Nghe thấy hai chữ “Thái Tử”, Triệu Phong đã liên tưởng được đôi chút, nhưng tình huống cụ thể như thế nào, hắn lại hoàn toàn không biết.
Vẻ mặt ba người ở bên cạnh lập tức cứng đờ, thân là con dân của Đại Càn Vương triều, vậy mà lại không biết gì về “Thái Tử Chi Ấn”.
Bích Thanh Nguyệt có thể nhanh chóng tiếp nhận loại tình huống này, bởi vì nàng đã tiếp xúc với Triệu Phong một thời gian ngắn, biết rõ Triệu Phong là một người tu luyện, cho dù thân ở trong tổ chức tình báo, nhưng cũng không chú ý đến sự tình ngoại giới lắm.
Mà Ưng lão, từ khi tiến vào, con mắt đục ngầu vẫn quan sát Triệu Phong, càng quan sát thì hắn lại càng kinh hãi hơn, phảng phất như có thể nhìn thấy rất nhiều thứ mà người bên cạnh không thể nhìn thấy.
Nếu không phải là vì thanh danh của Triệu Phong quá tệ, hắn cũng không đồng ý để Cửu hoàng tử mời người này trợ giúp.
- Biểu tượng của Đại Càn Thánh Hoàng, chính là Đế Hoàng Chi Ấn, mà trước Đế Hoàng Chi Ấn, chính là Thái Tử Chi Ấn.
Cửu hoàng tử lập tức chỉnh lý suy nghĩ, sau đó trịnh trọng nói.
Đế Hoàng Chi Ấn, biểu tượng của Thánh Hoàng, là vật dẫn số mệnh của một phương Vương triều, gia trì trên thân Thánh Hoảng, được hưởng toàn bộ Đại Khí Vận của toàn bộ Vương triều, bao trùm cả một phương lãnh thổ mênh mông.
Mỗi lần Thánh Hoàng sinh ra, đều được chọn lựa ra từ trong rất nhiều hoàng tử, trải qua ngàn vạn lần tuyển chọn khắc nghiệt.
Mà mấu chốt quyết định thắng bại trong đó, chính là Thái Tử Chi Ấn - ấn tỉ chứng minh thân phận Thái Tử.
- Thánh Hoàng hiện nay chỉ còn lại mười năm nữa, hết kỳ hạn này, bốn năm sau sẽ tiến hành một trận tranh đoạt ngôi vị Thái Tử.
Bích Thanh Nguyệt sững sờ, liền tính thời gian.
Đoạn thời gian này, nàng bận rộn quản lý Hải Yên Các, cho nên cũng quên mất việc này.
Tranh đấu Thái Tử, chính là thịnh thế của Đại Càn Vương triều, gần như toàn bộ Nhị Tinh, Tam Tinh, Tông môn hoặc thế gia, đều tham dự, đây chính là một cơ hội lật bài ngửa.
Trước kia, Hải Yên Các là thế lực phụ thuộc Cửu U Cung, cho nên cũng không có quyền lợi tham dự, nhưng bây giờ đã khác trước.
- Chuyện này và ta thì có quan hệ gì?
Triệu Phong ngáp một cái, có chút không để tâm.
Thấy dáng vẻ đáng ghét của Triệu Phong, khóe miệng Ưng lão thoáng co giật, nói:
- Tranh đấu Thái Tử không phải đơn giản như ngươi nghĩ, hết thảy hoàng tử đều tiến vào dị Không Gian đánh cuộc, mỗi một vị hoàng tử đều có một danh ngạch nhất định, có thể dẫn người của họ tiến vào trợ giúp mình.
- Triệu Phong, ta cần ngươi trợ giúp, giúp ta tranh đoạt Thái Tử vị.
Thần sắc Cửu hoàng tử trở nên nghiêm túc, ánh mắt đầy vẻ thành khẩn.
Những trải nghiệm trong Không Gian Thần Huyễn, đã khắc sâu trong ký ức của Cửu hoàng tử, Tử Phát Song Tà chỉ dựa vào hai người, đã có thể quần đấu với toàn bộ thế lực, nhưng bọn họ lại không thể làm gì được, thậm chí còn sợ hãi một phen.
Trong bí phủ Cổ Thần, ngoại trừ Thiên Kiếm Các đạt được một kiện Cổ Thần Khí cũ nát ra, thì thu hoạch lớn nhất là thuộc về Tử Phát Song Tà.
Mọi người có thể sống sót từ trong tay Diệt Thế Hắc Giao Long, tại một phương diện nhất định, chính là nhờ vào Tử Phát Song Tà.
Cửu hoàng tử đã cẩn thận cân nhắc qua, Tử Phát Song Tà thanh danh không tốt, hơn nữa Nam Cung Thánh còn bị lực lượng Tà Thần xâm chiếm, hiện nay đã bị không ít thế lực đuổi giết.
Cho nên chỉ có thể mời chào Triệu Phong mà thôi.
Triệu Phong thần bí khó lường, ở trong bí phủ Cổ Thần, còn đạt được Thứ Thần Khí phụ trợ là Mê Không Giới.
Tin rằng, có được Thứ Thần Khí này, trong lúc tranh đoạt Thái Tử vị, nhất định có thể cung cấp cho hắn trợ lực rất lớn.
Hơn nữa, chiến lực của bản thân Triệu Phong, cũng không thể khinh thường, huyết mạch đồng tử và thể phách sinh mệnh vô cùng cường đại, hiện nay tu vi đã đạt tới Hư Thần Cảnh hậu kỳ, chắc hẳn càng kinh người hơn, nếu như mời chào được hắn, tuyệt đối sẽ là nhân thủ vô cùng quan trọng.
Hắn biết Bát hoàng tử bất hòa với Triệu Phong, thậm chí Thập Tam hoàng tử còn căm thù Triệu Phong, cho nên mới trực tiếp chạy đến đây.
Bích Thanh Nguyệt đứng sau lưng Triệu Phong, trong lòng tràn ngập kích động và mừng rỡ.
Không ngờ chủ nhân của nàng, lại được hoàng tử tự mình đến mời chào, cơ hội tuyệt hảo như vậy, chủ nhân nhất định sẽ không bỏ qua.
Dị Không Gian đó chính là vùng đất nghỉ ngơi của lịch đại cường giả Hoàng tộc, trong đó ẩn chứa vô số bảo khố truyền thừa, thấp nhất cũng là cấp bậc Thánh Chủ.
Thậm chí còn có người hoài nghi, trong đó còn có cả truyền thừa của cường giả Bán Thần trong Hoàng tộc.
Không biết có bao nhiêu người đã tranh giành đến vỡ đầu vì cái danh ngạch này, nhằm thu hoạch vô số trân bảo trong đó.
Một khi Triệu Phong phụ tá Cửu hoàng tử, thành công chiến thắng, Triệu Phong sẽ nhận được số mệnh Vương triều khổng lồ, được cả một phương thiên địa phù hộ.
Ngày sau, nếu như Cửu hoàng tử Thượng vị, thậm chí còn có thể để Triệu Phong trực tiếp gia nhập Hoàng tộc, trở thành một thành viên trong nội bộ, tiến vào cao tầng của Thái Hoàng Điện.
Thế lực dựa vào Triệu Phong, cũng sẽ nước lên mà thuyền lên.
Ưng lão và Cửu hoàng tử giải thích một phen, Triệu Phong đã tương đối hiểu rõ về cuộc tranh đấu Thái Tử này.
Đối với cái gọi là truyền thừa trong dị Không Gian, Triệu Phong cũng không khao khát lắm.
Những truyền thừa này, đều là do lịch đại cường giả Hoàng tộc lưu lại, người có được huyết mạch Hoàng tộc sẽ dễ dàng đạt được hơn.
Mà trong tay Triệu Phong đã có Kim Khôn Thánh Lôi Thể và Ngũ Hành Phong Lôi Quyết, là công pháp sở tu của Bán Thần Côn Vân, sau khi được Thiên Cơ tộc dung hợp và cải tiến, đã trở thành công pháp cao cấp nhất.
Tại một phương diện khác, Triệu Phong cũng không muốn cuốn vào tranh đấu phe phái trong Hoàng tộc, cuộc tranh đấu này liên quan đến rất nhiều thế lực lớn trên khắp toàn bộ Vương triều.
Thật vất vả mới có thể chấn nhiếp một phen, giúp hắn tạm thời được an bình, hắn cần phải dành càng nhiều tinh lực hơn cho việc tu luyện, đề thăng thực lực.
Hơn nữa, cũng không biết Đoan Mộc gia là thế lực đứng sau vị hoàng tử nào.
Đoan Mộc Thanh, Tàn linh Tử Thánh và Triệu Vũ Phi, đều quyết chí phục hưng Đoan Mộc gia.
Cho nên Triệu Phong không hề hy vọng sẽ đứng ở phía đối lập với Đoan Mộc gia.
- Thật có lỗi, ta không thể đáp ứng ngươi được.
Triệu Phong trực tiếp cự tuyệt.
Cửu hoàng tử, Ưng lão và Bích Thanh Nguyệt đều há hốc miệng, có chút hoài nghi không biết có phải mình nghe lầm hay không.
Bọn hắn vốn cho rằng Triệu Phong không biết rõ về cuộc tranh đấu Thái Tử, cho nên mới vô tình và không hứng thú như vậy.
Vốn dĩ sau khi nói rõ sự tình, bọn họ hoàn toàn tin chắc Triệu Phong nhất định sẽ đáp ứng.
Không ngờ hắn lại quyết đoán cự tuyệt như vậy.
- Vì sao? Triệu huynh đệ không hài lòng về ta?
Trong mắt Cửu hoàng tử có chút cô đơn.
Trong phần đông hoàng tử, thân thế của hắn là bình thường nhất, lực lượng ủng hộ cũng kém xa những hoàng tử khác.
Trước mắt, nhân thủ mà hắn chiêu mộ được, còn chưa hoàn mỹ.
Hắn đã nhận được một số tin tức mật, những hoàng tử khác đều mời chào được rất nhiều nhân thủ vô cùng khủng bố.
- Triệu Phong, cơ hội như vậy mà ngươi lại không muốn?
Ưng lão có chút kích động, chỉ tiếc không kịp rèn sắt thành thép.
Vốn dĩ Cửu hoàng tử chạy tới nơi xa xôi này mời chào, hắn đã phản đối, nhưng lại không ngờ rằng, đối phương thậm chí còn cự tuyệt cả lời mời của Cửu hoàng tử.
- Đầu tiên, ta không hề có hứng thú đối với truyền thừa trong đó, tiếp đó, ta cũng không cho rằng ngươi có bao nhiêu phần thắng, đổi lại, nếu ta mạo hiểm tính mạng giúp ngươi, lợi ích của bản thân lại quá nhỏ.
Nếu không có lý do cự tuyệt, tin rằng Cửu hoàng tử và Ưng lão sẽ tiếp tục khuyên bảo, cho nên Triệu Phong liền nói ra hai lý do, cự tuyệt lần nữa.
Cửu hoàng tử và Ưng lão đều bán tín bán nghi đối với Triệu Phong.
Tại sao lại có người không muốn truyền thừa của Bán Thần?
Trong truyền thừa của cường giả, có không ít công pháp chiến kỹ, còn có vô số trân bảo thiên địa và thần binh lợi khí mà bọn họ có lúc còn sống.
Mới đầu, Ưng lão cũng không ủng hộ Triệu Phong, nhưng hắn và Cửu hoàng tử tự mình đến đây, lại bị cự tuyệt, cho nên hắn cảm thấy rất không thoải mái.
- Triệu Phong, tiến vào lăng mộ Hoàng tộc, không chỉ có chừng ấy chỗ tốt.
Trong con mắt đục ngầu của Ưng lão, chợt chớp động.
- Lăng mộ Hoàng tộc, vốn là Không Gian còn sót lại sau Thái Cổ, rất không ổn định, hiện nay, cấp bậc trên Thánh Vương, căn bản không thể tiến vào, bởi vì trong đó rất có thể ẩn giấu bí mật và bảo vật thời kỳ Thái Cổ. Hơn nữa, khí tức Thái Cổ trong đó, có trợ giúp rất lớn đối với cấp độ sinh mệnh, không ít ngoại nhân sau khi tiến vào lăng mộ Hoàng tộc, đều nhờ vậy mà đột phá Huyền Quang Cảnh.
Ưng lão chậm rãi hồi tưởng.
Thánh Vương là cách xưng hô của cảnh giới Huyền Quang Cảnh đại viên mãn, là cấp bậc xen giữa Bán Thần và Thánh Chủ.
Sắc mặt Triệu Phong thoáng ngưng trọng, Không Gian thời kỳ Thái Cổ còn sót lại, đây quả là một tin tức có khả năng hấp dẫn hắn, bản thân hắn cũng muốn thăm dò một chút.
Một màn này bị Ưng lão nhìn thấy, trong lòng không khỏi có chút đắc ý.
- Triệu huynh đệ, nếu ngươi nguyện ý giúp ta, Chu Tử hàng ta sẽ đáp ứng ngươi ba chuyện, chỉ cần đủ khả năng, cho dù trở thành Thái Tử, Thánh Hoàng thì vẫn hữu hiệu.
Đôi mắt Chu Tử Hàng lộ vẻ vô cùng kiên định.
Triệu Phong và Ưng lão lập tức chấn động, không phải vì lời nói này có bao nhiêu hấp dẫn, mà là bọn họ rõ ràng cảm nhận được sự quyết tâm của Cửu hoàng tử.
- Cửu hoàng tử, ngài?
Ưng lão có chút nóng nảy, cho rằng Cửu hoàng tử đã quá mức lỗ mãng, tại sao có thể dễ dàng hứa hẹn như vậy được.
Hứa hẹn của hoàng tử là chuyện nhỏ, nhưng một khi biến thành hứa hẹn của Thánh Hoàng, thì đó lại không phải là chuyện nhỏ nữa rồi.
- Để ta suy nghĩ đã, các ngươi về trước đi.
Nhìn thấy ánh mắt kiên định của Cửu hoàng tử, Triệu Phong phảng phất như nhìn thấy chính mình lúc ở thành Vũ Dương và Hiểu Nguyệt Tông. Nhất thời, hắn đành phải cấp ra một câu trả lời thuyết phục.
- Được, vẫn còn bốn năm nữa, ta sẽ lưu lại một danh ngạch cho Triệu huynh đệ.
Cửu hoàng tử lộ vẻ mừng rỡ.
Ưng lão thì lắc đầu không ngừng, cho rằng khả năng Triệu Phong đáp ứng không lớn lắm.
Sau khi Cửu hoàng tử rời đi, trong phòng riêng.
- Bích Thanh Nguyệt, những tin tức mà Ưng lão nói về dị Không Gian đó, đều là thật ư? Có gì giấu diếm không?
Triệu Phong trực tiếp hỏi, hắn cũng không rõ lắm về tình huống trong đó.
- Chủ nhân có điều còn chưa biết, Ưng lão chính là cao tầng của Hoàng Thiên Võng, còn Cửu hoàng tử là thành viên Hoàng tộc, cho nên biết rất nhiều thông tin về lăng mộ Hoàng tộc, thậm chí vượt xa tình báo của Hải Yên Các, trước mắt, ta cũng không phát hiện có điểm gì đáng ngờ.
Bích Thanh Nguyệt cẩn thận nói.
- Hoàng Thiên Võng?
Triệu Phong thoáng kinh ngạc.
Hoàng Thiên Võng chính là tổ chức tình báo đệ nhất dưới trướng Đại Càn Vương triều, sau lưng là Hoàng tộc và Thái Hoàng Điện, gần như thẩm thấu vào mỗi ngóc ngách trong Vương triều, thậm chí là ở dị tộc.
- Chẳng qua, ta cũng đề nghị chủ nhân nên tham dự tranh đấu Thái Tử, trợ giúp vị hoàng tử kia, hoặc là chủ nhân tự định đoạt cho thỏa đáng.
Bích Thanh Nguyệt hơi lắm miệng. Hiện nay, Triệu Phong là Thái Thượng Trưởng lão của Hải Yên Các, nếu như Tông môn muốn tham dự tranh đấu Thái Tử, thì nhất định phải được Triệu Phong đồng ý.
Trong Mê Không Giới, U Dạ Đế Quân khoanh chân tại một góc, củng cố tu vi, chuẩn bị trùng kích Thánh Chủ.
- Chủ nhân.
U Dạ Đế Quân mở mắt đứng dậy.
- Hiện tại có việc cho ngươi đi làm đây.
- Xin chủ nhân phân phó.
U Dạ Đế Quân lộ vẻ kinh ngạc, đây là nhiệm vụ đầu tiên mà Triệu Phong giao cho hắn.
- Trước hết ngươi hãy trở về Hắc Mạc Giác một phen, gọi toàn bộ thủ hạ tinh nhuệ của ngươi tới.
Triệu Phong thản nhiên nói.
- Được, ta sẽ lập tức đi ngay.
Tinh thần U Dạ Đế Quân trở nên phấn chấn, xem ra chủ nhân đã bắt đầu tìm cách tổ chức cơ cấu sát thủ rồi, đây là chuyện mà từ trước đến nay hắn vẫn muốn làm.
Sau khi phân phó xong, Triệu Phong lại lâm vào trầm tư.
- Xem ra phải đến Đoan Mộc gia một chuyến rồi.
Triệu Phong thầm nghĩ.
Chẳng qua, điều kiện tiên quyết để Triệu Phong rời đi, chính là Hải Yên Các phải có được một vị Thánh Chủ tọa trấn, bằng không thì hắn không yên tâm được.
Địa Linh Điện rất có khả năng nhận được tin tức Thánh Chủ bị giết, cho nên tạm thời sẽ không dám ra tay với hắn.
Một khi Triệu Phong tiến về Đại Lục Vực, không biết bao lâu mới trở về, Địa Linh Điện rất có khả năng sẽ ra tay với Hải Yên Các.
Phải xem Từ lão quái có thể đột phá Thánh Chủ thành công hay không, bằng không, hắn chỉ có thể chờ U Dạ Đế Quân đột phá Thánh Chủ mà thôi.
- Ồ, màu vàng?
Triệu Phong liếc nhìn một mái tóc màu tím bay qua trước mắt, trong đó có xen lẫn vài sợi tóc màu vàng, vô cùng bắt mắt.