Triệu Vũ Phi không rõ giá trị Huyễn Thần Tửu, nhưng Đoan Mộc Thanh, không thể nào không biết.
Không chỉ như thế.
Hắn đối với tình huống trong Bán Thần Di Viên, cũng thập phần hiểu rõ.
Việc lấy được Huyễn Thần Tửu, khó khăn không phải bình thường.
Vài ngàn năm trước, vị thiên tài Thánh Địa kia có thể thành công, chủ yếu là dựa vào vận may.
- Triệu Phong, ngươi hẳn là không phải thông qua cách lừa gạt cảm tình của Công chúa Nhân Ngư, mà lấy được Huyễn Thần Tửu chứ?
Đoan Mộc Thanh suy đoán
Cấp độ sinh mệnh của Triệu Phong, có thể so với Vương Giả, thai nghén thành ý chí Nửa bước Vương Giả.
- Công chúa Nhân Ngư?
Đôi mày thanh tú của Triệu Vũ Phi chau lại, hừ nhẹ một tiếng, giống như bất mãn.
- Không, ta bắt cóc Công chúa Nhân Ngư...
Triệu Phong đơn giản giải thích.
Nghe xong quá trình Triệu Phong tiến công Vương quốc Nhân Ngư, Đoan Mộc Thanh cùng Triệu Vũ Phi, đều không khỏi kinh ngạc.
Triệu Vũ Phi nghe thấy, càng thấp thỏm lo lắng.
Gan Triệu Phong, không phải to bình thường, không ngờ thông qua cách này, nghịch kháng Vương Giả Hư Thần Cảnh, có thể đoạt được Huyễn Thần Tửu và Bất Lão Tuyền.
Đoan Mộc Thanh âm thầm tán thưởng.
Toàn bộ quá trình, Triệu Phong trần thuật vô cùng bình tĩnh.
Có thể đoán được, hắn không chỉ có gan, mà tâm trí và sự bình tĩnh cũng hết sức mạnh mẽ.
- Triệu Phong, cảm ơn ngươi đã để lại cho Vũ Phi tiên nhưỡng trân quý như thế.
Thanh âm Tàn linh Tử Thánh truyền đến.
Bây giờ.
Nàng và Tiểu Thiên Địa của Triệu Vũ Phi, đã hòa làm một thể, càng là hậu thuẫn cường đại tại phương diện tinh thần.
Tàn linh Tử Thánh, được sự giúp đỡ của Đoan Mộc Thanh, rõ ràng khôi phục tâm hồn cùng ý chí đến mức có thể so với Vương Giả.
- Ở Di tích Tử Thánh, tiền bối giúp đỡ ta không ít. So với, Huyễn Thần Tửu này, quả thật không đáng kể tới.
Triệu Phong thản nhiên nói.
Nhớ năm đó, hai lần tiến vào Di tích Tử Thánh, đã khiến thực lực Triệu Phong, lần lượt tăng vọt.
Không có Di tích Tử Thánh, thì cũng không có Triệu Phong ngày hôm nay.
- Đúng rồi, sư tôn, ngài mới vừa nói, huyết mạch Vũ Phi, là chủng tộc gì?
Triệu Phong đột ngột hỏi.
- Linh tộc.
Người trả lời lần này, là Tàn linh Tử Thánh.
Linh tộc.
Triệu Phong thân tâm chấn động, không khỏi hít một hơi lãnh khí.
Hắn đã xem qua “Thái Cổ Vạn Tộc Bảng”, đương nhiên biết rõ, sự đáng sợ của Linh tộc.
Huyết mạch Triệu Vũ Phi, ở trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, lại bài danh trước hai mươi.
- Linh tộc là một trong những chủng tộc Thái Cổ Thần Thoại, sinh ra liền có Tiên Thiên Linh Nguyên thể, hơn hẳn thân thể huyết nhục của Thiên Linh Thể, dùng khí tức Thiên Địa Tinh Nguyên làm thức ăn. Độ phù hợp với nguyên khí thiên địa, đứng đầu vạn tộc. Linh tộc, trưởng thành liền có chiến lực ngang hàng Vương Giả. Tốc độ tu luyện, ngạo thị cổ kim.
Triệu Phong nhớ lại một vài đặc tính của “Linh tộc”.
Linh tộc, là chủng tộc gần như hoàn mỹ.
Linh tộc nhờ có Linh Thể, nên đã vượt qua hạn chế sinh linh bình thường.
Ví dụ như Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, quang tộc đứng hàng thứ bảy, hóa thân của bọn họ là ánh sáng, dùng thời gian làm thức ăn.
Còn Linh tộc, lại là hóa thân của tinh linh Thiên Địa, cùng với nguyên khí Thiên Địa, tuy hai mà một.
- Vũ Phi sau khi chính thức thức tỉnh huyết mạch Linh tộc, dưới Vương Giả, nàng không có bất kỳ bình cảnh nào. Nếu như nàng đủ cảnh giới, hiện tại đã tấn thăng làm Vương Giả rồi.
Đoan Mộc Thanh cảm khái nói.
Trên Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, huyết mạch đứng hàng trước một trăm, nhất định là được thượng thiên chiếu cố.
Mà Huyễn Thần Tửu do Triệu Phong mang đến, vừa vặn bù đắp chỗ thiếu hụt của Triệu Vũ Phi.
Phải biết rằng.
Chân nguyên hiện tại trong cơ thể Triệu Vũ Phi, đã phá vỡ hàng rào cảnh giới, đạt tới cấp độ Vương Giả.
Sau đó.
Triệu Phong đơn giản thuật lại một lần chuyện trong Bán Thần Di Viên.
Nghe được tin tức Bán Thần chi huyết, Đoan Mộc Thanh không khỏi động dung.
Chỉ là.
Tình huống giành được Bán Thần chi huyết, Triệu Phong vẫn luôn giữ bí mật.
Đó cũng không phải bởi giá trị bản thân Bán Thần chi huyết, mà là kế hoạch “Bán Thần trọng sinh”, thật sự kinh thế hãi tục.
Nàng phát hiện, tóc Triệu Phong, xuất hiện thêm rất nhiều sợi tóc màu tím nhạt.
- Thần Mâu của hắn, e rằng đang tiến vào giai đoạn thức tỉnh mới.
Tàn linh Tử Thánh nói.
Cùng với việc thức tỉnh không ngừng của Thần Mâu, lực lượng bổn nguyên của hắn, tiến thêm bước nữa phù hợp, sẽ càng ngày càng mạnh
Hơn nữa.
Người ngoại lai khác, muốn trộm Thần Mâu, khả năng sẽ càng ngày càng thấp.
Triệu Vũ Phi giậm chân, nàng hoài nghi, Triệu Phong có lẽ muốn trốn tránh vấn đề, nên mới cố tình lựa chọn ngủ say vào thời điểm này.
Meo meo
Tiểu Tặc Miêu nhảy lên bờ vai Triệu Phong.
Mỗi một lần Thần Mâu của Triệu Phong lột xác, đều là nó, bảo vệ bên người.
Có thể nói.
Tiểu Tặc Miêu luôn theo sát chặng đường trưởng thành của Triệu Phong.
Meo meo
Tiểu Tặc Miêu khoa tay múa chân một cái, cũng không bài xích đối với Triệu Vũ Phi.
Triệu Vũ Phi, rất nhanh hiểu ý nó, vội vàng mang Triệu Phong, sắp xếp trong mật điện trước mặt.
Meo ô…
Tiểu Tặc Miêu đóng cửa lại, ngồi trên người chủ nhân.
Đương nhiên.
Trong Cổ Thiết Giới Chỉ, Bán Thần hài tử này, cũng cần tài nguyên để tu luyện.
Chủ nhân không có ở đây, những việc này đều do Tiểu Tặc Miêu phụ trách.
- Triệu Phong này, dường như đã tiến vào trạng thái nào đó.
Bán Thần hài tử, thông qua Minh Tâm Ấn, cẩn thận cảm nhận trạng thái của Triệu Phong.
Trong lòng hắn mừng thầm.
Thừa cơ hội này, mình có thể từ chỗ tặc miêu này, lấy được càng nhiều tài nguyên cấp trân quý.
Nếu như.
Thời gian ngủ say của Triệu Phong rất dài, đợi hắn tu luyện đến Tôn Chủ đỉnh phong, dung nhập ý chí Bán Thần, nhất cử đột phá Vương Giả, nói không chừng còn có thể thoát khỏi Minh Tâm Ấn.
Dù sao.
Khi Triệu Phong ngủ say, có lẽ cũng không thể chú ý đến Minh Tâm Ấn được.
Thế nhưng, tính toán của Bán Thần hài tử, lại không thành công.
Khoảng thời gian ngắn từ đó về sau, tài nguyên mà hắn sử dụng, đã đụng phải sự bóc lột nghiêm khắc và hạn chế của Tiểu Tặc Miêu.
Bán Thần hài tử, đương nhiên muốn phản kháng.
Hắn đường đường là Bán Thần, há có thể bị một con mèo, đè đầu cưỡi cổ.
Xoẹt ~ xoẹt
Bán Thần hài tử, hơi chút làm trái, liền bị tặc mèo, một trảo đập trúng, đầu váng mắt hoa.
- Lý nào lại như vậy.
Bán Thần hài tử căn bản không phải đối thủ, ngược lại nhiều lần chịu nhục.
- Con mèo này, rốt cuộc là chủng tộc gì.
Bán Thần hài tử, cực kỳ bực bội.
Hắn có được một phần trí nhớ và bản năng của Bán Thần, nhưng không nhìn thấu được con mèo này.
Nhưng năng lực con mèo này, cũng không phải biến thái bình thường, rất nhiều lần nhìn thấu động cơ của hắn.
Trong trí nhớ Bán Thần, đương nhiên có không ít năng lực thủ đoạn, vượt qua phàm tục.
Thế nhưng.
Dù Bán Thần hài tử, dốc hết mọi vốn liếng, đều bị tặc mèo gạt hết.
Con mèo kia, mỗi lần “ức hiếp” hắn, đều sẽ lộ ra biểu tình trêu tức, đối với thân phận Bán Thần của hắn, nhìn thấy như không.
- Đợi lão tử khôi phục thực lực chân chính, nhất định phải hành hạ chết các loại mèo.
Bán Thần hài tử, âm thầm ghi hận trong lòng.
Việc cấp bách.
Hắn vẫn cần phát triển, không thể đắc tội con mèo này.
Dần dần, hắn mỗi lần đối mặt tặc mèo, đều sẽ lộ ra vẻ lấy lòng nịnh nọt, thậm chí ngẫu nhiên đấm lưng xoa bóp.
Tiểu Tặc Miêu thoả mãn hưởng thụ, nhẹ gật đầu.
Cứ như vậy.
Bán Thần hài tử, lấy nhẫn nhục làm trọng, trở thành tiểu đệ của Tiểu Tặc Miêu.
Thời gian qua nhanh.
Chớp mắt, thời gian hai tháng đã trôi qua.
Bán Thần hài tử, vẫn luôn co đầu rút cổ bên trong Cổ Thiết Giới Chỉ, không dám bước ra.
Trong thời gian hai tháng này...
Tu vi thực lực của hắn, khôi phục với tốc độ khủng bố, đạt tới cấp độ Tôn Chủ.
- Hừ hừ, tu vi của ta, đã đuổi kịp Triệu Phong rồi.
Bán Thần hài tử âm thầm đắc ý.
Theo tu vị thực lực tăng lên, trí nhớ cùng bản năng của Bán Thần, càng thức tỉnh thêm....
Luận thực lực.
Bán Thần hài tử tự tin, có thể ngạo thị thiên tài thế hệ mới trong Chân Vũ Thánh Địa.
Tất nhiên là ngoại trừ mấy tên đặc biệt khác thường như Nam Cung Thánh, Triệu Phong ra.
Có điều.
Duy nhất khiến Bán Thần hài tử phiền muộn chính là, thân thể hắn, vẫn dừng lại ở hai ba tuổi, chậm chạp không phát triển.
Dựa theo lẽ thường.
Hắn là Tích Huyết Trọng Sinh, không phải trọng sinh từ trong bụng mẹ bình thường.
Trên cơ sở Bán Thần chi huyết, nó có lẽ có thể nhanh chóng trưởng thành thành người.
- Tại sao có thể như vậy.
Bán Thần hài tử, buồn bực muốn phát điên.
Meo meo
Tiểu Tặc Miêu vẻ mặt nghiền ngẫm, vung móng khoa tay múa chân hai cái.
- Cái gì Bất Lão Tuyền? Còn có Vĩnh Nhan Thảo.
Bán Thần hài tử ở bên trong Cổ Thiết Giới Chỉ, một hồi phát điên cuồng bạo.
Nếu như chỉ Bất Lão Tuyền đơn thuần, vậy cũng bỏ đi, có thể trì hoãn sự già yếu của sinh mệnh.
Thế nhưng, lại thêm Vĩnh Nhan Thảo, vậy thì tính chất lại không giống nhau.
Cái gọi là Vĩnh Nhan Thảo, chính là đem dung nhan thanh xuân, cơ năng thân thể, trạng thái sinh mệnh, vĩnh viễn giữ nguyên ở một giai đoạn cố định.
Nếu như mười tám tuổi, dùng Vĩnh Nhan Thảo, như vậy chỉ cần thân thể không già yếu, sẽ luôn bảo trì dung nhan cùng cơ năng sinh mệnh mười tám tuổi.
Hơn nữa hiệu quả Bất Lão Tuyền và Vĩnh Nhan Thảo, chính là bị cố định hoàn toàn.
Bất luận là Bất Lão Tuyền, hay là Vĩnh Nhan Thảo, đều là vật trong truyền thuyết.
Cái trước có thể trường sinh bất lão, tăng thọ ngàn năm. Cái sau, có thể vĩnh trú dung mạo thanh xuân.
Đối với một vài nữ tử mà nói, đây là tổ hợp hoàn mỹ tha thiết ước mơ.
Chỉ là.
Bán Thần hài tử, vào nhầm thời gian, gặp gỡ nhầm người (mèo), sử dụng hai vật này cùng lúc.
- Bất Lão Tuyền cùng Vĩnh Nhan Thảo, đều là nghịch thiên chi vật. Trước khi thăng tiến lên Thánh chủ, rất khó giải trừ hiệu quả hai thứ này.
Bán Thần hài tử ánh mắt lấp lóe, liền phân tích xong.
Sau khi rút ra kết luận, hắn lại một lần nữa phát điên.
Hắn càng hận thấu xương Tiểu Tặc Miêu hơn.
Vĩnh Nhan Thảo, nhất định là Tiểu Tặc Miêu đã trộn lẫn trong các loại tài nguyên, sau đó cho hắn phục dụng.
Cỏ này, có từ Bách Hoa Viên trong Bán Thần Di Viên. Cho dù là Triệu Phong, khi có được vật này, cũng không phát giác khả năng của nó.
- Không thể chịu nổi rồi…
Bán Thần hài tử, nổi trận lôi đình, nhảy ra khỏi Cổ Thiết Giới Chỉ.
Hắn cũng có khả năng Độn Không.
Xoẹt~
Tiểu Tặc Miêu, một trảo đập vào mặt hắn, một trận choáng váng.
Nhưng Bán Thần hài tử, huyết mạch khí lực cường đại, đơn giản chỉ cần chống được công kích, lần nữa nhào vào Tiểu Tặc Miêu.
Lập tức.
Bán Thần hài tử cùng Tiểu Tặc Miêu, sắp đánh nhau to rồi.
Ưm…
Triệu Phong đang say ngủ, đột nhiên xoay người một cái, mái tóc màu tím nhàn nhạt, không gió mà tung bay.