Chúa Tể Chi Vương

Chương 808: Cốt Hài Kim Sắc



Lúc này, trên không trung cung lầu tàn phá, bốn cỗ Vương Giả vĩ lực khổng lồ ngưng kết thành nhất thể, toàn bộ dung nhập vào trong Không gian Lĩnh Vực của nam tử đầu trọc chiến bào đen như mực kia.

Ô...ô...ô...n...g!

Bốn vị Vương Giả bọn nam tử đầu trọc đặt mình bên trong một mảnh Lĩnh Vực bóng ảnh u ám như ma uyên. Không gian Lĩnh Vực kia gần như thực chất hóa, màu sắc càng ngày càng đậm, thậm chí gần như là tối đen như mực.

Bốn vị Vương Giả liên thủ, hình thành nên chiến lực áp bách đủ để đẩy lui hoặc đánh bị thương một ít Vương Giả đỉnh phong bình thường.

Nhất là nam tử đầu trọc chiến bào đen như mực kia, chính là tinh anh lão bối, chiến lực đã có thể sánh vai cùng Vương Giả đỉnh phong.

- Vũ Phi cô nương, thực lực của ngươi khiến cho chúng ta tâm phục! Nhưng chỉ dựa vào thực lực một mình Đoan Mộc gia các ngươi, chỉ sợ không thể cùng bốn phương thế lực chúng ta chống đỡ!

Nam tử đầu trọc chiến bào đen như mực kia từng bước ép sát.

Nhưng mà, đối mặt bốn vị Vương Giả liên thủ áp bách, nữ tử váy tím mặt không đổi sắc, làn da tuyết trắng toàn thân nổi lên một tia quang trạch tử oánh giống như thủy tinh.

Đột nhiên nhìn lại, đó tựa hồ không phải sinh linh huyết nhục bình thường, mà là một nàng tiên tử băng ngọc sống động như thật, cao quý bất phàm.

- Không có Không gian Lĩnh Vực thực chất hóa, đối với ta căn bản là vô ích!

Nữ tử váy tím cười khẽ một tiếng.

Nàng cùng một vị lão giả lục bào phía sau, tựa hồ đặt mình bên trong một cái thế giới lốc xoáy vô hình, áp bách dung quán nhất thể đến từ bốn vị Vương Giả đánh lên trên cái thế giới lốc xoáy này, lại giống như trâu đất xuống biển, biến mất không còn nữa.

- Sao có thể được? Trừ phi là có một Tiểu thế giới, nếu không có thể nào ngăn cản Không gian Lĩnh Vực dung nhập lực lượng của bốn vị Vương Giả chúng ta!

Nam tử đầu trọc chiến bào đen như mực kia có chút thất sắc.

Mới vừa rồi, hắn cùng với Đoan Mộc gia Triệu Vũ Phi kia đã giao thủ qua một hồi, chẳng những không hề chiếm được tiện nghi, còn ăn phải một chút thiệt thòi nữa.

Hiện tại liên thủ chống đỡ, lại vẫn như cũ chiếm không được một chút tiện nghi nào cả.

- Cưu Vô Kỵ! Ngươi thật sự là người nổi bật trong Vương Giả Lĩnh Vực, thế nhưng gặp phải thiên tài kiệt xuất nhất từ cổ chí kim của Đoan Mộc gia ta, chỉ sợ còn có chút không đủ nhìn!

Lão giả lục bào Đoan Mộc gia, ngữ khí mạnh mẽ mười phần, nói.

Dường như, hắn so với bản thân Triệu Vũ Phi bên cạnh còn tự tin hơn một chút.

- Thiên tài kiệt xuất nhất từ cổ chí kim của Đoan Mộc gia?

- Chẳng lẽ, lời đồn đãi là thật? Triệu Vũ Phi kia quả thật có huyết mạch Linh Tộc bài danh thứ mười chín Thái Cổ Vạn Tộc Bảng?

Bốn gã Vương Giả bọn nam tử đầu trọc Cưu Vô Kỵ, căn bản không thể tin nổi, nói.

Chung quanh, một ít thành viên Gia tộc hoặc là thế lực tông phái sau lưng bốn vị Vương Giả bọn Cưu Vô Kỵ, đều là vẻ mặt khiếp sợ.

- Cưu Vô Kỵ thân là tinh anh lão bối, chiến lực của hắn ít nhất có thể bằng được thiên tài bài danh trước ba mươi trên Hoàng Bảng, thế nhưng…

Cục diện giờ phút này, bốn vị Vương Giả bọn Cưu Vô Kỵ đối kháng Triệu Vũ Phi cùng lão giả lục bào, nhìn qua như là bốn đối với hai, nhưng chân chính ra tay, lại chỉ là một người Triệu Vũ Phi.

- Ta không tin! Tách ra công kích!

Cưu Vô Kỵ cười lạnh một tiếng, bóng ảnh Không gian Lĩnh Vực tối đen như mực chung quanh bỗng đột nhiên co rút lại.

Vụt...

Thân hình hắn nhoáng lên, mang theo ba đại Vương Giả còn lại tiếp cận sát hướng Triệu Vũ Phi cùng lão giả lục bào.

- Đi!

Triệu Vũ Phi quát khẽ một tiếng, ngọc thủ vẽ ra một cái, một mảnh quang hà tử diễm giống như thủy tinh hóa thành một tầng vòng tròn trùng kích vô hình, quét ngang bốn phương tám hướng phạm vi lớn.

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Ba vị Vương Giả còn lại còn chưa kịp tiếp cận, đã bị một cỗ uy năng bá đạo mạnh mẽ tuyệt đối đánh bay ra ngoài, một người trong đó nhất thời hộc máu.

- Phá cho ta!

Chỉ có Cưu Vô Kỵ kia, chiến bào hắc sắc vũ động, cường thế tiếp cận, trong lòng bàn tay chấn lên một đoàn quang trụ lốc xoáy bén nhọn u ám, phốc một tiếng, xỏ xuyên qua vòng tròn trùng kích giống như thủy tinh quang hà kia.

Chiến lực cường đại bậc này, khiến cho thế lực sau lưng bốn vị Vương Giả không khỏi ủng hộ một trận.

Phốc…

Đạo lốc xoáy quang trụ u ám bén nhọn kia, vẫn còn lại vài phần dư uy đánh trúng lên người Triệu Vũ Phi. Thân thể Triệu Vũ Phi khẽ chấn động một cái, bên ngoài thân thể phát ra tinh huy rạng rỡ, một chút cũng không tổn hại.

- Cái này… rốt cuộc là dạng thể chất gì?

Cưu Vô Kỵ lại một lần nữa thất sắc.

Phành…

Triệu Vũ Phi cùng lão giả lục bào thừa cơ phát động phản kích, đem Cưu Vô Kỵ đánh bay ra ngoài.

Cưu Vô Kỵ đặt mình trong một tầng lực trường sâu thẳm kỳ dị, ngăn cản công kích của hai người, miễn cưỡng ổn định thân hình, thế nhưng cũng là một trận khí huyết bốc lên.

Cái này còn may là hắn, dưới Đại Đế khó gặp gỡ đối thủ, chiến lực nổi bật trong đám cùng cấp.

Trên mặt Triệu Vũ Phi cùng lão giả lục bào lộ ra một tia trịnh trọng.

Cưu Vô Kỵ này xuất thân từ một cái siêu cấp đại tông phái Tam tinh đỉnh phong, bản thân không đến trăm tuổi, đã có được chiến lực tung hoành dưới Đại Đế.

- Triệu Vũ Phi, Cưu mỗ lui một bước! Tài nguyên phụ cận bộ thi hài này, chúng ta phân chia năm năm!

Hai mắt Cưu Vô Kỵ u lãnh, cưỡng chế sự nghẹn khuất trong lòng mình xuống.

Bản thân hắn vẫn còn một ít át chủ bài cùng bí kỹ cường đại, nhưng trước mắt, vẫn là giai đoạn ban đầu Không gian Thần Huyễn vừa mới kết nối, cần phải giữ lại một chút nguyên khí.

Ích lợi mà song phương tranh đoạt là những trọng bảo phụ cận một khối cốt hài phía dưới.

Chỉ thấy, dưới cung lầu tàn phá kia, có một cỗ cốt cách Dị tộc đầy đủ, đã nằm đó không biết bao nhiêu năm, toàn thân phát ra kim trạch rạng rỡ, giống như một vị Yêu Tôn kim chúc vậy.

Phụ cận cỗ cốt hài Dị tộc kim chúc này, trong khu vực một hai dặm xung quanh thì lại có một chút bảo vật đủ để cho Đại Đế, thậm chí Thánh Chủ cũng phải đỏ mắt tâm động.

Đầu tiên, là từng khối từng khối Thần tinh phát ra nguyên lực uy áp tuyệt cường.

Mấy khối Thần tinh này đa phần đều là Thần Tinh thứ phẩm tỷ lệ không tệ, đặt ở thế gian cũng gần như là bảo vật vô giá.

Mà Thần tinh ở phiến khu vực này, số lượng lại nhiều tới mấy chục khối.

Ngoài ra, thứ hấp dẫn mọi người chú mục nhất chính là hai kiện Thần binh Thiên cấp cùng một kiện Thánh khí Truyền thừa, phát ra khí tức uy năng vô hình, khiến cho Vương Giả bình thường không thể dễ dàng tiếp cận.

Thần binh thế gian chia làm bốn Giai: Phàm, Linh, Địa, Thiên!

Thần binh Thiên cấp cơ bản là Thần binh cường đại nhất thế gian, bình thường chỉ có Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh mới có thể phát huy ra uy năng chân chính.

Mà Thánh khí Truyền thừa, cấp bậc bình thường đều là Thần binh Thiên cấp, thấp nhất cũng là có chiến lực tiếp cận.

Thánh khí Truyền thừa đối với tu vi của chủ nhân cũng sẽ thích hợp giảm thấp, nhưng sẽ có các yêu cầu khác tương ứng.

Có một số Thánh khí Truyền thừa còn ẩn chứa một ít tin tức truyền thừa tương ứng nữa.

Ngoại trừ Thần tinh, Thần binh Thiên cấp, Thánh khí Truyền thừa ra, khu vực phụ cận cỗ cốt hài kia còn rơi rụng một ít đạo cụ hoặc trân tài đỉnh phong, kể cả hồ lô trữ vật, thậm chí còn có Linh quả, linh đan, Thánh dược… lấy thủ đoạn đặc thù phong tồn.

- Chủ nhân cỗ cốt hài này, thực lực khi còn sống có lẽ đã đạt tới cấp bậc Bán Thần, ít nhất so với Thánh Chủ bình thường còn cường đại hơn!

- Di vật một vị Thánh Chủ hoặc là Bán Thần cường đại lưu lại, cho dù chỉ có thể tìm được một phần mười, thậm chí một phần trăm trong đó, như vậy cũng đủ rồi!

Thiên tài tinh anh một ít thế lực Gia tộc hoặc là tông môn chung quanh, từng tên từng tên trong lòng âm thầm máy động.

Nhưng tại phế tích cổ thành này, Đoan Mộc gia cơ bản là một nhà độc đại.

Hoàn hảo còn có cường giả lão bối như Cưu Vô Kỵ, thống lĩnh mấy thế lực Gia tộc cùng tông phái, mới có thể cùng Triệu Vũ Phi chống lại.

- Phân chia năm năm? Cỗ cốt hài này, chính là do đệ tử Đoan Mộc gia chúng ta phát hiện ra trước!

Ánh mắt Triệu Vũ Phi thanh lãnh, căn bản không chút nhượng bộ.

- Chậc chậc… Triệu Vũ Phi, chân chính trở mặt với nhau, bốn phương thế lực sau lưng chúng ta, cường giả Nửa bước Vương Giả, Đại Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong trung tầng càng nhiều hơn các ngươi một chút. Nếu ngươi nhất ý bỏ đi một mình, có lẽ chính ngươi có thể may mắn thoát khỏi, nhưng mấy tên thiên tài cùng tinh anh Đoan Mộc gia này…

Vẻ mặt Cưu Vô Kỵ âm hiểm xảo trá nói.

Ở phương diện cao cấp, Triệu Vũ Phi bên này hiển nhiên còn có ưu thế nhất định.

Chẳng qua, ở phương diện cường giả trung tầng, thủ hạ bên dưới bốn vị Vương Giả bọn Cưu Vô Kỵ, nhân số căn bản là gấp ba bốn lần Đoan Mộc gia.

Phải biết rằng, một ít Nửa bước Vương Giả tiến vào Không gian Thần Huyễn, bản thân chiến lực cùng Vương Giả cũng không kém bao nhiêu.

- Vậy thử xem!

Triệu Vũ Phi một bộ dáng không chút sợ hãi.

Lão giả lục bào bên cạnh nàng cũng là cười khẽ tự nhiên, không chút nào kinh hoảng.

Vụt...

Đúng lúc này, một đạo hư quang huyền ngân sắc đột nhiên hướng bên này tiếp cận.

- Ồ! Phía trước tựa hồ có một cỗ khí tức cường đại quen thuộc!

Trong hư quang huyền ngân sắc, Triệu Phong lẩm bẩm nói.

- Đúng vậy! Đúng là có chút quen thuộc!

Nam Cung Thánh gật đầu nói.

Rất nhanh, hai người đã tiếp cận khu vực bên ngoài tòa cung lầu tàn phá.

Cho dù là ở bên ngoài, trong này cũng có một chút cường giả hoặc là thế lực, đang âm thầm ẩn nấp, nhìn trộm vào trong.

Khu vực bên trong thì lại là bốn vị Vương Giả bọn Cưu Vô Kỵ, đại biểu cho đoàn đội cường đại sau lưng.

Mấy cái thế lực đoàn đội này, chỉnh thể thực lực không thể nghi ngờ cũng đều hơn xa Vạn Thánh Tông của Triệu Phong.

Còn chưa tiếp cận, Triệu Phong chợt nghe được những thanh âm nghị luận về Thần binh Thiên cấp, Thần tinh… gì đó.

Bồng! Băng oanh!

Lúc này, trên không trung cung lầu kia, chiến đấu lại một lần nữa tái khởi.

Tổng cộng sáu đại Vương Giả, ở trên không trung khu vực cốt hài kim sắc triển khai một tràng chiến đấu kinh tâm động phách.

Trong sáu đại Vương Giả, lấy nàng tiên tử váy tím thanh nhã siêu trần kia là nổi bật nhất.

Mỗi một lần nàng công kích, chân nguyên mạnh mẽ tuyệt đối, huyễn mỹ như thủy tinh, thoải mái đánh bay những Vương Giả Hư Thần Cảnh tiếp cận.

Về phần đám Nửa bước Vương Giả, căn bản là không thể tiếp cận.

- Ọc… Ọc…

Ngoại trừ Cưu Vô Kỵ, mấy Vương Giả Hư Thần Cảnh còn lại cơ bản cũng đều đã bị thương.

- Triệu Vũ Phi kia chẳng qua chỉ là Hư Thần Cảnh Trung kỳ, tiếp cận Hậu kỳ, không ngờ chân nguyên lại là cường đại cùng hùng hậu như thế. Lực chiến nhiều Vương Giả như vậy, cho dù phát động chiến thuật biển người cũng vô dụng!

Sắc mặt Cưu Vô Kỵ âm tình bất định.

Trước mắt, hắn còn không dám phát động chiến thuật biển người, bởi vì Triệu Vũ Phi cùng lão giả lục bào kia, căn bản là không chút sợ hãi.

Cưu Vô Kỵ phán đoán, Triệu Vũ Phi rất có khả năng có một Tiểu thế giới, kể cả không ít át chủ bài cùng bí kỹ cường đại, đồng dạng còn chưa có sử dụng!

Vụt...

Một tầng hư quang huyền ngân sắc đột nhiên tiếp cận khu vực thế lực đoàn đội bốn vị Vương Giả bọn Cưu Vô Kỵ nơi này.

- Vũ Phi!

Triệu Phong trầm giọng một tiếng, nhìn nữ tử giống như Tử Hoa tiên tử kia. Nàng đã không phải là nàng thiếu nữ đình đình ngọc lập ngày xưa, đã lớn dần trở thành nữ tử tuyệt sắc chân chính tuyệt đại tao nhã, khuynh quốc khuynh thành.

- Triệu Vũ Phi!

Sắc mặt Nam Cung Thánh cũng có chút kinh ngạc.

Lúc trước khi còn ở Chân Vũ Thánh Địa, Nam Cung Thánh cùng Triệu Vũ Phi cũng đã từng giao thủ qua, cho nên hiểu được sự đáng sợ của nàng ta.

- Triệu Phong, ngươi định làm sao bây giờ?

Ánh mắt Nam Cung Thánh mang theo một tia kỳ dị, nhìn về phía Triệu Phong.

Mắt thấy sáu đại Vương Giả chiến đấu kia càng lúc càng trở nên kịch liệt hơn. Bốn phương thế lực sau lưng bọn Cưu Vô Kỵ, một ít Nửa bước Vương Giả từ xa phát động một ít công kích viễn trình, tiến hành trợ giúp.

- Người nào?

Đoàn đội thế lực sau lưng bốn vị Vương Giả nhận ra Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh đang tiếp cận.

- Đánh cướp!

Triệu Phong cười lạnh một tiếng, ở trong hư ảnh Không gian Lĩnh Vực của Nam Cung Thánh xuyên qua, tiến vào đoàn đội nhân mã sau lưng bốn vị Vương Giả.

Trọng bảo trân tài rơi rụng phụ cận cốt hài, từ ngoài vào trong, giá trị sẽ càng ngày càng cao hơn.

Cho dù là bên trong phương viên mười dặm, cũng có một chút dị bảo hiếm quý.

Trân bảo khu vực bên ngoài đa phần là đã bị đoàn đội thế lực sau lưng bốn vị Vương Giả chưởng khống cùng đào móc.

- A! Trữ vật giới chỉ của ta!

- Dừng tay! Tinh U Vẫn Thạch ta mới vừa đào móc được…

- Người nào? Dám cướp đoạt vật liệu của Cửu U Cung ta!

Trong đó, thế lực tông môn sau lưng Cưu Vô Kỵ kia, một mảnh đại loạn, thanh âm kinh sợ gầm gừ không ngừng vang lên.

Vụt...

Nhưng mà, một đạo hư quang huyền ngân sắc kia, trọng điệp hoặc trốn vào hư không, tung hoành ở trong đám người như tiến nhập chỗ không người.

Dưới Nửa bước Vương Giả, ngay cả bóng dáng của đối phương cũng sờ không tới.

Hơn nữa, mỗi một lần huyền ngân hư không kia buông xuống, đều sẽ mang theo một cỗ lực lượng không gian tà dị, còn có một cỗ lực phách giống như núi cao oanh áp nữa.

Một ít Nửa bước Vương Giả lọt vào cướp đoạt, cũng cơ bản là vô lực hoàn thủ.

- Người nào?

Bốn vị Vương Giả bọn Cưu Vô Kỵ cũng không khỏi trợn mắt mà nhìn.

Triệu Vũ Phi đang lúc chiến đấu, thanh mâu vừa chuyển, có chút thất thanh:

- Là hắn… Nam Cung Thánh?