Lạp Cổ Kỳ thoáng sững sờ...đừng nói hắn có địa vị cực cao tại Học viện Dị Năng, thế nhưng trên thực tế chỉ luẩn quẩn trong cảnh giới tinh vị. Thân phận thực sự của hắn không hề quá cao. Trong cả đám cánh giới tinh vị, một vòng tròn luẩn quẩn đó cũng chỉ có thể xem như tiêu chuẩn trung bình khá.
Mà ở trong vòng luẩn quẩn của cảnh giới tinh vị, tất cả đều coi trọng người có thực lực. Nếu như thực lực không đủ thì người khác căn bản sẽ không thèm để mắt tới ngươi. Hiện giờ cường giả Đại tinh vị ở trước mặt lại khách khách khí khí với hắn như thế, thật ra khiến cho hắn có chút giật mình.
Lâm Dịch ở bên cạnh buồn bực...Lạp Cổ Kỳ rõ ràng đã nhìn hắn cả buổi, thậm chú hắn thấy ánh mắt Lạp Cổ Kỳ lộ vẻ kinh ngạc. Thật không nghĩ tới hắn còn không nhận ra chính mình sao?
Lâm Dịch bất đắc dĩ đành gọi một tiếng:
- Hiệu trưởng. Là ta.
Thân thể Lạp Cổ Kỳ run lên, hắn không tin tưởng nhìn về phía Lâm Dịch...thanh âm quen thuộc này khiến cho Lạp Cổ Kỳ lập tức thốt lên kinh ngạc:
- Lâm Dịch? Ngươi là Lâm Dịch?
Lâm Dịch than nhẹ một tiếng, ra vẻ bất đắc dĩ nói:
- Hiệu trưởng đại nhân...ngài cũng không khỏi quá dễ quên đi? Mới bất quả bảy năm thời gian không thấy mà thôi...rõ ràng ngài cũng không nhận ra ta...
Lạp Cổ Kỳ hoàn toàn kinh ngạc nhìn Lâm Cường. Trong ánh mắt tràn đầy kinh hãi...hắn thế nào cũng không tưởng tượng được, thiếu niên ly khai bảy năm trước bất quá mới chỉ có cảnh giới Hạ tinh vị hạ giai, bảy năm sau lại đạt được tới trình độ Đại tinh vị? Điều này, sao có thể?
Lạp Cổ Kỳ hoàn toàn ngốc trệ, Lâm Dịch cười hắc hắc...biểu tình của Lạp Cổ Kỳ nằm trong dự kiến của hắn. Sợ rằng không một ai nghĩ ra, chính mình bảy năm trước vãn chỉ là Hạ tinh vị hạ giai. Bảy năm sau lại có thể tiến bộ khoa trương như thế?
Trên thực tế, nếu như bảy năm trước nói cho hắn biết rằng bảy năm sau hắn có thể đại tới Đại tinh vị. Chỉ sợ ngay cả hắn cũng không hề tin tưởng...suy nghĩ một chút, trước đây Lạp Cổ Kỳ chỉ tùy tiện lộ ra một tia uy áp khiến toàn thân Lâm Dịch không cách nào nhúc nhích, trong lòng vô cùng rung động. Mà hiện giờ vị trí của hai người tựa hồ hoàn toàn thay đổi...thậm chí hắn còn phải tận lực không phát tán ra khí thế vẫn khiến cho Lạp Cổ Kỳ hoàn toàn kinh hãi.
Vân Băng cũng hơi chút khom người đối với Lạp Cổ Kỳ, nhẹ nhàng hô lên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lạp Cổ Kỳ vội vã hành lễ lại rồi nói:
- Lâm phu nhân khách khí...
Đồng thời trong lòng hắn càng thất kinh...Hắn chưa bao giờ biết rõ Lâm Dịch lại có cha mẹ là cường giả Đại tinh vị lợi hại như vậy...Cho dù ở trong siêu cấp gia tộc cũng cực kỳ hiếm thấy cường giả Đại tinh vị a. Mà người mạnh như vậy đều sẽ không để con cái tới trường học tập. Bởi vì đối với bọn họ mà nói, những thứ trường học có thể truyền đạt thực sự quá rác rưởi. Lạp Cổ Kỳ thật không hiểu vì sao Lâm Cường và Vân Băng muốn đưa Lâm Dịch tới trường học.
Chẳng qua không nghĩ ra thì không nghĩ ra, Lạp Cổ Kỳ không hổ là hiệu trưởng một trường học. Chỉ trong thời gian kinh hãi ngắn ngủi, hắn liền khôi phục lại thái độ bình thường, cười nói:
- Có chuyện gì, chúng ta rời khỏi đây rồi hẵng nói.
Đám người Lâm Cường gật đầu liền đi theo Lạp Cổ Kỳ ra ngoài.
Ra khỏi ám các, mấy người đều tự chọn chỗ ngồi xuống. Lúc này Lạp Cổ Kỳ mới nhìn sang phía Lâm Dịch sợ hãi than thở:
- Thật không ngờ...ngắn ngủi thời gian vài chục năm, ngươi từ một tên tiểu tử nhu nhược lại phát triển cho tới trình độ bây giờ...
Lâm Dịch không khỏi buông lỏng một hơi, hỏi thêm:
- Hiện giờ nàng đang ở chỗ nào?
Lạp Cổ Kỳ cười nói:
- Vốn nàng đã tốt nghiệp bốn năm trước. Chẳng qua nàng có tạo nghệ tương đối cao trên phương diện dị năng Thủy hệ, hơn nữa ta cũng lo lắng một mình nàng đi tìm ngươi cho nên lưu nàng lại làm giáo viên trong trường. Hiện giờ, nàng đang là đồng sự của Linh Lung.