Chiến trường đang giao phong kịch liệt, theo một tiếng gào rống kinh hồn động phách kia, song phương nhân loại, Thú Triều cũng đều lâm vào một mảnh tĩnh mịch ngắn ngủi.
Đặc biệt là bên phía Thú Triều, bất luận là phi cầm trên bầu trời hay là Hung thú, dã thú trên mặt đất, cả đám đều phủ phục run sợ, giống như đang triều bái Vương giả của mình.
Đột nhiên xa xa, trong đám Thú Triều chằng chằng chịt chịt, chợt tách ra một con đường thông đạo dài.
- Rốt cuộc là tồn tại gì, khiến cho ngay cả Hung thú đỉnh phong cũng phải thần phục sợ hãi…
Trên thành lâu, phần đông những võ giả nhân loại cũng đều sợ hãi, nhìn chăm chú vào cái thông đạo đột nhiên tách ra trong Thú Triều kia.
Nhãn lực của Triệu Phong cực kỳ mạnh mẽ, cách một khoảng thật xa đã nhìn thấy một đầu Hung thú dạng chó toàn thân một màu màu xích hắc (*), đang chậm rãi từ phía xa xa áp bách mà tới.
(*) Màu đỏ pha với màu đen
Đầu Hung thú dạng chó màu xích hắc kia, thể tích tương đương với một đầu dã lang thảo nguyên, chiều dài ước chừng một thước rưỡi. Một đám Hung thú, dã thú ở bên cạnh nó nhìn qua có vẻ nhỏ bé hơn rất nhiều.
- Chó à?
Trong lòng Triệu Phong cảm thấy buồn cười, nhưng lại không dám mở miệng cười.
Mỗi một bước đầu quái cẩu màu xích hắc kia đi tới, trong cơ thể đều bùng phát ra một luồng khí tức kinh hãi tâm linh.
Ánh mắt của Triệu Phong chạm vào ánh mắt của quái cẩu màu xích hắc, chỉ thấy bên trong thuần một màu xích hắc, phảng phất như đang thiêu đốt một đoàn hắc viêm vậy, làm cho người ta cảm nhận được một luồng cảm giác áp bách truyền thẳng vào linh hồn huyết nhục.
Loại đả kích thị giác mạnh mẽ này, khiến cho tâm linh Triệu Phong cũng phải chấn động. Mắt trái của hắn nhất thời nhảy lên thình thịch, càng rung động dồn dập hơn, cũng không biết là hưng phấn hay là sợ hãi nữa.
Thời điểm khi mà quái cẩu màu xích hắc kia tiếp cận thành lâu, đám võ giả nhân loại cũng đều cảm thấy tâm thần run sợ mãnh liệt.
Luồng khí tức áp bách tràn ngập trong hư không kia không ngừng đè ép khiến cho tâm linh huyết nhục của bọn họ cũng phải sợ hãi, khiến cho võ giả nhân loại cũng phải hô hấp khó khăn, thậm chí ngay cả Võ Đạo Nội Kình trong cơ thể cũng không ngừng hỗn loạn chấn động không thôi.
- Cái này… chẳng lẽ chính là Hung thú vương cấp trong truyền thuyết?
Hằng Thống lĩnh hít một ngụm khí lạnh, trong mắt lóe lên một tia hoảng sợ cực độ.
Có thể nhìn ra được, tu vi của đầu quái cẩu màu xích hắc này đã vượt qua cửu trọng võ đạo đỉnh phong, cơ bản chính là một trong những kẻ mạnh nhất trên chiến trường!
Hung thú vương cấp!
Phần đông đám võ giả ở nơi này, trong đầu đều kêu “ong” một tiếng, sắc mặt một ít người gần như tái nhợt.
Truyền thuyết về Hung thú vương cấp, đám người ở đây ai nấy đều biết vô cùng rõ ràng.
Hung thú bình thường chia làm hạ cấp, cao cấp và đỉnh phong. Hạ cấp đối ứng với cấp bậc Võ Giả, cao cấp đối ứng với cấp bậc Đại Sư, mà đỉnh phong thì lại tương đương với thực lực cửu trọng võ đạo đỉnh phong!
Nhưng mà Hung thú đỉnh phong lại cũng không phải là đỉnh cao chân chính!
Bên trên Hung thú đỉnh phong còn có một tồn tại đáng sợ hơn trong truyền thuyết, Hung thú vương cấp!
Hung thú vương cấp, nghe tên đã biết ý nghĩa, chính là Vương giả trong các Hung thú. Bất luận là Hung thú cao cấp hay là Hung thú hạ cấp, cũng đều phải cúi đầu xưng thần.
Đó chính là cơn ác mộng khủng bố đã siêu việt qua Hung thú đỉnh phong, thậm chí còn siêu việt phạm trù cửu trọng võ đạo đỉnh phong!
Trong đầu Triệu Phong không khỏi hiện lên nội dung tương quan từng đọc được trong Tàng Thư Các. Bên trong cũng có ghi lại một số thứ liên quan tới Hung thú vương cấp.
Hung thú vương cấp hoàn toàn có thể thống lĩnh tất cả Hung thú, dã thú trong Hoành Vân Thiên Lâm!
Một khi Hung thú vương cấp xâm nhập vào địa bàn của nhân loại, sẽ mang đến tính phá hoại cấp độ tai họa! Thành trì bình thường có thể trong khoảnh khắc bị hủy diệt hoàn toàn.
Trong những điển tịch ghi chép, thậm chí còn có một truyền thuyết, đã từng có một đầu Hung thú vương cấp dẫn dắt theo đại quân Thú Triều hoàn toàn tiêu diệt cả một quốc gia nữa!
- Hung thú vương cấp, chính là tồn tại khủng bố trong truyền thuyết có khả năng tiêu diệt cả một quốc gia!
Ở trên thành lâu của Quận Quảng Lăng, vẻ mặt đám võ giả tràn ngập sợ hãi, thanh âm run rẩy.
Mặt trời dần hạ xuống phía Tây.
Dưới tiếng gầm nhẹ cung nghênh của hơn mười vạn Hung thú, dã thú, đầu Hắc Cẩu là Hung thú vương cấp kia cũng chậm rãi tiến tới gần thành lâu.
Hung thú vương cấp Hắc Cẩu kia cũng không có phát động công kích, mà chỉ ngẩng đầu lên, cặp mắt âm u lạnh lẽo đảo quét qua đám người trên thành lâu.
Đám cường giả cửu trọng võ đạo trên thành lâu như Hằng Thống lĩnh, Diệp Lăng Vân, trong lòng như bị sét đánh, thân hình chợt run lên một cách khó hiểu, hô hấp cũng cảm thấy áp lực.
Chỉ thoáng đảo mắt qua một chút, đầu Hung thú vương cấp này đã xác định được những mục tiêu thực lực mạnh nhất trên thành lâu.
- Mau mau ngăn cản nó!
- Mau truyền tin cho chủ thượng!
Trên tòa tháp cao phụ cận thành lâu chợt xuất hiện một đạo thân ảnh tối tăm.
Vụt vụt
Mấy đạo thân ảnh màu tối kia nhất thời bay vút đến thành lâu.
- Lão đại, lão nhị, lão tứ…
Thanh niên chất phác Tam Vệ kinh hô một tiếng.
Giờ phút này, bốn Vệ đầu tiên của Quảng Quân Vệ đều đã xuất hiện.
Trong đó khí tức trên người của Nhất Vệ đã đạt tới tình trạng vô cùng khủng bố, khiến cho ngay cả cường giả cửu trọng võ đạo bình thường cũng phải chấn động.
Tu vi của Nhất Vệ đã vượt qua cường giả cửu trọng võ đạo đỉnh phong, bước nửa bước vào Võ Đạo Thánh Cảnh!
- Lên!
Mấy đạo thân ảnh màu tối kia, chỉ thoáng lóe lên mấy lần, đã đáp xuống trên thành lâu, cùng với Hung thú vương cấp kia giằng co.
Nhất Vệ, Nhị Vệ, Tam Vệ, Tứ Vệ!
Bốn vệ mạnh nhất trong Quảng Quân Vệ đứng thành hình vòng cung, ngăn cản bước tiến của Hung thú vương cấp.
- Cường giả cửu trọng võ đạo, chuẩn bị hỗ trợ!
Sắc mặt Hằng Thống lĩnh ngưng trọng, hạ mệnh lệnh.
Hắn hiểu rằng, chỉ bằng vào thực lực của bốn Vệ, chỉ sợ khó có thể chống cự nổi được Hung thú vương cấp có lực lượng diệt quốc trong truyền thuyết.
Vụt vụt!
Rất nhanh đã có thêm mấy vị cường giả cửu trọng võ đạo hiện thân khắp bốn phía.
Trên thành lâu, một ít cung tiễn thủ cũng cảm thấy tâm thần căng thẳng, kéo động dây cung.
Triệu Phong đứng ở đằng xa, cũng kéo căng Kim Lũ Cung.
- Grào!
Hung thú vương cấp Xích Hắc Quái Cẩu, ánh mắt lãnh liệt, phảng phất như là có tâm tình giống như nhân loại vậy, khinh thường liếc mắt về phía đám cường giả nhân loại trên tường thành.
- Thiên La Tử Võng!
Bốn vị Quảng Quân Vệ cường đại vô cùng, biến ảo thành một phiến tàn ảnh màu tối mơ hồ, tay cầm đoản nhận. Phong mang màu bạc lóe lên, ánh đao khí kình đan vào nhau, tạo thành một mảnh lưới đao không hề có chút khe hở, đem Hung thú vương cấp bao phủ ở trong đó.
Một chiêu Thiên La Tử Võng này chính là do bốn Vệ của Quảng Quân Vệ liên thủ phát động, uy lực hoàn toàn vượt qua võ học Thánh phẩm bình thường. Đao phong hàn mang như thủy ngân đan xen, không hề có một tia đường sống, bao phủ cả một mảnh khu vực, trảm tận giết tuyệt.
Đứng ở đằng xa, trong lòng Triệu Phong cũng phát lạnh. Nếu như lâm vào trong Thiên La Tử Võng này, chính mình cho dù có mắt trái thần bí, cũng không thể nào tìm ra được sơ hở đột phá.
Cường giả cửu trọng võ đạo bình thường, nếu như lâm vào Thiên La Tử Võng, chỉ cần một cái chớp mắt, sẽ bị đánh cho tan nát!
Một chiêu do bốn Vệ liên thủ phát động, suốt mười mấy năm qua, chưa bao giờ có bất luận kẻ nào đào thoát ra được.
Hôm nay, một chiêu tử vong tuyệt sát này, lại hạ xuống trên người của Hung thú vương cấp.
Phụt phụt phụt phụt…
Quanh thân Xích Hắc Cẩu Vương bị chằng chằng chịt chịt những đạo đao phong khí kình đánh trúng. Trên mặt đất xuất hiện một cái hố thật lớn, căn bản là không có đường sống đào thoát nào cả.
- Grào!
Trên người Xích Hắc Cẩu Vương chợt dâng lên một tầng khí diễm màu đen. Một luồng khí tức khủng bố bao trùm hết thảy mọi sinh linh đột nhiên lan tràn ra bốn phía xung quanh!
Vụt!
Hung thú vương cấp vung lên lợi trảo, ở trên hư không xẹt qua một đạo điện quang màu đen mơ hồ, dài đến mấy trượng, dẫn động nên cuồng phong khí lãng khắp bốn phương tám hướng, khói đen cuồn cuộn lan tràn.
Chỉ đơn giản một cú vung trảo, lại giống như môn võ kỹ cao thâm nào đó, càng giống như một đạo sấm sét màu đen rạch nát không gian vậy.
Răng rắc!
Thiên La Tử Võng có thể đánh chết cường giả cửu trọng võ đạo trong khoảnh khắc, chỉ nháy mắt đã bị phá tan!
Leng keng! Leng keng!
Vũ khí trong tay Nhị Vệ và Tứ Vệ đồng thời gãy rời. Khóe miệng hai người cũng rướm máu.
Nhất Vệ và Tam Vệ, thân thể cứng đờ, sắc mặt tái nhợt.
Trên tường thành, mắt trái của Triệu Phong đã nhìn thấy rõ ràng một trảo giống hệt như một kích sấm sét của Hung thú vương cấp, tâm thần nhất thời chấn động.
Bởi vì ở trong mắt hắn, một trảo của Hung thú vương cấp, phảng phất như là một loại chiến kỹ cao thâm nào đó.
Hung thú cũng biết dùng võ kỹ?
Đây chính là ảo giác của Triệu Phong. Một kích kia của đối phương, hơi có chút cảm giác cùng loại với một chưởng kia của thiếu nữ trẻ tuổi trong hạp cốc Huyết Mãng lúc trước.
Phụt…
Hung thú vương cấp giơ chân đập mạnh một cái xuống mặt đất. Một tầng khí diễm màu xích hắc cuộn sóng di động đột nhiên lóe lên lúc sáng lúc tối, chấn động tràn ra. Mặt đất xung quanh gần đó nhất thời bị bong tróc ra từng mảnh lớn, khói bụi cuồn cuộn, giống như gợn sóng không ngừng lan tràn ra bốn phương tám hướng.
- Mau tránh ra!
Nhất Vệ hô to một tiếng, thanh đoản nhận trong tay vẽ ra mấy đạo đao mang, đón nhận luồng khí diễm màu đen kia.
Mà mấy Vệ còn lại, cũng đều theo sát phía sau.
Phá Vân Thiên Sát!
Lăng Trì Thiết Cát!
…
Công kích của mấy vị cường giả cửu trọng võ đạo như Diệp Lăng Vân và Hằng Thống lĩnh cũng đều đánh tới, yểm trợ cho bốn vị Quảng Quân Vệ.
Thế nhưng, đạo gợn sóng diễm khí màu đen do Hung thú vương cấp phát động, phát ra một luồng uy năng cực hạn siêu việt cửu trọng võ đạo bình thường. Còn chưa kịp tiếp cận, làn da, huyết nhục mọi người đã truyền đến một trận cảm giác thiêu đốt mãnh liệt.
- A!
Một vị cường giả cửu trọng võ đạo hét lên, quần áo trên người bị thiêu cháy, không ngừng lăn lộn trên mặt đất.
Vị cường giả cửu trọng võ đạo kia thúc giục Võ Đạo Nội Kình hùng hồn, nhưng lại không thể ngăn cản được cỗ hắc diễm kia lan tràn, rất nhanh liền hóa thành một bộ thi thể cháy đen.
Không chỉ có như thế, Tam Vệ, Tứ Vệ trong số bốn Vệ cũng bị luồng gợn sóng viêm khí màu xích hắc kia dính lên trên người.
- Đừng động vào ta! Các ngươi mau chạy đi!
Tứ Vệ không ngừng rít gào, toàn thân bị thiêu đốt, không thể nào ngăn cản nổi, thúc giục Võ Đạo Nội Kình cả đời, ở trong không trung sản sinh ra một tiếng nổ mạnh, đánh thẳng lên trên người của đầu Hung thú vương cấp.
Răng rắc!
Hung thú vương cấp vung chân lên, một chiêu đánh cho thân thể của Tứ Vệ đánh vỡ ra thành năm sáu mảnh. Dư uy của vụ nổ kia căn bản không làm tổn thương nó được chút nào.
- Tam Vệ!
Mấy người khác nhất thời kinh hô.
Tam Vệ, cũng chính là thanh niên chất phác, trên cánh tay hắn lúc này cũng dính phải một tầng viêm khí màu xích hắc.
Răng rắc!
Thanh niên chất phác cắn răng một cái, đem cánh tay của mình chặt xuống, tránh được một kiếp.
- Mọi người mau mau lui lại!
Đám người Nhất Vệ cùng Hằng Thống lĩnh đều đồng loạt kinh hô một trận.
Triệu Phong đứng ở trên thành lâu quan sát, đều rung động không thôi.
Vừa rồi hắn cũng kéo động Kim Lũ Cung, một lần bắn ra mấy mũi tên, nhưng còn chưa tiếp cận được thân thể Hung thú vương cấp, đã bị thiêu đốt thành tro bụi.
- Trốn! Mọi người lui lại!
Hơn mười gã cường giả cửu trọng võ đạo căn bản không thể nào địch lại hai kích tùy tiện của Hung thú vương cấp, sau khi bị giết mấy người, liền hốt hoảng bỏ chạy.
- Chênh lệch thật sự quá lớn!
Đám đệ tử của Quảng Quân Hầu như Bắc Mặc, Nam Cung Phàm đều kinh ngạc không thôi, đồng loạt lui lại, cùng với Hung thú vương cấp cách ra một khoảng nhất định.
- Grào!
Hung thú vương cấp gào lớn một tiếng, phía sau lại có thêm mấy đầu Hung thú đỉnh phong đứng song song thành một hàng sau lưng nó.
- Nó đang triệu tập thủ hạ, chuẩn bị phát động tổng tiến công!
Trong lòng Triệu Phong nhất thời kinh hãi, phảng phất như nhìn thấy tình hình đại tai nạn bị hủy diệt sau đó của Quận Quảng Lăng.
Cơn ác mộng truyền thuyết cả một quốc gia bị Hung thú vương cấp hủy diệt, chẳng lẽ sắp sửa lặp lại ở Tương Vân quốc hay sao?
Ngay tại thời khắc vô số những võ giả của Quận Quảng Lăng tuyệt vọng, phía sau đột nhiên truyền tới thanh âm phá không.
- Súc sinh từ đâu tới, dám đến hoành hành địa bàn của bổn Hầu!
Một thanh âm hùng hồn đột nhiên từ trong không trung truyền tới.
Vù vù!
Mọi người chỉ nhìn thấy một đạo tàn quang màu bạc xẹt qua không trung, không thể nhìn thấy rõ ràng được.
- Đó là…
Mắt trái của Triệu Phong thúc giục đến cực hạn, tốc độ phản ứng nhanh hơn bình thường gấp chục lần, nhìn thấy được một người trung niên mặc kim văn ngân bào, toàn thân bùng nổ một tầng quang khí màu bạc kinh người, giống hệt như Thần nhân, ở trên không trung lăng không hư độ (*).
(*) lướt qua trong hư không
Ngắn ngủi chỉ trong chốc lát, người nọ đã ở trên không trung lăng không hư độ hơn hai trăm thước.
Loại thủ đoạn này, gần như cùng cấp với việc đằng vân phi thiên, hoàn toàn vượt qua phạm trù võ học khinh thân bình thường.
- Là bay lượn hay sao? Đây là trình độ mà nhân loại có thể đạt tới được ư?
Trong lòng Triệu Phong kinh hoàng, liền nhận ra thân phận của người tới.
Đúng là Quảng Quân Hầu!
Vị trung niên thần võ một thân kim văn ngân bào kia, tung bay đến trên đỉnh đầu của Hung thú vương cấp, hư không đứng yên, dưới khí lưu cường đại, thân thể không ngờ lại phiêu phù ở trên không trung, không hề rơi xuống.
- Huyễn Diệt Chân Ba Trảm!
Quảng Quân Hầu khẽ vung tay lên, ngân phong quang khí huyễn lệ tận trời.
Chỉ trong chốc lát, một đạo tiếng nổ chấn vang như lôi đình sấm sét chợt cắt qua chân trời, mắt thường chỉ nhìn thấy một đạo quang trảm màu bạc kéo dài đến bảy tám thước, bên ngoài vờn quanh một tầng gợn sóng màu bạc sắc bén, chấn động cao tần, hung hăng đánh thẳng xuống khu vực của Hung thú vương cấp đang đứng.
- Grào!
Trong mắt Hung thú vương cấp lộ ra một tia bất an, lợi trảo chém ra một đạo sóng khí hắc diễm giống hệt cuộn sóng mãnh liệt, cùng với quang trảm màu bạc ngạnh kháng cùng một chỗ.
Phành! Phành! Phành!
Một trận cuồng phong khí lãng cuồng bạo phóng vọt lên không trung, quét ngang phạm vi hơn hai mươi thước. Trên mặt đất tại chỗ lưu lại một cái động khẩu thật lớn, khói đen bốc lên nóng hổi.
Mà mấy đầu Hung thú đỉnh phong ở xung quanh Hung thú vương cấp kia, không ngừng kêu lên thảm thiết, trong khoảnh khắc đã bị đánh thành từng mảnh nhỏ, cháy đen không còn hình dạng…