Đang khi đi tới, sau lưng có một thanh âm truyền đến, Lâm Dịch không khỏi quay đầu lại nhìn, lại là một gã cường giả đẳng cấp áo lam khác. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Tướng mạo đệ tử áo lam này cũng là không tệ. Chỉ này cái mũi ưng và đôi mắt xếch trên mặt hắn lại khiến cả người hắn nhìn không được tốt cho lắm. Chỉ nhìn về bề ngoài, dù là ai cũng đều cảm giác được đối phương là loại tiểu nhân gian xảo hay ghen tị.
Mà lúc này, đệ tử áo lam kia lại hứng thú nhìn Lâm Dịch từ trên xuống dưới.
Vấn đề này lại khiến Lâm Dịch sững sờ, hắn cũng không biết phù phong đều có những chủng loại kia, tự nhiên cũng không biết nên chọn lựa như thế nào. Sau khi sửng sốt một chút, lại có chút không có ý tứ mà nói:
- Sư tôn, đệ tử cũng không biết những phù phong kia có chủng loại gì.
Tiêu Dụ nghe vậy cười nói:
- Đại khái Phù phong chia làm ba loại, loại thứ nhất, chính là nơi có linh khí đầy đủ, bất quá những phù phong này cũng không nhiều, cho nên bình thường mà nói, nơi đó sẽ có rất nhiều người ở cùng nhau. Mà loại thứ hai, linh khí so với loại thứ nhất thì ít hơn, người trên đỉnh cũng ít hơn. Mà loại thứ ba,thì cơ hồ không có linh khí, nhưng một người có thể độc chiếm một tòa Phù phong.
Cái gọi là nơi cơ hồ không có linh khí, kỳ thật là nơi có linh khí bình thường. Dù sao, tại Thiên Giới này, vô luận là địa phương nào, so với nơi chuyên môn tu hành như vị diện Bổn Nguyên Chi Tháp thì có linh khí khá hơn nhiều. Hơn nữa, cũng không có phân thành thuộc tính.
- Yên tâm đi, nghỉ ngơi một chút liền không sao rồi. Hôm nay ta bày ra ẩn linh trận ở chỗ này, ngoại trừ khả năng giúp đỡ Phù phong này tụ tập linh lực bên ngoài, còn có công hiệu phòng ngự ẩn hình nhất định. Tuy rằng tại đây đã xem như là một nơi trong bổn môn, nhưng bình thường mà nói thì có rất ít môn phái khác đến tấn công nơi này. Ngươi cứ an tâm tu hành ở chỗ này a.