Chùm Hoa Nhỏ

Chương 27: Công Viên Giải Trí Disneyland





Sáng nay Mộc Thanh dậy sớm chuẩn bị, cô mặc một cái áo thun đen bên ngoài khoác thêm một cái áo sơ mi caro, quần đùi jean khoe trọn đôi chân thon dài nuột nà trắng nõn kết hợp với giày thể thao, cô đội thêm mũ rồi mang balo xuống tầng, Thiên Bình đã đợi sẵn dưới nhà, trùng hợp là anh cũng mặc áo thun đen, nhìn như hai người đang mặc đồ đôi, bà ngoại và mẹ Mộc nhìn nhau nháy mắt cười đầy ẩn ý.

“Vào ăn cơm rồi đi.” Ông ngoại đứng lên đi vào phòng ăn, mọi người cũng đi theo cùng, ăn xong hai người tạm biệt cả nhà rồi xuất phát.

“Chúng ta đi công viên giải trí Disneyland nhé?” Anh nhớ lúc nhỏ cô mơ ước đến Mỹ để được đi nơi này, lúc đó không đi được bây giờ đi bù vậy.

“Sao cũng được ạ.”

Tới nơi, anh vào mua vé rồi hai người cùng vào cổng, Mộc Thanh bị choáng ngợp vì sự lộng lẫy của nơi này, điểm đầu tiên bọn họ bước chân vào là Main Street, nơi này tạo cho bạn sự tưởng nhớ về thời kỳ Victoria của Mỹ với ga xe lửa, thị trấn vuông, rạp chiếu phim,… cả hai theo đoàn người trước mặt, tuy ở đây đã nhiều năm nhưng đây là lần đầu tiên Thiên Bình đến những nơi như thế này.

Hai người lại tiếp tục đi qua Adventureland, Frontierland, Fantasyland,…dừng lại lâu hơn tại Tomorrowland vì nơi nay tập trung nhiều trò chơi, đi qua nhiều nơi thưởng thức nhiều món bánh đặc trưng, điểm dừng cô thích nhất và nán lại lâu nhất là Toontown Mickey nơi có những nhân vật hoạt hình như Mickey, chuột Minnie, cũng như vịt Donald…hai người ngồi nghỉ tại một ghế đá dưới gốc cây, anh bảo cô ngồi đợi còn mình đi mua hai ly nước mang đến.

“Mệt không em?”

“Hơi mệt một xíu nhưng rất vui ạ!”

Anh yêu chiều nhìn cô cười.

“Vui là tốt rồi, ở Mỹ rất nhiều địa điểm để đi chơi, rãnh rỗi chúng ta đi khám phá nhiều hơn nhé?”

“Nếu anh có thời gian.”

Cô mở máy ảnh xem lại những tấm ảnh được chụp ngày hôm nay, phần lớn là anh chụp cho cô, cũng có vài tấm hai người chụp chung và cô chụp cho anh, anh chép ảnh vào điện thoại cả hai, chọn ra tấm ảnh đẹp của cô chọn làm ảnh đại diện cho điện thoại của mình, cô nhìn một loạt các động tác của anh mà vui vẻ trong lòng.

Ra khỏi công viên cũng đã 4h chiều, không nghĩ đến bọn họ ở trong đó chơi lâu như vậy, lâu rồi không được đi chơi nên tay chân mỏi rã rời.

Thiên Bình lại lái xe chở cô dạo một vòng thành phố, anh tìm chỗ đậu xe rồi cùng cô đi dạo ở Corona Del Mar, ở đây xây dựng những ngôi nhà rất đẹp, bọn họ vừa đi dạo vừa ngắm cảnh, rồi dừng chân tại một nhà hàng BBQ ăn đồ nướng, ăn xong anh chở cô lên đỉnh đồi ở Dana Point, tìm một góc view đẹp hai người cùng ngắm nhìn biển về đêm thật tuyệt vời, với những chiếc thuyền đậu sát vào nhau, anh dùng máy ảnh ghi lại mọi khoảng khắc của cô, nụ cười của cô làm anh đắm chìm không lối thoát, chỉ mong cô sớm thuộc về anh càng sớm càng tốt, anh thực sự lo lắng vì xung quanh cô có quá nhiều ánh mắt dòm ngó, anh bất lực thở dài, dù anh có lo lắng đến đâu thì dường như cô gái không tim không phổi trước mặt vẫn vô tư như vậy.

Mộc Thanh ở lại chơi gần một tháng, cô cũng sang ở nhà nội một thời gian, Thiên Bình luôn giành thời gian chở cô đi chơi khắp nơi, và tất nhiên mọi việc công ty giao lại hết cho Tú Minh, anh ấy cảm thấy cuộc sống không còn gì luyến tiếc.

“Tôi còn có vợ đấy? Tại sao cậu đi chơi khắp nơi còn tôi phải xù đầu tại đây.”

Thiên Bình để lại một câu rất hợp tình hợp lý.

“Bởi vì cậu có vợ rồi.” Để lại Tú Minh một bụng tức giận không biết xả nơi đâu.

Thời gian này anh càng thân thiết với họ hàng của cô hơn, người lớn trong nhà ai cũng mến anh, đặc biệt hai cậu nhóc sinh đôi luôn bám dính lấy anh, không đi học là một hai phải theo hai người đi chơi.

Công việc công ty cũng đã giải quyết đâu vào đó, Tưởng Lâm cũng đã bị Trần Đình bắt được, tội nội gián và bán dữ liệu công ty ở đây phạt khá nặng, khả năng cao hắn sẽ phải bồi thường và ngồi tù 10 năm, nếu không có tiền bồi thường vậy hắn sẽ phải bóc lịch thêm vài năm nữa. Tú Minh sẽ ở lại xử lý cho xong vụ kiện, Băng Di nghỉ hè nên có thời gian rãnh sang đây ở với chồng luôn, còn anh sẽ cùng cô về nước vào cuối tuần, bố mẹ Chu và bố mẹ Mộc vẫn sẽ ở lại đây chơi thêm một thời gian, mục đích chính là nhường không gian riêng cho đôi trẻ.