" An Sinh, em cảm thấy có khả năng hung thủ còn gây án ở những đất nước khác không? "
Trong giây lát, Chúc An Sinh dường như quên cả việc hít thở, bởi vì cô biết Trì Trừng không nói suông.
Hiện tại, tính cả ở Áo và Mỹ thì đã có tổng cộng 7 vụ án xảy ra. Có thể nói, tên hung thủ trong vụ án lần này không phải là loại sẽ chỉ hoạt động trong khu vực tâm lý an toàn mà bản thân khoanh vùng. Nói theo cách khác thì toàn thế giới này đều là nơi để hung thủ tìm kiếm con mồi.
Rốt cuộc hung thủ đã làm bao nhiêu tội ác rồi? Chúc An Sinh không dám tưởng tượng tiếp nữa.
" Nếu như hung thủ đi tới nơi khác gây án thì ngày hắn bay đi nước ngoài sẽ được ghi lại. " Chúc An Sinh lên tiếng nhắc nhở.
" Suy nghĩ của em giống anh đấy, anh sẽ liên lạc với cảnh sát Áo để điều tra về ghi chép đi ra nước ngoài của Vlad Borman. Anh nghĩ rất nhanh thôi chúng ta sẽ có kết quả. "
Theo như lời Trì Trừng nói, cảnh sát Áo đi điều tra về ghi chép xuất cảnh của Vlad Borman. Hắn đã từng tới Đức, Italy và cộng hòa Séc. Sau khi điều tra được, bọn họ nhanh chóng liên lạc với cảnh sát ở các quốc gia đó, làm phiền bọn họ xem xem có bao nhiêu vụ án treo tương tự như vụ này.
Cuối cùng, ở hai quốc gia Đức và cộng hòa Séc, bọn họ tìm được bốn vụ án nạn nhân treo cổ từ nhiều năm về trước.
Lần điều tra này tốn tới gần một tháng. Một tháng sau, Trì Trừng mới nhận được tài liệu liên quan tới bốn vụ án treo cổ này.
Đột nhiên nhận được tài liệu vụ án đã khiến Trì Trừng phải buông vụ án mình đang xử lý dở xuống. Điều này đủ để chứng minh vụ án giết người liên hoàn xuyên quốc gia này quan trọng như thế nào với anh.
Cũng may vụ án Trì Trừng đang xử lý dở cũng sắp kết thúc nên Chúc An Sinh thay anh đi xử lý nốt vụ án này. Xử lý xong vụ án và trở về, về tới nơi Chúc An Sinh vẫn thấy Trì Trừng đang đắm mình trong việc đọc tài liệu bốn vụ án đó.
" Vẫn không phát hiện thêm được gì sao? " Chúc An Sinh nhìn đồng hồ, bây giờ đã là 11 giờ đêm mà Trì Trừng còn ngồi ở trong thư phòng.
Trì Trừng nghe thấy tiếng thì ngẩng đầu lên, anh thấy được Chúc An Sinh đang đứng ở cửa. Không ngờ, trên khuôn mặt anh lúc này lại nở một nụ cười, điều đó làm Chúc An Sinh kinh ngạc.
" Xem ra anh đã tìm thấy tin tức mới, nhỉ? " Chúc An Sinh vừa nói vừa đi về hướng Trì Trừng.
" Bảy năm trước, Vlad Borman từng đặt chân tới thủ đô Praha(1) của cộng hòa Séc, sau đó, hắn vừa rời khỏi Praha không được bao lâu thì Polivka phát hiện ra thi thể em gái mình. Em gái anh ta bị siết chết, thi thể được vứt trong một cái thùng rác. Lần cuối cùng Polivka nhìn thấy em gái mình là vào hai ngày trước, lúc đó em gái anh ta đi theo một người đàn ông rời khỏi quán bar, thế nên Polivka tin rằng chính người đàn ông đi cùng đêm đó là người đã giết chết em gái mình. "
(1)Praha: Là thành phố lớn nhất và cũng là thủ đô của Tiệp Khắc (tên gọi trước đó của cộng hòa Séc) từ năm 1918 và của cộng hòa Séc từ năm 1993. Là thành phố lớn thứ 15 trong "Liên minh Châu Âu"
" Polivka đã nhìn thấy người đàn ông đó sao? " Trong lòng Chúc An Sinh vừa cảm thấy vừa thấy có chút vui mừng.
" Lúc lấy lời khai, anh ta có nói rằng trong lúc anh ta đang nói chuyện phiếm cùng với người khác thì em gái anh ta cũng bắt chuyện với người đàn ông đó. Nhưng lúc đó anh ta không chú ý. Mãi cho tới khi không thấy em gái mình đâu thì anh ta mới biết em gái mình đã đi theo người đàn ông đó lên xe. Lúc anh ta chạy ra khỏi đấy thì chỉ thấy được bóng lưng người đàn ông đó. "
" Manh mối bị chặt đứt rồi sao? " Giọng Chúc An Sinh để lộ ra chút mất mát.
" Không, tuy anh ta không thấy được khuôn mặt người đàn ông đó nhưng anh ta có thể miêu tả được hình dáng chiếc xe. Anh đã điều tra chiếc xe mà khi ấy Vlad Borman đứng tên, chiếc xe đó cũng giống hệt như chiếc xe Polivka nhìn thấy. "
Chúc An Sinh biết ở châu Âu có rất nhiều quốc gia ký hiệp ước Schengen, trong đó có cả Áo, Đức và cộng hòa Séc. Sau khi ký, người dân ở các quốc gia tham gia hiệp ước nếu muốn đi sang một quốc gia nào đó nằm trong số các quốc gia đã ký thì họ không phải xuất trình visa cho cảnh sát kiểm tra. Hơn nữa, các nước láng giềng của Áo là nước Đức và cộng hòa Séc, thế nên xe của Vlad Borman có thể lái sang được cả hai quốc gia này.
(2)Hiệp ước Schengen: Là hiệp ước về việc đi lại tự do do một số quốc gia ở châu Âu ký kết. Hiệp ước Schengen được thỏa thuận xong vào ngày 19/6/1990, Pháp, Đức, Luxembourg, Bỉ, Hà Lan và Ý chính thức ký hiệp ước. Hai nước Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha thì ký vào ngày 25/6/1991. Vào ngày 26/3/1995, hiệp ước này mới có hiệu lực tại 7 nước thành viên. Hiệp ước quy định quyền đi lại tự do của các nước thành viên. Đối với công dân nước ngoài, chỉ cần có visa của 1 trong 9 nước trên là có thể toàn quyền đi lại trong khu vực Schengen. Tính đến 19/12/2011 tổng số quốc gia công nhận hoàn toàn hiệp ước này là 26 nước, trong đó có 22 nước thuộc khối liên minh châu Âu. (Theo wikipedia.)
" Polivka có thể chỉ ra và xác nhận rằng đó là xe của Vlad Borman không? " Chúc An Sinh nói với giọng vui vẻ, nhưng Trì Trừng lại để lộ ra vẻ mặt khó xử.
" Lúc đầu anh cũng đã nghĩ như vậy, nhưng khi anh nói chuyện này cho cảnh sát Áo thì họ bảo mấy năm nay Vlad Borman đã đổi liên tục mấy cái xe rồi. "
" Lúc hắn đi tới Praha thì đi một chiếc xe giá rẻ, mấy năm trở lại đây hắn đã đổi sang một chiếc xe trông đắt đỏ hơn rồi. "
Chúc An Sinh tức giận cắn chặt răng, đột nhiên cô nhớ tới cô gái bị Vlad Borman giết chết vào 20 năm trước: " Đúng là không công bằng. "
Trì Trừng nở nụ cười bất đắc dĩ, rồi tiếp tục nói: " Thế nên giờ cảnh sát Áo đang điều tra chiếc xe đó, họ sẽ điều tra xem chiếc xe bảy năm trước của Vlad Borman đang ở đâu. Nếu bọn họ có thể tìm được chiếc xe kia thì chúng ta sẽ có chứng cứ chứng minh Vlad Borman có liên quan tới vụ án giết người. Từ đó, cảnh sát Áo cũng có thể chính thức khởi tố Vlad Borman. "
Chúc An Sinh nghe Trì Trừng nói hết, nét mặt lộ rõ sự lo lắng: " Nhưng Trì Trừng này, cho dù chúng ta có tìm ra được chiếc xe kia thì chúng ta cũng không có chứng cứ trực tiếp chỉ ra hung thủ là Vlad Borman. Khi đó chúng ta sẽ chỉ xác định được Vlad Borman từng tiếp xúc với nạn nhân. Cái này cùng lắm thì được gọi là chứng cứ gián tiếp. "
Chúc An Sinh nói tới điểm mấu chốt. Vlad Borman là kẻ tình nghi lớn nhất, hơn nữa người tin rằng hắn vô tội không có nhiều, nhưng đúng là bọn họ vẫn chưa có chứng cứ trực tiếp chứng minh Vlad Borman đã giết người.
Thấy Chúc An Sinh nói thế, Trì Trừng cũng phải suy nghĩ lại.
Dưới tình huống chỉ có chứng cứ gián tiếp, Vlad Borman có phải là người có tội không? Hắn sẽ chịu việc phải xét xử sao?
" An Sinh. " Bỗng nhiên, ánh mắt Trì Trừng lóe lên tia sáng, anh gọi tên Chúc An Sinh: " Anh nghĩ chúng ta đã bỏ qua một mốc quan trọng, chứng cứ gián tiếp cũng là chứng cứ. "
" Dựa theo tính chất nghề nghiệp của chúng ta, thứ dùng để đánh giá sự chuyên nghiệp chính là chứng cứ, vì lẽ đó nên trước khi tìm được chứng cứ trực tiếp, chúng ta vẫn phải giữ suy nghĩ có khả năng hung thủ là người vô tội. Nhưng cũng vì thế mà chúng ta thường xuyên bỏ qua một vấn đề, dưới tình huống có nhiều chứng cứ gián tiếp chỉ về phía Vlad Borman như thế, khả năng hắn là người vô tội còn lại bao nhiêu? "
Trì Trừng đưa mắt nhìn Chúc An Sinh, cô cũng quay sang nhìn anh, nhưng trong hai người không ai nói ra được đáp án. Rồi, bọn họ phát hiện ra, trong lòng bọn họ đã sớm có đáp án cho vấn đề này.
" Còn nữa, cảnh sát Áo đã quyết định sẽ khởi tố Vlad Borman ở Áo rồi. " Trì Trừng vừa nói vừa thu dọn tập tài liệu trên bàn, anh biết, tất cả nên kết thúc rồi.
" Vì sao? " Chúc An Sinh không hiểu. Áo là một quốc gia không có mức phạt là án tử hình, nếu như muốn xét xử tội trạng của Vlad Borman thì không phải khởi tố ở bang California, một nơi có mức án tử hình sẽ tốt hơn sao?
" Vì ở Mỹ yêu cầu toàn bộ thành viên trong đoàn thẩm phán đều thống nhất cùng một ý kiến mới có thể tiến hành phán quyết. Còn ở Áo không giống vậy, chỉ cần hơn một nửa số người trong đoàn thẩm phán cùng ý kiến là có thể mang ra xét xử rồi. "
Những gì Trì Trừng nói nghe thì có lý đấy, chỉ là không hiểu sao Chúc An Sinh cứ thấy có chỗ không ổn lắm.
" Chúng ta chưa tìm được chứng cứ trực tiếp, vì vậy Vlad Borman vẫn có khả năng là người vô tội. Giờ chúng ta tiến hành xét xử hắn có được không? Sở dĩ cảnh sát Áo không thể khởi tố Vlad Borman ở Mỹ được là bởi vì bọn họ chưa có đủ chứng cứ thuyết phục mọi người, không phải bọn họ cũng hiểu điều này sao? " Giọng nói của Chúc An Sinh còn xen lẫn cả sự sợ hãi.
Tuy cái khả năng đấy là vô cùng nhỏ bé nhưng dưới tình huống không có chứng cứ trực tiếp thì nó vẫn tồn tại.
" Đây không phải là chuyện chúng ta chi phối được. " Trì Trừng thở dài: " Có điều, anh vẫn sẽ cố gắng tìm kiếm chứng cứ, anh hi vọng Vlad Borman có một cái kết công bằng nhất. "
Thật ra, có một chuyện Trì Trừng chưa nói cho Chúc An Sinh biết. Kể từ khi Anna nói cho anh biết nỗi khổ trong lòng mình, Trì Trừng vẫn luôn tự trách chính mình.
Công bằng là cái gì? Ngay thẳng là như thế nào? Nếu trên thế giới này thật sự có chân lý thì vì sao Anna lại gặp phải cảnh tượng đó?
Giờ đây, Trì Trừng nhớ tới khoảnh khắc Anna khóc rống lên. Không phải là do cô ấy bị trả thù, không phải là do cô ấy bị hủy dung, mà là do người bị hại được cô ấy cứu không chịu đứng ra chỉ và xác nhận hung thủ.
Đó là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng Trì Trừng nhìn thấy Anna khóc rống lên như vậy.
Chính nghĩa trên thế giới này được định nghĩa như thế nào? Lúc này, ngay cả Trì Trừng cũng thấy hoang mang.
Năm ngày sau, cảnh sát Áo đã điều tra được chút tin tức về chiếc xe đó.
Sau khi chiếc xe đó được Vlad Borman bán đi thì chưa từng được ai khác mua lại, nó cứ thế nằm yên trong cửa hàng second-hand mấy năm liền. Sau đó, ông chủ không thể không bán chiếc xe đó cho một cửa hàng bảo trì và sửa chữa oto.
Sau khi mua lại, cửa hàng bảo trì và sửa chữa oto đã tiến hành tháo rỡ nó ra để lấy một ít linh kiện, nhưng may mắn là phần ghế trên xe vẫn còn được để trong kho của cửa hàng. Cuối cùng, cảnh sát phát hiện trên ghế dựa có hai sợi tóc.
Thông qua kiểm nghiệm, DNA trên sợi tóc đó khớp với lại DNA em gái Polivka, cảnh sát Áo xác nhận Vlad Borman có liên quan tới vụ án giết người. Ba ngày sau, Vlad Borman chính thức đối mặt với tội danh liên quan tới 11 vụ án giết người.
Chúc An Sinh và Trì Trừng tham gia phá án lần này nên họ được gọi tới Áo với thân phận người làm chứng.
Ở trên tòa án, Chúc An Sinh và Trì Trừng gặp lại Vlad Borman.
Hôm nay, Vlad Borman khoác lên mình một bộ tây trang, nó khiến hắn trông rất có sức hút. Nếu như Chúc An Sinh và Trì Trừng là hai người xa lạ hoàn toàn không hiểu rõ sự việc thì họ chắc chắn sẽ cảm thấy Vlad Borman chẳng liên quan gì tới một kẻ giết người cả.
Trong lúc xét xử, Vlad Borman vẫn luôn biện giải cho mình hết mức có thể. Ví dụ như hắn phải thông qua việc kiểm tra tâm lý nghiêm ngặt mới có thể ra tù, rồi thì sau khi hắn ra tù đã đi làm rất nhiều việc thiện. Thậm chí hắn còn đi theo đạo Thiên Chúa, hắn đang cật lực rửa sạch tội ác mình gây ra, hắn sẽ mãi mãi cảm thấy tự trách vì mình đã làm như vậy.
Sự nhanh nhạy trong việc biện luận đã giúp Vlad Borman kéo được lòng tin tưởng của vài người trong đoàn thẩm phán. Cả người hắn luôn cảm thấy nhẹ nhàng. Rồi tới khi tới lượt Trì Trừng đi lên với tư cách người làm chứng, bỗng dưng hắn cảm thấy căng thẳng.
Tất cả mọi người đều biết, lời nói của Trì Trừng rất có giá trị, lời làm chứng của anh sẽ là thứ quyết định cho kết quả xét xử lần này.
Trước khi lên tiếng, Trì Trừng đưa mắt quan sát tất cả mọi người. Ai ai cũng nín thở nhìn chằm chằm vào anh, ngay cả Chúc An Sinh còn nắm chặt tay lại.
Bỗng nhiên, trong đám người đi tới xem buổi xét xử, Trì Trừng thấy được một bóng dáng quen thuộc.
Luật sư của Vlad Borman đặt câu hỏi với Trì Trừng: " Tôi muốn hỏi Trì Trừng tiên sinh một câu, một chuyên gia giám chứng nổi tiếng thế giới như anh sao lại đối xử với đương sự của tôi như này? Trong trường hợp này, anh không có chứng cứ trực tiếp chỉ ra đương sự của tôi là tội phạm giết người. "
Trì Trừng hơi do dự, anh thấy được Anna đang nhìn anh một cách rất chăm chú. Anh thấy được sự chờ mong trong ánh mắt của Anna, nhưng cuối cùng, Trì Trừng lựa chọn nhắm chặt hai mắt lại.
" Tôi nghĩ trong mỗi chúng ta đều có một vấn đề của riêng mình. Rốt cuộc ngài Vlad Borman đây có bao nhiêu khả năng vô tội, tôi tin rằng trong lòng mọi người đã sớm có đáp án. Thế nên, tôi chỉ muốn nhắc nhở mọi người một chút. Trước khi có chứng cứ trực tiếp, Vlad Borman hoàn toàn có khả năng là người vô tội. "
Tác giả có lời muốn nói: Cái tôi muốn viết không phải là một vụ án "mỳ ăn liền", phía sau mọi người sẽ có nhiều vấn đề để bàn luận sâu hơn nữa.
Nhưng chân tướng là cái gì đây? Mọi người có cảm thấy Vlad Borman là hung thủ không? Chương sau sẽ có chuyển biến lớn nhé!