sư tôn dù sao cũng là Vương Giả Hư Thần Cảnh, cấp độ cực cao, đánh giá thực lực càng chuẩn xác hơn.
- Bắt đầu!
Thánh Địa Quyết đấu đài, có một vị Nửa bước Vương Giả, đảm nhiệm công tác trọng tài.
- Cho dù thực lực của Triệu Phong này mạnh đến đâu, chắc chắn cũng không đến mức ngay cả mười chiêu mà ta cũng không chống đỡ nổi.
Thân hình Tả Hồng lóe lên, triển khai chiến kỹ truyền thừa của Thánh Địa.
Phi Vân Thiên Nga!
Trong khoảnh khắc, chỉ thấy một trận quang ảnh to lớn xanh bạc đan xen, ngưng tụ trên bầu trời, giống như một cái bóng lớn đang bay lượn.
Phốc…
Thân thể của Tả Hồng, hòa vào trong cự ảnh xanh bạc khổng lồ đang bay lượn, từng đạo ảnh dực phong mang dài gần trăm trượng, khí thế che trời, ép về phía Triệu Phong.
- Chiến kỹ thật huyền diệu.
Triệu Phong bị bóng râm che phủ, thân hình trong bóng râm, mơ hồ cảm thấy da thịt đau nhức.
Dưới tình huống không sử dụng huyết mạch đồng tử, hắn cũng không dễ nhìn thấy vị trí chân thân của Tả Hồng.
- Tử Điện Phong Hoàn!
Triệu Phong khẽ quát một tiếng, dưới sự bao phủ của ảnh dực phong mang che trời kia, đột nhiên nổi lên một trận Lôi Đình Tử Diệt.
Phốc phốc…
Quanh người Triệu Phong nổi lên từng trận Tử Điện phong lưu rực rỡ chói lọi, từng đạo ánh sáng Tử Diệt lấp lánh, tỏa ra một luồng khí tức hủy diệt đại nan, như một cơn sóng lớn, xông thẳng lên không trung.
Nhìn bằng mắt thường.
Chỉ thấy từng đạo Tử Điện Phong Hoàn, từ nhỏ biến thành lớn, nghênh đón cự ảnh xanh bạc đan xen đang bay lượn lên bầu trời.
Phành phành…
Hai luồng sức mạnh ác liệt bá đạo, va chạm vào nhau, khí tức hủy diệt càn quét bừa bãi.
Rắc rắc…
Cự ảnh xanh bạc đang bay lượn trên không trung, dưới từng trận sóng trùng kích, rất nhanh đã xuất hiện một vết nứt.
Vừa mới giao phong, cao thấp đã lập tức phân rõ.
- Tử Diệt Phong Lôi? Không ngờ lại là truyền thừa của Phong Lôi Đại Đế.
Trên bầu trời, thần niệm của một số Vương Giả, rõ ràng đều khẽ giật mình.
Trong Chân Vũ Thánh Địa, những đại năng cường giả này, đều có kiến thức rộng rãi, ngay lập tức đã có nhiều người nhận ra công pháp truyền thừa của Triệu Phong.
- Phong Lôi Đại Đế? Ngày xưa ông ta đã từng dùng tốc độ mà ngạo thị thiên địa, trong đám Đại Đế Hư Thần Cảnh, ông ta chính là nhân vật truyền kỳ.
- Trong Thánh Địa hiện nay, “Vạn Lôi Tông” cũng có truyền thừa của Phong Lôi Đại Đế, thế nhưng lại không phải bản truyền thừa tinh túy nhất.
Thần niệm của mấy vị Vương Giả, bắt đầu thảo luận.
- Phong Lôi Đại Đế?
Một đạo thần niệm quét qua, khẽ thở dài một hơi.
Trong Chân Vũ Thánh Địa hiện nay, một vài Đại Đế lâu đời, thậm chí đã từng qua lại với Phong Lôi Đại Đế.
Năm đó.
Phong Lôi Đại Đế, đã từng tu hành tại “Vạn Lôi Tông”.
Lúc đó, bí kỹ Tử Diệt Phong Lôi của Phong Lôi Đại Đế, một khi giao phong, lập tức áp chế những chiến kỹ truyền thừa cổ xưa khác trong Thánh Địa.
- Một tiểu tử ngoại giới, không ngờ lại nắm giữ truyền thừa của một vị Đại Đế truyền kỳ.
Trên bầu trời, Tả Hồng cắn chặt răng.
Phi Bằng Lược Ảnh!
Tả Hồng bỗng nhiên thúc dục lực lượng huyết mạch, giữa bầu trời nổi lên cự ảnh một đầu Phi Bằng, đường nét rõ ràng, tiến thêm một bước ngưng thực, kèm theo đó là lôi minh chớp giật, phong bạo mây đen.
Vụt...
Ngay trong khoảnh khắc đó, cự ảnh Phi Bằng đã quét ngang trời đất.
Mắt thường phảng phất nhìn thấy một đầu Thần Điêu trong truyền thuyết, tỏa ra uy thế cổ lão, tiếng kêu kinh triệt thiên địa, xuyên qua mây trời.
Ồ?
Triệu Phong cảm thấy một luồng áp lực không nhỏ, khí huyết thân thể mơ hồ đọng lại.
Hắn không ngờ chiến kỹ huyết mạch của Tả Hồng lại cao siêu như vậy, sức chiến đấu đỉnh cao, thậm chí có thể không phân cao thấp với Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh.
- Phong Lôi Bách Ảnh!
Triệu Phong hét lớn một tiếng, trên người tỏa ra một trận gió Tử Diệt lấp lánh.
Xoạt xoạt xoạt…
Trong phút chốc, trận gió Tử Diệt kia, chia ra làm hai, biến ảo thành hai tia Tử Điện Phong Ảnh.
Hai tia Tử Điện Phong Ảnh, lại cấp tốc phân hóa.
Hai đạo… Bốn đạo… Tám đạo… Mười sáu đạo…
Trong khoảnh khắc đó, mấy chục tia Tử Điện Phong Ảnh, ở bên trong hào quang Phong Lôi, phân bố khắp trong phạm vi một dặm.
Xẹt xẹt xẹt…
Công kích như kinh hồng lược ảnh, kinh triệt thiên địa của đầu Phi bằng, ngay lập tức đánh tan vài đạo phân thân Phong Lôi.
Nhưng chân thân của Triệu Phong, thì lại không biết dang ở đâu.
Những tia Tử Điện Phong Ảnh này, thật giả khó phân, hết thảy tàn ảnh phân thân, trong thời gian ngắn, đều có công kích nhất định.
Xoạt xoạt xoạt…
Những phân thân Tử Điện Phong Ảnh kia, tiếp tục công kích nhằm vào “Phi Bằng Lược Ảnh” do Tả Hồng biến thành.
Tả Hồng thẹn quá thành giận, trên người bị Phong Lôi oanh tạc không ngừng.
Bên ngoài Quyết đấu đài, phần lớn thiên tài Thánh Địa đều kinh ngạc vô cùng.
- Tử Diệt Chi Nhận!
Bỗng nhiên, một đoàn Tử Điện Phong Ảnh, trong tay ngưng hiện một thanh quang nhận màu tím đậm, mỏng như cánh ve, bên ngoài xuất hiện một tầng hoa văn Phong Lôi, khí tức hủy diệt cực kỳ ngưng luyện, phun ra nuốt vào, điện quang phân tán.
Xẹt xẹt…
Tử Diệt Chi Nhận này, cực kỳ rực rỡ, tăng vọt đến vài chục trượng, âm thanh Phong Lôi và khí tức hủy diệt trút xuống, lập tức chém “Phi Bằng Lược Ảnh” thành hai đoạn.
- A…
Tả Hồng hòa nhập vào bên trong “Phi Bằng Lược Ảnh”, khẽ rên lên một tiếng.
Xì…
Trên người hắn, có thể nhìn thấy một tia máu, sức mảnh hủy diệt của Phong Lôi, rót vào trong cơ thể.
Lấy huyết mạch cường đại của hắn, vậy mà trong thời gian ngắn cũng không thể khiến cho miệng vết thương khép lại được.
Đây chính là hủy diệt áo nghĩa, đặc biệt có lực cản rất lớn đối với tất cả thuộc tính có tác dụng khôi phục trị liệu.
- Không ổn, công kích, tốc độ, áo nghĩa truyền thừa của Triệu Phong này, đều vượt qua Hồng nhi.
Đạo thần niệm của Vương Giả trên trời, không khỏi thất thố.
“Tử Diệt Chi Nhận” của Triệu Phong, phá vỡ chiến kỹ huyết mạch của Tả Hồng, khiến cho người sau bị thương không nhẹ.
Thế nhưng.
Thế tiến công của Triệu Phong, vẫn chưa kết thúc.
- Phong Lôi Chi Dực!
Sau lưng Triệu Phong mọc ra một đôi quang dực Tử Diệt Phong Lôi, dài đến mấy chục trượng, uy thế ý cảnh Phong Lôi trên người, giống như một Thượng Cổ Cự Ma.
Ầm ầm…
Một luồng Tử Diệt Phong Lôi khủng bố nghẹt thở, rung chuyển Quyết đấu đài, sấm sét cương phong đầy trời, đan dệt như phong bạo, phát ra một luồng khí tức hủy diệt bắt nguồn từ Tuyên Cổ.
- Phá!
Triệu Phong ra tay. Tốc độ, công kích, ý cảnh Phong Lôi, đều tăng lên một cấp độ mới.
Hắn bổ ra một chưởng, phảng phất nhìn thấy một đầu Tử Diệt Phong Lôi Long, đang mạnh mẽ rít gào trong bão áp hủy diệt.
- Thật mạnh.
Những người đang xem chiến bên ngoài Quyết đấu đài, khi nhìn thấy bóng dáng Phong Lôi Cự Ma tóc lam kia, tâm thần và huyết mạch đều khẽ run rẩy.
- Không…
Tả Hồng dốc hết toàn lực, thúc dục lực lượng huyết mạch đến cực hạn, quanh người đâu đâu cũng thấy hư quang ảnh dực to lớn, khí thế càn quét, dưới sự trùng kích không thể chống đỡ của Tử Diệt Phong Lôi Long, thân thể hắn đã bị đánh bay ra khỏi Quyết đấu đài.
Rầm…
Lúc Tả Hồng rơi xuống đất, toàn thân cháy đen, đều vô cùng chật vật.
Hắn muốn cử động, nhưng toàn thân tê dại, cơ năng sinh mệnh bị tàn phá cực lớn, hoàn toàn không thể nhúc nhích.
Triệu Phong dưới ánh mắt đầy sợ hãi và kiêng kỵ của mọi người, bước ra khỏi Quyết đấu đài.
- Quả thực là chiến thắng trong mười chiêu.
Vị trọng tài Nửa bước Vương Giả kia, nhìn về phía Triệu Phong với vẻ quái dị.
Vào thời khắc cuối cùng.
Triệu Phong nhờ vào Phong Lôi Chi Dực gia trì, sức chiến đấu dễ dàng vượt qua rào cản cảnh giới, thậm chí có thể uy hiếp Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh trung kỳ trở lên.
Sức chiến đấu như thế, đủ khiến đại đa số thiên tài của Thánh Địa, đều ảm đạm thất sắc.
- Thực lực này, cũng tam được.
Trong đám người, vẻ mặt của “Nam sư huynh” vẫn rất bình đạm, khẽ mở miệng nói.
Đối với thân phận “Thập Đại Thiên Tài Thánh Địa” như hắn mà nói, thực lực như vậy, cũng chẳng có gì lạ.
Phải biết rằng.
Thập Đại Thiên Tài Thánh Địa, có không ít người thậm chí còn có thể khiêu chiến vvowis Nửa bước Vương Giả phổ thông.
Còn vị Thần Dịch Lâm ở bên cạnh, lại lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Hắn cũng là một trong những Thập Đại Thiên Tài Thánh Địa.
Nhưng một năm trước, hắn đã từng gặp qua Triệu Phong.
Lúc đó, tu vi của Triệu Phong chỉ mới Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, không có khả năng đỡ nổi một kích của Giang Phàm.
- Còn may là Giang Phàm không có mặt ở đây, thực lực mà bây giờ Triệu Phong bày ra, đã có thể bất phân cao thấp với Giang sư đệ rồi.
Thần Dịch Lâm khẽ lẩm bẩm.
Sau nghi thức thu đồ đệ của Đoan Mộc Thanh, Giang Phàm đã theo sư tôn “Cổ La Đại Đế” đi khổ tu rồi.
Đúng lúc này…
- Triệu Phong, ngươi biểu hiện rất tốt, đến chỗ sư phụ một chuyến nào!
Âm thanh của Đoan Mộc Đại Đế truyền đến.
Hiển nhiên trận chiến này, Đoan Mộc Đại Đế cũng xem rất chăm chú.
Một vài Vương Giả khác, không khỏi thầm than, người đệ tử mà Đoan Mộc Đại Đế vừa thu nhận, chỉ mới tiến vào Thánh Địa mà đã có thực lực kinh người bực này.
Một lát sau…
- Sư tôn, có gì chỉ giáo?
Triệu Phong đi tới phủ đệ của Đoan Mộc Thanh.
- Triệu Phong, thực lực của ngươi, trong số những đệ tử Chân truyền của Huyền Chân Thánh Tông, có thể đứng vào năm hạng đầu. Thế nhưng so với Thập Đại Thiên Tài Thánh Địa, thì vẫn còn có chút chênh lệch. Nếu muốn thu hoạch lớn trong Bán Thần Di Viên, chỉ bằng vào chừng ấy thì vẫn không đủ.
Đoan Mộc Thanh nghiêm mặt nói.
Triệu Phong nghe xong, cũng không phản đối.
Trận chiến vừa rồi, Tử Diệt Phong Lôi của hắn, cao nhất chỉ mới phát huy được sáu, bảy phần mười.
Đệ tử Chân truyền trong Thánh Địa, chỉ mới là Tiểu Đan Nguyên Cảnh đã có thực lực như thế, vậythực lực của những thiên tài Đại Đan Nguyên Cảnh hay Thập Đại Thiên Tài Thánh Địa như thế nào, quả thực càng khó mà đánh giá được.
- Trước khi đi, ba món đồ này giao cho ngươi, có thể trợ giúp ngươi không nhỏ.
Trong tay Đoan Mộc Thanh, chợt xuất hiện một cái hộp gỗ.
Triệu Phong tiếp lấy hộp gỗ, mở ra xem, bên trong có hai bản điển tịch, cùng với một cái bình ngọc.
Trong bình ngọc kia, có một viên “Tinh Đan” lớn bằng đầu ngón tay, hình bầu dục, toàn thân lấp lánh như thủy tinh, tỏa ra khí tức tinh khiết mênh mông, thậm chí mang đến cho Triệu Phong một tia áp bách.
- Đây chính là một viên tinh đan, có thể trợ giúp Tiểu Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong, trùng kích Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh. Vốn lấy tu vi của ngươi, không đủ sử dụng viên đan này, nhưng vi sư phát hiện, đan hạch trong cơ thể ngươi, đã tinh thể hóa, đem viên đan này cho ngươi dùng sớm, có lẽ hiệu quả cũng không kém bao nhiêu.
Đoan Mộc Thanh cười nói.
- Hóa Tinh Đan?
Triệu Phong không khỏi lộ vẻ hưng phấn, giá trị của viên đan này, hắn đã từng nghe thấy, ở Hư Hải Linh Điện, cho dù có tiền cũng không thể múa được.
Sau đó.
Ánh mắt của hắn lại dừng lại trên hai bản điển tịch.
Trên một bí điển trong đó, viết bốn chữ “Minh Đồng bí điển”.
- Ồ?
Triệu Phong không khỏi giật mình, không biết bí điện này có quan hệ gì với Minh Đồng Tàn Thiên mà năm xưa hắn có được.
- Ha ha, Minh Đồng bí điển này, chính là ta giao dịch từ chỗ “Tử Vong Đại Đế”, bên trong ghi chép Minh Đồng cấm thuật của hắn.