Chung Cực Nhân Loại

Chương 36: Thảm Họa Bắt Đầu!!





Lục Dạ tuy cũng rất muốn đi theo để biết chuyện gì xảy ra nhưng đây là việc riêng của người ta, mà Lục Dạ lại không có thói quen xen vào việc của bất cứ ai hết.
Cứ như thế Hồ Mị liền rời đi một ngày, đến hôm sau khi nàng quay lại không chỉ Lục Dạ mà cả Hồ Ngọc Ly và Ngọc nhi đều cảm nhân được nàng suy yếu đi rất nhiều.
“Mẫu thân rốt cuộc đã có chuyện gì?”Hồ Ngọc Ly lo lắng cùng bất an mà tiến tới diều lấy Hồ Mị hỏi.
Hồ Mị nhìn Hồ Ngọc Ly rồi lại nhìn Lục Dạ Ngọc nhi hai người thở dài một hơi, nàng ngồi xuống để Hồ Ngọc Ly trước tiên châm một ly trà.
“Mộc Lâm sư huynh hắn không ổn chút nào!”Nàng mở miệng lạnh nhạt nói nhưng ánh mắt của nàng lại hoàng toàn không bình tĩnh một chút nào.
“Rốt cuộc là có chuyện gì?”Lục Dạ mở miệng nói, hắn cũng biết việc liên quan đến Đế Tôn chắc chắn không đơn giản.
Tiếp sau đó Hồ Mị cũng chậm rãi kể ra đầu đuôi sự việc cho Lục Dạ cùng Hồ Ngọc Ly và Ngọc nhi biết.

Việc này muốn giấu cũng chẳng được bao lâu nên thà nói trước còn hơn.
“Bị người điều khiển??!”Nghe Hồ Mị kể lại, không chỉ Hồ Ngọc Ly cùng Ngọc nhi kinh hãi trợn tròn mắt mà Lục Dạ cũng giật mình kinh ngạc vô cùng.

Đế Tôn là tồn tại như thế nào? Trong vô ngàn vũ trụ cũng chưa chắc tìm đủ vài chục người, vậy mà lại bị người khác điều khiển.

Vậy người làm việc này phải mạnh đến cở nào? Thật sự là không dám tưởng tượng.
“Chưa hẳn, bây giờ Sư huynh vẫn đang cố gắng chống cự nhưng chắc chỉ được vài ngày nữa mà thôi! Đến lúc đó, Vạn Yêu Tinh sẽ thật sự lâm đại họa!!”Hồ Mị nghiêm nghị nói, tuy nàng và Hùng Lực đều là Đế Tôn nhưng Mộc Lâm Huyền Thụ lại khác.
Mộc Lâm Huyền Thụ, trải qua vô số năm tháng góc rễ của hắn đã xâm nhập hết cả Vạn Yên Tinh này.

Có thể nói chỉ cần Vạn Yêu Tinh còn tồn tại thì hắn sẽ có được Tiên Lực vô hạn!
“Vậy ông ấy giờ như thế nào rồi? Cô nói là chưa hẳn vậy chắc chắc là còn có thể cứu vãng đúng không?”Lục Dạ ngay lập tức tìm ra điểm máu chốt trong lời nói của Hồ Mị.
“Tạm thời, ta và Hùng Lực đã bầy ra kết giới xung quanh Mộc Lâm sư huynh nhưng kết giới đó không thể duy trì lâu được!”
“Vậy thì các ngươi định làm gì?”
“….Giờ chỉ còn cách chiến đấu!!”Hồ Mị ánh mắt kiên định nói, đây là phương án cuối cùng, họ thật sự không có cách nào khác.

Công pháp Hắc ảnh thần bí kia dùng quá tà dị, dù là nàng cùng Hùng Lực phối hợp trợ giúp Mộc Lâm Đế Tôn thì cũng chẳng thể hóa giải được cổ năng lượng kia.
“Các ngươi ở lại đây đi, ta phải bàn vấn đề này với các vị trưởng lão!”Hồ Mị để lại một câu như thế rồi liền biến mất.
“Vậy là sắp đánh boss rồi hả? Haha!”Lục Dạ ngẩng mặt lên nở nụ cười mà nói, về việc tại sao Mộc Lâm Đế Tôn bị điều khiển thì vẫn không có manh mối nào cả, việc mà hắn chú trọng là sắp phải chiến với một vị Đế Tôn.
Nhìn khuôn mặt có phần trầm trọng của Hồ Ngọc Ly, Lục Dạ chỉ đành nở nụ cười khiến nàng bớt lo lắng.
“Lúc nào rồi mà ngươi còn cười được nữa!”Hồ Ngọc Ly trừng mắt nhìn hắn ánh mắt nàng chưa đầy đều là hoang mang cùng lo lắng.
“Đừng lo lắng như thế! Vui vẻ lên đi nào, người dù có lo lắng cũng chẳng thay đổi được gì, không đành tiến lên mà đối mặt với nó!”Lục Dạ đưa tay sờ lấy đầu của Hồ Ngọc Ly, ba ngày này quan hệ của hắn và nàng cũng tiến triển không ít, cũng có thể xem như bằng hữu rồi.
“Ngô….”Hồ Ngọc Ly tuy lúc đầu rất không muốn bị hắn sờ đầu như thế nhưng lâu dần nàng cũng quen luôn rồi.

Nàng rên rỉ một tiếng, khuôn mặt đỏ bừng khiến Lục Dạ cười lên.
“Lục Dạ….”Ngọc nhi đứng ở một bên nhìn lấy Lục Dạ, hai mắt lấp lánh ánh sao.

“Haha, tất nhiên là không thể thiếu người!”Lục Dạ nhìn ánh mắt mong chờ của nàng cũng đành cười đưa tay còn lại lên, hai tay xoa đầu của cả hai người.
Tuy là trong lòng hắn cũng hơi trầm trọng nhưng nếu lúc này không tỏ ra vui vẻ thì thực sự là không chịu nổi cái không khí tỉnh lặng kia.
Thời gian rất nhanh trôi qua, chớp mắt đã hai ngày sau.
Sau khi bàn bạc với nhau về việc này, cả hai tộc Hồ Linh cùng Cường Hùng đều quyết định liên minh với nhiều thế lực lớn nhỏ khác với ý định phong ấn Mộc Lâm Huyền Thụ.
“Ngươi cũng đi theo sao? Dù ngươi có rời đi cùng không ai nói gì đâu!”Hồ Mị nhìn Lục Dạ trước mặt nói, đây là việc riêng của Vạn Yên Tinh nói riêng và cả Vạn Yêu Giới nói chung, để một nhân loại trợ giúp thật sự rất không đúng.
“Tất nhiên rồi! Các ngươi đã cho bổn đại gia chỗ ở miễn phí thì cũng phải giúp các ngươi một chút chứ!”Lục Dạ khẽ cười nói, cảm giác hưng phấn khi sắp đối đầu với Đế Tôn lại làm huyết dịch trong người hắn sôi trào, nhưng đó là nếu như bọn họ không thể phong ấn Mộc Lâm Huyền Thụ lại thôi.

Nếu nhu phong ấn thành công thì cũng không có việc của hắn.
“Vậy chúng ta cùng đi tới đó nào!”Hồ Mị rồi dẫn theo đám trưởng lão và cả Hồ Ngọc Ly cùng Lục Dạ đi theo, Ngọc nhi thì từ lâu đã biến trở lại thành Thanh Ngọc kiếm được Lục Dạ vác trên lưng.
Vì nơi của Mộc Lâm Huyền Thụ cách tận bên kia tinh cầu nên việc di chuyển đến đó cũng mất vài giờ.
“Ư!”Vừa đến nơi, Lục Dạ cùng Hồ Ngọc Ly thậm chí cả những vị trưởng lão đều bị khí tức cuồng bạo cùng mùi máu tươi loãng thoãng trong không khí khiến cả đám người không kiệp phản ứng mà lùi lại một bước, Hồ Ngọc Ly thậm chí gần như sắp thổ huyết.
“Cẩn thận đấy!”Lục Dạ đứng ở một bên đưa tay ra đỡ lấy Hồ Ngọc Ly, hai mắt hắn sắc bén nhìn lấy đại thụ khổng lồ bị giam cầm trong kết giới kia, cây đại thụ vốn xanh tươi đầy sức sống thì giờ lại biến thành một màu đỏ như máu.
“Đúng là ta vẫn không nên đem con tới đây!”Nhìn lấy Hồ Ngọc Ly trắng bệch khuôn mặt, Hồ Mị thở dài một hơi.
“Hồ Mị tộc trưởng ngươi tới rồi!”Bất chợt từ gần đó, một âm thanh hùng hậu liền vang lên.
Từ trên không trung Hùng Lực cùng tộc nhân của hắn và cả Hùng Bá đáp xuống bên cạnh Hồ Mị đám người.
“Hùng Bá ngươi có mặt sớm như thế sao?”
“Tất nhiên, đây là vấn đề liên quan đến Vạn Yêu Tinh không thể chậm trễ được!”Hùng Lực nghiêm túc nói làm Lục Dạ hơi thay đổi cách nhìn đối với hắn, tuy rất bao che nhi tử nhưng vẫn lấy đại cuộc làm trọng.
“Hừ!”Hùng Bá nhìn lấy Lục Dạ khó chịu hừ một tiếng nhưng vẫn không nói gì, người ta đánh bại hắn quang minh chính đại cũng không thể vô lý cãi chứ.
“Này, Hồ Mị để tên nhân loại kia tham gia chuyện này liệu có ổn không?”Hùng Lực cũng nhìn thấy Lục Dạ hắn hơi nhíu mầy nhìn lấy Hồ Mị hỏi.
“Không sao, hắn chắc chắn sẽ có ích đấy!”
“Ừm….này tiểu tử ngươi!”Hùng Lực hơi gật đầu, hắn chỉ còn cách tin tưởng Hồ Mị thôi.


Nhưng nhìn thấy Lục Dạ từ đầu đến cuối đều không nhìn hắn dù chỉ một cái làm tâm cao khí ngạo Hùng Lực vô cùng khó chịu.
Những người khác có thể không để ý nhưng Lục Dạ từ lúc bắt đầu đến giờ vẫn chưa từng rời mắt Mộc Lâm Huyền Thụ.

Tuy chỉ là một chuyển động rất nhỏ cùng chậm chạp nhưng Lục Dạ vẫn để ý cây đại thụ kia đang giơ lên vô số nhánh cây ẩn chứ đầy Huyết sắc tà lực kia.
“Răng rắc….phụt!”Vô số cành cây trong chớp liền bắn ra với tốc độ kinh hồn xuyên qua cả kết giới kia, mục tiêu của nó không ai khác chính là Hồ Mị cùng Hùng Lực.
“Không được!”Bất chợt hai mắt Lục Dạ co rút lại, hắn hét lên lao tới chắn trước người Hồ Mị mà đỡ lấy một kích này.
“Phóc!”Dù đã vận chuyển Vô Hạn Chú Thuật đến mức cao nhất nhưng Lục Dạ vẫn không kìm được nhánh cây sắc như mũi thương kia đâm vào cơ thể.
Vô Hán Chú Thuật khó để phát huy nhất là tại sao? Bởi vì nó đòi hỏi một lượng cực kì lớn năng lượng để vận chuyển, trong khi đó Lục Dạ lại có vô hạn năng lượng vận chuyển Vô Hạn Chú Thuật hết sức nhưng vẫn bị đâm trúng thì cũng biết nó mạnh đến cở nào.
Tuy Hồ Mị cũng là Đế Tôn nhưng nếu xét về chiến đầu và phòng ngự thì nàng lại không mạnh chút nào.
“Lục Dạ!”Hồ Ngọc Ly hoảng sợ la lớn.
Hồ Mị cũng có phần ngơ ngác, đòn lúc nãy tuy không giết được nàng nhưng đón đỡ cũng phải bị thương nhẹ.(Đoạn này hơi buff main tí ae thông cảm)
“Phóc….Không sao, có vẻ như chúng ta không có nhiều thời gian tám chuyện đâu!”
“Rống…..”
Lục Dạ dùng tay rút ra cành cây đang đâm vào ngực mình ra mà nói, ngay khi hắn vừa dứt lời một tiếng gầm rú liền vang lên truyền khắp Vạn Yêu Tinh.
“Tất cả chuẩn bị!”Hùng Lực đón đỡ đòn tấn công kia cũng không trày xước gì, dù sao hắn chuyên về tấn công cùng phòng thủ.
“Răng…rắc….bành….”Theo một tiếng nổ lớn, kết giới đang giam giữ Mộc Lâm Huyền Thụ liền như tấm kính vỡ tan tành, để lộ ra thân đại thụ to lớn màu đỏ tươi như máu.
Đôi mắt to ở ngay giữa thân cây mở ra tràn đầy đều là sát khí cùng máu tươi báo hiệu cho việc Tà Huyết Hóa đã hoàn tất!!