Quảng sư huynh sư huynh, xuất thân từ môn hạ của Lục Khung Vương, nhưng chỉ là một đệ tử ký danh, không phải là đệ tử chân truyền.
Một màn trước mắt, khiến hắn có chút khó có thể tiếp nhận.
Trong cảm nhận của hắn, sư tôn Vương Giả cao không thể với tới, không ngờ lại không để ý đến hình tượng, đi tranh đoạt một gã đệ tử.
Càng khiến hắn khó chịu chính là.
Đối tượng mà ba vị Vương Giả tranh đoạt, lại là Triệu Phong mà từ lâu luôn đối đầu với hắn.
Trong khoảng thời gian này, một loạt tin tức liên quan đến Triệu Phong truyền về, hoàn toàn đảo lộn nhận thức của Quảng sư huynh.
Nghe đồn, Triệu Phong được Nam Phong vương thưởng thức, đã trở thành nhân vật chính trong buổi yến hội tại Vương Hầu phủ.
Ngay cả Lạc gia bài danh trước ba tại Đại Đảo Vực này, cũng phải đến Triệu tộc đăng môn giải thích.
Càng không thể tưởng tượng nổi chính là.
Triệu Phong còn cự tuyệt “Bá Tước vị” mà Nam Phong vương đề cử.
Dù vậy.
Nam Phong vương, vẫn còn thiếu Triệu Phong một cái nhân tình.
Mà trước mắt, ba vị Vương Giả Hư Thần Cảnh này, đều tranh nhau thu Triệu Phong làm đệ tử.
- Trên người Triệu Phong này, rốt cuộc đã xảy ra biến cố gì? Sau khi từ “Vô U Lâm” trở về một thời gian…
Quảng sư huynh khó tránh khỏi có chút thất thần.
Đồng thời, hắn cũng sinh ra một vài phỏng đoán và nghi vấn đối với những biến hóa lớn xảy ra trên người Triệu Phong.
Nhưng chút phỏng đoán và nghi vấn này, cho dù thành lập, thì có thể làm gì được?
Một vài vị cao tầng của Triệu tộc, biết chấn tướng “Triệu Phong” bị đoạt xá, lại còn phải nghĩ biện pháp để giữ kín bí mật này.
- Cảm tạ ba vị Trưởng lão đã ưu ái.
Triệu Phong không quan tâm hơn thua, bình thản đáp, ngẩng đầu nhìn lướt qua ba đạo quang huy phát ra sức mạnh to lớn trên không trung.
Lúc này.
Đám đệ tử trung tâm ở xung quanh, đều như ngừng thở, chờ đợi sự lựa chọn của Triệu Phong.
Đối với một đám đệ tử trung tâm mà nói, cơ hội này, tuyệt đối có thể trở thành bước ngoặt thay đổi vận mệnh nhân sinh.
Không thể tưởng tượng nổi.
Triệu Phong vậy mà còn có thể bình tĩnh, không chút lo lắng như vậy.
- Nhưng thật xin lỗi, ta đã bái làm môn hạ một vị Đại Đế Hư Thần Cảnh.
Triệu Phong nói chuyện nhẹ nhàng bình thản, nhưng lại ném xuống bầu trời quang một quả tạc đạn.
Đại Đế Hư Thần Cảnh?
Bất luận là đám đệ tử trung tâm ở đây, hay là ba vị Vương Giả Hư Thần Cảnh, đều cảm thấy trong lòng chấn động.
- Khó trách Triệu Phong lại thay đổi lớn như vậy. Không chỉ dùng một vài kỳ ngộ là có thể giải thích được, thì ra hắn đã bái làm môn hạ của một vị Đại Đế.
Ánh mắt đám đệ tử khi nhìn về phía Triệu Phong, rõ ràng cực kỳ hâm mộ và ghen tỵ.
Bịch…
Thể xác và tinh thần của Quảng sư huynh chấn động, đặt mông ngồi phịch xuống đất.
Hắn tha thiết ước mơ thân phận đệ tử chân truyền, thế mà Triệu Phong lại khinh thường thân phận đó, đồng thời cự tuyệt ba vị Vương Giả thu làm đồ đệ.
Hơn nữa, lý do của hắn, cũng khiến ba vị Vương Giả cảm thấy rất vô lực.
Vạn Thánh Tông ngày xưa từng là Tông phái Tam Tinh, bây giờ xuống dốc, cũng chỉ còn lại ba vị Đại Đế Hư Thần Cảnh.
Phóng mắt khắp toàn bộ Thiên Phong Đại Đảo Vực, số lượng Đại Đế Hư Thần Cảnh cũng chỉ có thể đếm trong lòng bàn tay.
Vạn Thánh Tông, ở Đại Đảo Vực này, vẫn là thế lực có số lượng Đại Đế nhiều nhất.
Chẳng qua.
Thời kỳ Vạn Thánh Tông cường thịnh đỉnh phong, so với Huyền Chân Thánh Tông còn mạnh hơn rất nhiều, ngay cả Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh cũng không phải chỉ có một hai người.
Vụt... Vụt... Vụt...
Ba vị Vương Giả Hư Thần Cảnh đều tiếc nuối rời đi.
Bọn họ cũng không hỏi Triệu Phong bái làm môn hạ của vị Đại Đế Hư Thần Cảnh nào.
Cho dù là Đại Đế Hư Thần Cảnh yếu nhất, cũng không phải là tồn tại mà Vương Giả bình thường có thể sánh bằng.
Sau tràng phong ba thu đồ đệ kết thúc.
- Triệu Phong sư đệ!
Ánh mắt đám đệ tử trung tâm đều tỏa sáng, tiến lên bắt chuyện với Triệu Phong, không ngớt khen tặng.
Triệu Phong lại hừ lạnh một tiếng, cưỡi “Âm Minh Điểu” phá không mà đi.
Trên con đường trùng tu, càng về sau, tiến triển sẽ dần chậm bớt, Triệu Phong còn phải chạy đua với thời gian.
Chỉ còn hơn hai tháng nữa, Không Gian Thần Huyễn sẽ kết nối, Triệu Phong cần phải chuẩn bị thật đầy đủ.
- Tiểu tử này… Thật đúng là cuồng vọng!
Một vài đệ tử trung tâm, trên mặt có phần không vui mà nói.
- Haizz! Bây giờ hắn có vốn liếng để cuồng ngạo a.
- Nếu như ta có thể bái Đại Đế làm thầy, lại được Nam Phong vương thưởng thức, vậy còn không phải là ngang dọc tại Thiên Phong Đại Đảo Vực hay sao?
Một vài đệ tử khác, trong tiếng thở dài, còn có vài phần hâm mộ sùng bái.
Trong đám người, cảm thấy khó chịu nhất là Quảng sư huynh.
- Lúc trước ta đối phó với Triệu Phong, có lẽ hắn đã phát hiện được…
Trong lòng Quảng sư huynh ngoại trừ phẫn hận và ghen tị không cam lòng ra, còn có vài tia sợ hãi lo âu.
Bên kia.
Triệu Phong cưỡi Âm Minh Điểu, bay thẳng đến hướng Vương Hầu phủ.
Lần này hắn đến đây, là muốn bảo đảm “Vân Tằm Tiên Điệp” kia có thể hoàn toàn thức tỉnh.
Tốc độ của Âm Minh Điểu cực nhanh, phát ra Tử Vong âm khí càng thâm hàn đáng sợ.
Thì ra.
Lần này trở về, Triệu Phong đã bồi dưỡng cho Âm Minh Điểu.
Muốn tăng cường thực lực của Âm Minh Điểu, tài liệu tốt nhất đó là trân tài Hồn đạo.
Mặc dù Triệu Phong từ chỗ Vương Hầu phủ, nhận được một ít trân tài Hồn đạo, nhưng đối với cấp bậc Vương Giả, tác dụng cũng rất hữu hạn.
Dù sao đi nữa, nội tình cường độ linh hồn của Triệu Phong, cũng không phải tầm thường.
Cho nên, hắn chỉ dùng một hai trân tài Hồn đạo cao cấp nhất, còn lại đều dùng để bồi dưỡng Âm Minh Điểu.
Cụ thể bồi dưỡng và quá trình huấn luyện, Triệu Phong đều giao cho Tiểu Tặc Miêu.
Hiện nay.
Tu vi của Âm Minh Điểu, đã dần tiếp cận cấp độ Tôn Chủ, làm tọa kỵ phi hành cũng đủ.
Hai canh giờ sau, Triệu Phong tới chỗ Vương Hầu phủ.
Nam Phong vương biết quãng thời gian này, Triệu Phong sẽ đến Vương Hầu phủ, cho nên đã chờ từ lâu.
- Trong khoảng thời gian này, Vân Tằm Tiên Điệp, cứ vài ngày, lại thoáng thức tỉnh một chút…
Nam Phong vương kể lại tình huống về Vân Tằm Tiên Điệp.
Triệu Phong cẩn thận đánh giá một chút, tiểu trùng toàn thân như ngọc bích phỉ thúy, đang lẳng lặng nằm trong trân dịch sinh mệnh điều phối.
Khí tức sinh mệnh của Vân Tằm Tiên Điệp, so với lần đầu tiên đã mạnh hơn vài lần, hơn nữa còn có thể cảm nhận được một tia linh hồn chấn động mong manh.
- Không tệ.
Triệu Phong lại lấy ra một lọ “dịch quả” màu đỏ thẫm, đã được điều chế.
Trong dịch quả lần này, Triệu Phong còn dung nhập thêm rất nhiều huyết nhục và linh quả trong Mộng cảnh Thái Cổ.
Lúc này, Triệu Phong đem “dịch quả” đỏ thẫm này, đổ lên khắp toàn thân Vân Tằm Tiên Điệp.
Phốc…
Vân Tằm Tiên Điệp lại thức tỉnh, nhẹ vỗ cánh, thân thể nhanh chóng hấp thu “dịch quả”.
“Dịch quả” điều phối này, ẩn chứa thiên tinh khí trong Mộng cảnh Thái Cổ, hoàn toàn phù hợp với thân thể của Vân Tằm Tiên Điệp.
Trải qua một lần ngâm, Vân Tằm Tiên Điệp rõ ràng đã tiến thêm một bước cải thiện.
Đương nhiên, Vương Hầu phủ cũng đầu nhập một lượng lớn thiên tài địa bảo khôi phục sinh mệnh.
Triệu Phong lưu lại một ngày, quan sát tình huống.
Các loại trạng thái sinh mệnh của Vân Tằm Tiên Điệp, bao gồm cả khí tức linh hồn, đều trong quá trình hồi phục.
Hơn nữa, tần suất và thời gian thức tỉnh của Vân Tằm Tiên Điệp, cũng tăng lên rõ rệt.
- Chúc mừng Vương Giả, Vân Tằm Tiên Điệp đã vượt qua cơn ngủ say và nguy cơ, bây giờ vẫn còn suy yếu, nếu tĩnh dưỡng chừng hai năm, là có thể khôi phục hoàn toàn.
Triệu Phong lại cười nói.
Nam Phong vương nghe vậy, hiển nhiên rất mừng rỡ.
Sự tồn vong của Vân Tằm Tiên Điệp, tại một góc độ nhất định, có thể xoay chuyển vận mệnh.
- Vãn bối còn phải đi về tham gia “Thần Huyễn thí tuyển”, không thể lưu lại đây lâu được.
Triệu Phong rất nhanh đã cáo từ.
- Thần Huyễn thí tuyển?
Ánh mắt Nam Phong vương chợt lóe lên, dường như nghĩ đến điều gì đó, trong tay đột nhiên xuất hiện một quyển cổ thư.
- Trong này, có một vài bí mật liên quan đến “Không Gian Thần Huyễn” mà Hoàng tộc ta ghi chép lại, ngươi có thể trở về nghiên cứu một chút.
Nam Phong vương nói.
Triệu Phong nghe vậy thì rất vui mừng, vội vàng tiếp nhận cổ thư, ghi nhớ nội dung bên trong.
Đại Càn Vương triều, là Vương triều khổng lồ cổ xưa, hiểu biết về Không Gian Thần Huyễn rất sâu, không phải là loại Tông phái Nhị Tinh, Tam Tinh, có thể sánh bằng.
Trên đường quay trở lại Vạn Thánh Tông.
Triệu Phong bắt đầu tiêu hóa những tin tức trong cổ thư, có liên quan đến “Không Gian Thần Huyễn”, đồng thời có nhiều phân tích.
- Không Gian Thần Huyễn là một không gian Cổ Thần hoang phế. Trước mắt, những gì mà Đại Càn Vương triều thăm dò được về nó, có lẽ còn chưa đến một phần mười.
Vừa đọc lướt qua, Triệu Phong đã cảm thấy giật mình.
Cứ mỗi trăm năm, Không Gian Thần Huyễn và không gian phụ cận Đại Lục Vực, lại kết nối với nhau một lần.
Mỗi khi đến thời khắc này, những nhóm thế lực của Đại Lục Vực, mới có khả năng xây dựng trận pháp và tế đàn để kết nối với Không Gian Thần Huyễn.
Thế nhưng.
Không Gian Thần Huyễn quá mức rộng lớn, mỗi lần kết nối với Đại Lục Vực, đều không nhất định sẽ giống nhau.
Hơn nữa, tỉ lệ tử vong trong Không Gian Thần Huyễn, cũng cao vô cùng, hơn xa một số truyền thừa trong Tông môn.
- Tỉ lệ tử vong, cao tới 50%.
Triệu Phong chợt cảm thấy trái tim đập mạnh.
Nhưng đồng thời, đây cũng là dịp để các thế lực cường đại của Đại Lục Vực, cá lớn nuốt cá bé một phen.
Bình thường.
Những người đi ra từ trong Không Gian Thần Huyễn, đều sẽ được trọng dụng và bồi dưỡng.
Trong cổ thư Hoàng tộc, có ghi chép và đánh dấu một số vị trí địa lý, ẩn chứa kỳ ngộ và những khu vực nguy hiểm bên trong Không Gian Thần Huyễn.
Trong cổ thư, còn có rất nhiều phân tích và phỏng đoán liên quan, rất đáng để nghiên cứu.
Triệu Phong quay trở về Vạn Thánh Tông, chỉ còn ba ngày nữa là “Thần Huyễn thí tuyển” sẽ bắt dầu.
Lúc này.
Đợt báo danh Thần Huyễn thí tuyển đã kết thúc, người cần báo danh đều báo danh rồi.
Từ trên xuống dưới trong Tông môn, đều tràn ngập một bầu không khí nóng bỏng khẩn trương.
Một vài tu sĩ bế quan nhiều năm, cũng ào ào xuất quan, chuẩn bị cho đợt thí tuyển lần này.
Với năng lực của Vạn Thánh Tông, chỉ có thể chuyển vận một trăm danh ngạch tiến vào Không Gian Thần Huyễn.
Mà những danh ngạch trong đó, quá nửa là dành cho đám thế hệ trẻ.
Chỉ còn lại ba bốn thành danh ngạch là lưu lại cho thế hệ trước.
Lần này, thế hệ trước có 35 danh ngạch, thế hệ trẻ thì có 65 danh ngạch.
Dưới năm mươi tuổi, chính là thế hệ trẻ, còn ngoài năm mươi, là thế hệ trước.
Nếu so sánh.
Có lẽ cạnh tranh của cường giả thế hệ trước, còn kịch liệt hơn.
Những tinh anh trong Tông môn tham gia báo danh, tu vi thấp nhất cũng là Chân Chủ Cấp đỉnh phong, hoặc là Nửa bước Đan Nguyên Cảnh.
Tiểu Đan Nguyên Cảnh là chiếm phần lớn.
Ba ngày cuối cùng.
Triệu Phong cũng không bế quan nữa, lại tiến nhập Mộng cảnh Thái Cổ.
Hiện nay.
Tu vi của Triệu Phong đã tấn chức Đan Nguyên Cảnh, “Kim Khôn Thánh Lôi Thể” đột phá đến tầng thứ tư, có thể hành tẩu trong Mộng cảnh Thái Cổ một khoảng thời gian.
Mộng cảnh Thái Cổ, trung tâm khu rừng cây.
Trước đại thụ che trời, cự mãng đốm xanh và Yêu điểu Thái Cổ, vẫn như cũ thủ hộ linh quả cho Triệu Phong.
“Minh Tâm Ấn” tại phương diện linh hồn mà Triệu Phong từng thi triển, vẫn còn tác dụng đối với hai đại Yêu linh này.
Lúc này.
Triệu Phong lại mệnh lệnh cho Yêu điểu Thái Cổ, đi bắt giết một vài dã thú trong Mộng cảnh Thái Cổ để lấy thịt.
Những huyết nhục trong Mộng cảnh Thái Cổ này, đều bị Triệu Phong dùng để rèn luyện Thánh Lôi Thể.
Lúc còn sống, hắn phát hiện Bán Thần ấu đồng, dường như cực kỳ khát cầu đối với huyết nhục của Mộng cảnh Thái Cổ, mà những huyết nhục này, quả thật cũng có hiệu quả rất tốt đối với khí lực huyết mạch.
Trong khoảng thời gian gần đầy.
Triệu Phong đã thử ăn huyết nhục trong Mộng cảnh Thái Cổ, hoặc là điều phối dược thủy luyện thể.
Quả thật, hiệu quả luyện thể vô cùng tốt.
Triệu Phong cảm giác huyết mạch khí lực của bản thân, rõ ràng đã tăng mạnh.
Sau khi Ngũ Hành Phong Lôi Quyết đột phá tầng thứ năm, Kim Khôn Thánh Lôi Thể cũng mạnh mẽ tiến thêm nửa bước, đạt tới tầng thứ tư tiểu thành.
Kim Khôn Thánh Lôi Thể, từ sau tầng thứ tư, mỗi một tầng chia thành nhiều giai đoạn: tiểu thành, đại thành, đỉnh phong.
Triệu Phong có thể nhanh chóng tấn chức Thánh Lôi Thể tầng thứ tư tiểu thành, tác dụng của huyết nhục Mộng cảnh Thái Cổ, cũng không thể không nhắc tới.
Mà trên đại thụ che trời, cũng còn lại vài linh qua, Triệu Phong chuẩn bị để dành sau này khi đạt tới Vương Giả sẽ sử dụng.
Trước Thần Huyễn thí tuyển một ngày.
Triệu Phong ngâm mình trong huyết nhục Mộng cảnh Thái Cổ hai ngày hai đêm, cũng ăn một ít Mộng cảnh Thái Cổ.
Đúng lúc này.
Hắn cảm giác khối lực lượng huyết mạch của thân thể này, đang dần phát sinh một số biến hóa, truyền đến một trận bỏng rát.