Nói xong liền mở ra cửa ngầm trên giá sách phía sau hắn, ba người đi vào.
Đi vào trước cửa không gian truyền tống, Lạp Cổ Kỳ khởi động cửa không gian truyền tống, bất quá, chỉ một lát sau, tại vị trí trung tâm cửa không gian truyền tống đã có một hình ảnh xuất hiện.
- Hiệu trưởng Lạp Cổ Kỳ, ngài khỏe a.
Một thanh âm trong sáng nhu hòa vang lên, tại chính giữa cửa không gian truyền tống có một gã thanh niên ăn mặc ngay ngắn xuất hiện, trên mặt thanh niên này lộ nụ cười ôn hòa, sau khi trông thấy Lạp Cổ Kỳ, liền khom người vấn an.
- n, ngươi tốt, ha ha, bây giờ chúng ta muốn tới.
Lạp Cổ Kỳ cười nói với thanh niên kia.
- Tốt.
Thanh niên cười, lên tiếng, sau đó cửa không gian truyền tống chấn động một hồi, hình ảnh biến mất.
- Chuẩn bị cho tốt.
Lạp Cổ Kỳ nói một câu, chợt, hoàng sắc quang mang trên người hắn bỗng nhiên đại thịnh, tia ngân mang trên cửa không gian truyền tống cũng sáng lên, vốn chỉ là hai khỏa tinh thể, lập tức toàn bộ phát sáng, áu khi chính giữa cổng truyền tống chấn động một hồi, nhẹ nhàng lưu lại một tia ngân mang.
Thanh âm tên thanh niên kia vang lên, Lập Cổ Kỳ lập tức a vài tiếng, thanh âm bên cạnh lui qua một bên, mà cửa không gian truyền tống vừa rồi bọn hắn đi đến đã lại bắt đầu lập lòe tia ngân mang. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Lâm Dịch tò mò nhìn tên thanh niên đi tới trước mặt cửa không gian truyền tống, sau đó tay phải hắn đặt lên thượng diện tinh thể trên cây cột, một mảnh ngân hoa lập tức lập lòe, mà tại vị trí trung tâm cửa không gian truyền tống, một hình ảnh xuất hiện.
Mà Lâm Dịch còn phát hiện, tại địa phương cách bọn họ không xa, còn có bảy cửa không gian truyền tống, tổng cộng có tám cửa không gian truyền tống, lúc nào cũng lập lè tia ngân mang, người không ngừng từ bên trong đi ra, từ trên không trung nhìn bao quát, có thể phát hiện tám cổng truyền tống này hợp thành một hình dạng bát quái kỳ quái.
Lâm Dịch lập tức mở to ra mắt ra nhìn, con mắt không khỏi nhìn về hướng bờ biển, chỉ thấy toàn bộ nước biển dập dềnh đều là màu xanh da trời, cho người một loại cảm giác khoáng đạt, hoàn cảnh cực kỳ ưu nhã.
- Lạp Cổ Kỳ?
Chính vào lúc này, đột nhiên một thanh âm truyền đến từ sau lưng, ba người Lâm Dịch lập tức quay đầu lại, chỉ thấy một gã thanh niên tóc đỏ, bộ dáng cực kỳ thanh tú xuất hiện sau lưng ba người, mà sau lưng tên thanh niên tóc đỏ kia có ba bốn tên thiếu nam thiếu nữ, người vừa lên tiếng chính là tên thanh niên kia.
Lạp Cổ Kỳ quay đầu, ánh mắt nghi hoặc của tên thanh niên kia liền biến thành kinh hỉ, lớn tiếng cười nói:
- Quả nhiên là lão tiểu tử ngươi, ha ha, nói xong đi đến trước mặt Lạp Cổ Kỳ, đấm một quyền thân mật vào ngực lão ta, cái này khiến Lâm Dịch và Thủy Linh Lung có chút ngạc nhiên, liếc nhìn nhau, tóc Lạp Cổ Kỳ trắng xóa, mà thanh niên kia một đầu tóc đen, xem tuổi tác, rõ ràng hai người kém xa nhau, không nghĩ tới tên thanh niên kia lại gọi Lạp Cổ Kỳ là tiểu tử, trong lúc nhất thời, Lâm Dịch và Thủy Linh Lung đều có chút cảm giác cổ quái trong nội tâm.
Càng làm cho hai người giật mình chính là, sau khi Lạp Cổ Kỳ thấy thanh niên, rõ ràng cũng lộ ra vẻ mặt kinh hỉ, đấm trả một quyền, cười nói:
- Lão tiểu tử, ngươi cũng tới? Ha ha.
Nhìn thần thái lão, tựa hồ không chút nào để ý đối phương bất kính.
Một tay thanh niên kia nắm bả vai Lạp Cổ Kỳ, nói:
- Không nói những thứ khác, nếu hôm nay ngươi không uống mười cân rượu với lão tử, lão tử sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Lạp Cổ Kỳ cười ha ha, nói:
- Bằng vào tửu lượng tên tiểu tử ngươi, xem lão tử hạ gục ngươi như thế nào, ha ha.
Đang lúc nói chuyện, hai người nhìn bề ngoài một già một trẻ này cứ như vậy kề vai sát cánh rời đi, lưu lại cho Lm Dịch, Thủy Linh Lung và bốn gã thiếu niên thiếu nữ kia một hồi ngạc nhiên.
- Hiệu trưởng, ngươi...
Thấy hai người tựa hồ không có ý định quay đầu, rốt cục Lâm Dịch không nhịn được, hô lên.
Lạp Cơ Tư gãi gãi đầu, vẻ như không có ý tứ, cười nói:
- Chúng ta là người dự thi, kỳ thật, lấy thực lực chúng ta, căn bản không có khả năng lấy được thứ tự gì tốt tại vô song hội, nhưng Khải lão sư nói coi như rèn luyện, cọ xát một phen, cho nên để chúng ta tham gia.
- A, các ngươi đều tham gia sao?
Lâm Dịch có chút kinh ngạc hỏi, phải biết rằng học viện Ngũ hành cũng chỉ có hai danh ngạch mà thôi, nhưng bọn hắn lại có bốn người, chẳng lẽ thế lực sau lưng bọn hắn so với học viện Ngũ hành còn lớn hơn?
Lạp Cơ Tư tựa hồ như nhìn ra nghi hoặc của Lâm Dịch, không có ý tứ cười nói:
- n, chúng ta đều tham gia, kỳ thật chúng ta cũng chỉ có hai danh ngạch, nhưng Bố Lô và Tháp Nhĩ có tên trong mười vị trí đầu tiên, cho nên đều tới.
Lâm Dịch nghe vậy có chút kinh ngạc nhìn lại hai người một mực không mở miệng nói chuyện, hai người này một cao một thấp, bất quá xem qua thì lớn hơn mình mấy tuổi, tướng mạo cũng đều thanh tú, thấy Lâm Dịch nhìn về phía bọn hắn, cũng không khỏi hướng về phía Lâm Dịch lộ dáng tươi cười.
Những người được lựa chọn từ thi đấu tuyển bạt, cơ bản đều là cao thủ, mấy người này, đều không thể nào coi thường được.
- Chúng ta cùng đi a, dừng chân tại Vô Song thôn không cần tiền, tám giờ sáng ngày mai thuyền đến, đến lúc đó chúng ta cùng lên thuyền, có thêm bạn cũng tốt.