Chúa Tể Chi Vương

Chương 837: Đổi Tính



Bên cạnh thủy hồ sóng nước phập phồng.

Đám người Cửu U Cung cùng Cơ gia, từng tên từng tên gần như là ngừng lại hô hấp, trong lòng máy động không thôi.

Bích Thủy Thiên Liên cùng Linh Nhục Tuyết Ngọc Ngẫu trong thủy hồ kia, chính là trân tài dị bảo trong truyền thuyết, trong thiên địa hiện tại tuyệt đối là thứ vạn kim khó cầu.

Trong đó, tác dụng công hiệu của Bích Thủy Thiên Liên chính là phi thường nhiều.

Mà Linh Nhục Tuyết Ngọc Ngẫu kia thì lại huyền diệu vô song, lại có được công dụng kỳ lạ có thể đắp nặn thân thể tuyệt hảo.

Nói chính xác một chút, Linh Nhục Tuyết Ngọc Ngẫu có thể đắp nặn thân thể, loại công năng kỳ lạ hiếm thấy này, khiến cho giá trị của nó càng cao hơn một chút.

Thế nhưng, Bích Thủy Thiên Liên đối với mọi người mà nói, tác dụng thực tế ngược lại còn lớn hơn một chút, có thể ngưng luyện tâm thần, xúc tiến cấp bậc sinh mệnh lột xác, thậm chí trị liệu thương thế.

- Nhiều Bích Thủy Thiên Liên như vậy… Phát đạt a!

Một gã đệ tử Cơ gia thần tình hưng phấn, thân hình phóng thẳng về phía thủy hồ xanh biếc kia.

- Nhanh ra tay!

Một gã thiên tài Cửu U Cung cũng nhịn không được, lăng không bay vọt lên, chụp vào một gốc Bích Thủy Thiên Liên.

Sắc mặt Cưu Vô Kỵ cùng Cơ Lan khẽ biến, muốn ngăn cản lại không kịp.

Ô...ô...ô...n...g!

Bỗng đột nhiên, trong thủy hồ kia chợt phun ra một cỗ uy thế thủy linh mênh mông kinh người, trên mặt nước nhấc lên một tầng sóng nước xanh biếc, phát ra quang hà sáng lạn.

Bồng! Thình thịch! Thình thịch!

Bàn tay hai gã thiên tài vừa sắp tiếp cận Bích Thủy Thiên Liên, đã bị đạo sóng nước xanh biếc kia đánh bay ra ngoài.

- Ọc ọc…

Hai gã thiên tài Nửa bước Vương Giả ở giữa không trung hộc máu.

Vù ba!

Trong thủy hồ, đám sóng nước xanh biếc giống như có linh tính vậy, hình thành nên một cái xoáy nước lấp lánh, phóng thẳng cửu thiên, chụp lên trên người hai gã thiên tài kia.

- Cứu mạng!

Hai gã thiên tài ở giữa không trung giãy dụa, vẻ mặt tràn ngập sợ hãi.

Cưu Vô Kỵ hừ lạnh một tiếng, nắm tay trảo một cái, một đầu quang ảnh cự thủ tối đen khóa không mà đi, đem gã thiên tài kia cách không kéo ra.

Trong tay Cơ gia Cơ Lan đột nhiên xuất hiện một sợi roi bạc, phát ra tử oánh quang lưu bay bổng, giống như một đầu linh xà, quấn lấy gã thiên tài bên phía mình.

Nhưng nàng ra tay hơi chậm một chút, thân thể gã thiên tài kia đã bị xoáy nước xanh biếc phía sau nuốt trọn.

- A!

Nửa người dưới của gã thiên tài kia bị xoáy nước đánh cho dập nát, sau đó cả người cũng bị xoáy nước nuốt trọn, không còn chút bóng dáng nào.

Cơ Lan cảm thấy một cỗ cự lực mạnh mẽ tuyệt đối đánh tới, thân thể mềm mại chấn động, thiếu chút nữa bị lực lượng trong sóng nước xanh biếc kia hút luôn vào.

Bởi vì thân thể gã thiên tài Gia tộc kia bị đánh tan, sợi roi bạc trong tay nàng nhất thời nhẹ hẫng, vút ngược trở về.

Tiếu dung Cơ Lan trắng bệch, trong lòng vẫn còn khiếp sợ không thôi.

Lực lượng thần bí trong thủy hồ xanh biếc kia tuyệt đối có năng lực thôn phệ Vương giả Hư Thần Cảnh.

Trước đây, sở dĩ bọn người Triệu Phong, Cưu Vô Kỵ không có tùy tiện ra tay, chính là bởi vì đã cảm nhận được trong thủy hồ xanh biếc có một cỗ khí tức thủy linh vô hình khổng lồ.

Bên cạnh thủy hồ thoáng yên lặng lại một lúc.

Vẻ mặt đám người Cửu U Cung cùng Cơ gia tràn ngập hồi hộp, cả người không nhịn được lạnh ngắt, không tự giác kéo ra khoảng cách nhất định cùng thủy hồ kia.

Hai người vừa mới ra tay, đều là Nửa bước Vương Giả!

Chiến lực Cưu Vô Kỵ cường đại, kinh nghiệm phong phú, lấy tốc độ phản ứng cực nhanh mới miễn cưỡng cứu về được một người trong đó.

Gã thiên tài Cơ gia kia, thì lại chết không thấy xác, chết không chỗ chôn thân, làm cho lòng người lạnh ngắt.

- Nước hồ kia, dường như đã có được linh tính, biết tự động công kích mục tiêu!

- Trong thủy hồ rốt cuộc ẩn núp lực lượng thần bí gì?

Đám người Cửu U Cung cùng Cơ gia giương mắt nhìn thủy hồ sóng nước lưu chuyển kia, thấp giọng nghị luận.

Lúc này, mặt ngoài thủy hồ kia đã khôi phục lại bình tĩnh, nhìn qua tựa hồ chỉ là một cái thủy hồ bình thường mà thôi.

- Quả nhiên, thủy hồ xanh biếc này không chỉ có linh tính đơn giản như vậy!

Triệu Phong thấp giọng lẩm bẩm, khóe miệng nhếch lên một tia cười khẽ.

Hắn cùng Nam Cung Thánh tới sớm nhất, nhưng mãi vẫn chỉ đứng ở bên cạnh thủy hồ, không có ra tay.

- Triệu công tử, có thể chỉ giáo một chút không? Bên trong thủy hồ này có mê hoặc gì vậy?

Cơ Lan kinh hồn chưa định, đột nhiên quay người về phía Triệu Phong, ngữ khí khiêm tốn thỉnh giáo.

Bên cạnh thủy hồ, gã thiếu niên tóc tím kia cười khẽ, trong ánh mắt tựa hồ có loại cảm giác nhìn thấu triệt vạn vật, chưởng khống hết thảy.

Nghe vậy, song phương nhân mã đều liếc mắt nhìn về phía Triệu Phong.

- Rất đơn giản!

Triệu Phong bình đạm nhẹ nhàng nói:

- Vạn vật đều có linh tính! Cái thủy hồ này ở trong hoàn cảnh ưu việt như thế, trải qua năm dài tháng rộng, đã sinh ra linh tính, hơn nữa còn dựng dục thành một đầu Yêu linh Thủy hệ đặc thù cường đại!

- Yêu linh Thủy hệ?

Mọi người khẽ rùng mình một cái, thoáng có chút suy nghĩ.

- Đơn giản mà nói, bản thân thủy hồ này chính là một sinh linh khổng lồ!

Ánh mắt Triệu Phong lóe sáng, nói.

Vụt...

Thanh âm vừa dứt, mặt ngoài thủy hồ kia lièn nhấc lên một tầng sóng nước thủy văn.

Tựa hồ, nó đang đáp lại lời nói của Triệu Phong vậy.

Trên mặt Cưu Vô Kỵ xẹt qua một tia kinh nghi bất định.

Bản thân cái thủy hồ kia chính là một đầu sinh linh khổng lồ mạnh mẽ, ẩn chứa lực lượng thủy linh mạnh mẽ, có thể đánh tan Vương giả Hư Thần Cảnh.

Ngoài ra, Triệu Phong chỉ có tu vi Đan Nguyên Cảnh, lại có thể nhẹ nhàng bình thản như vậy nói ra mê hoặc của thủy hồ. Điều này làm cho Cưu Vô Kỵ tâm sinh kiêng kỵ, càng cảm thấy nhìn không thấu nổi đối phương.

- Tử Phát Song Tà, đám các ngươi có biện pháp nào để thu hoạch Bích Thủy Thiên Liên trong thủy hồ hay không?

Cưu Vô Kỵ trầm giọng nói.

Hắn từng tiếp xúc qua với Tử Phát Song Tà mấy lần, biết Tử Phát Song Tà này rất tà môn, dường như chưa từng chịu thiệt thòi bao giờ.

- Biện pháp sao? Ta đang suy nghĩ…

Triệu Phong nắm tay chống cằm, làm ra bộ dáng trầm tư suy nghĩ.

Điều này làm cho bọn người Cưu Vô Kỵ có loại cảm giác buồn bực, không biết nói gì cho phải.

Có lẽ Triệu Phong đã nghĩ ra được biện pháp gì đó, chỉ là không muốn nói ra mà thôi.

Hoặc là, biện pháp của hắn còn chưa thể xác định, muốn lại quan sát tiếp một chút.

Đám người Cửu U Cung cùng Cơ gia ở bên cạnh thủy hồ cân nhắc một lát, nhất thời cũng suy nghĩ ra được mấy điểm quan trọng.

- Chúng ta có thể dùng Thần binh loại roi, đi thu lấy Bích Thủy Thiên Liên, như vậy cho dù không thành công, cũng không đến mức có nguy hiểm sinh mệnh!

Một gã tinh anh lão bối Cửu U Cung nói.

Lập tức, một gã Nửa bước Vương Giả dùng roi liền đứng ra.

Ầm…

Gã Nửa bước Vương Giả kia quát khẽ một tiếng, một sợi roi kim chúc ám ngân sắc trong tay bỗng đột nhiên kéo dài ra vài chục trượng, đầu roi hóa thành hình thái xúc tua, chụp vào một gốc Bích Thủy Thiên Liên trong đó.

Mắt thấy, sợi roi kim chúc ám ngân sắc kia sắp sửa cuốn được gốc Bích Thủy Thiên Liên kia.

Vụt... Thình thịch!

Trong thủy hồ bỗng đột nhiên nhấc lên một tầng sóng nước xanh biếc quang hà sáng lạn, đem sợi roi kim chúc ám ngân sắc kia chấn văng ra.

Đồng thời, một cỗ lực lượng thủy linh khổng lồ chợt từ trên thân roi truyền lên.

Thình thịch!

- Ọc…

Gã Nửa bước Vương Giả dùng roi kia, thân thể bay ngược ra ngoài, lập tức phun ra một búng máu, cả người bị đánh trọng thương, suốt nửa ngày không đứng dậy nổi.

- Uy năng thủy linh ẩn chứa trong cái ao này thật sự quá mức khổng lồ, không có chiến lực cấp Đại Đế, rất khó có thể chống lại!

Cặp mày Cưu Vô Kỵ khẽ nhíu lại, vẻ mặt trầm trọng.

Kế tiếp, đám người Cửu U Cung cùng Cơ gia nghĩ ra đủ các loại phương pháp nhằm để thu lấy Bích Thủy Thiên Liên.

Những loại phương pháp này, bao gồm có tháo nước, dẫn nước trong thủy hồ đi chỗ khác, hoặc dùng viêm hỏa chí cương, nhằm để đối phó thủy hồ. Thậm chí, còn muốn xuất hiện phương pháp lớn mật dời núi lấp hồ nữa.

Nhưng mà, những phương pháp này, toàn bộ đều thất bại.

Trong quá trình thực thi mấy phương pháp này, bọn họ cũng bị thủy hồ xanh biếc ngăn chặn cùng phản phệ.

- Bản thân thủy hồ chính là một cái thân thể khổng lồ, có trí tuệ sinh mệnh riêng. Đám các ngươi bàn phương pháp tiến hành, nó cũng đều có thể nghe được, lấy lực lượng thủy linh mạnh mẽ của nó, sao lại chấp nhận ngồi yên đợi chết?

Trên mặt Triệu Phong toát ra vài tia trào phúng.

Cưu Vô Kỵ nghe vậy, nhất thời có chút căm tức khó chịu, cảm thấy phi thường mất mặt.

Hắn chính là người nổi bật trong đám lão bối Vương giả, từ khi nào lại bị một tên hậu bối chỉ tay năm ngón qua như vậy?

- Triệu công tử nói thật có đạo lý! Muốn đối phó thủy hồ này, cần phải xem nó như là một sinh linh có trí tuệ, tìm kiếm nhược điểm của nó, công kích vào điểm yếu của nó!

Cơ gia Cơ Lan, thì lại tin tưởng Triệu Phong không chút nghi ngờ.

Cưu Vô Kỵ cưỡng chế nộ hỏa cùng sự khó chịu trong lòng. Hắn cũng hiểu được, Tử Phát Song Tà này, không thể dễ dàng trêu chọc.

Trong chiến đấu lúc trước, hắn đã từng bị Tử Phát Song Tà liên thủ đánh bại.

Nhưng lời nói của Triệu Phong cũng mang đến một ít gợi ý cho Cưu Vô Kỵ cùng Cơ Lan.

- Một khi cái thủy hồ này đã là sinh mệnh có linh tính trí tuệ, như vậy nó cũng không thể miễn dịch được bí pháp Linh Hồn hệ…

Trên tiếu dung xinh đẹp nho nhã tuyệt luân của Cơ Lan hiện lên một nụ cười.

- Ý của ngươi là…

Ánh mắt Cưu Vô Kỵ sáng lên, hiểu được ý nghĩ của Cơ Lan.

Trên mặt Triệu Phong lộ ra một tia tán thưởng, có chút gật đầu.

Một khi bản thân thủy hồ xanh biếc này đã là sinh linh có trí tuệ, có được lực lượng Thủy hệ, tồn tại cường đại như thế căn bản khó có thể đột phá.

Như vậy, sao không thay đổi ý nghĩ, ra tay từ trên phương diện linh hồn?

Lực lượng cường đại, có lẽ là ưu thế do trời sinh, nhưng phương diện linh hồn không nhất định cũng cường đại. Dù sao, bản thân thủy hồ xanh biếc chính là tử vật, cũng không phải là vạn vật chi linh nhân loại.

Lập tức, Cưu Vô Kỵ cùng Cơ Lan liên thủ phóng ra.

- Tử Tinh Đồng!

Cơ Lan một đầu tóc tím phất phới tung bay, cặp mắt giống như hai khỏa tinh thần tử sắc, từ phương diện linh hồn phát ra một cỗ linh hồn đồng lực chói mắt mạnh mẽ tuyệt đối.

Khoảnh khắc này, đám thiên tài tinh anh phụ cận, từ phương diện linh hồn cũng thừa nhận một cỗ khí tức đáng sợ trùng kích, cùng với ảo giác mê hoặc bao phủ.

Tử Tinh Đồng của Cơ Lan am hiểu công kích Huyễn đạo linh hồn.

Công kích của nàng có ẩn chứa hiệu quả huyễn thuật, ảnh hưởng đến linh hồn, đồng thời bản thân lại vốn có công kích linh hồn thực chất.

Ô...ô...ô...n...g!

Mặt ngoài thủy hồ xanh biếc nhất thời nổi lên một trận sóng nước gợn sóng, sau đó biến thành sóng trào cuồn cuộn.

Thật hiển nhiên, linh hồn đồng thuật của Cơ Lan cũng có hiệu quả nhất định.

- Ma Thiên Chi Thủ!

Cưu Vô Kỵ quát lớn một tiếng, thừa dịp cơ hội này ra tay.

Ầm…

Một đầu cự thủ hắc sắc xỏ xuyên qua hư không, dẫn động diễm khí hắc vân bàng bạc cuồn cuộn, phát ra uy năng Ma đạo khủng bố, mang theo một cỗ uy thế băng thiên liệt địa, oanh thẳng về phía một cái khu vực nào đó bên cạnh thủy hồ xanh biếc.

Ầm…

Ma Thiên Chi Thủ khổng lồ kia cùng một tầng sóng nước xanh biếc dâng lên ngoài mặt thủy hồ giao kích cùng một chỗ.

Nếu là tình huống bình thường, cho dù uy năng bí thuật Ma đạo của Cưu Vô Kỵ có tiếp cận Hư Thần Đại Đế đi chăng nữa, cũng không thể đột phá tầng cố thủ cùng ngăn chặn của thủy hồ.

Chẳng qua lúc này thủy hồ xanh biếc kia, đã bị phương diện linh hồn huyễn thuật Tử Tinh Đồng của Cơ Lan quấy nhiễu cùng công kích linh hồn, lực lượng mà thủy hồ có thể vận dụng lúc này, mười thành còn không đến năm thành.

Bồng bồng oanh! Ba phốc!

Cưu Vô Kỵ đem một thân ma công cùng lĩnh vực thúc giục đến mức tận cùng, Ma Thiên Chi Thủ kia rốt cuộc cũng có thể đem sóng nước xanh biếc phía dưới áp chế xuống vài thước.

Cùng lúc đó, thiên tài tinh anh Cơ gia cùng Cửu U Cung đều đồng loạt ra tay, tiến hành áp chế đối với thủy hồ xanh biếc.

- Tinh Diệt Yên Diệt!

Tiếu dung Cơ Lan đỏ bừng, hai hàm răng cắn chặt, đem đồng thuật Hồn đạo thúc giục đến mức tận cùng.

Rốt cuộc, tập hợp lực lượng mọi người, cũng miễn cưỡng đem sóng nước xanh biếc áp chế xuống nửa trượng! Nhưng vẻn vẹn chỉ là cực hạn ở phiến tiểu khu vực của Ma Thiên Chi Thủ kia mà thôi.

Trong khu vực đó, lộ ra hai ba gốc Bích Thủy Thiên Liên!

Về phần Linh Nhục Tuyết Ngọc Ngẫu kia thì lại chỉ có ở một số chỗ càng sâu giữa thủy hồ, khó có thể với tới được.

Mặc dù là như thế, mọi người cũng đã kinh hỉ vạn phần.

- Ra tay! Cướp đoạt Bích Thủy Thiên Liên!

Trong hai phương nhân mã, miễn cưỡng tách ra hai gã tinh anh lão bối, thông qua Thần binh loại roi tiến hành thu hoạch Bích Thủy Thiên Liên.

Thế nhưng, quá trình thu hoạch cũng không phải dễ dàng như vậy.

Thủy hồ mặc dù đã bị áp chế, nhưng sóng nước xanh biếc ngoài mặt thỉnh thoảng lại phập phồng nhấp nhô lên, đem hai gã cường giả ra tay kia đẩy lui ra ngoài.

Một gã tinh anh lão bối trong đó vội vã không kịp đề phòng, sợi roi Thần binh trong tay hắn đã bị xoáy nước trong sóng nước xanh biếc hút đi mất.

Sóng nước trên mặt hồ chỉ là miễn cưỡng bị áp chế, vẫn luôn phập phồng không chừng, thỉnh thoảng lại sản sinh ra từng cái từng cái xoáy nước, hoặc là bắn ra một đạo sóng nước bén nhọn.

Chừng mười hơi thở sau, Cửu U Cung cùng Cơ gia mạng mẽ liên thủ, mới miễn cưỡng thu lấy được một gốc Bích Thủy Thiên Liên, lại còn không phải hoàn toàn đầy đủ, bị rơi rụng đi một ít cánh hoa sen cùng lá sen.

- Ta sắp chống đỡ không được nữa rồi!

Khuôn mặt Cưu Vô Kỵ đã sớm đỏ bừng, chân nguyên hiện ra trạng thái nửa thiêu đốt, lĩnh vực Ma đạo Ma Thiên Chi Thủ ngưng kết giữa không trung đã hiện ra xu thế không ổn định.

- Ta cũng sắp không được nữa!

Song đồng Cơ gia Cơ Lan lóe sáng giống như hai ngôi sao tử sắc, lúc này quang mang chớp tắt bất định, trên trán chảy ra một tầng mồ hôi lạnh.

- Lấy!

Ở thời điểm cuối cùng, một gã tinh anh lão bối Cơ gia miễn cưỡng hái được thêm vài phiến lá Bích Thủy Thiên Liên. Đám người Cửu U Cung thì may mắn cách không thu được một khỏa hạt sen.

Ô...ô...ô...n...g! Ầm…

Trong thủy hồ xanh biếc nhấc lên từng cỗ từng cỗ cự lãng, xoáy nước cuộn trào, mơ hồ bốc lên một trận gió bão cường đại.

Thình thịch! Thình thịch!

Cưu Vô Kỵ cùng Cơ Lan cố gắng cầm cự đến lúc này, hiện tại cũng bị đánh bay ra ngoài.

Trong đó Cơ Lan, khóe miệng tràn ra một tia vết máu. Sau lưng Cưu Vô Kỵ ngưng kết lên một đôi hắc dực ma diễm, miễn cưỡng định trụ thân hình.

- Không tệ a!

Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên, dường như đang thưởng thức một màn trình diễn phấn khích nào đó vậy.

Song phương Cửu U Cung cùng Cơ gia liên thủ, hao hết tâm lực, mới miễn cưỡng lấy được một gốc rưỡi Bích Thủy Thiên Liên.

- Không ngờ lại để cho bọn họ thành công!

Trong mắt Nam Cung Thánh cũng lộ ra một tia tâm động, không chút nào che giấu vẻ tham lam.

- Không tốt! Mọi người cẩn thận Tử Phát Song Tà!

Cưu Vô Kỵ ở giữa không trung bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, sắc mặt đại biến.

Tử Phát Song Tà kia chính là nổi danh đánh cướp khắp nơi, thật có khả năng thừa dịp cơ hội này mà ra tay.

Có lẽ gần đây phong cách hành sự của Tử Phát Song Tà đại biến, không có lại ra tay đánh cướp nữa, lại còn hiến kế thích đáng, thế cho nên mới để thủ lãnh song phương sơ xẩy.

- Không xong!

Cơ Lan cũng ý thức được điểm này, chính mình không ngờ lại bị một ít hành vi giả tạo của Tử Phát Song Tà che mờ!

Giang sơn dễ đổi, bản tính lại khó dời a!

Hiện tại hiếm có được cơ hội tốt như vậy, Cơ Lan cùng Cưu Vô Kỵ đã bị đánh bay, thậm chí bị thương, Tử Phát Song Tà làm sao lại không ra tay đánh cướp?

Nam Cung Thánh không tự giác liếm liếm môi, có một loại cảm giác bản năng hưng phấn nào đó dâng trào lên.

- Chỉ là một gốc rưỡi Bích Thủy Thiên Liên mà thôi!

Một đạo thanh âm mang theo ngữ khí khinh thường vang lên, chính là đến từ gã thiếu niên tóc tím trong Tử Phát Song Tà.

Đồng thời một bàn tay chợt vỗ nhẹ lên trên vai Nam Cung Thánh, ngăn trở hắn ra tay.

- Không ra tay sao?

- Tử Phát Song Tà này, từ khi nào lại đổi tính như vậy…

Cưu Vô Kỵ cùng Cơ Lan liếc mắt nhìn nhau, thở dài ra một hơi, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Bên cạnh thủy hồ, Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh vẫn đứng yên tại chỗ, cũng không có động thủ.

Nếu như vừa rồi Tử Phát Song Tà nhân cơ hội ra tay, hai người thật đúng là không kịp ngăn trở.

Nghe ý tứ của Triệu Phong, dường như hắn còn không coi trọng một gốc rưỡi Bích Thủy Thiên Liên kia.

- Tốt lắm! Bây giờ đến phiên chúng ta ra tay!

Ánh mắt của Triệu Phong nhàn nhạt đảo qua hai phương nhân mã Cửu U Cung cùng Cơ gia đã có chút mỏi mệt.

Lời ấy vừa ra, Cơ Lan cùng Cưu Vô Kỵ, tâm thần đều chấn động.

Hai phương nhân mã đều kinh nghi bất định, nhìn chằm chằm thiếu niên tóc tím vân đạm phong khinh kia.

- Tử Phát Song Tà này, sẽ dùng biện pháp gì để thu hoạch Bích Thủy Thiên Liên?

Mọi người kinh nghi vô cùng, cũng còn có vài tia chờ mong khó hiểu.

Chỉ thấy Triệu Phong bước từng bước về phía trước, một đầu tóc tím không gió mà động, trong mắt trái di động điện văn tử sắc, bên trong mơ hồ hiện ra thế giới tử huyễn sâu thẳm vô ngần.

Vẻn vẹn chỉ bước ra một bước, huyết mạch nhãn đồng Cơ Lan ở một bên chợt sản sinh ra một cỗ run sợ cùng chấn động khó hiểu.

- Yêu linh thủy hồ! Giao ra một nửa Bích Thủy Thiên Liên cùng Linh Nhục Tuyết Ngọc Ngẫu, ta sẽ lưu cho ngươi một cái sinh lộ!

Một đạo thanh âm bá đạo đạm mạc vang lên, chấn triệt phương diện linh hồn.

Tất cả mọi người ở đây, kể cả bọn người Cưu Vô Kỵ, vừa nghe được thanh âm kia, tâm linh đều chấn động một trận.

Đám người Cửu U Cung cùng Cơ gia đều hai mặt nhìn nhau.