Khương Vân nghe vậy gật đầu nhìn Lâm Dịch, trong ánh mắt, lộ vẻ khen ngợi.
Thời gian trôi qua rất nhanh, sáng sớm ngày thứ hai, đã đến rất nhanh.
- Sư đệ, chúng ta xuất phát đi.
Khương Vân ngồi thiền tỉnh lại rất sớm, đi tới trước nhà gỗ Lâm Dịch.
Khi Khương Vân đã tỉnh giấc, tự nhiên Lâm Dịch cũng đã về tới nhà gỗ của chính mình.
Mở hai mắt, Lâm Dịch cũng tỉnh táo trở lại. Sau đó đi ra nhà gỗ, đã thấy Khương Vân chờ ở bên ngoài nhà gỗ.
- Sư huynh, sớm vậy.
Lâm Dịch cười và bắt chuyện với Khương Vân. Sau một buổi tối, dường như Khương Vân đã sửa sang lại được tâm tư của chính mình, nhìn qua Khương Vân đã khôi phục được sự điềm đạm như lúc trước rồi.
Khương Vân cười gật đầu, lập tức nói:
- Chúng ta đi thôi.
Lâm Dịch gật đầu. Hai người liền hướng về phía truyền tống trận bước đi.
Thanh Nguyên Kiếm Tông phân loại thành bảy đường, chính là Giải Kiếm đường, Lộng Kiếm đường, Vũ Kiếm đường, Tâm Kiếm đường, Vãn Kiếm đường, Thứ Kiếm đường và đường chủ Thanh Nguyên Kiếm đường.
Lúc Đường chủ Lộng Kiếm đường đi tới nơi này, Lâm Dịch lại càng hoảng sợ. Người ta tấp nập, biển người như thủy triều mãnh liệt. Dùng hai từ này để hình dung, tuyệt đối không chút nào quá đáng.
Ngoại trừ những người hành tẩu trên mặt đất Phù phong, còn có rất nhiều người đang phi hành trên không trung. Trong số những người này, đệ tử áo vàng chiếm tỉ lệ lớn. Trừ số đó ra, đệ tử áo lam, đệ tử áo đỏ cũng không ít. Thậm chí ngẫu nhiên có thể nhìn thấy một hai đệ tử áo tím bay qua.
Lần đầu tiên nhìn thấy Chủ đường Lộng Kiếm đường này, Lâm Dịch cảm giác nơi này như là một cái chợ lớn. Ngoại trừ những một ít tiểu điếm đang buôn bán bên trong các công trình kiến trúc, tuyệt đại bộ phận trên đất trống đều là các sạp hàng bày ra khắp nơi, lóe ra các loại hào quang khác nhau. Náo nhiệt đến cực điểm.
- Thật nhiều người a!
Lâm Dịch kinh ngạc nhìn chung quanh, bộ dáng rất là giật mình. Bên cạnh hắn, Khương Vân cũng lộ ra bộ dáng cao hứng bừng bừng, nhìn tả hữu chung quanh.
Nghe được lời Lâm Dịch nói, Khương Vân cười ha ha, nói:
- Còn không phải vậy sao? Đây chính là Chủ đường Lộng Kiếm đường, đệ tử nhập môn và nhập quan trở xuống của Lộng Kiếm đường thường xuyên tới nơi này đấy.
Lâm Dịch nhìn chung quanh một hồi, sau đó nói:
- Ta lại cảm giác nơi này giống như là một cái chợ cỡ lớn.
Khương Vân gật đầu, cười nói:
- Ngươi nói đúng, Chủ đường này, đích thật là một cái chợ cỡ lớn. Ở chỗ này, ngươi có thể mua được rất nhiều vật hữu dụng đối với tu hành. Ví dụ như là thiên tài địa bảo tăng năng lượng, các loại nội đan yêu thú, ma thú, thần thú, binh khí tính chất bất phàm, thậm chí còn có một ít công pháp kỳ quái, nhưng uy lực lại không kém chút nào. Đây cũng là nguyên nhân vì sao nơi này lại náo nhiệt như vậy.
Lâm Dịch vô cùng cảm thán, khó trách Thiên Giới này cường giả như mây, nơi đây cơ hồ hết thảy đều dùng thực lực vi tôn.
- Ha ha, ngươi còn chưa nhìn thấy Chủ đường Thanh nguyên kiếm, ở đó chỉ cho phép đệ tử có cấp bậc đã ngoài nhập quan tiến vào. Vật phẩm buôn bán bên trong, so với nơi này đều cao cấp hơn nhiều. Hơn nữa cũng náo nhiệt hơn.
Khương Vân vừa cười vừa nói.
- Cấp bậc đã ngoài nhập quan? Vậy những đệ tử áo xanh của Thanh Nguyên kiếm đường kia nên làm gì?
- Không phải ngươi hỏi đến tột cùng vị diện kia xảy ra chuyện gì sao? Hiện giờ ta cho ngươi biết, chỉ có sau khi thành thần mới có thể chế tạo ra không gian vị diện như vậy.