Thái Cổ Thần Ma chi ảnh này, khổng lồ che trời, từ hư diễm tử sắc thiêu đốt tạo thành, phát ra một luồng khí tức Thái Cổ vĩ đại.
Triệu Phong chỉ cảm thấy Đồng lực linh hồn bản thân, nhanh chóng bị thiêu đốt, không khỏi lộ ra một tia đau đớn.
Hắn cuối cùng cũng minh mạch, tại sao chỉ dưới tình huống bất đắc dĩ thì Tử Vong Đại Đế mới sử dụng “Tử Thần Chi Ảnh”.
Vụt...
Linh hồn của Lãnh Nguyệt Đại Đế ở bên cạnh, bỗng nhiên trầm xuống, trở về thân thể, toàn thân ướt sũng mồ hôi.
Mặc dù có Thánh Địa hải tặc che chở, nhưng nàng cũng không phải là thật sự vô địch.
Tử Vong Đại Đế bất chấp trả giá đắt thi triển “Tử Thần Chi Ảnh”, cho dù là Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, cũng phải kiêng kỵ ba phần.
Ô...ô...ô...n...g!
Thái Cổ Thần Ma chi ảnh này, đứng lẳng lặng sau lưng Triệu Phong, hình dáng có chút mơ hồ.
Chỉ có thể từ luồng khí tức và đôi chút dấu hiệu mà phán đoán ra, đây hẳn là hư ảnh của một bức tượng Thần Ma tại thời đại Thái Cổ.
Giờ khắc này.
Huyền Băng Long Ảnh do huyết mạch Huyền Băng Lân tộc trên người kích phát ra, mơ hồ có chút run rẩy, bay quanh Thái Cổ Thần Ma chi ảnh, trở thành vật nền.
Trong hư không.
Lực lượng của Tử Thần Chi Ảnh và Thái Cổ Thần Ma chi ảnh, va chạm với nhau, lực lượng dư chấn vô hình, hoàn toàn chấn Lãnh Nguyệt Đại Đế bay ra ngoài.
Phành…
Lãnh Nguyệt Đại Đế mượn lực tránh xa hơn trăm dặm, sắc mặt hoàn toàn tái nhợt, nếu không có lực lượng đặc thù của Thánh Địa hải tặc che chở, đổi lại là Đại Đế hàng đầu khác, e rằng không chết cũng bi lột một lớp da.
Bán Thần ấu đồng và hai đại Vương Giả đỉnh phong khác, mặc dù cách xa nơi này, nhưng cũng bị đánh bay ra ngoài như tờ giấy mỏng.
Ầm ầm ầm...
Hai đạo hư ảnh khổng lồ, thoát ly khỏi thân thể chủ nhân, chính diện va chạm trên hư không vụ hải.
Nhất thời, tiếng nổ vang chấn động trời đất, sóng lửa vô hình, quét ngang phương diện linh hồn.
Trong cảm quan, chỉ cảm thấy một trận không gian lay động, chồng điệp bất định.
- Đây là lực lượng huyết mạch phản tổ ư?
Trên mặt Bán Thần ấu đồng tràn ngập hoảng sợ.
Tử Thần Chi Ảnh chính là do Tử Vong Đại Đế thông qua huyết mạch đồng tử, bất chấp trả giá đắt mà kích phát, dẫn động một tia lực lượng Thủy Tổ “Tử Vong Thần Mâu”.
Nói một cách đơn giản, có nghĩa là vượt cấp kích phát lực lượng huyết mạch căn nguyên.
Mà Thái Cổ Thần Ma chi ảnh sau lưng Triệu Phong, chính là kích phát lực lượng căn nguyên của Thần Mâu đang ngủ say chưa thức tỉnh.
Khác biệt ở chỗ.
Bản thân Triệu Phong chính là Thủy Tổ đời thứ nhất.
Oành phốc phốc phốc…
Hai đạo cự ảnh kinh thiên, mỗi lần va chạm giữa hư không vụ hãi, đều trở nên ảm đạm hơn vài phần.
Đồng thời.
Khí sắc của Triệu Phong và Tử Vong Đại Đế, cũng suy yếu đi đôi chút.
Ầm ầm ầm... rắc rắc…
Huyền Băng Long Ảnh vờn quanh Thái Cổ Thần Ma chi ảnh, sau khi va chạm mạnh một lần, đã chấn vỡ Tử Vong Chi Mâu.
Thế nhưng.
Thái Cổ Thần Ma chi ảnh, cũng ảm đạm đến tận cùng, “ầm” một tiếng, va vào Tử Vong Đại Đế.
- Không tốt.
Thân hình Tử Vong Đại Đế bay ngược ra ngoài, vương miện trên đầu và Bất Diệt Tử Thân, đã vì hắn mà ngăn cản phần lớn thương tổn.
Rắc rắc…
Thái Cổ Thần Ma chi ảnh và Huyền Băng Long Ảnh, cũng đồng thời tán loạn.
Sắc mặt Triệu Phong suy yếu, loại phương pháp kích phát huyết mạch căn nguyên này, là thành lập dựa trên cơ sở thiêu đốt sinh mệnh và Đồng lực tâm hồn.
Hắn cảm thấy, huyết mạch Đồng lực của bản thân, đang xuất hiện dấu hiệu hư thoát.
- Tử Vong Thuấn Ảnh.
Tử Vong Đại Đế hóa thành một luồng ánh sáng u ám, chỉ lóe lên một cái, đã biến mất trong tầm mắt của mọi người.
Luận tốc độ.
Tử Vong Thuấn Ảnh không bằng Lôi Dực Thiểm Không, nhưng quỷ di ở chỗ là nó lại không di chuyển theo cách thông thường.
- Chạy thật nhanh.
Đám người Lãnh Nguyệt Đại Đế cũng không phản ứng kịp.
Đồng thời, mọi người cũng như trút bỏ được gánh nặng, có thể bức cho Tử Vong Đại Đế đến trình độ này, quả thật không dễ dàng.
- Tỏa Thiên Cung.
Ánh mắt Triệu Phong chợt lóel ên lệ quang, trong tay cầm một thanh cổ cung ám ngân, thoáng cong người kéo dây, trên cung lập tức lóe lên hào quang hoa văn thần bí ngân trạch rực rỡ.
Ô...ô...ô...n...g!
Trên dây cung, xuất hiện một mũi tên xích kim sắc rực rỡ huy hoàng, Phong Lôi chập chờn, chỉ cảm thấy một luồng khí tức sắc bén không gì không thể phá, như muốn chọc thủng cả hư không.
Ngay khoảnh khắc tiếp theo.
Tử Vong Đại Đế đã phi độn được mấy ngàn dặm, chợt cảm thấy thân hình phát lạnh, giống như bị một luồng nhuệ khí vô hình tập trung khóa chặt.
Thậm chí, hắn cảm giác ngay cả một phương hư không, cũng mơ hồ bị khóa chặt, Tử Vong độn pháp – Tử Vong Thuấn Ảnh, dường như gặp phải rào cản cực lớn.
Tỏa Thiên Cung, tên như ý nghĩa, có thể khóa chặt cả một phương thiên địa hư không.
Hiện nay ý cảnh cấp độ của Triệu Phong tăng mạnh, không ngờ đã đạt đến trình độ này.
Phốc…
Một đạo quang tiễn xích kim, phagnr phất như xuyên qua kẽ hở không gian, trực tiếp đâm trúng ngực Tử Vong Đại Đế.
- Tỏa… Thiên… Cung…
Thân hình Tử Vong Đại Đế cứng đờ, giống như bị quang tiễn xích kim kia đâm thấu tim.
Nếu chỉ có vậy thì với Bất Diệt Tử Thân của hắn, cũng không có gì phải lo ngại.
Nhưng trong quang tiễn xích kim này, lại ngưng tụ một tia lực lượng Xích Kim Phong Lôi, bao gồm áo nghĩa Lôi Kiếp, mang đến lực lượng phá hoại cực mạnh, ngay cả thể chất Bất Diệt, cũng mơ hồ bị khắc chế.
- Tử Vong Thuấn Ảnh.
Tử Vong Đại Đế gần như là thiêu đốt chân nguyên, tốc độ bỏ trốn lại càng nhanh hơn.
Nếu như ở lại Thánh Địa hải tặc, hắn cơ bản khó mà thoát khỏi cái chết, dù sao thì bên đối phương vẫn còn Lãnh Nguyệt Đại Đế và rất nhiều Vua Hải Tặc.
- Đợi khi ta thoát khỏi đây, ngày sau trở lại, nhất định sẽ đem toàn bộ kẻ đối địch với ta, nhất nhất luyện chế thành Tử Vong oán linh…
Tử Vong Đại Đế cảm thấy khuất nhục và oán hận trước nay chưa từng có.
Tại vùng Thương Hải này, Đại Đế truyền kỳ cổ xưa nhất, trải qua hai lần đoạt xá trọng sinh.
Là Đại Đế đứng trên đỉnh cao, ngoại trừ một vài Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh chỉ đếm trên đầu ngón tay ra, hắn chính là tồn tại vô địch.
Chưa bao giờ hắn rơi vào thảm bại và khuất nhục như thế.
Đúng lúc này…
Phốc…
Đạo quang tiễn xích kim thứ hai, phá không mà đến, đâm trúng đầu hắn.
Tử Vong Đại Đế thét lớn một tiếng, thân hình run lên.
Chẳng qua lần này, hắn đã có phòng ngự, toàn thân xuất hiện một tầng hoa văn Tử Vong u ám, tăng cường lực phòng ngự bên ngoài “Bất Diệt Tử Thân”.
Triệu Phong tổng cộng phát động ba mũi tên, bức cho đến khi Tử Vong Đại Đế thoát khỏi phạm vi công kích.
- Lãnh Nguyệt Đại Đế, Cự Sa Vương, Quỷ Lân Vương, lần này làm phiền ba vị tương trợ rồi, ngày sau, Triệu mỗ nhất định sẽ hoàn trả.
Triệu Phong trịnh trọng nói.
Hắn hít sâu một hơi, thúc dục huyết mạch chân nguyên, nhanh chóng khôi phục nguyên khí.
Bán Thần ấu đồng, đứng bên cạnh hắn, lại nhìn phương hướng Tử Vong Đại Đế bỏ chạy.
Có thể chiến thắng Tử Vong Đại Đế, dù sao cũng là mọi người cùng nỗ lực.
Nếu như Triệu Phong một mình đuổi giết Tử Vong Đại Đế, e rằng có chút phiêu lưu mạo hiểm.
- Không thể để Tử Vong Đại Đế còn một hơi tàn. Những sỉ nhục trước kia, ta sẽ hoàn trả cho hắn gấp bội.
Vẻ mặt Triệu Phong vẫn kiên định.
Phốc…
Sau lưng Triệu Phong ngưng hiện một đôi quang dực Xích Kim to lớn, Bán Thần ấu đồng lập tức tiến vào Cổ Thiết Giới Chỉ.
- Lôi Dực Thiểm Không.
Trong tầm mắt, chỉ thấy một đạo thiểm điện tàn phong, lóe lên trong hư không vụ hải rồi biến mất.
Tốc độ mà Triệu Phong bày ra, so với Tử Vong Đại Đế, còn nhanh hơn rất nhiều.
- Lấy thực lực và tốc độ của Triệu Phong, chỉ cần không khinh thường chủ quan, hẳn là sẽ không gặp phải thiệt thòi đâu…
Lãnh Nguyệt Đại Đế cũng thở phào một hơi.
Triệu Phong có chiến lực sánh ngang với Đại Đế đỉnh phong, tốc độ ngạo thị thiên địa.
Quan trọng hơn là, hắn không hề e ngại “Tử Vong Chi Mâu”, đây chính là điều mà những Đại Đế khác không thể làm được.
Hơn nữa.
Trong tay Triệu Phong lại có lợi khí đuổi giết cường đại là “Tỏa Thiên Cung”.
Trong hư không vụ hải.
Một đạo bóng ma u ám, cùng một đạo thiểm điện tàn phong như cầu vồng, một trước một sau, truy đuổi dây dưa không dứt.
“Lôi Dực Thiểm Không” của Triệu Phong, tại phương diện tốc độ, vẫn chiến cứ ưu thế.
Mỗi lần tiến vào phạm vi công kích, Triệu Phong đều lấy ra “Tỏa Thiên Cung”, phát động một tiễn như sét đánh.
Phốc…
Tử Vong Đại Đế hét lớn một tiếng, điều duy nhất mà hắn có thể làm, chính là tăng mạnh phòng ngự, đem thương hại do Tỏa Thiên Cung mang đến, giảm tới mức thấp nhất.
Bởi vì.
Công kích của Tỏa Thiên Cung là không thể trốn tránh, trừ phi cảnh giới tu vi của hai bên, chênh lệch cực lớn.
Nhưng Tỏa Thiên Cung của Triệu Phong, phối hợp với Thần Linh Nhãn, phát động công kích, chỉ cần tập trung thì sẽ không có cách nào trốn tránh được.
Chẳng qua.
Mỗi lần Triệu Phong phát động công kích, tinh khí thần đều tập trung cao độ, trong quá trình phi hành, lúc thì dừng lại, lúc thì giảm tốc độ.
Tử Vong Đại Đế mỗi lần gặp phải công kích, đều nhân cơ hội mượn lực phi độn, lại kéo giãn khoảng cách.
- Bất Diệt Tử Thân này… Vẫn không tìm được phương pháp phá giải.
Triệu Phong nhíu mày.
Tử Vong Đại Đế có được thể chất bất diệt, phàm là thân thể bất diệt, đều được xưng là Bất Tử Bất Diệt, khí lực phòng ngự mạnh mẽ, mà năng lực khôi phục cũng vô cùng biến thái.
Nếu không phải Triệu Phong dung nhập vào Lôi lực Thần Kiếp, căn bản không có hi vọng đánh chết Tử Vong Đại Đế.
Thế nhưng.
Lôi lực Thần Kiếp của Triệu Phong cũng có hạn, không thể phát động vĩnh viễn không dừng.
Mà Bất Diệt Tử Thân lại không có điểm yếu hại, chỉ là một cái xác sống có thể chất Bất Diệt mà thôi.
Tử Vong Đại Đế được lực lượng Tử Vong chống đỡ, dưới trạng thái xác sống, thương thế và nguyên khí còn khôi phục nhanh hơn phần lớn Đại Đế khác.
Mấy ngày sau…
Triệu Phong một đường đuổi giết, đã tiến vào một Quần Đảo Vực khác.
Hô hấp của hắn có vài phần gấp gáp, thoáng có chút suy yếu.
Mà Tử Vong Đại Đế đang chạy ở phía trước, lại càng thê thảm hơn, trên người dày đặc vết thương.
Vụt...
Triệu Phong hóa thành một đạo thiểm điện tàn phong, hạ xuống một địa vực dồi dào nguyên khí, tĩnh dưỡng trong giây lát.
- Tử Vong Đại Đế bị thương nặng hơn ta rất nhiều. Nhưng nội tình và chân nguyên của hắn, đều hơn xa ta…
Ánh mắt Triệu Phong lóe lên.
Hắn ăn vào một linh quả Mộng cảnh Thái Cổ, lại nuốt thêm mấy chục viên linh đan, nhanh chóng khôi phục lại.
- Chủ nhân, ngài có thể dùng biện pháp khác, từ Lĩnh Vực linh hồn, tiêu diệt “Tử Vong Đại Đế”.
Bán Thần ấu đồng nhắc nhở.
Lĩnh Vực linh hồn?
Triệu Phong thoáng trầm tư, Thần Mâu của hắn thuộc hệ linh hồn, mà Tử Vong Đại Đế cũng sở trường về phương diện này.
- Linh hồn mới là căn nguyên của tất cả sinh linh. Cho dù chủ nhân ngài cực cực khổ khổ, phá hủy được “Bất Diệt Tử Thân”, cũng rất khó có thể ngăn chặn Tử Vong Đại Đế đoạt xá trọng sinh.
Bán Thần ấu đồng giải thích.
- Đúng vậy.
Triệu Phong gật đầu.
Thực ra, tại phương diện linh hồn, hắn cũng từng nghĩ qua.
Nhưng Tử Vong Đại Đế có tạo nghệ Hồn đạo kinh người, lại có cả Tử Vong Chi Mâu.
Hơn nữa, vương miện ám kim mà hắn đội trên đầu, là một kiện Thánh bảo Hồn đạo, có thể tăng phúc bí thuật Hồn đạo, mà phòng ngự Hồn đạo cũng rất mạnh, thậm chí còn có thể khôi phục linh hồn.
- Mặc dù có chút khó khăn, nhưng đây là cách diệt cỏ tận gốc tốt nhất.
Triệu Phong đã quyết định.
Huyết mạch đồng tử của hắn, là cấp bậc Thần Mâu, tại phương diện linh hồn, có hấp thu Lôi lực Thần Kiếp, đây chính là ưu thế so với Tử Vong Đại Đế.
- Lôi Dực Thiểm Không.
Nghỉ ngơi chừng nửa ngày, Triệu Phong lập tức khởi hành, tiến vào Hư Không Hải Ngoại Vực, tiếp tục đuổi giết.
Tu vi nội tình của hắn, mặc dù kém xa Tử Vong Đại Đế, nhưng đồng dạng cũng là ý cảnh cấp độ Đại Đế, còn có cả huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng.
Luận tốc độ khôi phục sức khỏe, hắn chỉ mạnh hơn chứ không kém thua Tử Vong Đại Đế.
- Nửa ngày trôi qua, cũng đủ cho Tử Vong Đại Đế chạy một khoảng rồi.
Ánh mắt Triệu Phong lóe lên, vẫn trấn định tự tin vô cùng.
Lúc này, hắn mở ra Thần Linh Nhãn, quan sát khí tức mà Tử Vong Đại Đế lưu lại, bắt đầu tiến hành truy tung.
Thần Linh Nhãn có thể nhìn thấu sự vật bản chất, năng lực phân tích siêu cường.
Đây cũng là lý do tại sao mà Triệu Phong có thể dễ dàng “phục chế” bí thuật của người khác.
Luận năng lực truy tung, hắn tuyệt đối vượt qua nhất lưu.
Huống chi, Triệu Phong còn có Tiểu Tặc Miêu tinh thông bói toán, trong Hồn hải, vẫn còn lưu lại một tia ý chí Đồng lực của Tử Vong Đại Đế, chính là để có một ngày có thể lần theo nó mà báo thù.
Rất nhanh.
Triệu Phong đã xác định được một phương hướng, lại tiếp tục thi triển “Lôi Dực Thiểm Không”.
Hắn tin chắc, Tử Vong Đại Đế trọng thương và tổn hao nguyên khí, càng cần tĩnh dưỡng hơn mình rất nhiều.