Chứng Nghiện Mèo Của Vua Pharaoh

Chương 59: Jofar đố kỵ



Jarno run lên, thật sự sợ hãi.

Hắn muốn giết ta?

Hắn muốn giết ta!

Đại não Jarno chỉ còn dư lại mỗi câu này, khi Jofar nhìn chăm chú nàng một lúc -- nàng có cảm giác khoảnh khắc đó dài như một thế kỷ vậy, sau đó người đàn ông kia lướt qua bên cạnh nàng, ôm con mèo đi.

Lặng yên không một tiếng động, không để lại một câu nói.

Binh lính tuỳ tùng vương rút đi, tất cả âm thanh đều biến mất, Jarno thoát lực ngã xuống đất, hít vào một hơi thật sâu! Nàng vừa nãy, dĩ nhiên quên cả thở!

Jofar ôm Bass, con mèo đen nhỏ trở mình trong ngực hắn, hình như bị làm ồn nên chậc lưỡi, mà Jofar mặt lạnh nhìn thẳng phía trước, không làm gì cả.

Thậm chí còn không đánh thức nó.

Lão nữ quan Alena vừa khó hiểu vừa sợ hãi, không biết vương đến cùng là giận hay không giận.

"Tất cả các ngươi lui ra."

Tiếng nói của Jofar vững vàng và bình tĩnh, nhàn nhạt vẫy lui thị nữ và thân vệ trong tẩm cung.

"Vâng."

Thân vệ rút lui ra một khoảng, tiếp tục gác, thị nữ không dám nhiều lời, tắt bớt vài cốc đèn, sau đó lập tức lui ra, đóng lại của điện nặng nề.

Chờ tất cả mọi người đi rồi, Jofar ôm mèo đứng bên giường ở sau tầng tầng rèm the, hắn cúi đầu nhìn con mèo trong ngực, gò má lãnh bạch hoàn mỹ như một điêu khắc bằng thạch cao, không có tình cảm.

Một phút, hai phút...

Thời gian lẳng lặng trôi qua, khi chú mèo đen trong ngực ngửi được mùi vị quen thuộc, khò khè ngáy ngủ làm nũng, Jofar cuối cùng cũng thay đổi sắc mặt...

Giống như cơn giông bão đến bất chợt sau khi sự yên tĩnh triệt để đi qua.

Gương mặt tuấn mỹ vặn vẹo trong nháy mắt, xé rách túi da biến thành ác ma, một tay hắn túm cổ nhấc con mèo đen lên, một tay khác kéo mạnh bộ quần áo chướng mắt trên người nó xuống!

Mấy ngày nay Bass quá mệt mỏi, thật vất vả mới ngủ say thì lại chợt cảm thấy cổ mình như sắp bị chặt đứt, cả người như bị ngũ mã phân thây, sợ đến mức nó mở to mắt, sợ hãi nhìn thế giới trước mặt.

Sau đó, nó mới nhìn được một chút cằm của Jofar liền bị ném vào trong đống chăn mềm mại!

"Meo!"

Thắt lưng của ta!

Bass kêu thảm thiết, óc bị vung một cái đánh tan thành não hoa.

Tiếp đó, trên đầu phủ xuống một bóng ma, trong đôi mắt xanh đẹp đẽ toàn là tơ máu đỏ tươi như vết nứt, Jofar với biểu tình khủng bố nhìn chằm chằm Bass, tay kẹp cổ nó.

"Bast, tại sao em lại ngủ ở chỗ của công chúa Assyria, hai người đã làm những gì -- nói!"

Bass: "..."

Cả con mèo Bass sợ đến cháng váng, nó chưa từng nhìn thấy một Jofar như vậy, nó thở không nổi nhanh chóng biến thành người, hai tay kéo lấy cánh tay đang gắt gao chặn cổ nó của Jofar.

"Jofar, anh làm gì vậy?! Con mẹ nó anh lên cơn điên cái quỷ gì!"

Người đàn ông trên đầu cười lạnh, tóc dài buông xuống như mạng nhện, che mất ánh sáng, để lại một bóng đen, đôi mắt xanh như băng như phản chiếu ánh sáng, cực kỳ kinh người!

"Ta đã cảnh cáo em rồi không phải sao, không được tiếp cận công chúa của Assyria!"

"Em... Chỉ vì cái này? Chỉ vì cái này! Em... em con mẹ nó biết anh cảm thấy em không xứng, nhưng nàng ấy không ghét em!"

Bass đột nhiên rất hận Jofar, thứ cậu muốn Jofar chưa bao giờ cho, một chút ấm áp duy nhất nói lấy về là liền lấy về, cậu không có thứ gì cả, ở Ai Cập này cậu không có thứ gì cả!

Cuối cũng cậu cũng bộc phát ra, lộ ra một mặt hung ác mà gào thét:

"Em hận anh! Em con mẹ nó rất hận anh! Jofar, anh cút đi cho em!"

Nghe vậy, ánh mắt nhìn Bass của Jofar đột nhiên sắc bén lên, bàn tay hắn dùng sức, lồng ngực phập phồng lên xuống: "Em dựa vào cái gì mà hận ta? Bast, ta đã cảnh cáo em, ta nói rồi, không nên tới gần người nào khác ngoại trừ ta -- "

"Ta đã hôn em, cho em một lời thề ước, nhưng em đã phản bội nó, em đã làm nhục lời thề ước này rồi!"

Bass bởi vì ngạt thở nên không ngừng nôn khan, ánh mắt lại không có một chút nhát gan.

"... Em chịu đủ rồi, Jofar... Chỉ bằng một nụ hôn thôi mà anh đã muốn buộc chặt em... Tất cả mọi người đều đứng về phía anh, bọn họ đều vâng theo mệnh lệnh... của anh, ai cũng cảm thấy là em sai, ức, em... hối hận rồi, lúc ở Hạ Ai Cập... em không nên trở về cùng anh..."

Nước mắt chảy ra từ khóe mắt Bass, cậu trực tiếp ngừng kháng cự, buông đôi tay đang kéo cánh tay của Jofar ra, căm tức nghẹn ngào nhìn Jofar.

"Em hối hận rồi... Em không nên nghe theo lời lừa đảo của trí não... Em, Jofar... Em ghét anh..."

"... Những gì anh muốn lấy từ em... Thì cứ lấy đi, nếu anh không vui... Em chỉ có thể một mình gánh chịu sự lạnh lùng và thờ ơ từ anh... Em..."

Đồng tử của Jofar thu nhỏ lại bởi vẻ mặt khóc lóc của thiếu niên, đôi môi run rẩy, bàn tay buông lỏng.

Bass cuộn mình lên, từ khóc thút thít biến thành gào khóc, khóc đến ho khan, khổ sở đến mức thân thể co giật, hoàn toàn không để ý tới mặt mũi gì.

Thích một người cao cao tại thượng như hắn, là hạnh phúc, cũng là bất hạnh.

Anh ấy sẽ mang lại cho bạn tất cả những điều mà người khác trên thế giới khao khát, chống lại hầu hết các mối nguy hiểm. Nhưng khi nguy hiểm qua đi, người bên cạnh lại trở thành người khiến bạn đau lòng nhất.

Trên giường, vị vương nhìn xuống thiếu niên từ từ trầm mặc, thiếu niên đang cuộn mình phía dưới như muốn móc tất cả nội tạng ra, với tiếng hét tan nát cõi lòng đèn mức không thể gọi là khóc, cậu vùi vào trong chăn, chỉ lộ ra cái cổ đỏ bừng nổi gân xanh.

"... Nếu em sai rồi, xin anh hãy nói cho em biết, xin anh nói cho em biết, cầu xin anh! Mọi người cái gì cũng không nói với em... Đừng dùng tình cảm của em để hành hạ em..." Hai tay Bass bấu chặt tóc mình, vô lực hét lên: "Coi như em cầu xin anh..."

Coi như em cầu xin anh.

Em thật sự, thật sự có thể rất thích anh, rất yêu anh, nhưng xin anh đừng dùng nó để giày xéo em, hơn 20 năm, chưa bao giờ em trải nghiệm qua nỗi đau như thế này.

Em không muốn quen với nó, em không muốn quen...

Bass khóc rất lâu, không chỉ vì trận cãi vã giữa cậu và Jofar mà còn vì sự bất lực và bối rối sau khi đến Ai Cập, nỗi nhớ gia đình ở quê nhà, tắc ngay điểm đó, đem tất cả tất cả một mạch phun ra!

Jofar nhìn Bast cảm xúc sụp đổ, sự tức giận và căng thẳng giống như giương cung bạt kiếm, hủy thiên diệt địa từ từ tiêu tan.

Hắn cho rằng Bast là một con mèo, mèo không hiểu tình cảm của con người, cho tới tận bây giờ, khi những từ ngữ đầy sự thống khổ bất kham thốt ra từ trong miệng Bast, Jofar mới biết, hóa ra kẻ vẫn luôn hiểu lầm và không chịu hiểu chính là mình.

Hắn cúi người, ôm chặt lấy thiếu niên rơi vào trong chăn.

"Là do ta đố kị..."

Vị vương hung hãn lạnh lùng cưỡng ép vươn lòng bàn tay đến khe hở giữa mặt Bass và chăn, sau khi sờ được một bàn tay đầy những giọt nước mắt khiến hắn khó chịu, hắn mím môi một cái, rốt cục cũng thừa nhận: "Đừng khóc Bast."

"-- Là do ta ghen tỵ, là ta làm tổn thương em, em không sai, là ta muốn em chỉ nhìn về phía ta, ta muốn em không tiếp xúc bất luận người nào, là ta muốn chưởng khống em trong lòng bàn tay của ta... Ta chưa bao giờ nói em không xứng ở chung với công chúa Assyria, ta chỉ muốn nói..."

"Ta không cho phép, em nên thuộc về ta. Ngoại trừ ta ra, ta không muốn bất cứ ai ngoài ta nhìn thấy khuôn mặt của em, nhìn thấy nét cười của em, hưởng thụ thời gian ở bên cạnh em, được em thân mật làm nũng tới gần -- "

Jofar nhắm mắt lại, buông xuống sự thận trọng kiêu ngạo của mình, đôi môi kề sát mái tóc xoăn ướt đẫm mồ hôi, thở dài không nói nên lời:

"Ta sẽ đố kị đến mức nội tâm dày vò, không khống chế được tâm tình, muốn mạnh mẽ tổn thương em, khiến cho em lộ ra vẻ mặt sợ hãi, núp trong góc phòng."

"Khi ta nhìn thấy em đang ở trên giường của công chúa Assyria, ta biết em đang ngủ trong hình dạng một con mèo, nhưng ta vẫn không nhịn được mà nghĩ: Hai người đã làm gì, có phải nàng ta đã ôm em không, lúc nàng ta ôm em, móng vuốt của em có đặt lên ngực nàng ta hay không, nàng ta có mặc bộ đồ hở hang đó rồi để em nằm trên bụng nàng ta hay không..."

Âm thanh nghẹn ngào của Bass nhỏ xuống, nghe những suy đoán của Jofar, thậm chí có chút lúng túng, nhất là khi hắn nói đến việc nằm trên bụng nàng ấy.

Jofar tiếp tục: "Chỉ cần em không ở bên cạnh ta, ta sẽ bắt đầu ảo tưởng, ảo tưởng em đang ở đâu, đang ở cùng một thị nữ hoặc là thị vệ nào đó, em sẽ lộ bụng ra để cho bọn họ xoa xoa, liếm ngón tay của bọn họ -- "

Bass nghe không nổi nữa, trùm chăn rầu rĩ rống: "Em không có!"

"Đúng, em không có."

Jofar: "Nhưng em thuộc về ta, ta không thể nào tiếp thu được việc em không ở bên người ta, cho dù em chỉ bị người ta liếc nhìn một cái, ta cũng sẽ cảm thấy em bị người ta liếm."

"..."

Tên khốn nạn này!

Hắn đúng là một tên tra nam! Nếu như hắn không phải, vậy tại sao hắn lại bắt nạt cậu thành như vậy, còn nói những lời như này khiến trong lòng cậu mừng thầm, cho là hắn quan tâm cậu?

"Em biết tại sao không Bast? Tại sao ta sẽ nghĩ nhiều như vậy?"

"... Bởi vì chưởng khống dục biến thái đến đáng chết của anh đấy!"

Jofar hỏi xong, Bass căm giận bất bình lầm bầm.

Nó nghe thấy hắn nở nụ cười, mổ hôn cái ót trước mặt.

"Tính thêm một bước nữa xem nào."

"... Không biết."

"Thật à?"

"Hừ!"

"Em thật sự không nghĩ tới, ta cũng yêu em sao?"

"......"

Bass đột nhiên vươn mình ra khỏi chăn, kinh ngạc nhìn chằm chằm người đàn ông sau lưng.

Mưa rào đã qua, càng lộ ra vẻ đẹp xanh biếc sau khi được rửa tội, Jofar với biểu tình bình tĩnh nhìn Bass, Bass lấy lại tinh thần, lại muốn chui vào chăn, nhưng Jofar nâng mặt cậu lên, không cho cậu lui về.

"Ta biết." Jofar nói: "Ta biết mình không phải là một người ôn nhu, nhưng tranh ầm ĩ chẳng có ý nghĩa gì với chúng ta cả, chỉ cần chúng ta có thể xác nhận, chúng ta là giống nhau, thì sẽ không còn vấn đề gì nữa."

"Bass, ta yêu em, đây là câu trả lời ta dành cho em. Vậy còn em, em có yêu ta không?"

"..."

Cái từ 'yêu' này, quá không phù hợp với Jofar, từ trong miệng hắn nói ra, vừa ra khỏi miệng đã khiến người ta đỏ mặt, đột nhiên cảm thấy có chút hoài nghi.

Bass im lặng, không muốn nói chuyện, khóe mắt và mũi cậu đỏ chót, so với Jofar, cậu luôn chật vật như vậy, còn bị bắt nạt nữa.

Jofar không buông tha cậu, cứ như vậy vẫn luôn bảo trì tư thế này, đợi đến khi mặt Bass như muốn thiêu cháy, Bass mới không chịu nổi khẽ gật đầu.

Jofar cười rộ lên, màu da lãnh bạch như có thể phát sang giữa đêm đen, mặt mày hẹp dài sắc bén cúi xuống, hàng mi như một tấm rèm, ngọc thạch phía dưới tỏa ra ánh sáng lung linh.

"Em còn nhớ ước định của chúng ta không."

Bass nhìn mặt hắn, trong đầu cấp tốc nhảy ra lời Jofar từng nói qua, chỉ cần cậu hiểu cái gì là vợ chồng cái gì là yêu, Jofar sẽ cùng cậu...

"Bây giờ?!"

Bass biệt nữu lên, bọn họ vừa mới cãi nhau xong, lúc này lại phát sinh cái gì đó, Bass sẽ không vui vẻ như vậy, cậu còn đang giận Jofar đây này!

Dù hắn có giải thích và dỗ dành cậu đi nữa thì cậu cũng vẫn tức giận! Trước đây hắn đối với cậu tàn nhẫn biết bao nhiêu...

"Đừng hy vọng em tha thứ cho anh." Bass lầm bầm.

"Ta biết, Bast, sau này ta sẽ học cách khiến cho em vui vẻ, được chứ?"

Jofar buông cậu ra, ngồi xuống bắt đầu cởi quần áo, mấy mảnh vải đơn giản là bị ném xuống đất, từng chiếc thắt lưng và phụ kiện nạm ngọc rơi khỏi những ngón tay trắng nõn của hắn, leng keng leng keng đập xuống đất.

Sau đó, một Jofar hoàn toàn không có thứ gì che chắn xuất hiện trước mặt Bass, cậu không thể không nói, Jofar thật sự như một con liệp báo, rõ ràng là trông không quá vạm vỡ, nhưng sau khi cởi bỏ quần áo, từng vân da trên cơ thể của hắn đều tràn đầy sức mạnh bùng nổ.

Bass trợn mắt ngoác mồm, không biết nên làm ra phản ứng gì.

Bàn tay Jofar nắm mắt cá chân của Bass, hôn mu bàn chân cậu, khi hắn nhếch mi nhìn Bass, tim Bass đập loạn!

"Ta không muốn một ngày nào đó sẽ nhìn thấy cảnh em dùng hình người nằm trên người người phụ nữ kia. Đây là biện pháp tốt nhất. Em sợ ta sẽ đối xử lạnh lùng với em, vậy bây giờ ta sẽ cho em xem những thứ khác của ta một chút."

Jofar chậm rãi câu môi, nụ cười có ý riêng.

"Ai mà biết được, sau này em sẽ sợ nóng hay là sợ lạnh đây."

"..."

Bass nhìn hắn hôn mu bàn chân mình, huyết dịch sôi trào.

Cậu nuốt nước bọt, thầm mắng: Thực sự là đòi mạng mà!

Trước ngày hôm nay, Bass chưa từng nghĩ tới việc đôi môi cao quý của Jofar sẽ thân cận nơi nào khác ngoại trừ ly rượu bằng vàng và môi của cậu.

Hiện tại hắn lại nắm chặt mắt cá chân của cậu, dọc theo mu bàn chân trắng như sữa, một đường tiến về phía trước, đôi môi nở nang màu phấn nhạt mút làn da của Bass, thoáng dùng sức, lưu lại một đường vết tích, Bass cắn môi nhìn đầu lưỡi màu đỏ tươi của hắn hơi đảo qua khe hở một chút.

Tiếng nước chà chà, làm cho cậu xấu hổ và lúng túng.

Hắn càng liếm lại càng đi lên, rất nhanh, đạt tới bắp đùi, chóp mũi thậm chí có thể chạm vào cái chỗ căng phồng mà Bass đang giấu dưới lớp chăn.

Bass nằm trên giường, chân vẫn luôn cong lên, một cái bị Jofar giơ lên, căng thẳng... Còn có chút kích động nhỏ mà đàn ông đều có.

Jofar tách hai chân ra quỳ trên giường, hắn cao to mà hung hãn, cơ bắp phân bố dưới làn da trắng lạnh của hắn, phồng lên từng khối từng khối trên bụng, chỗ lõm ở phía trước và sau eo...

Đường cong cơ thể mượt mà như một con báo, mái tóc bạch kim khoát lên xương quai xanh, vòng qua hõm cổ, Bass muốn đến gần đó, dùng đầu lưỡi lấp đầy hai chỗ lõm kia, sau đó liếm nó.

Hắn là hóa thân của cái đẹp, là thú hoang hung hãn.

Trong đầu Bass không khỏi mơ tưởng đến cảnh một con liệp báo đè bẹp một con mèo đen, tỏ tình liếm lông nó.

Con dã thú này dường như xem thấu sự mong đợi của Bass, hắn nhấc mắt, dưới hàng mi vàng dày đặc, đôi mắt băng lam rất nhanh đã bắt được thiếu niên tai mèo của hắn.

Bass nhìn thấy thứ gì đó khiến cậu đỏ mặt từ trong đáy mắt của Jofar, không thể không nhìn sang một bên để tránh nó.

"A..."

Jofar cười nhẹ, sau đó cúi người xuống, nhưng thay vì hôn lên đùi Bass, hắn lại lấy tay kéo phần vải che kín phía trước của Bass, siết chặt nó, buộc phần vải đó miêu tả ra hình dáng của cái bao nhỏ đã căng phồng lên.

"A."

Bass nắm chặt lớp chăn dưới tay, cậu đã cứng từ lâu rồi, đây là lần đầu tiên cậu đưa ra........ ừm, một mặt khiếm nhã như vậy với người cậu thích, đồng nam nhỏ lại sợ Jofar cười nhạo cái 'đó' của cậu nhỏ, sợ đối phương quá không ôn nhu nên quên chính mình.

"Khó chịu sao?"

Jofar thổi lên phía trên, hơi ấm trong nháy mắt khiến Bass nổi da gà, eo cậu mềm nhũn, bao nhỏ hưng phấn lắc lư.

Bass cẩn thận từng li từng tí gật đầu: "Ừm... Có, có một chút." Cho nên anh sẽ quan tâm sao?

Để Pharaoh Ai Cập hầu hạ mình gì đó, Bass thật sự không dám nghĩ tới.

"Ừm."

Jofar đáp một tiếng, sau đó dưới con mắt trợn to của Bass, thè lưỡi ra, đặt lưỡi trên cái bao nhỏ, đầu lưỡi đỏ thắm, từng chút một vòng quanh miêu tả hình dạng, liếm mút, nước bọt làm ướt vải, tóc dài của Jofar hạ xuống, hắn há miệng, dùng hàm răng cắn nhẹ chỗ 'đó'...

Bass không thấy ngứa, cậu thiếu chút nữa đã nhịn không được mà bắn ra!

"Jofar..."

Bass ưỡn người kẹp chặt chân, bị liếm đến mức kích động khó nhịn.

Vải vóc ướt sũng, chất liệu vải lanh mềm mại khẽ nhúc nhích, quy đầu cương cứng và mẫn cảm của Bass bị sát qua, thô ráp cọ xát khiến đôi mắt Bass đỏ bừng, mạch máu trên mặt thình thịch nhảy lên, có thứ gì muốn chảy ra khỏi đỉnh.

Cậu từ bỏ, ngửa mặt đổ người về trong gối mềm và chăn, trên người toát ra rất nhiều mồ hôi trong một thời gian ngắn, khiến tóc đen ướt đẫm, cậu cắn chặt ngón tay của mình, eo giơ cao, dâng mình tới trong miệng Jofar.

Rất nhanh, dằn vặt kết thúc, Jofar lấy vải xuống, khẩu giao cho cậu...

"..."

Bass không có cách nào giảng giải cảm giác trong nháy mắt cậu mất khống chế mà bắn ra ngay sau khi miếng vải bị lấy ra, và cả cảm giác trong nháy mắt nằm trong khoang miệng của người khác, nóng ướt, hàm răng rất cứng, đầu lưỡi lại ôm lấy lỗ nhỏ trên đỉnh, Jofar mới vừa nuốt một chút, hút hút, đầu óc Bass trở nên trống rỗng, lập tức run rẩy bắn ra.

Tốc độ nhanh đến mất mặt.

Bass sướng muốn bay lên trời, nhưng ngay tức thì lại cảm thấy lúng túng, mặt, cổ và cả xương quai xanh đều đỏ bừng, không dám nhìn vào biểu cảm khó tin của Jofar, hai tay che mặt.

"Trời ạ... Để em chết đi..."

Bass muốn khóc, cậu thực sự không ngờ rằng mình lại như thế này... không có cách nào a, hình ảnh Jofar ngậm cậu nhỏ của cậu có lực đánh vào thị giác quá lớn, Bass nhìn lướt qua thôi mà đại não đã toàn là những dâm ngôn uế ngữ.

Jofar buông Bass ra, kéo áo bào trắng vứt trên giường qua, phun thứ trong miệng lên đó, cười như không cười đè xuống, chen mình vào giữa hai đùi Bass, tạo ra một khoảng trống.

Hắn nâng cái đầu tránh né của Bass lên, đối diện với hắn.

"Mùi vị rất kỳ quái, em muốn nếm thử không?" Jofar híp mắt, khóe môi giương lên nói, Bass vừa định từ chối thì đã bị hắn hôn rồi, môi hắn áp lên khuôn miệng chúm chím của Bass, theo thói quen ngửi một cái, sau đó đầu lưỡi linh hoạt cạy mở môi Bass.

Bass ngoài miệng thì từ chối, nhưng đầu óc lại thành thực đến mức dâm đãng, cậu nhanh chóng hé miệng, đầu lưỡi quấn quít với đầu lưỡi của Jofar, hai tay bấu lưng hắn, trao đổi nước bọt trong miệng, mỗi lần hàm trên bị Jofar liếm qua, Bass đều sẽ theo bản năng mân mê cái mông, bụng dưới cọ xát mạnh mẽ phía trước của Jofar.

Bàn tay Jofar ngay tức khắc luồn vào trong tóc cậu, càng thêm hung ác hút lưỡi Bass vào miệng mình, khiến Bass rên rỉ vì đau, đầu gối ma sát eo hắn.

Đầu lưỡi sung huyết ngứa ngáy, nước bọt chảy xuống dọc theo khóe môi, chảy xuôi đến cổ...

Phía sau của Bass co rút lại, cái đuôi thuận theo bản năng giao phối của loài mèo, kích động nhếch lên, lộ ra lỗ nhỏ có thể tiến vào.

Bass không phải tới từ thời đại chỉ cần vừa nói về tình dục là đã biến sắc, mà ngược lại, mọi người ở kiếp trước rất thoải mái yêu đương cuồng nhiệt, mạnh dạn hôn người yêu, thì thầm buổi tối bọn họ sẽ làm tư thế gì.

Jofar cũng vậy, bọn họ lăn lộn trên giường, thở hổn hển vuốt ve cơ thể của nhau, không ngừng hôn nhau trong khi cọ xát thân thể.

Tình dục lớn mật.

Khi Jofar đưa ngón tay luồn vào phía sau của Bass, Bass "Tê" một tiếng, hai mắt ngấn lệ, nuốt xuống nước bọt tràn ra, vòng đuôi qua mông, hai tay nắm chóp đuôi, nâng mặt sau lên, để Jofar đi vào dễ dàng hơn.

Jofar đè xuống từ phía sau lưng, tư thế này sẽ khiến hắn đâm vào trong rất sâu, tấm lưng trắng nõn thon thả, vòng eo và hai bờ mông của thiếu niên trông gầy đến đáng sợ dưới dương v*t đã cương cứng của hắn...

Bàn tay Jofar bóp eo Bass, hai bàn tay gần như ôm trọn nó.

Bass hà hơi quay đầu nhìn lại, trong lúc nhất thời cũng có chút kinh hồn bạt vía.

"Thả lỏng." Jofar hôn dọc theo sống lưng thiếu niên, cuối cùng cắn vào lỗ tai tam giác bên trái.

"Jofar, em sợ..."

Bass hít mũi, bởi vì trước đó gào khóc nên mí mắt còn có hơi sưng.

Jofar liếc nhìn mặt cậu, quả thực tức đến cười.

"Đừng quay đầu lại nhìn ta."

"A?"

"Lại quay đầu, ta sẽ đâm vào ngay, làm em kêu đau, co giật, cả người như miếng giẻ lau bị vò thành một cục, ta sẽ không dừng lại... Ta sẽ đâm vào em càng sâu, sau đó khiến mắt em đỏ hơn, trông càng đẹp mắt."

"..."

Bass yên lặng quay đầu, cổ đỏ thêm vài độ.

Jofar nhắm mắt lại, hắn cũng kích động khó nhịn, hắn cũng bị dục vọng thiêu đốt, hắn gần như dùng hết tất cả sự nhẫn nại của nhiều năm ngồi trên ngai vàng mới không có trực tiếp không quan tâm sự sống chết của người phía dưới, thoả thích chặn lại cặp mông này, khiến cái 'điểm' nhỏ làm hắn phiền lòng đâm ra vết thương.

Suy nghĩ một chút, Jofar trực tiếp đứng dậy, vén lên tầng tầng rèm the đi ra ngoài.

Bass giật mình, còn tưởng Jofar không làm, may mà Jofar quay về rất nhanh, Bass gian nan dời mắt khỏi chỗ đang thủ thế ngẩng cao của hắn.

Jofar không nói hai lời, ấn Bass trở lại, dựa vào lưng Bass, dùng ngón tay mở một hộp hương cao, ngón tay lành lạnh trực tiếp nhét tất cả chúng nó vào trong lỗ nhỏ phía sau của Bass!

Ngón tay lạnh lẽo mang theo cao mềm trơn trượt, Bass kinh hô một tiếng, sau đó phản ứng lại cắn chặt ngón tay, muốn cúi đầu nhẫn nại, nhưng Jofar bôi xong cao mềm rất nhanh lại lần nữa cắn chặt tai mèo mẫn cảm của cậu, bàn tay còn dính cao dư đặt trên ngực cậu.

Ẩm ướt dính dính nhào nặn thưởng thức núm vú phía trên.

"Em, em... đừng sờ phía trước... em không phải phụ nữ, đừng..."

Vách ruột hòa tan cao thể, Bass xấu hổ bị giày xéo hai hạt đậu nhỏ, ngứa mà tê dại, trái tim điên cuồng bơm máu, cậu có thể nghe thấy cả âm thanh máu chảy qua huyết quản!

Jofar liếm ướt tai mèo, Bass có thể cảm giác được lưỡi hắn đang thọc vào tai mình, âm thanh của nước được khuếch đại vô hạn, chậc chậc, chậc chậc -- nghe nói có một loại lên đỉnh gọi lên đỉnh trong đầu.

Đại não của Bass nóng lên, máu chảy ngược, nhịn không được toàn thân căng cứng, cắn vào lòng bàn tay rồi lại bắn ra, tất cả cọ hết vào giường.

Dư vị cao trào làm cho eo cậu mềm muốn nằm xuống, nhưng Jofar đã kịp thời ôm lấy cậu.

Hô hấp tăng thêm, Jofar nhìn khuôn mặt sau khi lên đỉnh của Bass, lần thứ hai nhắm mắt lại, che giấu dục vọng muốn phá hủy sôi trào trong mắt, kiểm tra mức độ hòa tan của cao mềm ở phía sau Bass.

Nhiệt độ trong ruột rất nóng.

Cao mềm màu trắng sữa tỏa ra mùi thơm ngát, hoàn tan thành dạng bán trong suốt ngay tại lỗ nhỏ nhỏ hẹp, sền sệt tràn ra nếp uốn đang không ngừng co rút, thậm chí không biết có phải là còn lẫn cả dịch ruột non mà chính Bass phân bố ra vào hay không, thuận theo khe hở, chảy xuống lông mu và cả trứng của Bass.

Jofar cắn mạnh vào cái mông trước mặt một cái.

Bass bị đau rít gào, vừa quay đầu lại, phía sau liền bị đâm xuyên ---

Ít nhất một nửa.

Đầu cậu trống không, đầu gối run rẩy nghĩ, Jofar đâm vào ít nhất một nửa!

Theo lần này, pháo hoa nở rộ trong đầu Bass, có người ghé vào lỗ tai cậu thì thầm cười trộm: Người tiến vào trong cậu kia cuối cùng cũng bắt đầu, sẽ đau, nhưng thật thích, cuối cùng thì cũng bắt đầu...

Đúng như dự đoán, bàn tay lạnh lẽo của Jofar luồn vào mái tóc đen của Bass, nắm lấy những lọn tóc ướt đẫm, khiến Bass ngẩng cao đầu, cổ kéo căng một đường cong yếu đuối, hầu kết căng thẳng trượt.

Một cái tay khác của hắn bóp lấy eo Bass, chậm rãi dính số cao đó mà vận động.

Khi mặt sau đã thả lỏng, Jofar cũng triệt để tiến vào, Bass nghe thấy Jofar sâu sắc thở dài, bản thân cậu cũng đang không ngừng run rẩy.

Không có sợ hãi, không có bất an.

Mà ngược lại, Bass thấy hạnh phúc một cách kỳ lạ, có hơi muốn khóc.

Có lẽ là do cậu đã biết rằng Jofar sẽ không dễ dàng hứa với một người, sẽ không dễ dàng lên giường với một người.

Dù sao thì cậu chính là cảm thấy rất hạnh phúc.

Có cảm giác rằng sau khi họ ngủ qua, vị vua lạnh lùng và kiêu ngạo phía sau liền thuộc về mình.

Khi Jofar tiến vào cậu, trái lại, Jofar trầm mặc, bàn tay hắn an ủi đầu v* Bass, tóm chặt tóc Bass, tàn nhẫn đâm mạnh vào thành ruột của cậu một cách không thương tiếc.

Một người làm tình mà lại giống như kim qua thiết mã, giống như chiến tranh.

Bass chính là vùng đất bị hắn chinh phục, tùy ý Jofar hung ác nhanh chóng rút ra cắm vào trong thân thể mình, xấu hổ phát ra tiếng hét cực khoái, đầu gối và eo mềm nhũn, không ngừng bị đỉnh về phía trước, cuối cùng thực sự không nhịn được nhào vào trong chăn nức nở...

Xương cụt đã tê rần, tơ máu từ trong huyệt động sưng tấy bị mang ra ngoài, được đưa vào bằng cách dính vào dương v*t cương cứng, quy đầu tròn tròn kẹt trong tuyến thể của vách ruột, nghiền nát va chạm, đâm đến mức màng nhĩ Bass nóng ran, hai mắt vô thần.

Sảng khoái đến cực hạn trái lại lại khiến cuống họng như bị nghẹn lại, không kêu thành tiếng.

Jofar di chuyển nhanh hơn trước khi hắn bắn ra.

Tiếng ma sát "bạch bạch bạch" khiến tiếng nước không ngừng vang lên, hương cao sền sệt bị quấy ra bọt nhỏ, dịch ruột non bị mang ra ngoài hòa lẫn với bọt thuận theo nơi hai người giao hợp tí tách nhỏ giọt.

Một phần của nó trượt xuống đùi Bass, để lại ra một đường nước lấp lánh......

"Bast..."

Jofar đột nhiên ôm chặt Bass, giọng nói khàn khàn gợi cảm, đôi môi áp lên một bên tai mèo nhếch lên của Bass, để cậu có thể nghe thấy tiếng gọi của hắn, thứ nóng như thiêu đốt phun ra trong người Bass cùng với lời nói của Jofar.

Rõ ràng nóng là vậy, nhưng Bass lại nhạy cảm đến mức run rẩy dữ dội trong vòng tay của Jofar.

Ý thức được mọi thứ đã tạm thời kết thúc, Bass rốt cục cũng khóc lên, mặt chôn trong chăn khàn khàn gọi: "... Anh, sâu quá, em khó chịu... Em khó chịu anh có biết không hả... Lần thứ nhất, lần thứ nhất đã dùng tư thế đâm vào từ phía sau đều là tra nam, em... em..."

Jofar mím môi, khóe môi không nhịn được giương lên, đào cậu từ trong chăn ra, trở mình, kéo vải lau bụng mông và đùi dính đầy tinh dịch cho cậu.

Bass vẫn đang oán giận như làm nũng, Jofar ôm cậu lên, để cậu cưỡi trên eo mình, hai người mặt đối mặt, một tay vén đuôi mèo, kéo cái mông chưa khô hẳn của cậu, một tay nâng sau gáy.

"Có muốn lại làm thêm một lần nữa hay không, không phải từ phía sau."

Bass nhìn tư thế của bọn họ, trên lông mi đều là nước mắt, mí mắt sưng vù.

"Tư thế này cũng sâu... Cũng là tra nam!"

"Có muốn hay không?"

"... Muốn."

Jofar trực tiếp cười thành tiếng, nghiêng đầu ngậm cằm Bass, chặn đầu cậu lại, liếm khô nước mắt của cậu.

Dưới khuôn mặt khóc lóc của Bass, tiến vào cậu.

Tác giả có lời: Đây là canh thứ ba.

Ừm...

Sau này Jofar vẫn còn nhiều điều phải học a.

Khái niệm về tình yêu giữa hắn và Bass rất không phù hợp (nói cách khác, Jofar có thể còn không có khái niệm về tình yêu)

Nhưng hắn lưu ý Bass, hơn nữa thừa nhận vô cùng sảng khoái.

Là một vị vua, địa vị và quyền lực mà Jofar có được trong thời đại vương quyền là thứ chúng ta không thể tưởng tượng ra được, khi hắn bắt đầu học được cách an ủi nửa kia cũng là lúc hắn bắt đầu có thứ tình cảm càng mềm mại hơn ngoại trừ vương vị.

Thời thơ ấu, quá trình trưởng thành cũng như sức khỏe tinh thần của Jofar không quá kiện toàn.

Như tôi đã nói trước đây, dưới bối cảnh này, Jofar cần ai đó thay đổi hắn, mà Bass chính là cái người này, cậu xuất hiện trong thế giới của Jofar, từng chút một dạy cho Jofar cái gì là tình cảm và yêu, cái gì là ôn nhu là nhân từ.

Từ từ thôi hợp đi.