Nguy cơ càng lúc càng gấp gáp, đám cường giả tinh anh trong Tà Dương Phủ, đều ào ào chạy tới “bảo tháp Tử Tinh” tại trung tâm phủ đệ.
Tổ hợp hai người Triệu Phong, với thái độ khác thường, cùng với người của Thiên Kiếm Các, tạm thời đi cùng nhau.
Quan hệ này, là ước định giữa Triệu Phong và Tiểu Kiếm Thánh.
- Trước mắt, hóa giải uy hiếp Diệt Thế Hắc Giao Long, mới là việc quan trọng nhất hàng đầu…
Trong lòng Triệu Phong thở dài.
Việc thăm dò Tà Dương Phủ, rất hữu hạn, nhiều nhất không đến một phần mười, mà ít nhất thì không đến một phần trăm.
Nhưng nhiều vật ngoài thân, cũng phải có mạng mới xài được.
Thời gian còn lại cho mọi người, cũng không đến hai mươi ngày.
Bởi vậy, Triệu Phong mới sảng khoái đáp ứng ước định cùng Tiểu Kiếm Thánh.
Nếu như chỉ đơn thuần là mưu đồ lợi ích, Triệu Phong và Nam Cung Thánh, sẽ không gia nhập cùng thế lực khác, vẫn sẽ đơn lẻ hành động.
Trên đường.
Triệu Phong phát hiện trong cơ thể Triệu Phong, luồng lực lượng tà di đang xao động.
Vẻ mặt Nam Cung Thánh, trong hưng phấn kèm theo vài phần thận trọng.
- Giai đoạn hiện nay, Nam Cung Thánh còn có thể bảo trì bản tính của mình. Nhưng Tà Thần Tinh đồng hóa dung nhập càng lúc càng sâu. Những trân tài dị bảo như Định Thần Châu, Thủy Hồn Châu, Bích Thủy Thiên Liên, không biết còn có thể duy trì được bao lâu…
Triệu Phong thoáng lộ ra một tia sầu lo.
Sự lựa chọn của Nam Cung Thánh, Triệu Phong sẽ tôn trọng, thậm chí còn đáp ứng, sẽ hết sức trợ giúp hắn.
Vụt vụt vụt...
Trong tầm mắt, bảo tháp Tử Tinh tại trung tâm phủ đệ, càng lúc càng gần.
Càng tiếp cận, thì luồng uy áp vô hình từ phía bảo tháp Tử Tinh, lại càng phát ra mạnh mẽ kinh người.
- Trong tòa bảo tháp Tử Tinh kia, đang có một “lực lượng siêu cấp” vượt qua tưởng tượng của chúng ta, chỉ là uy thế do một tia khí tức dẫn động, đã đáng sợ như vậy rồi…
Cổ Thần Tàn Kiếm trong tay Mạc Đông Dao, chợt sinh ra một tia cảm ứng rung động.
Ánh mắt của nàng, còn vô tình liếc về phía Nam Cung Thánh một cái.
Những người khác, đều bị luồng khí tức kinh khủng kia uy hiếp, chân nguyên trong cơ thể cũng run rẩy bất an.
Chỉ có mỗi Nam Cung Thánh là mơ hồ có vài phần chờ mong và hưng phấn, khí tức lực lượng rất sinh động.
Bảo tháp Tử Tinh này thoạt nhìn không xa lắm, kỳ thực lại có khoảng cách nhất định.
Vài canh giờ sau…
Đám đội ngũ Hoàng tộc, Thiên Huyền Cung, là đến nơi đầu tiên.
- Khí tức thật đáng sợ, trong bảo tháp Tử Tinh này, e rằng có một ít “Thần lực” mà Cổ Thần Tà Dương lưu lại.
Gia Cát sư huynh lộ ra vẻ mặt thận trọng.
Không biết là vì nguyên nhân gì, lực lượng phong cấm bên trong bảo tháp Tử Tinh, càng lúc càng xao động, phát ra uy thế khí tức, gần như khiến mọi người không thể điều động nổi chân nguyên.
Không lâu sau…
Một vài đội ngũ thế lực như Đoan Mộc gia, Thiên Kiếm Các, cũng ào ào đến nơi.
- Nơi này đã có những người khác đến rồi.
Chiếc mũi Nam Cung Thánh thoáng giật giật, “khoen mũi xích kim” không ngừng rung động.
Khoen mũi xích kim này là lấy được từ bộ hài cốt màu vàng ở phế tích cổ thành, có thể mang đến năng lực khứu giác siêu linh mẫn, rất thuận lợi cho việc truy tung và phán đoán thuộc tính các loại thiên tài địa bảo.
Chiếc giày cổ thanh của Triệu Phong, vốn cũng đến từ bộ hài cốt màu vàng, chẳng qua cuối cùng đã bạo liệt hư hại trong Luyện Chú lâu.
Vừa dứt lời…
Bịch… bịch…
Trước đại môn bảo tháp Tử Tinh tĩnh mịch đen tối, lăn ra một hai đạo thân ảnh.
- Là Cưu Vô Kỵ…
Trong đó, một gã nam tử đầu trọc mặc chiến bào màu đen, lập tức khiến mọi người chú ý.
Hai gã Vương Giả này, đều xuất thân từ Cửu U Cung.
Cưu Vô Kỵ còn có thể ổn địnhcamr xúc, nhưng khó có thể che giấu được sự kinh hãi trên mặt, mà một vị Vương Giả khác, thì quần áo lại hỗn độn, dáng vẻ mất hồn mất vía.
- Cưu huynh, trong bảo tháp này, đang xảy ra tình huống gì?
Một gã Vương Giả ngạc nhiên hỏi.
- Bảo tháp này… Hẳn là nơi Cổ Thần Tà Dương tu luyện, đang có một luồng khí tức lực lượng kinh khủng, trấn áp hết thảy lực lượng từ bên ngoài đến.
Cưu Vô Kỵ cố gắng trấn định, hít sâu một hơi.
Hai người đặt mông ngồi dưới đất, toàn thân bị mồ hôi lạnh làm cho ướt sũng.
- Chúng ta không nhìn thấy sinh linh nào, ở trong bảo tháp, linh hồn và chân nguyên đều bị áp chế cực độ, căn bản là không thể điều động được.
Một vị Vương Giả khác, nói với vẻ hồi hộp.
- Linh hồn và chân nguyên, đều bị áp chế?
Đám người Hiên Viên Văn hai mặt nhìn nhau, tiến thêm một bước phân tích tình huống trong bảo tháp Tử Tinh.
Không phải nghi ngờ.
Tòa bảo tháp Tử Tinh này, hẳn là trung tâm của Tà Dương Phủ.
Vụt... Vụt...
Đúng lúc này, phụ cận tòa bảo tháp Tử Tinh, mơ hồ có thể nhìn thấy một vài đội ngũ thế lực khác.
Trong đó bao gồm cả một vài thế lực như Cơ gia, Thủy Chi Phong Lôi, Khương gia,…
- Chúng ta đều không thể xâm nhập vào trong.
Cơ Lan mở miệng nói.
Trong quá trình thăm dò Tà Dương Phủ, phần đông thế lực đội ngũ, đều rải rác khắp nơi.
Trong đó, một vài đội ngũ thế lực, càng dẫn đầu tiến vào trung tâm.
Có lẽ vẫn còn một vài tiểu đội dừng lại ở những khu vực có kỳ ngộ như “Luyện Chú lâu”, “Thư Các u ám” khác.
Thế nhưng.
Theo thời gian trôi qua, dưới “uy hiếp tử vong” mà Diệt Thế Hắc Giao Long mang đến, tất cả mọi người đều tiếp cận trung tâm Tà Dương Phủ.
Vụt...
Một gã nam tử t hanh sam, nhảy lên, hạ xuống trên một lầu các của bảo tháp Tử Tinh.
- Tân Vô Ngân!
Nam tử thanh sam kia, một mình hành động, rất là đột ngột.
Tân Vô Ngân khoanh tay đứng, sắc mặt ngưng trọng, ánh mắt đảo qua Thiên Huyền Cung, Hoàng tộc, lại thoáng dừng lại trên thân hai người Triệu Phong và Mạc Đông Dao một chút.
- Tòa bảo tháp Tử Tinh này, tên là “Tà Thiên Tháp”, lưu lại một vài tia lực lượng của Thần, mặc dù vô cùng suy kiệt, không bằng một phần ngàn lần thời kỳ đỉnh phong, nhưng dưới Bán Thần, tuyệt đối sẽ bị áp chế.
Tân Vô Ngân thở dài một hơi.
Tà Thiên Tháp?
Mọi người đều kỳ quái, Tân Vô Ngân làm sao biết được tên tòa bảo tháp này?
Có lẽ, Tân Vô Ngân thăm dò sớm hơn, hoặc là hắn biết được nhiều tin tức hơn.
- Tân Vô Ngân, nói vậy là ngươi đã từng thăm dò qua?
Triệu Phong chợt mở miệng nói.
Tân Vô Ngân gật đầu, hắn quả thật đã thăm dò qua “Tà Thiên Tháp”, kết quả là thất bại.
Không chỉ có vậy.
Tân Vô Ngân còn bước đầu thăm dò được những kiến trúc phụ cận Tà Thiên Tháp, mỗi một tòa đều vô cùng trọng yếu, có không ít nơi đều có Thần Chi Cấm Trận cố thủ.
- Vài tia lực lượng của Thần còn sót lại trong “Tà Thiên Tháp”, có năng lực áp chế mạnh nhất đối với chân nguyên, tiếp theo là linh hồn và nhục thể… Vì vậy, người có tu vi chân nguyên càng mạnh, thì càng thiệt thòi.
Tân Vô Ngân giải thích.
Cưu Vô Kỵ, Tân Vô Ngân liên tiếp thất bại, khiến phần lớn người tại nơi này, đều từ bỏ niệm tưởng đối với “Tà Thiên Tháp”.
- Ta thử một chút.
Vẻ mặt Nam Cung Thánh trở nên dứt khoát.
Ấn ký tử huyết giữa mi tâm của hắn, mơ hồ chớp động, một cảm giác hô ứng thân thiết trong mơ hồ, mãnh liệt gấp mười lần.
- Ta không phản đối.
Tân Vô Ngân thoáng đăm chiêu liếc nhìn Nam Cung Thánh một cái, tiếp tục nói:
- Ta đến đây, là vì thông báo một tin tức càng trọng yếu hơn.
Hiển nhiên.
Tân Vô Ngân cũng không hứng thú gì đối với bản thân Tà Thiên Tháp.
Việc cấp bách, chính là làm sao cầu sinh dưới nguy cơ “Diệt Thế Hắc Giao Long”.
- Tin tức trọng yếu?
Càng ngày càng có nhiều thế lực đến đây, tất cả ánh mắt đều dừng lại trên mặt Tân Vô Ngân.
Tân Vô Ngân và Triệu Phong là hai nhân vật thần bí luôn đặt bản thân trong sương mù, đám Vương Giả cho đến nay đều không thể nhìn thấu sâu cạn của bọn họ.
- Tin tức chính là đầu mối then chốt về Thần Chi Cấm Trận. Ta đã tìm được rồi.
Tân Vô Ngân trực tiếp nói.
Thần Chi Cấm Trận.
Mọi người tại đây nghe vậy, trong lòng không khỏi chấn động.
Khi Diệt Thế Hắc Giao Long áp chế mọi người, đã từng đề cập hai vấn đề.
Thứ nhất, đó là chìa khóa Cấm Nguyên Thần Liên.
Thứ hai, đó là đầu mối then chốt Thần Chi Cấm Trận.
Có được chìa khóa, hoặc là phá hỏng đầu mối then chốt “Thần Chi Cấm Trận”, sẽ được Hắc Giao Long tha mạng.
Thật không ngờ, Tân Vô Ngân lại là người trước tiên, thăm dò được đầu mối then chốt của “Thần Chi Cấm Trận”.
- Đám nhân loại hèn mọn, “Thần Chi Cấm Trận” đã là sơ hở trùng trùng, chỉ cần các ngươi phá hỏng đầu mối then chốt, sẽ được bổn tọa tha mạng…
Một thanh âm coi rẻ thương sinh, vang lên bên tai mọi người.
Thanh âm của Hắc Giao Long, thông qua “Diệt Thế ấn ký”, vang lên hết sức rõ ràng.
- Thần Chi Cấm Trận? Mau dẫn chúng ta đi! Đây là cơ hội lật ngược tình thế…
Gia Cát sư huynh vui mừng nói.
Triệu Phong cũng lộ ra một tia dị động, ý nghĩ của Gia Cát sư huynh, cùng bản thân không bàn mà hợp.
- Ta đang có ý này đây, với lực lượng của một mình Tân mỗ, vẫn rất hữu hạn.
Tân Vô Ngân gật đầu.
Mặc dù hắn tìm được Thần Chi Cấm Trận, nhưng lực lượng cá nhân hữu hạn, cũng vô pháp xoay chuyển cục diện.
- Nhân loại nhỏ bé, các ngươi không có khả năng khống chế “Thần Chi Cấm Trận”, càng không thể tạo thành uy hiếp đối với bổn tọa!
Thanh âm trào phúng của Hắc Giao Long truyền đến.
Thần Chi Cấm Trận là một hệ thống khổng lồ hoàn chỉnh của Tà Dương Phủ, có thể lý giải là một tấm “lưới” nối liền.
Nhưng chỉ cần tìm được đầu mối then chốt, là có thể nắm trong tay ở một trình độ nhất định, có thể chưởng khống toàn bộ lực lượng của Thần Chi Cấm Trận.
Đây chính là ý niệm ban đầu của Triệu Phong lúc tiến vào Tà Dương Phủ.
Không ngờ, người có kế hoạch như vậy, không chỉ có một mình Triệu Phong, mà còn có đám người Gia Cát sư huynh, Tân Vô Ngân.
Tương tự.
Cũng có một vài người, muốn đánh chủ ý tới chìa khóa “Cấm Nguyên Thần Liên”.
Nếu như có được chìa khóa, nói không chừng có thể áp chế được “Diệt Thế Hắc Giao Long”.
Dù sao thì chìa khóa này, cũng chỉ có một cái.
- Đầu mối then chốt của Thần Chi Cấm Trận, ở ngay phía sau…
Tân Vô Ngân xoay người về phía sau.
Mọi người theo phương hướng đó mà nhìn, liền thấy một cái lâu vũ ám ngân, toàn thân do tài liệu kim loại tạo ra, hoàn toàn không nhìn thấy lối vào.
Một tòa lâu vũ kim loại như vậy, phòng thủ vô cùng kiên cố, hoàn toàn không có chỗ để đột phá.
Chưa đến gần, mọi người đã cảm nhận được một luồng lực lượng Thần trận khổng lồ.
- Tòa lâu vũ này gọi là “Thần Trận Lâu”, là đầu mối then chốt của toàn bộ Thần Chi Cấm Trận trong Tà Dương Phủ, tất cả đều tập trung tại nơi này…
Tân Vô Ngân giải thích.
Rất nhanh.
Đông đảo đội ngũ thế lực, liền hội hợp trước “Thần Trận lâu”.
Tà Thiên Tháp, Thần Trận Lâu, một trước một sau.
Đương nhiên, vẫn còn một vài người, vẫn lưu lại xung quanh “Tà Thiên Tháp”, cũng không từ bỏ.
Những người này, bao gồm đám người Hiên Viên Văn, Cửu hoàng tử, Tử Phát Song Tà, Triệu Vũ Phi, Lạc Tôn, Mạc Đông Dao.
Ngoài ra còn có mười mấy Vương Giả vẫn muốn thử.
- Thử cũng vô phương.
Tân Vô Ngân không phản đối:
- Chỉ cần biết khó mà lui là được, trong Tà Thiên Tháp không có uy hiếp sinh mệnh, thế nhưng không thể loại trừ một vài tình huống đặc thù…
Vụt vụt vụt...
Vừa dứt lời, lại có một vài thân ảnh ào ào chạy ra từ trong “Tà Thiên Tháp”.
Dù sao đi nữa.
Tà Thiên Tháp cũng là nơi tu luyện của Cổ Thần Tà Dương, là nơi trung tâm nhất của Tà Dương Phủ.
Những người còn lại thì tập trung trước “Thần Trận Lâu”, liên thủ phá giải, tìm kiếm sơ hở, ý đồ tiến vào nơi đầu mối then chốt này.
- Lực lượng Thần Vị, cho dù chỉ có thể kiến thức một phen, thì cũng là có lợi mà không có hại.
Thân ảnh Hiên Viên Văn nhoáng lên, dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào Tà Thiên Tháp.
Sau đó…
Chính là đám người Cửu hoàng tử, Triệu Vũ Phi, Tử Phát Song Tà.
Cửu hoàng tử bài danh thứ mười ba trên Thiên Tài Hoàng Bảng, sau khi tiến vào Tà Dương Phủ, tu vi đã đột phá đến Vương Giả đỉnh phong.
Ô...ô...ô...n...g!
Ầm…
Khoảnh khắc vừa bước vào Tà Thiên Tháp, một luồng khí tức tà sâm quan sát chư thiên trút xuống, uy thế khủng bố như thiên địa sụp đổ.
Trong đó, có một vài vị Vương Giả nội tình kém, khí huyết liền bốc lên, thiếu chút nữa hộc máu.
Thể xác và tinh thần của Triệu Phong trầm xuống, chỉ cảm thấy chân nguyên trong cơ thể, nháy mắt đã đọng lại, khó có thể vận chuyển.
- Chân nguyên, gần như đã bị giam cầm…
Một vài Vương Giả Hư Thần Cảnh, sau khi bước vào trong tháp, đều cố hết sức.
Cấp độ chân nguyên của Triệu Phong thấp nhất, liền dứt khoát từ bỏ việc khống chế chân nguyên, tùy ý để cho luồng khí tức kia trấn áp.