Sở dĩ hắn nói đánh Thất hoàng tử, phần lớn nguyên nhân là bởi vì Bát hoàng tử và rất nhiều thành viên trong đoàn đội đều có quen biết Triệu Phong, mặc dù không tính là bằng hữu, nhưng cũng không phải là địch nhân.
Một nguyên nhân khác, đó là trong cấm địa Hắc Phong Cốc, tiểu đội của Khương Hào đã tổn thất hai thành viên, ngay cả Trận Pháp Sư Ô Du cũng chết.
Tiểu đội của Khương Hào là thành viên trong đoàn đội của Thất hoàng tử, bởi vậy, chiến lực chỉnh thể của Thất hoàng tử hiện nay còn không bằng Bát hoàng tử.
Nói tóm lại, việc Triệu Phong lựa chọn đánh Thất hoàng tử, phần lớn là vì nguyên nhân riêng.
Nhưng tại sao Thần Cơ Tử cũng nói như vậy?
Những người còn lại trong đoàn đội của Cửu hoàng tử, cũng rất kinh ngạc, đều nhìn về phía Triệu Phong và Thần Cơ Tử.
- Vì sao?
Hắn rất ngạc nhiên, tại sao Triệu Phong và Thần Cơ Tử lại có cùng chung ý kiến?
Nếu như hai người nói là đánh hạ Bát hoàng tử, thì còn tương đối hợp lý.
- Nếu như ta đoán không sai, thực lực chỉnh thể của Bát hoàng tử còn mạnh hơn Thất hoàng tử một chút, sau khi chúng ta đánh hạ Thiên Cơ thành xong, còn phải phòng ngừa bị phản công.
Ánh mắt Ưng lão thoáng xoay chuyển, lập tức lên tiếng.
Hắn vốn cũng định đánh chiếm Thiên Cơ thành của Bát hoàng tử.
Nhưng Triệu Phong và Thần Cơ Tử đều cho rằng nên đánh Thất hoàng tử, vậy thì trong đó chắc chắn có nguyên nhân.
Hơn nữa, Thần Cơ Tử là Chiêm Tinh Sư Mệnh đạo, có thể suy tính ra nhân tố trọng yếu nào đó.
Bởi vậy, thân là người bày mưu cho đoàn đội, hắn liền tìm ra một lý do để thuyết phục thành viên khác, không thể để cho đoàn đội sản sinh chia rẽ.
- Quả thật là như vậy.
Tô Thanh Linh khẽ gật đầu.
Ba người có sức ảnh hưởng nhất trong đội ngũ, đều đồng ý đánh hạ Thất hoàng tử.
Mọi người cũng sẽ từ từ thay đổi tư tưởng, tin vào bọn họ.
Phía sau cự thạch, đoàn đội liên hợp của ba vị hoàng tử đang tụ tập.
- Bọn hắn đang đi về Thiên Cơ thành phía Tây.
Một tên Đại Đế kinh hô.
- Cái gì? Bọn hắn muốn đánh Thất hoàng tử?
- Điều này làm sao có thể? Chỉ bằng vào Cửu hoàng tử xếp hạng thứ bảy, làm sao có thể là đối thủ của Thất hoàng tử? xếp hạng thực lực chỉnh thể của Thất hoàng tử, chính là đứng thứ ba a.
- Đây là bọn hắn tự đi tìm chết.
Trong đội ngũ của ba vị hoàng tử, không ít cường giả đều khiếp sợ hoặc trào phúng.
- Có thể là Cửu hoàng tử thấy ba vị hoàng tử chúng ta liên hợp, cho dù bọn họ tấn công Bát hoàng tử, thì cũng không thu hoạch được chỗ tốt gì.
- Ha ha, tất nhiên, ba phe chúng ta liên hợp, thậm chí đủ để đánh hạ cả Bát hoàng tử.
Rất nhanh, mọi người liền có chung một cách nghĩ.
Ngũ hoàng tử cười lạnh không thôi.
Với sự ổn trọng của Nhị hoàng tử, rất có thể sẽ để Cửu hoàng tử gia nhập.
Mà trước mắt, ba vị hoàng tử liên hợp, đã đem lợi ích Thiên Cơ thành chia thành ba phần, Ngũ hoàng tử tất nhiên sẽ không muốn để cho Cửu hoàng tử gia nhập.
Bên trong tường thành kim loại của Bát hoàng tử.
Toàn bộ thành viên của Bát hoàng tử đều cảm thấy nghi hoặc, nhìn đám người Cửu hoàng tử đang bay về Thiên Cơ thành ở phía Tây.
- Tại sao bọn hắn lại làm vậy?
Hắn vốn cho rằng, Cửu hoàng tử cũng sẽ nhập trận doanh của Nhị hoàng tử, để đánh bọn hắn.
Bởi như vậy, cho dù đội ngũ của hắn có cường thịnh hơn, cũng không giữ được tòa Thiên Cơ thành này.
Hai đại thiên tài của Cơ gia và Bách Luyện Thánh Chủ cũng cảm thấy vô cùng khó hiểu.
- Triệu Phong.
Trong mắt Vũ Thiên Ngô có chút mất mác, sau đó nhìn về phía mọi người ở sau lưng, chân thành nói:
- Hẳn các ngươi đều từng thất bại trong tay Triệu Phong, cho nên Triệu Phong cảm thấy đánh tòa Thiên Cơ thành này cũng không có gì thú vị.
Lời này vừa ra, sắc mặt đám người Bát hoàng tử, Lạc Tôn, Bách Luyện Thánh Chủ và thiên tài của Cơ gia, đều có chút mất tự nhiên, khóe miệng run rẩy, nhưng cũng không phản bác được, bởi vì sự thật chính là như thế.
Sự cường đại của Triệu Phong đã xâm nhập vào tâm linh của mọi người, nhất là Bát hoàng tử.
Từ khi bắt đầu tiếp xúc với Triệu Phong, trải qua Không Gian Thần Huyễn, cho đến bây giờ, mọi người đã biết Triệu Phong thân mang huyết mạch Huyết Ma Dương hoàn mỹ.
Bát hoàng tử cũng đã nhiều lần hối hận tại sao lúc trước không duy trì mối quan hệ tốt đẹp với Triệu Phong, nếu vậy thì bây giờ Triệu Phong đã trở thành trợ lực cường đại của bọn hắn rồi.
Lúc này, tại Thiên Cơ thành phía Tây.
- Thất hoàng tử, đoàn đội của Cửu hoàng tử đã tới.
Một tên nho sinh ngọc diện khẽ nói.
- Ha ha, thật là không biết trời cao đất rộng.
Một lão giả gầy trơ xương, hai mắt quắc thước hữu thần, phảng phất có thể nhìn xuyên vạn vật, bên cạnh lão giả còn có một nam tử trung niên, trong mắt bắn ra một luồng ý chí Kiếm Đạo vô hình.
Hai người chính là cường giả Kiếm Đạo của Thiên Kiếm Các, cũng là Tông phái Kiếm Đạo đệ nhất của Đại Càn Vương triều.
- Thất điện hạ, Triệu Phong ở trong đoàn đội của Cửu hoàng tử, quả thật là nhân vật không đơn giản.
Khương Hào thấp giọng nói.
- Cho dù là không đơn giản thì hắn chẳng qua cũng chỉ là một tên Vương Giả Hư Thần Cảnh, hơn nữa thân phận của hắn còn là Tuần Thú Sư, là mấu chốt trọng yếu nhất trong quá trình công thành.
Thất hoàng tử cũng không để ý đến Khương Hào, trong mắt lộ vẻ khinh thường.
Nếu như đoàn đội liên hợp của Nhị hoàng tử, Ngũ hoàng tử và Thập Nhị hoàng tử đánh đến đây, có lẽ hắn sẽ lo lắng một chút.
Nhưng chỉ một Cửu hoàng tử thì không đáng để hắn đặt trong lòng.
- Cũng đúng.
Khương Hào khẽ gật đầu.
Ngày trước trong cấm địa Hắc Phong Cốc, thủ đoạn khủng bố của Triệu Phong, đã để lại ấn tượng rất sâu trong lòng hắn.
Nhưng trong chiến đấu công thành, Tuần Thú Sư là quan trọng nhất, Triệu Phong tuổi còn nhỏ, tại phương diện thuần thú, thì có được bao nhiêu tạo nghệ chứ?
- Khương Hào, ngươi yên tâm, bổn đại sư sẽ không để cho sủng thú của hắn tới gần tòa Thiên Cơ thành này, cho nên, ngươi cũng không cần phải sợ hãi như vậy.
Một lão giả mặc áo xám, nở nụ cười tự tin nói.
Sắc mặt Khương Hào thoáng trầm xuống, cũng không nói gì.
Tiểu đội mà hắn dẫn đầu, ở trong cấm địa Hắc Phong Cốc đã tổn thất hai người, trong đó còn có cả Trận Pháp Đại Sư Ô Du.
Mà hắn và một Chuẩn Thánh Chủ khác, đều phải sử dụng trận pháp Hộ Long Ngọc, mới có thể trở về bên cạnh Thất hoàng tử, có thể nói là tổn thất thảm trọng, mất hết mặt mũi.
Bởi vậy, cho nên Khương Hào đã hoàn toàn mất đi quyền lên tiếng trong đoàn đội của Thất hoàng tử.
Trương Ích chậm rãi đi ra khỏi tòa kiến trúc kim loại, bay về phía trên tường thành, trên mặt nở nụ cười châm chọc, nhìn về phía đoàn đội của Cửu hoàng tử đang bay tới.
Ngay lập tức, phía trước tòa thành kim loại, mấy trăm đầu Yêu thú hung ác khủng bố, đều mở to hai mắt, một luồng lệ khí Yêu thú kinh khủng, lập tức phóng lên tận trời cao.
Phần lớn những Yêu thú này, đều là do hắn chuẩn bị từ khi còn ở Đại Lục Vực, số còn lại là trân thú thu phục được trong lăng mộ Hoàng tộc.
Bởi vì không có người đến đánh Thiên Cơ thành của Thất hoàng tử, cho nên đoàn đội của Thất hoàng tử cũng không tiến hành đổi Yêu thú bên trong Linh Sủng Viên.
- Đến đây đi, để lão phu xem các ngươi có bao nhiêu bản lãnh.
Trương Ích liếc nhìn đám người, sau đó ánh mắt dừng lại trên thân Triệu Phong.
Mặc dù nghe nói Triệu Phong thân mang Vân Tằm Tiên Điệp, nhưng đây dù sao cũng là chiến đấu đàn Yêu thú, chỉ một đầu Linh sủng cũng không phát huy được bao nhiêu tác dụng.
Hơn nữa, biện pháp để đối phó với Vân Tằm Tiên Điệp cũng có rất nhiều.
Đoàn đội của Cửu hoàng tử cũng tập trung ánh mắt trên người Triệu Phong.
Bản lĩnh thuần thú của Triệu Phong đã khiến bọn họ mở rộng tầm mắt, tuy nhiên còn chưa biết được bản lĩnh khống thú của hắn như thế nào.
Thế nhưng Triệu Phong đã chủ động đề nghị đánh Thất hoàng tử, cho nên mọi người vẫn tin hắn cũng có bản lĩnh nhất định.
Hơn nữa, số lượng Yêu thú trong tay Triệu Phong, cũng vượt xa số lượng Yêu thú của Thất hoàng tử.
Đây cũng là nguyên nhân mà đoàn đội của Cửu hoàng tử dám trực tiếp khai chiến.
Triệu Phong tiến lên phía trước, cánh tay vung lên, một lượng lớn Yêu thú lập tức xuất hiện.
- Ồ? Đàn Hắc Văn Độc Hạt, đàn Phong Lang, còn có hai đầu Chấn Thiên Kim Viên, quả thật khiến ta giật mình a.
Trương Ích cười ha hả.
Trương Ích vừa liếc nhìn, liền biết hai đàn Yêu thú của Triệu Phong đều là Yêu thú trong lăng mộ Hoàng tộc.
Có thể thuần phục được hai đàn Yêu thú nguyên vẹn, xem ra đoàn đội của Cửu hoàng tử cũng đã bỏ ra không ít công sức.
Thế nhưng chỉ bằng vào hai đàn Yêu thú này, cho dù thêm hai đầu Chấn Thiên Kim Viên, thì cũng khó mà đánh tan được đàn Yêu thú của hắn.
Đầu tiên là tại phương diện số lượng, có sự chênh lệch không nhỏ, tiếp đó là chênh lệch cực lớn giữa hai Tuần Thú Sư.
Triệu Phong cũng không để ý đến Trương Ích, trong mắt trái nổi lên một tia kim trạch nhàn nhạt.
Đồng thời, ở sâu trong linh hồn, Vạn Niệm Thần Quyết vận chuyển, mấy trăm đạo ý niệm nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể của mỗi một đầu Yêu thú.
Tâm thần của Triệu Phong, hoàn toàn dung nhập vào bên trong đàn Yêu thú trước mặt, cảm giác như những Yêu thú này đều là tay chân của mình, điều khiển hết sức tự nhiên.
- Ý chí linh hồn thật mạnh.
Trương Ích cũng cảm nhận được Triệu Phong sắp phát động thế công.
Mà cường độ ý chí linh hồn do Triệu Phong bày ra lúc này, thậm chí không kém gì hắn, khiến Trương Ích không khỏi cẩn thận hơn vài phần.
Vụt vụt vụt...
Yêu thú bên dưới tường thành, lập tức bạo động, tạo thành trận hình.
- Lên!
Triệu Phong ra lệnh một tiếng.
Xông lên đầu tiên chính là hai đầu Chấn Thiên Kim Viên.
Rầm rầm…
Thân hình của hai đầu Chấn Thiên Kim Viên cực lớn, động tác mau lẹ vô cùng, chạy trên mặt đất rông lớn hai bước, sau đó nhảy lên, tựa như một tòa núi lớn kim sắc ép tới.
Sau đó, đàn Phong Lang và Hắc Văn Độc Hạt cũng theo sát phía sau.
- Sơn Khâu Cự Nhân, xông lên cho ta!
Trương Ích cũng hiểu rất rõ về đặc tính của Chấn Thiên Kim Viên, chỉ có loại Yêu Linh có lực phòng ngự siêu cường như Sơn Khâu Cự Nhân mới có thể sánh bằng.
Ầm ầm ầm...
Bốn đầu cự nhân, hung hăng va chạm với nhau.
- Hừ, vẫn còn yếu.
Mắt trái Triệu Phong vận chuyển, đồng thời đem càng nhiều ý niệm tập trung vào trong cơ thể Chấn Thiên Kim Viên, liên tục công kích về phía chân phải của một đầu Sơn Khâu Cự Nhân.
Một đầu Chấn Thiên Kim Viên khác thì lại tập trung công kích vào vai của một đầu Sơn Khâu Cự Nhân còn lại.
- Làm sao có thể? Chấn Thiên Kim Viên của Triệu Phong, làm sao có thể biết được nhược điểm Sơn Khâu Cự Nhân của ta?
Trái tim Trương Ích lập tức giật thót, Sơn Khâu Cự Nhân trong tay hắn đã theo hắn chinh chiến nhiều năm, trên người tất nhiên có một vài vết thương ngầm.
Thế nhưng, Yêu thú của Triệu Phong làm sao có thể thông minh như vậy cơ chứ?
Hơn nữa, phương thức công kích của hai đầu Chấn Thiên Kim Viên này cũng hết sức lưu loát, thậm chí còn mơ hồ có bóng dáng của chiến kỹ.
Trương Ích thậm chí còn hoài nghi rằng, hai đầu Chấn Thiên Kim Viên này liệu có phải bị một vị Vương Giả Đại Đế nào đó đoạt xá hay không.
Những kỹ xảo chiến đấu này, khống chế công kích vô cùng chuẩn xác, giống như là nhân loại chiến đấu vậy.
Ngay lập tức, hai đầu Sơn Khâu Cự Nhân liền bị đánh cho liên tiếp thối lui.
- Các ngươi cũng lên hỗ trợ cho ta, Hắc Tông Cự Hùng!
Tuần Thú Tông Sư Trương Ích thoáng trầm mặt.
Lần đầu giao phong, Yêu thú mà hắn phái ra, không ngờ lại bị Chấn Thiên Kim Viên của Triệu Phong dễ dàng đánh bại như vậy.
Vụt vụt vụt...
Hai đầu Hắc Tông Cự Hùng, động tác linh mẫn hơn Sơn Khâu Cự Nhân rất nhiều, vội vàng xông lên, cự trảo màu đen màng theo một trận vòi rộng cương liệt đánh xuống.
- Lui!
Triệu Phong mỉm cười, khống chế Chấn Thiên Kim Viên lùi lại mấy bước, đồng thời nghiêng đầu, một trảo của Hắc Tông Cự Hùng chỉ thoáng sượt qua bộ lông của Chấn Thiên Kim Viên.
- Làm sao có thể?
Trương Ích thiếu chút nữa hộc máu.
Hai đầu Chấn Thiên Kim Viên này không ngờ đã có linh trí, tư duy vô cùng mau lẹ, động tác tiêu chuẩn thành thạo, né tránh công kích mạnh mẽ của Hắc Tông Cự Hùng vô cùng hoàn mỹ.
Yêu thú bình thường, làm sao có thể đạt được tâm tính như vậy?
Đoàn đội của Cửu hoàng tử đang xem chiến, cũng triệt để ngẩn người.
Lúc bắt hai đầu Yêu thú này, bọn chúng rất ngốc, chỉ biết tiến công một cách lỗ mãng mà thôi.
- Đây chính là Chấn Thiên Kim Viên mà chúng ta bắt được sao?
Thạch Vũ Lôi sờ lên đầu, vô cùng kinh ngạc.
- Có lẽ Triệu Phong đã huấn luyện đặc biệt cho bọn chúng.
Vẻ mặt của Tô Thanh Linh có chút cứng đờ.
Hai đầu Yêu thú này, giống như có tư duy của nhân loại, không ngờ còn biết cả một ít kỹ xảo chiến đấu.