Chung Cực Nhân Loại

Chương 4: Trị Độc!





“Keng, phát động nhiệm vụ chi nhánh.”
“Nhiệm vụ chi nhánh: Cứu giúp Hoa Vô Tuyết và chinh phục nàng.
Chú thích: Là nhân vật nam chính, Kí chủ không thể FA mãi như trong cốt truyện chính được nên là quất đi em.
Phần thưởng: Một lần triệu hoán y phục Vương cấp.
Thất bại: Liệt dương.”
“Cái đcm hệ thống ngươi đùa ta à.”Nhìn cái nhiệm vụ vl mà hệ thống vừa giao, khiến Lục Dạ giật giật lông mày, dù cho lấy tính cách của hắn cũng không nhịn được mà chửi tục.
Thật sự thì hắn không xem cái Vương cấp y phục đó vào mắt nhưng cái thất bại thì thật sự là quá đau trym đi.

Lão tử tuy không thích FA nhưng mà ngươi có cần nhanh vậy không.
“Chủ nhân ngươi than vãn cái gì, hệ thống đây là muốn tốt cho ngươi.

Không lẽ chủ nhân ngươi thích nam!”Tiểu loli Nguyệt nhị thấy hắn biểu hiện như vậy, liền làm ra một cái biểu cảm hoảng sợ mà cảnh giác nhìn hắn.
“Thích nam cái xxx ngươi, bổn đại gia thích nữ được không, ngươi không ngại ta có thể chứng minh cho ngươi xem!”Nhìn biểu cảm của tiểu nha đầu này, Lục Dạ liền khó chịu trừng mắt nhìn nàng uy hiếp.
“Hừ, mỡ dâng tận miệng tất nhiên là bổn đại gia sẽ không bỏ qua rồi.


Quân tử cái gì không hợp với ta.”
Không tiếp tục đấu khẩu với Nguyệt nhi nữa, Lục Dạ liền chạy tới gần bên cạnh Hoa Vô Tuyết, dùng hai tay của mình bế nàng lên.

Hắn vì kế thừa kí ức kiếp trước nên tính cách cũng bị ảnh hưởng đôi chút, nếu nàng đã là nữ nhân của mình thì hắn chắc chắn sẽ không để nàng thoát.

Nhưng trước khi làm cái gì thì phải tìm nơi thích hợp đã, hắn cũng không muốn đang làm nữa chừng thì có thứ gì đó xong ra hoặc có tên nào nhìn trộm đâu.
“Đây rồi!”Bế Hoa Vô Tuyết chạy lòng vòng một hồi, Lục Dạ liền tìm thấy được một hang động nhỏ, có vẻ vì xuân dược quá mạnh nên nàng đã mê mang ngất đi, cơ thể hắn thì giờ cũng đã bắt đầu nóng lên, dưới quần hắn giờ đã dựng lên thành hình một cái lều to, phải biết khi nãy ôm Hoa Vô Tuyệt để tìm hang động thì nàng luôn uống éo trong ngực hắn khiến cho số FA hai đời Lục Dạ không muốn phản ứng cũng không được a.
“Phù…”Đặt Hoa Vô Tuyết xuống Lục Dạ liền thở phào một hơi, hắn thề chỉ vài phút bế nàng khi nãy đều khó chịu hơn đánh với bất cứ kẻ nào hắn từng làm.
“Ư…ưm…a….”Hoa Vô Tuyết bị Lục Dạ đặt xuông tảng đá lạnh lẽo liền khó chịu rên rỉ, tiếng rên rỉ làm Lục Dạ như muống sôi máu lên.
Lục Dạ bình tĩnh điều chỉnh hô hấp của mình lại rồi bắt đầu chăm chú quan sát Hoa Vô Tuyết.
Ngũ quan tinh xảo, đôi môi đỏ hồng thở ra từng hơi năng nhọc, đôi mắt nhắm nghiền lại, mái tóc dài màu xanh trắng xen lẫn nhau, dù bị trúng xuân dược khiến cho cả khuôn mặt nàng đỏ như gấc nhưng Lục Dạ vẫn có thể cảm thấy nàng tỏa ra sự lạnh lùng dường như cách xa vạn dặm vậy.
“Haha, băng sơn mỹ nữ sao? Để bổn đại gia xem thử mất bao lâu để chinh phục ngươi.”Nhìn khuôn mặt đỏ ửng nhưng lại chứa đầy sự lạnh lùng đó Lục Dạ liền nổi lên cảm xúc muốn chinh phục nàng, hắn là một người vô cùng bá đạo nên rơi vào tay hắn thì nàng chỉ có một kết cục mà thôi.
Hồi nãy khi bế nàng tìm hang động, qua lời nói của Nguyệt nhi hắn cũng biết được loại độc nàng trúng là độc được tinh luyện từ máu của Cửu Sắc Dâm Xà một loại ma thú chỉ tồn tại ở ma giới, loài yêu thú này mỗi khi giao thôi thế nhưng là đều mất chín ngày chín đêm, nếu dính độc của nó thì ngươi dính độc phải làm chuyện đó đúng ba ngày ba đêm nhưng đây là độc dược được chế từ máu của con xà dâm kia nên có nghĩa là hắn phải làm nàng tới chín ngày đêm thì mới hoàn thành được nhiệm vụ.
May là Lục Dạ có được [Thể hạt ngôi sao] nên chắc sẽ không sao chứ nếu là một thằng Chân tiên nào khác chắc tinh vẫn thân vong rồi.
Lục Dạ cũng không nói nhiều làm gì mà bắt đầu công chuyện luôn, hắn tiến tới dùng hai tay cơi từng lớp áo trên người Hoa Vô Tuyết.
“ư…a…ưm....”Da thịt của cả hai chạm vào nhau khiến cho cơ thể vốn dĩ đã vô cùng mẫn cảm vì bị dính xuân dược của Hoa Vô Tuyết càng trở nên đỏ hơn, nàng há miệng thở dốc rên rỉ những âm thanh mê người.
“Hộc…”Từng tiếng rên rỉ của Hoa Vô Tuyết khiến cho hơi thở của Lục Dạ dần nặng nề hơn, hắn bằng tốc độ cực nhanh cởi hết y phục của nàng cùng quần áo của chính mình.
Cơ thể như nàng như tuyệt tác của tạo hóa vậy, vòng eo thon thả uyển chuyển như rắn nước không một tí mở thừa, lỗ rốn xinh xắn, làn da trơn bóng trắng ngần vô cùng co giãn, đôi gò bòng cao vút được điểm hai hạt anh đào hồng hào.
Nhìn đôi gò bồng lúc đầu cũng không to lắm nhưng khi cởi y phục ra lại nảy tưng tưng kia cùng hai hạt cherry ửng hồng nhỏ nhắn đã cương cứng từ lâu khiến cho Lục Dạ không nhịn được mà cúi đầu xuống ngậm lấy.
“Ứ…ưm..n…nhột…”Ngay lúc Lục Dạ vừa ngậm lấy hai quả anh đào nhỏ nhắn kia thì Hoa Vô Tuyết liền giật bắn người, mặt nàng vốn đã đỏ nay lại càng đỏ hơn, đôi môi đỏ giờ chỉ còn phát ra từng tiếng rên rỉ mê người.
Mặc kệ cho cô nàng lạnh lùng này quằn quại dưới thân mình, Lục Dạ vẫn bú mút tận tình như em bé, có đôi lúc hắn lại dùng răng cắn nhẹ lên đầu nhũ hoa của nàng khiến cho Hoa Vô Tuyệt lại càng rên rỉ to hơn.

Sau một hồi mút chán chê Lục Dạ rốt cuộc cũng buôn tha cho hai hạt anh đào giờ đã đỏ ửng vì bị hắn mút.
“Ngươi từ giờ thế nhưng là không thể thoát khỏi tay bổn đại gia.”Lục Dạ nhìn thằng vào khuôn mặt đỏ ừng cùng đôi mắt vẫn đang lim dim nhắm chặt của Hoa Vô Tuyết mà cúi đầu xuống, kề bên tai nàng bá đạo tuyên bố.
“Chụt….”
Nói xong hắn liền bá đạo chiếm lấy đôi môi của nàng, Hoa Vô Tuyết trong cơn mê liền thuận theo phối hợp với Lục Dạ, vì là lần đầu hôn nên lúc đầu răng của hắn có vài lần cắn phải lưỡi của Hoa Vô Tuyết nhưng rất nhanh thì Lục Dạ đã bắt đầu thành thạo mà quấn quít lấy cái lưỡi đinh hương ngọt ngào ẩm ướt kia của mỹ nữ.

Hai tay Lục Dạ cũng không rãnh rỗi mà liên tục kích thích cơ thể nàng, từ hai bầu ngực cao vút cùng hai quả cherry kia rồi từ từ luồng xuống khu rừng rậm ẩm ướt chưa được ai khai phá của nàng.
“Hừ!”

“A….ưm….ư…”
Ngay khi Lục Dạ đưa tay xuống nơi thầm kín nhất của nữ tử, Hoa Vô Tuyết liền hừ nhẹ nhưng vì hắn vẫn đang quấn quít lấy lưỡi nàng khiến cho những tiếng rên rỉ mê người kia bị mắc ở cổ hộng của mỹ nhân.
Cô bé của nàng nói ít thì cũng không ít nói nhiều thì cũng không nhiều, chỉ thấy vài cọng cỏ mọc màu trắng đều đều, vì bị hắn trêu trọc nên ở dưới của nàng đã nước nôi lênh láng.
“Hộc…hộc…”Thế là Lục Dạ liền phun ra chiếc lưỡi ngọt ngào kia, hơi thở hắn nặng nhọc mà chậm rãi cúi đầu xuống dùng tay tách ra đôi chân dài thon thã kia của nàng ra.
Nhìn âm đạo đỏ ửng đã ướt đẩm dâm thủy của từ bao giờ khiến cho Lục Dạ cảm thấy vô cùng kích thích.

Âm đạo nàng trắng trẻo với một vùng cỏ trắng nằm phía trên u cốc cùng hai mép thịt hồng hào khép chặt lại, hột le đỏ ửng xinh xắn, phía bên dưới u cốc vài cm là một cái lỗ thần bí khác vừa hồng vừa nâu với các nếp nhăn đều đặn.
Lục Dạ lúc này mà còn cưỡng lại được thì đã không phải là nam nhân nữa rồi, thế là hắn liền vươn ra đầu lưỡi của mình mà thâm dò u cốc thần bí đang chảy nước róc rách kia.
“Ưm…ư….hừ….”
Âm thanh rên rỉ mê người vang lên, Hoa Vô Tuyết lần đầu bị xâm phạm nơi thánh địa đó liền không nhịn được mà uốn éo cơ thể.
Liếm láp nơi đó một hồi lâu khiến cho nàng gần như gần là nước tràn bờ đê, Lục Dạ liền nổi lên hứng thú mà thử cắn nhẹ vào hạt ngọc đỏ ửng kia.
“Ứ….Sướng!”
Theo một tiếng rên cao vút cơ thể Hoa Vô Tuyết như nhận được kích thích cực lớn mà ưởng cong người lên đón nhận lần đầu tiên lên đỉnh trong đời, u cốc ở phía dưới thì lại tràn ra vô số dịch thủy, khiến cho miệng Lục Dạ ướt đẫm.
“Ngươi thật là nhiều nước nha, nhưng ta thích!”
Lục Dạ thích thú vươn người lên, đôi mắt màu tím của hắn lóe lên sự thú vị cùng yêu thương mà kề sát tai Hoa Vô Tuyết thủ thỉ.
Nãy giờ đùa giỡn nàng cũng đã lâu rồi nên Lục Dạ quyết định vào phần chính.

Hắn kề sát côn thịt dài đến tận 20cm khá to với đầy gân guốc đã cương cứng từ lâu của mình mà bắt đầu ma sát với âm đạo của nàng.
“Ư…đừng….đừng mà…”Tuy đang mê man bởi xuân dược nhưng Hoa Vô Tuyết vẫn có thể cảm nhận được mình sắp mất đi thứ quan trọng nhất, nàng mở miệng lẩm bẩm, eo than lắc lư muốn tránh đi côn thịt của Lục Dạ, nhưng nàng nào biết hành động đó lại khiến thú huyết trong người hắn sôi trào đến cực điểm.
“Điều đó không phải do nàng quyết định nữa rồi.”
“Ót…”
“Hừ…”
“Ư....ư…”
Theo hai tiếng rên rỉ cùng lúc vang lên, côn thịt của Lục Dạ đã đâm mạnh lút cán vào âm đạo ướt đẫm đã chảy ra từng giọt máu của nàng chạm đến tận hoa tâm mềm mại, Lục Dạ hừ nhẹ một tiếng vì sự chặt khít mà vô số nếp thịt mềm đang bao quanh côn thịt của hắn, còn Hoa Vô Tuyết rên lên một tiếng đau đớn, dù đã có xuân dược giảm đi sự đâu đớn này nhưng nàng vẫn không nhịn được mà rên rỉ.
“Ư…ngươi….ư”Có lẽ cơn đau khi bị phá trinh khiến Hoa Vô Tuyết tỉnh lại khỏi cơn mê mang, đôi mắt lạnh lùng màu xanh lam nhìn Lục Dạ mặc cho cơ thể đang nóng hừng hực, ngay khi nàng định một chưởng vô chết nam nhân đang xâm phạm mình thì Lục Dạ lại rút dương vật của mình ra rồi thúc mạnh vào khiến cho cả người Hoa Vô Tuyết run rẩy kịch liệt, bàn tay vừa nhấc lên cũng mềm nhũn xuống không còn một tia khí lực nào.
“Ngươi cái gì mà ngươi, ta thế nhưng là đang cứu ngươi vậy mà ngươi lại muốn giết ta à?!”Thấy hành động của nàng Lục Dạ dường như nghĩ ra kế hoạch gì đó, hắn vừa nói vừa mạnh mẽ ra vào, mỗi cú nhấp đều rút ra gần hết rồi lại đâm thẳng lút cán vào.
“Hừ, ta…ư….ta không….ưm….cần ngươi….ứ….cứu…”Hoa Vô Tuyết bị nghe được lời nói của Lục Dạ liền hừ lạnh một tiếng, bị hắn đâm mạnh bạo như vậy khiến cho Hoa Vô Tuyết lúc đầu hơi đau rát nhưng rất nhanh với tác dụng của xuân dược cơn đầu đã từ từ chuyển sang sự sung sướng.

Dù cảm giác sung sướng cứ liên tục đánh thẳng vào tâm trí của mình nhưng nàng vẫn kiên cường nói trong khi phát ra từng tiếng rên rỉ.
“Haha, nàng đã được ta cứu thì bây giờ là thuộc về ta nên nằm đó mà hưởng thụ đi!”Đối với lời nói của Hoa Vô Tuyết, Lục Dạ không thèm để ý, hắn nhìn thẳng vào mắt nàng mà bá đạo nói.

“Ngươi….ưm…sướng….ư….”Hoa Vô Tuyết tức giận định nói gì đó thì liền bị hàng loạt các đợt tiến công của Lục Dạ làm cho rên rỉ liên miên.
Bạch Bạch Bạch Bạch.
Lục Dạ ra vào với tốc độ kinh hồn gần như chỉ để lại tàn ảnh khiến cho khuôn mặt băng lãnh của Hoa Vô Tuyết lúc này cũng không nhịn được mà đỏ bừng lên, đôi môi nàng giờ chỉ biết rên rỉ từng chữ mê người.
“Ứ…ngươi….làm vậy….thì…ưm…chỉ có….sướng….được cơ thể….ư….ta mà thôi….hừm…”Cố gắng chống chịu với cảm giác sướng khoái nơi hạ thân, nàng nhìn khuôn mặt tuấn tú của Lục Dạ mà lạnh lùng nói trong khi gương mặt vẫn đang đỏ bừng.
“Vậy thì phải xem nàng chịu được đến khi nào!”Nói xong không chờ cho Hoa Vô Tuyết kiệp phản ứng, Lục Dạ liền rút côn thịt dự tợn ra xoay người nàng lại nằm úp xuống, mông chổng lên cao.
“Ngươi….Á…”Hoa Vô Tuyết đang cố gắng chống chịu tường cơn sướng thì chợt cảm thấy hạ thân trống rỗng vô cùng khó chịu, nàng còn đang nghi ngờ không lẽ tên kia buông ta mình thì đã bị Lục Dạ xoay người lại, Hoa Vô Tuyết chưa kiệp nới gì thì Lục Dạ đã từ phía sau đâm thẳng lút cán vào khiến nàng không kiệp chống đỡ mà run lên bần bật rên to.
“Á….ứ…hừm….ư…”Nàng bị hắn thô bạo đâm liên tục từ đằng sau càng kích thích mà không kiềm được rên rỉ liên tục.
Bốp Bốp Bốp.
“Bây giờ nàng là nữ nhân của ta, dù không muốn thì cũng không được!!”Lục Dạ ở đằng sau vừa thúc vừa vỗ mạnh vào mông của vị mỹ nữ lạnh lùng này nói.

Mỗi cú vỗ của hắn lại khiến cho hoa huyệt của nàng co bóp dữ dội, dần dần hông của nàng bắt đầu chuyển động mà phối hợp với hắn để tiến sau hơn.
“Ư…á…..mạnh lên….sướng….a…”Cuối cùng Hoa Vô Tuyết cũng chịu thua đầu hàng mà rơi vào nhục dục bởi tác dụng của độc dược và từng cú nhấp của hắn.
Bạch Bạch Bạch Bạch.
“Ư….Ta ta sắp ra rồi!”Không biết qua bao lâu, qua bao nhiêu cú nhấp hông, Lục Dạ cảm thấy côn thịt của mình dường như sắp nổ tung vậy, âm đạo của Hoa Vô Tuyết cũng bắt đầu co bốp mạnh từng đợt cho thấy nàng cũng sắp không chịu nổi.
“Ư…mạnh…ưm…không…không được….ra….bên….bên trong…”Với chút lí trí ít ỏi còn lại Hoa Vô Tuyết liền mở miệng nói từng chữ đứt quảng.
“Ta ra đây!”Mặc kệ lời cầu xin của Hoa Vô Tuyết, Lục Dạ lại thúc mạnh thêm vài chục cú rồi phóng hết tất cả sinh mệnh căn nguyên vào bên trong nơi sâu nhất của nàng.
“Á…nóng….nóng quá….sướng….đầy…đầy ấp rồi….”Hoa Vô Tuyết cảm thấy một luồng nước ấm nóng đột nhiên tiến vào sâu bên trong mình làm cơ thể nàng co giật lên giữ giội, hai mắt trợn trắng lên, u cốc phun ra vô số dâm thủy làm ướt cả phiến đá mà hai người đang nằm, nàng hét to một tiếng đầy mị hoạt rồi vô lực ngã xuống.
Lục Dạ cũng nằm đè lên người nàng, hắn lật người nàng lại rồi ôm vào trong ngực.
“Hộc…hộc…”Tiếng thở nặng nề mệt mỏi của Hoa Vô Tuyết vang lên.
“Chúng ta chưa xong đâu, chín ngày sau mong được giúp đỡ nhiều nhé.”
“Hả...ứ…”Lời nói của Lục Dạ khiến cho Hoa Vô Tuyết nghi ngờ nhưng nàng chưa kiếp nói gì thì cơ thể lại dâng lên một luồng tà hòa nóng rực, thậm chí là còn hơn cả hồi nãy.

Lục Dạ cũng không cho nàng thời gian phản ứng hắn vươn người dậy, tiếp tục xách thương lên ngựa chinh chiến mỹ nữ băng sơn này.