Một màn trước mắt khiến cho rất nhiều thiên tài, tinh anh Vương triều Đại Càn ở đây đều trừng lớn cặp mắt, trái tim phảng phất bị nghẹn lại vậy.
Trong cảm nhận của phần đông các thiếu niên tài tuấn, Nữ thần cao quý hoàn mỹ của mình, không ngờ lại nhảy vào trong lòng gã thiếu niên tà dị thần bí kia, tình ý liên miên, lệ quang tràn ngập.
- Như thế nào lại… tên tặc tử này… thế nhưng…
Khương Thần của Khương gia cùng với những thiên tài khác có kết thù kết oán với Triệu Phong, cũng đều kinh ngạc không nói nên lời.
Hoàng tộc bên này, sắc mặt Bát hoàng tử cùng Lạc Tôn cũng đều rất phấn khích, trong nội tâm một trận nghẹn khuất khôn tả.
Đáy lòng hai người lại một lần nữa sinh ra một cỗ cảm giác thất bại.
Bát hoàng tử đã từng coi trọng Lạc Thủy Nhi, muội muội của Lạc Tôn, thế nhưng Lạc Thủy Nhi lại từng có hôn ước với Triệu Phong, hơn nữa lại còn tình cảm khăng khít nữa.
Đối với Lạc Tôn mà nói, Triệu Vũ Phi cũng là nữ tử mà hắn rất có hảo cảm, chỉ là thân phận huyết mạch đối phương quá mức cao quý, chính mình không thể với tới mà thôi.
Kẻ phẫn nộ đến mức không thể nói gì nhất chính là Thập Tam hoàng tử!
- Hóa ra là như vậy… Lúc trước Vũ Phi muốn truy sát Tử Phát Song Tà, chính là vì muốn tìm kiếm tên tiểu tử kia?
Sắc mặt Thập Tam hoàng tử trở nên âm lệ, cực kỳ khó nhìn.
Trong cặp mắt của hắn thoáng hiện ra một chút phẫn nộ cùng sát khí.
- Điện hạ, xin hãy bình tĩnh!
Lão giả khô diện kia chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện phía sau lưng Thập Tam hoàng tử, một tay vỗ nhẹ lên trên vai hắn.
- Phù!
Thập Tam hoàng tử hít sâu một hơi, khiến cho tâm lý hỗn loạn, bùng nổ, điên cuồng… lãnh tĩnh trở lại.
- Triệu Phong này, tuyệt đối không phải nhân vật đơn giản! Đến bây giờ, lão phu vẫn còn nhìn không thấu sâu cạn của hắn. Muốn đối phó hắn, tốt nhất là sau khi rời khỏi Không gian Thần Huyễn, hoặc là sau này ở trong Cổ Thần Bí Phủ, tìm kiếm cơ hội thích hợp…
Lão giả khô diện truyền âm nói.
Nếu như Triệu Phong cùng Triệu Vũ Phi cũng chỉ là tình ý hợp nhau, thì Thập Tam hoàng tử cũng không phải là không có bất cứ cơ hội nào.
Tám đại Thế gia siêu cấp cùng Hoàng tộc đi lại rất gần, có thiên ti vạn lũ quan hệ.
Triệu Vũ Phi kia có được huyết mạch Linh Tộc, càng thêm không thể miễn cưỡng được, lấy tư chất thiên phú của nàng, thế lực ba Tông phái Tứ Tinh cũng đều tranh đoạt muốn thu làm đồ đệ.
Ví dụ như nói, Tông phái Tứ Tinh Thiên Huyền Cung kia có thể không cần nhìn sắc mặt Hoàng tộc.
- Phong ca, vì cái gì huynh không chịu nhận thức ta?
Triệu Vũ Phi lại một lần nữa truyền âm cho Triệu Phong.
Lúc này, trong mắt nàng đã không còn hơi nước mông lung nữa, ánh mắt dò xét từ trên xuống dưới vị Triệu Phong ca diện mạo hoàn toàn mới, tuấn mỹ vô cùng này.
Lúc ban đầu nàng còn cho rằng Triệu Phong đang dịch dung cải dạng, nhưng trải qua quan sát cẩn thận, lại xác nhận không phải.
Đối mặt câu hỏi của Triệu Vũ Phi, Triệu Phong không thể lại một lần nữa trốn tránh.
Trước đây, hắn sở dĩ không có chủ động nhận thức Triệu Vũ Phi, nguyên nhân rất nhiều, cũng có chút phức tạp.
Thứ nhất, tu vi thực lực cùng với diện mạo của Triệu Phong, đều là một người hoàn toàn mới. Từ trên phương diện vật chất mà nói, Triệu Phong trước đây đã không còn tồn tại nữa.
Thứ hai, vị hôn thê Liễu Cầm Hâm đã tái sinh! Năm đó, tình hình ở Phạm Luân Cổ Âm Điện vẫn khắc sâu trong trí nhớ của hắn.
Liễu Cầm Hâm từng tiên đoán ra Triệu Phong sẽ đến, thậm chí còn lưu lại một Đồng tiền cổ, trợ giúp Triệu Phong trước tiên dựng dục ra ý chí Đại Đế, nhằm vượt qua cửa ải khó khăn.
- Phong, ngươi có thể đến, Cầm Hâm chết cũng không uổng, là vinh hạnh của kiếp nầy!
- Phong, cái chết của ta, là nhằm đột phá gông cùm xiềng xích mệnh lý của mình! Ngươi đã có thể tìm đến đây, có thể thấy được tình duyên nhân quả kiếp sau của chúng ta chưa đoạn!
Triệu Phong có một loại trực giác, Liễu Cầm Hâm sau khi tái sinh, có lẽ đang ở một góc nào đó, yên lặng chờ đợi mình!
- Triệu Phong, nếu như túc duyên chưa hết, ngươi chung quy cũng sẽ gặp lại Cầm Hâm! Nếu ngươi muốn xác định nơi hạ lạc cụ thể của nàng, trừ phi là tìm được Luân Hồi Chi Mâu!
Thanh âm của Lục Vu Trí giả không ngừng xoay chuyển trong đầu Triệu Phong.
Trong lòng Triệu Phong rất rõ ràng, tình yêu trong lòng Triệu Vũ Phi, căn bản không cho phép có bất cứ một hạt cát nào lọt vào.
Nếu như để cho nàng biết, Liễu Cầm Hâm đã tái sinh, vị hôn thê của mình vẫn còn sống trên thế gian, chẳng biết Triệu Vũ Phi sẽ có cảm tưởng gì.
Nguyên nhân thứ ba, với cục diện cùng với tình cảnh ngay lúc đó, Triệu Phong không thích hợp nhận thức lại Triệu Vũ Phi.
Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh thân là tà tặc nhân không ngừng cướp đoạt chung quanh, gây thù chuốc oán không ít. Triệu Phong không muốn liên lụy đến Triệu Vũ Phi cùng với Đoan Mộc gia.
Kể cả hiện tại, hai người bọn Triệu Phong cùng Triệu Vũ Phi và Đoan Mộc gia vẫn đang đứng ở hai lập trường bất đồng.
Trong nháy mắt, Triệu Phong đã đem nguyên nhân đầu tiên cùng nguyên nhân thứ ba truyền âm lại cho Triệu Vũ Phi, nhất là nhấn mạnh nguyên nhân thứ ba.
- Vũ Phi, ta bây giờ còn không thích hợp gia nhập thế lực Đoan Mộc gia các ngươi!
Triệu Phong trịnh trọng nói.
Triệu Vũ Phi cũng hiểu được nguyên nhân trong này. Dù sao thì Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh hiện tại chính là thân phận tặc nhân tà ác, đã từng cướp đoạt qua không ít thế lực.
Trong đó có một ít thế lực bị cướp đoạt, thậm chí còn là minh hữu có quan hệ không tệ với Đoan Mộc gia.
Cuối cùng, Triệu Phong đơn giản hỏi thăm một chút tình huống của sư tôn Đoan Mộc Thanh.
- Đoan Mộc sư huynh vào hai năm trước từng thử đột phá Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, cuối cùng lại thất bại trong gang tấc. Nếu như trong vòng một trăm năm tới còn không thể đột phá, như vậy sinh mệnh thọ nguyên của Đoan Mộc sư huynh cũng sẽ đạt tới hạn mức cao nhất, linh hồn cùng sinh mệnh sẽ dần dần trở nên suy kiệt…
Vẻ mặt Triệu Vũ Phi đột nhiên nghiêm nghị, đôi bàn tay phấn trắng khẽ nắm lại, dường như đã làm ra một cái quyết định nào đó.
Triệu Phong biết, Đại Đế bình thường có được thọ nguyên hơn vạn năm, mà Đoan Mộc Thanh thân là Đại Đế Mộc hệ, thọ nguyên sẽ dài hơn một chút, thế nhưng cũng rất nhanh đã đến cực hạn của hắn.
Thêm một trăm năm nữa, Đoan Mộc Thanh sẽ giống như Tiểu Kiếm Thánh Bạch Hồ Tử của Thiên Kiếm Các vậy, sinh mệnh đi tới điểm cuối cùng.
Mà đến cuối cùng, thì sẽ giống như lão Tế ty Xà Nhân trong thành thị dưới lòng đất vậy.
- Tài nguyên có thể gia tăng khả năng đột phá Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, cho dù là ở Không gian Thần Huyễn này, cũng đều vô cùng hiếm thấy a!
Triệu Phong khẽ thở dài một tiếng.
Đối với việc này, hắn đã quyết định sẽ dốc hết sức lực của mình để giúp đỡ.
Triệu Phong cùng Triệu Vũ Phi rất nhanh trao đổi một lát. Sau đó Triệu Vũ Phi bị đám người Đoan Mộc gia kêu gọi rời đi.
- Vũ Phi, ngươi không có chuyện chứ?
Lão giả lục bào khẽ thở ra một hơi. Hắn vốn đang sợ Triệu Vũ Phi không để ý hết thảy, bị Tử Phát Song Tà bắt cóc đi mất.
Còn may, Triệu Phong cùng Triệu Vũ Phi cũng hiểu được lập trường giờ phút này.
Nhất là Triệu Phong, hắn có thể xác định con đường cướp đoạt của mình, nhất định sẽ cùng phần lớn thế lực toàn trường đứng ở một mặt đối lập.
Cái này không chỉ là vấn đề ý nghĩ!
Bất cứ một thế lực hoặc một người nào đó muốn giành lấy đại lợi ích, nhất định cũng sẽ khiến cho các thế lực chư cường đồng thời tức giận, đồng thời liên thủ bài xích.
- Hiên Viên sư huynh!
Đúng lúc này, một đạo thân ảnh giống như quỷ mị từ trong động khẩu hình rồng nhảy lên, trên người có chút bộ dáng chật vật cháy xém, rơi xuống bên phía nhân mã Thiên Huyền Cung.
- Tình huống như thế nào?
Trên mặt đám tinh anh thiên tài Thiên Huyền Cung lộ ra vẻ chờ mong, giương mắt nhìn về phía gã đệ tử phụ trách điều tra kia.
Vụt...
Vị Gia Cát sư huynh kia của Thiên Huyền Cung, nhẹ nhàng vung một thanh cổ phiến trong tay lên, một tầng quang giới vô hình đã ngăn cách phiến khu vực này.
Không bao lâu sau…
Vụt...
Một gã thành viên Hoàng tộc từ trong động khẩu hình rồng cháy xém kia bay vọt mà ra, hướng về phía ba vị hoàng tử Đại Càn báo cáo tình huống.
- Tìm được rồi?
Sắc mặt bọn người Bát hoàng tử vui mừng, hỏi.
- Đã xác nhận, phía dưới chính là lối vào Cổ Thần Bí Phủ, nhưng khí tức Diệt Thế Hắc Giao Long còn sót lại, thập phần cường thịnh…
Gã thành viên Hoàng tộc kia, nói lại tỉ mỉ một ít chi tiết bên dưới.
Đương nhiên, bất luận là Thiên Huyền Cung hay là Hoàng tộc, quá trình trao đổi đều hoàn toàn ngăn cách cùng ngoại giới.
Nhưng Triệu Phong thông qua nhìn mặt đoán sắc, không khó nhìn ra, quá trình điều tra Cổ Thần Bí Phủ đã có tiến triển đột phá.
Vụt vụt vụt...
Tiểu đội tinh anh Thiên Huyền Cung hơn hai mươi người, toàn bộ đều nhảy vào động khẩu hình rồng cháy xém kia.
- Nhanh lên!
Thành viên tinh anh Hoàng tộc cũng không hề thua kém, lập tức cùng nhau tiến vào động khẩu hình rồng cháy xém.
Đội ngũ thứ ba là Thiên Kiếm Các, thứ tư là Cửu U Cung… Phần đông đội ngũ các thế lực siêu cấp phụ cận đều chen chúc mà vào.
Đương nhiên, bởi vì địa vực Không gian Thần Huyễn kết nối vô cùng rộng lớn, cũng không phải tất cả thế lực nhân mã đỉnh phong của Đại Càn Vương triều đều hội tụ đến khu vực này.
Trong Không gian Thần Huyễn địa vực rộng lớn, còn có rất nhiều kỳ ngộ khác nữa.
Có một vài thế lực, có lẽ là do nguyên nhân thực lực, lại hoặc là xuất phát từ sự cố kỵ đối với Diệt Thế Hắc Giao Long, đã từ bỏ cái kỳ ngộ khổng lồ này.
- Đi!
Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh dưới một tầng hư mang ngân tử sắc bao phủ, nhanh chóng tiến vào bên trong động khẩu hình rồng cháy xém kia.
Hai người cũng không tranh đoạt đi ở trước nhất, nhưng cũng không quá lạc hậu.
Đường kính động khẩu hình rồng cháy xém kia phi thường lớn, hiển nhiên là thông đạo do khi Diệt Thế Hắc Giao Long chui vào lòng đất lưu lại.
Trong quá trình tiến lên, Triệu Phong cũng cảm nhận được khí tức cường đại do Diệt Thế Hắc Giao Long lưu lại.
Đan Nguyên Cảnh bình thường thậm chí còn không thể tiếp cận cỗ khí tức này, càng nói gì đến tiến vào trong đó thăm dò.
Vụt...
Dưới tác dụng của trọng lực, phần đông thiên tài tinh anh hướng chỗ sâu trong hang động hình rồng nhanh chóng bay xuống.
Hang động này thoáng có một chút uốn lượn, ngẫu nhiên có thể dùng chân giẫm đạp một chút vách tường hang động. Chỗ vách tường hang động kia vẫn còn sót lại khí tức nóng rực cường đại.
Một lúc lâu sau…
Soạt soạt!
Phần đông thân ảnh trước sau rơi xuống phần đáy hang động hình rồng này.
Phần đáy hang động là một mảnh cháy xém, thậm chí còn lưu lại vài tia uy áp Long tức cường đại.
Mọi người ở đây cũng đều cảm thấy một cỗ cảm giác thiêu đốt hít thở không thông.
- Mau nhìn xem!
Không biết là ai chợt hô nhỏ một tiếng.
Chỉ thấy phía trước, trong một mảnh tối đen dưới nền đất, xuất hiện một cái ao dung nham nhỏ, phụ cận là một mảnh hỗn độn cháy xém.
Bên cạnh ao dung nham kia dựng thẳng một tấm bia đá.
Trên tấm bia đá có khắc mấy văn tự cổ lão: Tà Dương Phủ!
- Tà Dương Phủ! Cổ Thần Tà Dương?
Những thế lực chư cường toàn trường, trên mặt đều lộ vẻ vui sướng.
Chỉ là, cặp mày mọi người khẽ nhíu lại. Một khi đã viết ba chữ Tà Dương Phủ, như vậy lối vào phủ đệ ở nơi nào?
- Ao nham thạch nóng chảy này, chính là lối vào a!
Trong đội ngũ Thiên Huyền Cung, Gia Cát sư huynh một thân bạch y, tay cầm cổ phiến, chỉ về phía ao dung nham kia.
- Ao dung nham?
Mọi người nhất thời cả kinh một hồi, mắt nhìn chăm chú. Trong ao dung nham kia, thuần một mảnh dung nham đỏ hồng, sôi sục không thôi.
Cỗ khí tức thiêu đốt nóng cháy kia, ngay cả Vương giả Hư Thần Cảnh cũng đều có chút không thể chịu nổi. Huống chi, trong mấy tiểu đội tinh anh này, Vương giả Hư Thần Cảnh đều là nhân vật cấp Thủ lĩnh, nhân số cũng không nhiều lắm.
Ầm…
Đúng lúc này, từ chỗ sâu trong ao nham thạch nóng chảy chợt truyền đến một tia cảm giác không gian chấn động rất nhỏ.
Một ít cường giả cảm quan cường đại càng cảm thấy như là bên tai truyền đến một trận Long ngâm rít gào mãnh liệt, làm cho người ta kinh hãi khiếp vía.
- Không vào hang hổ, sao bắt được hổ con!
Gia Cát sư huynh kia cười thản nhiên, toàn thân dâng lên một tầng hoa văn khoa đẩu thần bí, phốc một tiếng, đã nhảy vào trong ao nham thạch nóng chảy một mảnh viêm hồng sôi sục kia.
Ô...ô...ô...n...g!
Nham thạch nóng chảy xích hồng sắc kia tạo nên một tầng quang diễm xích hồng cuồng bạo, đem toàn thân Gia Cát sư huynh nuốt trọn, không thấy một tia bóng dáng.
- Gia Cát sư huynh!
Đám đệ tử Thiên Huyền Cung không khỏi hô nhỏ một tiếng, vẻ mặt lo lắng.
Qua vài hơi thở…
Phốc…
Một tầng quang ảnh hỏa văn trọng điệp không chừng bay vọt mà ra. Diễm quang nhanh chóng thu liễm lại, đúng là Gia Cát sư huynh kia!
- Cường giả Hỏa hệ mở ra viêm lực phòng hộ, cùng nhau tiến vào!
Gia Cát sư huynh lại cười nói.
Vụt... Phốc phốc phốc…
Tiểu đội ngũ Thiên Huyền Cung kết thành trận thế, trong một mảnh quang mang hỏa diễm chói mắt, tập thể đầu nhập vào trong ao nham thạch nóng chảy.
Tiếp theo sau đó thì lại là thành viên Hoàng thất.
- Chỉ là một màng mỏng ngăn cách lối vào mà thôi!
Mắt trái của Triệu Phong khẽ đảo qua, ngay cả tầng phòng ngự cũng đều không cần vận chuyển, trực tiếp nhảy vào trong ao nham thạch nóng chảy.
Sau khi tiến vào ao nham thạch nóng chảy, cỗ khí tức xích viêm nóng cháy kia rất nhanh đã biến mất.
Một tầng quang màng phát ra quang mang giống như ánh nắng hoàng hôn, ánh vào trong tầm nhìn của mọi người.
Mọi người xuyên qua tầng quang màng kia, tiến vào một cái không gian phong cách cổ xưa nguyên khí nồng đậm.
Nhưng nơi mọi người đặt chân lại là một mảnh cháy xém hỗn độn, xa xa mơ hồ có thể nhìn thấy một cái quang ảnh phủ đệ khổng lồ mơ hồ, không gian chấn động nhàn nhạt, một cỗ khí tức long uy hủy thiên diệt địa đập mặt mà tới.
- Hóa ra Tà Dương Phủ này chính là giới trong giới, tự hình thành một cái Không Gian Bí Cảnh riêng biệt…