Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 168: Muốn đột phá đến Linh Hải Cảnh



Mục Trọng Thiên kinh ngạc mà nhìn bọn họ: "Cái gì? Còn có bí mật?"

Tiền Lỗi cười hắc hắc: "Hiên Vũ định đoạt. Chờ hắn tỉnh rồi ngài hỏi hắn a. Hắn muốn nói liền nói cho các ngươi biết, nếu hắn không muốn nói thì đây chính là bí mật."

Quán quân, quán quân! Tâm Tiền Lỗi tâm đã sớm bay lên, việc sớm trúng tuyển lúc trước cũng quét sạch rồi. Thậm chí hắn còn có chút đắc ý khi nhìn bộ dạng kinh ngạc này của Mục Trọng Thiên, trong lòng thầm nghĩ: Nếu ta nói cho người ta được tuyển chọn sớm lại còn cự tuyệt, không biết lúc đó người còn muốn kinh ngạc tới mức nào đây.

Cuối cùng, Mục Trọng Thiên cùng Quý Hồng Bân cũng không hỏi ra vấn đề gì. Bọn hắn còn chưa kịp rời đi thì Ngân Thiên Phàm đã hùng hục chạy tới.

"Minh tưởng sâu?" Ngân Thiên Phàm cũng lộ ra vẻ mặt vẻ giật mình.

"Linh Hải Cảnh? Đây là muốn đột phá tới Linh Hải Cảnh? Ha ha, không hổ là là đệ tử của ta. Việc điểm tích lũy để nói sau. Lại nói nữa, lúc nào bắt đầu khảo hạch vòng tiếp theo?"

"Ba ngày sau." Mục Trọng Thiên vội giơ bảng thời gian lên nói.

"Thời gian minh tưởng sâu cũng không chuẩn, ba ngày sau hắn có thể tỉnh không? Hơn nữa, còn phải đi chuyển đĩa quay may mắn để lấy phần thưởng hải tuyển đây." Ngân Thiên Phàm mang vẻ mặt phấn khởi, kích động nói.

Về phần đĩa quay may mắn, hắn và Quý Hồng Bân cũng chỉ là nghe nói qua chứ không có được gặp chính thức. Nghe nói, trong đĩa quay may mắn có rất nhiều thứ tốt đấy. Với tà lực ba vạn năm của Sử Lai Khắc thì tuyệt đối sẽ không có khả năng keo kiệt a!

Theo những kinh nghiệm trước kia thì miễn là đệ tử được dùng đĩa quay may mắn, chỉ cần về sau thi vào rồi Sử Lai Khắc thì xác suất tiến vào Nội Viện xác suất sẽ đặc biệt lớn. Quay đĩa quay may mắn thì thứ tốt nhất là phần thưởng có thể giúp tăng thực lực, vì nó rất có lợi cho khảo hạch phía sau.

"Thời gian hẳn là không sai biệt lắm, tu vi hắn thấp nên có lẽ thời gian minh tưởng sâu sẽ không quá dài." Quý Hồng Bân nói.

Trên thực tế, Lam Hiên Vũ cũng không để cho bọn hắn phải đợi quá lâu.

Khi màn đêm lần nữa phủ xuống, ý thức của Lam Hiên Vũ cũng dần trở về. Hắn chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái, cảm giác lại cơ thể, vòng xoáy vàng bạc song sắc vẫn xoay tròn rất tự nhiên, có vẻ hắn còn có thể thấy nó rõ ràng hơn.

Từng mảnh kinh mạch dài hẹp đều được tầng quang mang ngân kim sắc bao trùm lấy.

Kim sắc quang mang cùng ngân sắc quang mang phân biệt rõ ràng, lại có tiếp xúc một cách mơ hồ. Có vẻ chính cả người hắn cũng là do hai loại màu sắc này tạo thành đấy.

Ý thức trở về, Tinh Thần Lực phóng ra, Lam Hiên Vũ không có mở hai mắt nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng, trong túc xá, Lưu Phong cùng Tiền Lỗi đều ngồi ở kia mà khoanh chân minh tưởng. Toàn bộ kí túc xá rất yên tĩnh, cho dù là một hạt bụi cũng ở trong cảm giác của hắn.

Tinh Thần Lực phóng ra ngoài, hắn dần dần nhìn ra đến bên ngoài hành lang, thậm chí có thể thấy được chỗ xa hơn. Đó là một loại cảm thụ tuyệt vời khó có thể hình dung.

Tâm linh như hải, vô cùng mênh mông, cái này là... Linh Hải Cảnh!

Tinh Thần Lực của mình đã đột phá tới Linh Hải Cảnh rồi sao? Lam Hiên Vũ không tự chủ được mà có chút phấn khởi, cùng lượng hồn lực luôn tăng lên chậm rãi kia thì tốc độ tăng tinh thần lực của hắn chỉ có thể dùng "Kinh người" để hình dung. Hắn vẫn chưa tới mười hai tuổi mà Tinh Thần Lực cũng đã tiến nhập Linh Hải Cảnh, tương lai nhất định còn có thể tăng với tốc độ cao. Mà tinh thần lực Linh Hải Cảnh, không thể nghi ngờ sẽ tăng chỉnh thể thực lực cho hắn trên phạm vi thật lớn a!

Hắn mở hai mắt ra, nhìn vùng cảm nhận qua tinh thần lực là không giống nhau, tất cả đều trở nên vô cùng rõ ràng. Trong hai tròng mắt của hắn phảng phất như có hai đạo điện quang chợt lóe lên.

Hư không sinh điện, phòng tối phát quang!

Có lẽ do cảm nhận được biến hóa của Lam Hiên Vũ, hoặc là được tinh thần lực của hắn gây kích thích, Tiền Lỗi lập tức mở hai mắt ra mà nhìn về phía Lam Hiên Vũ.

"Ngươi tỉnh rồi!" Tiền Lỗi lại mang lêng dáng tươi cười luôn có của mình.

Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu, cảm giác đầu tiên của hắn là toàn thân đã ở trạng thái đỉnh phong, có vẻ ngay cả tốc độ tăng hồn lực cũng nhanh hơn vậy.

Tiền Lỗi vừa nói, Lưu Phong cũng vừa tỉnh lại.

"Chúng ta là quán quân, là quán quân hải tuyển" Tiền Lỗi cười lớn mà nói.

"Quán quân sao?" Lam Hiên Vũ sửng sốt một lát, tuy hắn đoán thành tích sẽ không khác lắm, nhưng chính thức lấy được quán quân vẫn cảm thấy thập phần kinh hỉ.

"Đúng vậy a! Nghe nói còn có phần thưởng đây. May là ngươi đã tỉnh lại, nếu không thì ngày mai sẽ chỉ có hai chúng ta đi chuyển may mắn đĩa quay, rồi thay thế vòng của ngươi. Đã nghe nói đĩa quay may mắn chưa? Một người chuyển một lần!"

Lam Hiên Vũ mở trừng hai mắt: "Sử Lai Khắc Học Viện ban thưởng sao""

Tiền Lỗi khẽ gật đầu.

Lam Hiên Vũ nở nụ cười: "Hiện tại ta chỉ muốn biết, ta phụ trợ đối với các ngươi có mang đến vận khí hay không thôi."

Nghe hắn vừa nói như vậy, Tiền Lỗi cùng Lưu Phong cũng không khỏi bật cười. Quán quân, bọn họ là quán quân a! Hai người không hẹn mà cùng mà nghĩ tới lời nói lúc trước của Lam Hiên Vũ, bọn hắn nhất định sẽ cùng thi đậu Sử Lai Khắc đấy!

"Ta đói rồi a!"

"Ngươi minh tưởng hai ngày rồi, không đói bụng mới là lạ! Chúng ta cùng đi ăn cơm."

Bọn hắn trực tiếp tìm tới Ngân Thiên Phàm chăm sóc đặc biệt, Lam Hiên Vũ vừa từng ngụm từng ngụm mà ăn, một bên nghe Tiền Lỗi giảng lại việc hắn tiến vào minh tưởng sâu. Kinh nghiệm của hắn tất nhiên hắn sẽ không keo kiệt, nhưng có điều là hắn cũng không có kinh nghiệm gì, chính là đến cái trạng thái đó rồi tự nhiên mà tiến vào minh tưởng sâu.

Ngân Thiên Phàm khảo nghiệm tinh thần lực cho hắn một chút, năm trăm lẻ năm! Đây là số liệu mới nhất, đúng là đã tiến nhập Linh Hải Cảnh.

Lam Hiên Vũ gần như ăn sạch cả đồ dự trữ của Ngân Thiên Phàm mới cảm thấy có chút mỹ mãn.

Lần hải tuyển đạt được thành tích tốt này đã nhận được tán thưởng rất lớn từ học viện, lực ủng hộ học viện dành cho lớp thiếu niên năng động lại một lần nữa tăng lớn, đã quyết định đổi hết đồ ăn của năm tổ học viên tiến vào vòng trong thành đồ ăn quý hiếm, trợ lực bọn hắn đạt được thành tích tốt hơn.

"Hơn hai vạn điểm đó làm sao mà có? Nói thẳng nhanh." Ngân Thiên Phàm gọi cả Quý Hồng Bân tới, hai vị lão sư đều dùng ánh mắt sáng rực mà nhìn Lam Hiên Vũ.

Đối mặt với hai vị lão sư này, Lam Hiên Vũ nào dám giấu giếm, liền đem quá trình ứng đối đằng sau giảng thuật lại một lần. Nghe hắn giảng thuật, Quý Hồng Bân cùng Ngân Thiên Phàm đều có những biểu lộ khác nhau. Sắc mặt Quý Hồng Bân rõ ràng có chút đen lại, mà Ngân Thiên Phàm lại là vẻ cười phấn khởi.

Ngân Thiên Phàm vỗ vỗ vai Lam Hiên Vũ mà cười lớn một tiếng: "Đúng vậy, không hổ là đồ đệ của ta. Hiện tại ta có thể yên lòng đem kinh nghiệm tác chiến giữa các hành tinh truyền thụ cho ngươi rồi."

Quý Hồng Bân hừ một tiếng: "Thựuc lực cá nhân mới là căn bản của tất cả. Thì ra hai vạn điểm này là do đầu cơ trục lợi mà có được. Các ngươi còn phải tu luyện nhiều hơn, đề cao tu vi mới là hợp lý, đừng đem quá nhiều tâm tư đặt vào những thứ việc ngổn ngang kia."

Ngân Thiên Phàm cả giận nói: "Cái gì gọi là việc ngổn ngang? Cái này gọi là tỉnh táo, cơ trí, ứng biến, nhạy bén, ngươi không hiểu. Ngươi thi không đậu Nội Viện chính vì quá cứng nhắc, chỉ biết ngốc luyện."

"Ha ha, dù sao cũng tốt hơn những người bị khai trừ trực tiếp. Chẳng lẽ ngươi muốn về sau Hiên Vũ thi đậu rồi cũng bị khai trừ?" Quý Hồng Bân trả lời lại một cách mỉa mai.

Lam Hiên Vũ có một loại xúc động muốn che kín mặt,(chắc muốn cười mà k dám thò mặt ra cười đây mà😂) lại bắt đầu rồi, hai cái vị này cứ gặp là sẽ nhao nhao lên.

Lưu Phong cùng Tiền Lỗi thì còn là lần đầu tiên thấy hai vị lão sư này chửi nhau như vậy.

Tiền Lỗi nhịn không được nói: "Đợi, đợi đã, Quý lão sư, Phó viện trưởng, nghe các ngài nói vậy, có nghĩa là, trước kia các ngài đều là đệ tử của Sử Lai Khắc học viện?"

Nghe Tiền Lỗi đưa ra vấn đề này, cả văn phòng của Ngân Thiên Phàm đột nhiên yên tĩnh trở lại. Trên thực tế, Lam Hiên Vũ cũng đã sớm đoán được một ít, chẳng qua hắn vẫn không dám hỏi. Mỗi lần nhắc tới Sử Lai Khắc thời điểm, Ngân Thiên Phàm đều mang một vẻ mặt xoắn xuýt, hắn vẫn đều thấy rõ.

"Ừm, đúng vậy. Ta tốt nghiệp ở ngoại viện Sử Lai Khắc, nhưng lại không có thành tựu gì, đã cho trường học cũ mất thể diện." Quý Hồng Bân thản nhiên nói.
— QUẢNG CÁO —