Chúa Tể Chi Vương

Chương 652: Ý Cảnh Của Vương Giả



Mang theo thân thể trọng thương, Đồ Cửu Sâm mạnh mẽ lao tới Triệu Phong ở chỗ bậc thang.

- Triệu sư đệ, cẩn thận.

Đám người Thần Dịch Lâm, thầm vuốt mồ hôi lạnh một phen.

Dưới trạng thái “Ma Thiên Cộng Thể”, ý cảnh của Đồ Cửu Sâm câu thông với Ma Thiên, dưới cấp bậc Vương Giả, hắn gần như là vô địch.

Đây còn là dưới tình huống bị “Phá Diệt Thần Quang”, phân giải suy yếu mất ba thành.

Không thể không thừa nhận, Thập Đại Thiên Tài Thánh Địa, mỗi người đều là tinh anh ngạo thị tất cả Quần Đảo vực.

Triệu Phong đứng lặng tại chỗ, không nóng không vội, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhạt.

Mặc dù chiến lực của Đồ Cửu Sâm cường đại, nhưng Triệu Phong muốn bảo vệ tính mạng thì vẫn hoàn toàn không có vấn đề.

Nếu hắn thi triển “Hư Không Đồng Trảm”, sẽ có xác suất rất lớn, miểu sát Đồ Cửu Sâm ngay lập tức.

Thế nhưng, uy hiếp và cường địch chính thức của Triệu Phong, lại không phải là Đồ Cửu Sâm.

Hắn cần phải bảo tồn càng nhiều chiến lực và nguyên khí để ứng phó với nguy cơ tiếp theo.

- Phong Lôi Bách Biến!

Trên người Triệu Phong nổi lên một trận tử điện phong đoàn lấp lánh.

Vụt vụt vụt...

Một trận tử điện phong đoàn kia, phân hóa từ một thành hai, từ hai thành bốn.

Chỉ trong nháy mắt.

Hơn mười đạo tàn ảnh của Triệu Phong, phân bố tại phụ cận bậc thang lối vào, bao trùm phạm vi một hai chục trượng.

Phốc phốc…

Một chưởng toàn lực của Đồ Cửu Sâm, lập tức vồ hụt.

Không thể tưởng tượng nổi chính là, phong ảnh tử điện bốn phía, lại có năng lực công kích nhất định, khí tức tương liên lẫn nhau, rất khó phân biệt thật giả.

Sau khi tham tu Vạn Niệm Thần Quyết, “Phong Lôi Bách Biến” của Triệu Phong đã đạt đến một trình độ mới, từng đạo phong ảnh tử điện, đều rất sống động, thủ đoạn xảo trá đa đoan.

- Phá Diệt Thần Quang!

Đạo hồng quang thanh sắc thứ hai, xuyên qua thế giới nước, phát ra ánh sáng rực rỡ chói mắt, nổi lên vô số hạt nhỏ giống như phong mang sắc bén.

Ầm…

Uy năng chiến lực của “Thiên Ma Cộng Thể” do Đồ Cửu Sâm thi triển, lại lần nữa bị suy yếu hai ba thành, xuất hiện xu thế không ổn định.

- Phong Lôi Chi Dực.

Sau lưng Triệu Phong xuất hiện một đôi quang dực Tử Diệt Phong Lôi, ý cảnh Phong Lôi trên người, uy thế tăng vọt, giống như một Thượng Cổ Cự Ma, quanh người chập chờn Phong Lôi.

Ầm ầm…

Một luồng khí tức Tử Diệt Phong Lôi kinh khủng, khiến mọi người hít thở không thông, luồng khí tức này như xuyên qua không gian thời gian, lan tràn khắp phương viên một hai chục trượng.

- Phá!

Triệu Phong đẩy ra một chưởng, mơ hồ có thể nhìn thấy một đầu Tử Diệt Phong Lôi Long diệt thế, trong phong bạo hủy diệt, phát ra tiếng gào thét tàn sát bừa bãi.

Dưới sự gia trì của Phong Lôi Chi Dực, bất luận là tốc độ, công kích, hay ý cảnh Phong Lôi của Triệu Phong, đều tăng lên tới đỉnh điểm.

Đồ Cửu Sâm thì ngược lại.

Bị hai đạo Phá Diệt Thần Quang chiếu trúng, bí kỹ huyết mạch đã suy yếu đến đáy vực, hơn nữa toàn thân cũng trọng thương.

Oành…

Hài luồng lực lượng bá đạo hủy diệt, oanh kích cùng một chỗ, thủy lưu bốn phía lập tức hóa thành chân không.

- Tử Diệt Chi Nhận.

Phong Lôi Chi Dực sau lưng Triệu Phong chấn động, tốc độ cơ động cao siêu, trong tay ngưng hiện một thanh quang nhận tử sắc mỏng như cánh ve.

Phành phành phành...

Hai đạo thân ảnh giao phong tại chỗ bậc thang, tốc độ như thiểm điện, thoáng cái đã đối kích vài chục lần.

Lúc Thần Dịch Lâm và Giang Phàm lao về phía trước, trên người Đồ Cửu Sâm đã lưu lại mấy chỗ vết máu, xuất hiện dấu vết cháy xém.

- Trốn!

Đồ Cửu Sâm hoảng sợ.

Dưới trạng thái Phong Lôi Chi Dực, tính cơ động và tốc độ của Triệu Phong, quả thật là siêu nhân nhất đẳng.

Hơn nữa.

Phòng ngự của Triệu Phong quá mức mạnh mẽ, huyết mạch phù hợp với thế giới nước, hiển nhiên đã đứng ở thế bất bại.

- Đuổi!

Triệu Phong một hơi đuổi theo Đồ Cửu Sâm đến tầng một của Nhân Ngư Thần Điện.

Chỉ trong giây lát.

Cạch cạch…

Phong Lôi Chi Dực sau lưng Triệu Phong, huyễn vũ chấn động, có một loại ảo giác như phá vỡ gông cùm xiềng xích của không gian.

Hư ảnh vừa nhoáng lên, Phong Lôi Chi Dực đã tiếp cận Đồ Cửu Sâm.

Phốc phốc…

Tử Diệt Phong Lôi lóe lên với tốc độ cực nhanh, chém rụng một cánh tay của Đồ Cửu Sâm.

- A…

Đồ Cửu Sâm hét thảm một tiếng, thậm chí thiêu đốt chân nguyên, toàn thân giống như một đoàn Liệt Diễm Ma Quang, xông ra khỏi Nhân Ngư Thần Điện.

- Phong Lôi Chi Dực của ta, chỉ miễn cưỡng chạm đến da lông của kỹ năng Độn Không.

Vừa rồi thể ngộ của Triệu Phong, có cảm giác như đã phá tan gông cùm xiềng xích của không gian.

Dù sao đi nữa, Phong Lôi Chi Dực của Triệu Phong, còn chưa lĩnh ngộ được tinh túy hạch tâm chính thức.

Phong Lôi Chi Dực chính thức, có thể tạo nên chiến kỹ Lôi Dực cường đại và vô số năng lực không thể tưởng tượng nổi, giống như ngay lập tức phi độn không gian vạn dặm.

- Đồ Cửu Sâm này, trong mười ngày sẽ không còn khả năng tiếp tục uy hiếp nữa.

Triệu Phong đưa mắt nhìn Đồ Cửu Sâm rời đi.

Trong Bán Thần Di Viên, hắn cũng không thể chính thức tin tưởng bằng hữu được, phải giữ lại thêm nhiều dư lực nữa.

Vù…

Đồ Cửu Sâm thiêu đốt chân nguyên, hóa thành một đoàn ánh sáng Ma Diễm, bay ra khỏi Vương quốc Nhân Ngư.

- Nhanh vậy sao?

Trong bóng tối, Nhân Ngư Vương quả thật giật mình không nhỏ.

Thần niệm Vương Giả của hắn, cũng không thể xâm nhập Nhân Ngư Thần Điện.

Nhìn cục diện thì hình như tiểu đội của Đồ Cửu Sâm, gần như đã toàn diệt.

Đồ Cửu Sâm chạy trốn cầu sinh, không những trọng thương cực nặng, còn bị đoạn đi một cánh tay.

- Tên Triệu Phong này thật đáng sợ, xem ra ta phải tìm Mộng Hi xin giúp đỡ. Thế nhưng nàng ta lại đang ở Bách Hoa Viên, vơ vét vô số linh tài.

Trong lòng Đồ Cửu Sâm thầm tính toán.

Mộng Hi tâm cao khí ngạo, lại có huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, sư tôn còn là Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh.

- Đồ sư huynh.

Một âm thanh ôn hòa, từ đỉnh đầu truyền đến.

Ai?

Đồ Cửu Sâm lại càng hoảng sợ.

Hắn vừa mới kịp phản ứng, đã thấy một cánh tay trắng nõn thon dài đặt trên vai mình.

- Là ngươi…

Bên cạnh Đồ Cửu Sâm, chính là thanh niên sáng ngời, dáng vẻ vui vẻ ấm áp.

Hít…

Toàn thân Đồ Cửu Sâm kịch liệt đau nhức, huyết mạch chân nguyên run rẩy, hết thảy lực lượng đều bị phong bế.

- Điều này… Làm sao có thể…

Đồ Cửu Sâm không thể tin nổi.

Cùng là Đại Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ.

Thế nhưng thanh niên sáng ngời kia lại có thể dùng một tay, hời hợt phong bế hắn.

Ngay cả một chút lực phản kháng cũng không có.

Hơn nữa tâm hồn huyết mạch của Đồ Cửu Sâm, đều tự phát ra sợ hãi rung động.

- Ôn sư đệ, tình huống là như thế này…

Đồ Cửu Sâm vừa kinh vừa sợ, lập tức nói rõ tình huống phát sinh bên trong Nhân Ngư Thần Điện.

Ở trước mặt thanh niên sáng ngời, hắn không dám phản kháng, lại phát ra sự thần phục từ tận nội tâm.

Dù sao, thực lực giữa hai bên cũng cách biệt quá lớn.

Cùng lúc đó…

Thần niệm của Nhân Ngư Vương vẫn đang quanh quẩn trên không trung, có chút giật mình.

“Thanh niên sáng ngời” thoạt nhìn cả người lẫn vật đều vộ hại, không ngờ lại có thực lực cường đại như vậy.

Đột nhiên.

Thanh niên sáng ngời ngẩng đầu nhìn lên, nói:

- Vương Giả các hạ, ngươi quan sát đã lâu, thật ra có dụng ý gì?

Ô...ô...ô...n...g!

Thần niệm của Vương Giả quanh quẩn trên không trung, bỗng nhiên nổi lên một luồng sức mạnh hùng vĩ to lớn.

- Vương Giả, chẳng lẽ là…

Đồ Cửu Sâm kinh hãi thất sắc.

Thanh niên sáng ngời nhìn lên đỉnh đầu, mặt không biểu tình.

- Nhân loại, có lẽ chúng ta có cơ hội hợp tác a…

Thanh âm của Nhân Ngư Vương, bỗng nhiên vang lên bên tai thanh niên sáng ngời.

- Có chuyện gì mà ngay cả Vương Giả cũng không giải quyết được? Ta dựa vào cái gì mà phải tin tưởng ngươi?

Thanh niên sáng ngời lạnh nhạt nói.

Nhân Ngư Thần Điện, hầm rượu dưới mặt đất.

Đám người Thần Dịch Lâm, Giang Phàm, vẫn đang nghĩ cách thu hoạch Bất Lão Tuyền, thậm chí còn nhìn chằm chằm vào những bình tửu nhưỡng trong tủ rượu.

- Bất Lão Tuyền, Huyễn Thần Tửu, ta đều đã có được, ngoài ra còn có cả Long Viêm Tửu và Điện Vân Tửu.

Triệu Phong thoáng ngừng lại.

Hắn muốn giữ lại nhiều nguyên khí hơn, để ứng phó với “Tử Vong truy sát”.

Bởi vì, nguy cơ Tử Vong vẫn đang quanh quẩn trong lòng, không hề mất đi.

Triệu Phong tìm một chỗ hẻo lánh, khoanh chân ngồi.

Công chúa Nhân Ngư và Khô lâu Hoàng Kim, cũng đứng song song hai bên.

Tiểu Tặc Miêu mắt say lờ đờ, ngồi trên vai Triệu Phong, nấc lên hơi rượu.

Đầu tiên.

Triệu Phong uống một hớp nhỏ “Bất Lão Tuyền”.

Bất Lão Tuyền vừa vào lập tức chuyển hóa, dung nhập huyết nhục thân thể.

Thoáng chốc, chân nguyên trong cơ thể Triệu Phong, bắt đầu bành trướng, sinh mệnh khí cơ, đều tăng trưởng trên diện rộng.

Càng kỳ lạ chính là.

Luồng lực lượng này ôn hòa dị thường, giống như mẹ của sinh mệnh đang chiếu cố.

Cho dù là một tiểu tử phàm tục uống xong một hớp “Bất Lão Tuyền”, cũng có thể hấp thu, thoát thai hoán cốt, hưởng ngàn năm thọ nguyên.

Tu vi của Triệu Phong, dần dần tăng lên, thậm chí có thể cảm giác được tốc độ đang tăng trưởng.

Triệu Phong cảm giác sâu sắc sự nghịch thiên của Bất Lão Tuyền này.

Trong thế giới tu hành, lúc ở dưới tầng chót, cảnh giới tăng trưởng vô cùng gian nan.

Thế nhưng, đối với thế giới Phạm Trụ, chính xác là đối với “Bán Thần”, luông đứng trên đỉnh cao mà nói, thì chỉ là tiện tay mà thôi.

Chẳng qua, Triệu Phong tin rằng, từng bước dựa vào chính mình mà tăng cường lực lượng, mới đáng tin cậy nhất, tác dụng của tiềm lực cũng là lớn nhất.

Thời gian trôi qua, Triệu Phong đã uống hai ba ngụm Bất Lão Tuyền.

Tu vi chân nguyên của hắn, đột nhiên tăng mạnh, không ngờ đã tiếp cận Tiểu Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong.

Dù sao.

Trong cơ thể của Triệu Phong, cũng đã ngưng kết thành “Tinh hạch”, có thể chuyển hóa hiệu quả của “Bất Lão Tuyền” ở mức tốt nhất.

- Đợi đến khi triệt để hấp thu hiệu quả của Bất Lão Tuyền, thể chất sinh mệnh của ta, cơ bản đã không thua Vương Giả nữa rồi. Tu vi cũng có thể tiếp cận Đại Đan Nguyên Cảnh.

Triệu Phong nhắm mắt lại, cảm thủ hiệu quả khiến thể chất sinh mệnh lột xác.

Loại hiệu quả lột xác này, cũng không phải rõ ràng lắm.

Bởi vì thể chất sinh mệnh của Triệu Phong, trải qua khí tức Mộng cảnh Thái Cổ, Hải kình tâm tủy huyết, Tử Lân Thảo cường hóa, đã tiếp cận Vương Giả rồi.

Mà Bất Lão Tuyền đối với tồn tại dưới Vương Giả, thì hiệu quả tốt hơn.

Đối với Vương Giả chân chính, cũng không có ý nghĩa thực tế lắm.

Hơn nữa, Bất Lão Tuyền tăng ngàn năm thọ nguyên, hiệu quả không thể cộng dồn.

Triệu Phong uống hai ba ngụm, khi thân thể hấp thu toàn bộ, có phục dụng tiếp, cũng không có ý nghĩa.

- Đều là phục dụng Bất Lão Tuyền, tại sao hiệu quả của Triệu Phong lại tốt hơn ta?

Ở phía bên kia, Giang Phàm cũng chú ý tới biến hóa của Triệu Phong.

Hắn tự nhiên không biết rằng, trong cơ thể Triệu Phong đã sớm ngưng kết thành “Đan tinh”, đan hạch hóa tinh.

Đại Đan Nguyên Cảnh đối với Triệu Phong mà nói, cũng không có bất kỳ bình cảnh nào.

Cái mà hắn cần, chỉ là tích lũy.

Mà Bất Lão Tuyền này, tốc độ tích lũy lại nhanh hơn ngàn vạn lần.

- Thử “Huyễn Thần Tửu” một lần nữa.

Triệu Phong liếc qua đám người Thần Dịch Lâm đang nghỉ ngơi, khu trừ cảm giác say, trong thời gian ngắn vẫn không rời đi.

Mọi người thành công bắt cóc “Công chúa Nhân Ngư”, tiến vào hầm rượu Bán Thần, loại cơ hội này, quả thật rất hiếm có.

Nếu ở bên ngoài tranh phong chém giết với những thiên tài Thánh Địa khác, còn không bằng nghĩ biện pháp thu lấy mấy thứ tửu nhưỡng của Bán Thần, như vậy thì tốt hơn nhiều.

Ực…

Triệu Phong ngưỡng cổ, uống một ngụm “Huyễn Thần Tửu”.

Trong chốc lát.

Một luồng cảm giác say mãnh liệt, làn tràn khắp ý thức linh hồn của Triệu Phong.

Huyễn Thần Tửu này không giống với những thứ rượu khác, loại rượu này là nhằm vào linh hồn.

Thoạt nhìn giống như Triệu Phong vừa uống xong Huyễn Thần Tửu, nhưng thực tế là bị ý thức linh hồn hấp thu.

Một nhịp hô hấp qua đi.

Ý thức tâm hồn của Triệu Phong, đã chìm đắm trong một cảnh giới huyền bí.

Hắn cảm giác được, ý thức của mình, chậm rãi thoát ly khỏi gông cùm xiềng xích của thân thể, dung nhập vào một không gian rộng lớn.

Thịch thịch thịch thịch…

Thần Linh Nhãn nhảy lên, truyền đến một tia cảm giác mát lạnh, khiến cho Triệu Phong vừa thể ngộ được loại ý cảnh này, vừa có thể duy trì được thanh tỉnh nhất định.

Trong lúc vô hình, hiệu quả sử dụng Huyễn Thần Tửu của Triệu Phong, còn vượt qua người bình thường.

Từng đợt men say, đột kích ý thức tâm hồn của Triệu Phong.

Hắn cảm giác ý thức tâm hồn của mình, càng ngày càng nhẹ, thậm chí có cảm giác phiêu miểu như cuốn theo gió mà đi.

Ba nhịp hô hấp qua đi.

Hiệu quả của Huyễn Thần Tửu, đã đạt đến mức tận cùng.

Vụt...

Triệu Phong cảm thấy ý thức tâm hồn của mình, phảng phất đột phá gông cùm xiềng xích, cảm giác càng rõ ràng hơn, dung hợp với thiên địa tự nhiên.

Dưới loại trạng thái này.

Triệu Phong cảm giác, chỉ cần một hành động của mình, dường như cũng trở thành người phát ngôn của thiên địa, dung hợp cao độ với thiên địa, tuy một mà hai.

Hầm rượu Bán Thần.

Dòng nước chảy xung quanh Triệu Phong, bỗng nhiên dưới tác dụng của một luồng sức mạnh to lớn vô hình nào đó, hóa thành chân không.

Một luồng ý niệm tinh thần vô hình, thoáng chốc tương liên cùng với mảnh thiên địa này.

- Ý cảnh Vương Giả…

Thần Dịch Lâm hoảng sợ nghẹn ngào, thể xác và tinh thần chấn động, nhìn về phía thanh niên tóc lam đang nhắm mắt mà ngồi ở một góc hẻo lánh.