Một tầng hư mang màu tím bạc, mang theo Triệu Phong và Nam Cung Thánh, lúc ẩn lúc hiện, xuyên qua hành lang sâu trong Tà Dương Phủ.
Với cấp độ của Nam Cung Thánh hiện nay, uy lực của Không Gian độn pháp, không gì có thể sánh nổi.
Đặc biệt là trong hoàn cảnh địa lý phức tạp như thế, thi triển Không Gian độn pháp lại càng như cá gặp nước.
- Ồ?
Triệu Phong trong chuỗi hư mang chồng điệp, đột nhiên sinh ra một tia cảm ứng, sắc mặt khẽ biến.
Địa phương chiến đấu lúc trước, đột nhiên mạnh mẽ xuất hiện một luồng ý chí cường đại càn quét khắp thiên địa.
Luồng khí tức ý chí linh hồn đó, đã đạt tới cấp độ như ý viên mãn.
- Ý chí Đại Đế?
Bước tiến của Nam Cung Thánh thoáng trì trệ, trên mặt lộ vẻ kinh hãi.
Hai người nhìn nhau, Triệu Phong rất nhanh khôi phục bình tĩnh, khẽ nói:
- Không hổ là tuyệt đại thiên kiêu xuất thân từ siêu cấp đại Tông Tứ Tinh.
- Hiên Viên Văn? Hắn cũng dựng dục ra ý chí Đại Đế rồi?
Nam Cung Thánh khó có thể che dấu được sự rung động trên mặt.
Hiên Viên Văn ở trong Đại Càn Hoàng Bảng, bài danh thứ bảy, càng khó có thể tưởng tượng được bài danh trước ba, hoặc đệ nhất thiên tài, sẽ là loại khủng bố như thế nào.
Đương nhiên.
Có thể tin rằng, nếu như lần này có thể bình yên rời khỏi Không Gian Thần Huyễn, rất nhiều thiên tài trên Đại Càn Hoàng Bảng, đều sẽ thay đổi thứ hạng.
- Không chỉ có ý chí Đại Đế, mà hắn đã là Đại Đế Hư Thần Cảnh hoàn chỉnh rồi.
Triệu Phong thở dài.
Lúc hội tụ trong động khẩu cháy đen hình rồng, Triệu Phong đã đánh giá qua Hiên Viên Văn, phát giác khí tức ý cảnh của đối phương, đã cực kỳ tiếp cận Đại Đế, nhưng lại cố tình thu liễm.
Đại Đế Hư Thần Cảnh.
Nam Cung Thánh có chút khó tin, Đại Đế Hư Thần Cảnh mới hơn hai mươi tuổi. Nếu đặt tại vùng Thương Hải, căn bản là tồn tại không thể tưởng tượng nổi.
Cho dù là “Tả Đồng Thiên Quân” vào thời kỳ đỉnh phong như Triệu Phong, chẳng qua cũng chỉ mới đạt tới tu vi Hư Thần Cảnh trung kỳ, mặc dù dựng dục được ý chí Đại Đế đỉnh phong, nhưng vẫn chưa hoàn toàn tấn chức Đại Đế Hư Thần Cảnh.
- Dựa theo lộ tuyến ta chỉ định, rút lui khỏi đây.
Triệu Phong trầm giọng nói.
Hắn mơ hồ cảm nhận được, phía sau đang có mấy luồng khí tức cường đại đang đuổi theo.
Trước mắt, Triệu Phong cũng không muốn giao thủ với một Đại Đế Hư Thần Cảnh hoàn chỉnh, chuyện dốc hết sức mà vô ích, cũng không có bao nhiêu người muốn làm.
Đột nhiên vô duyên vô cớ bị phần đông thế lực cừu thị và đuổi giết, Triệu Phong trước hết phải điều tra cho rõ chân tướng.
- Rốt cuộc là kẻ nào giả mạo thân phận chúng ta?
Lệ mang trong mắt Triệu Phong chợt hiện, từ lúc tiến vào Không Gian Thần Huyễn tới nay, trên mặt của hắn, rất hiếm khi xuất hiện một tia tức giận.
Vừa rồi, biểu hiện của Khương gia và Tề Công Phủ, cũng không giống như đang diễn trò.
Vụt...
Một tầng hư mang màu tím bạc lóe lên, tốc độ thiểm độn lại tăng thêm một tầng.
Phốc phốc…
Trên đường đi, Triệu Phong vận chuyển Phách lực Thánh Thể và bí pháp Hồn đạo, tiêu trừ những khí tức lưu lại trên đường bỏ chạy.
Kiếp trước, trong một chặng đường dài bị “Tử Vong truy sát”, Triệu Phong từ bị truy sát cho đến phản tru sát, đều có chút tâm đắc.
Triệu Phong không chỉ tiêu trừ những khí tức lưu lại, mà còn cố ý tạo ra một vài khí tức đánh lừa đối phương.
Sau thời gian một chén trà nhỏ…
Mấy luồng khí tức Đại Đế vô cùng cường thịnh phía sau, đã không thấy bóng dáng nữa.
Nam Cung Thánh thở phào một hơi, quả không hổ danh là “Tả Đồng Thiên Quân” chấn động Thương Hải, không ngờ lại dễ dàng thoát khỏi Hiên Viên Văn như vậy.
- Thế cục hiện nay rất bất lợi đối với chúng ta, toàn bộ thế lực tiến vào Tà Dương Phủ, cơ bản đều đứng ở vị trí đối lập với chúng ta rồi.
Sắc mặt Triệu Phong trở nên ngưng trọng, cũng không hề có chút cảm giác thành tựu nào.
Nam Cung Thánh thoáng suy nghĩ một chút, trong lòng không khỏi rung động.
Nói cách khác, Tử Phát Song Tà trong Tà Dương Phủ, bị ba bốn thế lực Tông phái Tam Tinh, Tứ Tinh cô lập và cừu thị.
Đổi lại là tiểu đội thế lực bình thường, e rằng nửa bước cũng khó đi.
- Rốt cuộc là kẻ nào lại dám mạo danh thân phận chúng ta? Dưới sự uy hiếp của Hắc Giao Long, làm vậy thì bọn hắn có chỗ tốt gì?
Nam Cung Thánh không khỏi trầm tư.
Hai người Triệu Phong, đầu tiên là nghĩ đến Cưu Vô Kỵ của Cửu U Cung.
Nhưng mâu thuẫn giữa hai người và Cưu Vô Kỵ, chẳng qua là vấn đề tại phương diện lợi ích mà thôi, còn chưa tới mức ngươi sống ta chết.
Dù sao đi nữa, Diệt Thế Hắc Giao Long mới là đại địch trước mắt của mọi người.
- Dựa theo suy nghĩ thông thường, dường như mỗi người đều không có lý do để làm ra chuyện như vậy.
Ánh mắt Triệu Phong lóe lên.
Nam Cung Thánh cũng gật đầu, cho dù là cường giả dị tộc, dường như cũng không có động cơ để xuống tay.
Bởi vì, mọi người nội đấu, cũng không hề có lợi gì.
Chỉ có đồng tâm hiệp lực, mới có thể tìm được một đường sinh cơ dưới nguy cơ Hắc Giao Long.
- Có lẽ, ta biết đáp án rồi…
Lần này Triệu Phong không mở miệng, nhưng ánh mắt của hắn, lại khiến Nam Cung Thánh nhận ra một vài thông tin.
Sự trao đổi của hai người, sẽ bị Diệt Thế Hắc Giao Long cảm ứng được.
Nam Cung Thánh không khỏi có chút đăm chiêu.
Vụt...
Hai người dừng lại tại một góc hẻo lánh, bên dưới là nước sông xanh biếc, còn có thể nhìn thấy cá đang bơi lặn.
Đúng lúc này…
Cách đó không xa, có một chi đội ngũ đi tới.
- Ta không tin Phong ca lại làm ra chuyện như vậy…
Một nữ tử thanh lãnh, từ trong đội ngũ, truyền đến ngữ khí kiên định.
- Triệu Vũ Phi, sự thật bày ra trước mắt. Tử Phát Song Tà kia, ở sau lưng đánh lén, khiến cho hai người của Đoan Mộc gia ta tàn phế, trong đó còn có một người là đệ đệ của ta.
Một gã nam tử áo bào xanh, phẫn hận không vui nói.
Nam tử áo bào xanh này, cảm xúc kích động, quang huy sức mạnh to lớn trên người lưu chuyển, dường như là mới tấn chức Vương Giả Hư Thần Cảnh không lâu.
- Vũ Phi, Đoan Mộc Ngọc, bất kể sự thật ra sao, chúng ta trước tiên không nên tranh đấu nội bộ.
Lão giả lục bào trầm giọng nói.
Đội ngũ trước mặt, chính là Đoan Mộc gia, một trong tám đại thế gia.
So với lúc vừa mới tiến nhập Không Gian Thần Huyễn, Đoan Mộc gia đã có vài vị tân Vương Giả sinh ra.
Đương nhiên, khí tức cường thịnh nhất, vẫn là Triệu Vũ Phi giống như băng ngọc tiên tử, khí tức tu vi của nàng, đã tiếp cận Vương Giả đỉnh phong.
- Vũ Phi…
Trên mặt Triệu Phong đã có một tia âm trầm.
Cái này mà còn có thể nhịn thì còn gì mà không thể nhịn?
Hắn không ngờ rằng, Tử Phát Song Tà “giả”, ngay cả người của Đoan Mộc gia cũng đánh lén.
Vụt...
Thân hình Triệu Phong nhảy ra, mái tóc tím tung bay, hạ xuống trước đội ngũ của Đoan Mộc gia.
- Triệu Phong.
Sắc mặt Nam Cung Thánh khẽ biến, không ngờ Triệu Phong lại chủ động bại lộ thân phận, vì vậy thân hình hắn liền nhoáng lên, vội vàng theo sát.
Phải biết rằng, bên phía Đoan Mộc gia có đến ba đại Vương Giả, mà thực lực của Triệu Vũ Phi, lại càng cường đại khó dò.
Hơn nữa, các thế lực lớn tiến vào sâu trong Tà Dương Phủ, đều giữ liên lạc với nhau.
- Tử Phát Song Tà.
Đám người Đoan Mộc gia, lập tức nổi giận, sát khí hừng hực.
Tử Phát Song Tà này thật sự quá kiêu ngạo, lần trước đánh lén không nói, bây giờ còn dám chủ động lộ diện.
Ý niệm đầu tiên trong lòng lão giả lục bào, chính là trước hết ổn định hai người, đồng thời truyền tin cho đám người Thiên Huyền Cung và Hoàng tộc.
- Vũ Phi.
Triệu Phong đứng ở phía đối diện, vung ra một quyền, chậm rãi bước tới chỗ đám người Đoan Mộc gia.
Thoáng chốc.
Đám người của Đoan Mộc gia, đều cảm thấy thể xác và tinh thần chấn động, ý thức hỗn loạn.
Trước mắt vừa nhoáng lên, mọi người của Đoan Mộc gia, đã lâm vào một cái huyễn thành cổ xưa, sương mù lượn lờ, không thể tự kiềm chế thân thể.
Thậm chí, đại đa số người, còn cảm thấy giác quan đảo lộn, không thể điều khiển được thân thể mình.
Mạnh như lão giả lục bào, cũng chỉ miễng cưỡng vận chuyển một tầng phòng ngự, truyền âm tại phương diện linh hồn, không khác gì đá ném vào biển sâu.
Một quyền vừa rồi, chính là “Huyễn Thành Lĩnh Vực” của Triệu Phong nhằm vào đám người Đoan Mộc gia.
- Thủ đoạn thật cao minh.
Nam Cung Thánh không khỏi kinh thán.
Trong Đoan Mộc gia, chỉ có Triệu Vũ Phi là không bị ảnh hưởng bởi Huyễn Thành Lĩnh Vực.
Nàng nhìn đám tinh anh của Đoan Mộc gia đầu óc choáng váng, đi vòng quanh tại chỗ, trên mặt cũng lộ vẻ kinh dị.
- Huynh là Phong ca.
Triệu Vũ Phi lập tức quả quyết, trên mặt lộ vẻ vui mừng.
Thiếu niên tóc tím đối diện, chỉ vung một tay lên, thì Huyễn Thành Lĩnh Vực đã bao trùm lấy những người trong Đoan Mộc gia.
- Vũ Phi, Đoan Mộc gia các người, cũng bị “Tử Phát Song Tà” giả tập kích?
Triệu Phong thấp giọng hỏi.
- Ừm, những kẻ đó giống hai người như đúc.
Triệu Vũ Phi gật đầu nói.
Nghe thấy chữ “giả”, Triệu Vũ Phi thoáng thở phào một hơi.
- Hồi tưởng lại cảnh tượng lúc đó được không?
Triệu Phong thoáng dừng lại một chút.
Đạt tới cấp độ Vương Giả Hư Thần Cảnh, linh hồn vô cùng cường đại, có thể tiến hành hồi tưởng lại chuyện xảy ra trong ký ức.
- Ừm.
Triệu Vũ Phi vung ngọc thủ lên, khoảng không trước mặt, chợt xuất hiện một quầng sáng màu tím.
Ô...ô...ô...n...g!
Trong quầng sáng màu tím, xuất hiện một chuỗi hình ảnh.
Ban đầu, trong hình ảnh là tiểu đội của Đoan Mộc gia, đang liên thủ đối phó với một đám dây leo, mục tiêu chính là những trái cây trên dây leo đó.
Những dây leo này thập phần khó chơi, Triệu Vũ Phi là chủ lực đối kháng với bọn chúng.
Thế nhưng.
Vào thời khắc mấu chốt thu hoạch trái cây…
Vụt...
Hư mang màu tím bạc chợt lóe, hai thân ảnh tóc tím đột nhiêu lướt tới.
- Làm sao có thể?
Triệu Phong và Nam Cung Thánh, đồng loạt thất sắc.
Bởi vì, hai người trong hình ảnh, giống hệt Triệu Phong và Nam Cung Thánh như đúc.
Tốc độ của hai đạo thân ảnh đó khá nhanh, không những hình dáng cơ bản, mà phong cách ra tay, cũng rất giống với Tử Phát Song Tà.
Ngay sau đó.
Hai người kia ra tay đánh lén, cướp đoạt trân quả.
Triệu Vũ Phi phải ứng phó với đám dây leo cường đại, cho nên mới để cho hai người đắc thủ.
- Phong ca…
Triệu Vũ Phi lộ vẻ đau lòng và không thể tin nổi, nhìn theo “Tử Phát Song Tà” rời đi.
Vụt...
Hai đạo thân ảnh tóc tím đó, hóa thành một tầng hư mang tím bạc, chợt lóe lên, liền dung nhập vào hư không quanh thân, biến mất vô ảnh vô tung.
- Tốc độ thật nhanh, chẳng lẽ hai kẻ kia, cũng có người tinh thông bí pháp Không Gian?
Nam Cung Thánh giật mình.
Từ trên cạnh tượng mà xét, xem ra đám Tử Phát Song Tà ngụy trang kia, vừa đắc thủ liền rút lui, dung nhập vào hoàn cảnh hư không quanh người.
- Quả là khó mà tin nổi…
Triệu Phong khẽ lẩm bẩm, những thiên tài tinh anh tiến vào Không Gian Thần Huyễn, có đủ loại kỳ nhân dị sĩ.
Dựa theo cảnh tượng mà phân tích, từ biểu hiện thì hai người kia có đến ba loại năng lực:
Thứ nhất, năng lực ngụy trang cường đại.
Thứ hai, Không Gian bí thuật tương tự như của Nam Cung Thánh.
Thứ ba, bí thuật ẩn độn, có thể dung nhập với hoàn cảnh xung quanh, đây có lẽ là nhờ một loại năng lực hoặc huyết mạch nào đó.
- Vũ Phi, muội có phát hiện điểm kỳ quái nào không?
Triệu Phong dò hỏi.
Triệu Vũ Phi trầm tư nói:
- Từ phản ứng của những thế lực kia mà xét, xem ra Tử Phát Song Tà giả mạo, đều vào thời khắc mấu chốt của những thế lực khác, nhân lúc cháy mà đi hôi của.
- Mỗi lần đều nhằm vào thời khắc mấu chốt?
Triệu Phong và Nam Cung Thánh liếc nhìn nhau, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Lúc trước, khi hai người cướp đoạt, cũng rất khó nhắm chuẩn thời cơ như vậy.
- Ta hiểu rồi.
“Đáp án” trong lòng Triệu Phong, càng ngày càng rõ ràng hơn, có thể nói là vô cùng sinh động.
Đúng lúc này…
Từ xa xa lại xuất hiện thân ảnh của một đội ngũ trong tầm mắt.
- Vũ Phi, sau này gặp lại.
Triệu Phong vung tay một cái, bỗng nhiên rút lui.
Bịch bịch…
Đội ngũ của Đoan Mộc gia, không ít người quỳ xuống ngay tại chỗ, hoặc là thân hình chao đảo.
Vụt...
Đám người lão giả lục bào, lúc này mới có thể thoát ly khỏi Huyễn Thành Lĩnh Vực.
- Tử Phát Song Tà đâu rồi?
Trong lòng mọi người vẫn còn sợ hãi, có chút không hiểu đầu đuôi.
Hai đại Vương Giả là lão giả lục bào và nam tử áo bào xanh, cũng lộ vẻ kinh hãi, mơ hồ nhìn thấy một tia hư mang tím bạc lóe lên, dung nhập vào trong tầng tầng kiến trúc của Tà Dương Phủ.