Lời nói vừa dứt xong, quang mang bên cạnh hắn phát ra càng lớn. Một cỗ cảm giác áp bách cực kỳ cường đại theo người hắn tràn ngập khắp nơi. Mà trên người Thủy Ngưng lập lòe quang mang lam sắc sáng bóng. Hai bàn tay do thủy nguyên tố tạo thành bị nàng đưa tới sau lưng trong kết giới năng lượng. Một cỗ cảm giác thâm trầm áp bách người khác cũng từ thân thể nhu nhược của nàng trào ra.
Tất cả mọi người xung quanh đều biến đổi sắc mặt. Cả đám đều bay vội ra khỏi phạm vi chiến đấu...phải biết rằng Mộc Nhu và Thủy Ngưng đều là cường giả Đại tinh vị thượng giai. Nếu như hai người bọn họ chính thức chiến đầu thì phạm vi ảnh hưởng không hề nhỏ. Cả đám nghĩ tới Lâm Dịch lúc nãy vừa vung tay lên đã tạo ra vết nứt không gian dài mấy cây số. Loại đẳng cấp chiến đấu này không phải những người đứng xem như bọn họ có thể thừa nhận. Dù là chỉ cần bị lan tới gần một chút, kể cả cường giả Đại tinh vị trung giai cũng có thể bị hôi phi yên diệt.
- Đáng giận.
Trong lòng Mộc Nhu thầm mắng. Đương nhiên hắn không sợ Thủy Ngưng. Hắn là dị năng Mộc hệ mà Thủy Ngưng là dị năng Thủy Ngưng. Trời sinh năng lượng thuộc tính đã chiếm ưu thế, nhưng Thủy Ngưng không ngừng cản trở công việc của hắn khiến hắn âm thầm ghi hận trong lòng. Mộc Nhu hừ lạnh một tiếng, chuẩn bị ra tay.
- Hai người các ngươi đang làm gì vậy?
Nhưng chính vào lúc này, một âm thanh hét to phá tan khí thế của hai người Mộc Nhu và Thủy Ngưng. Cả hai không khỏi nhìn lại về phía thanh âm truyền tới. Chỉ thấy hai đạo bạch mang đang lao tới kết giới bằng một tốc độ khó thấy bằng mắt thường. Chỉ trong chốc lát, giữa hai người lại nhiều thêm hai người.
Đó là một nam một nữ.
Nam tử dáng người khôi ngô, hình dạng to lớn cao ngạo. Không giận mà có uy, trên người hắn tản ra uy nghiêm nhàn nhạt khiến cho người khác không dám nhìn gần.