Chung Phòng Cách Vách

Chương 19



Vừa vào tiết thầy Phong  đã kêu học sinh đóng hết tất cả sách vở lại để vào cặp, sau đó sẽ  bắt đầu phát bài kiểm tra.

Hạ An ngồi chờ bài kiểm tra phát đến chỗ mình mà hồi hộp đến đổ cả mồ hôi.

Sau hiệu lệnh của thầy mọi người bắt đầu cầm viết lên mà làm bài.  Lớp học trở nên im phăng phắc không hề có  một tiếng động nào cả.

Có vài người do hôm qua mải mê ở nhà chơi mà không học bài làm liều chép phao kết quả là không lọt qua nỗi cặp mắt thần thánh nhìn ba trăm sáu mươi độ   full góc chết   của ông thầy.

Thầy Phong liền bước xuống bàn của cậu học sinh đó lấy bài kiểm tra rồi  dùng mực đỏ    viết thẳng lên đó con số không tròn vo lên.

Cậu bạn  đó khóc lóc xin thầy đừng cho bạn ấy điểm không nhưng thầy vẫn không mềm lòng mà tịch thu  bài kiểm tra của bạn đó luôn  , rồi thầy trở lại bục giảng  tiếp tục quan sát lớp.

Hạ An nhìn thấy vậy liền sợ đến xanh cả mặt. Cô chợt nhớ ngày hôm qua Duy Khải cũng không  có học bài.  Không biết liệu Duy Khải có chơi ngu mà chép phao giống như vậy không ?

Hạ An hơi cúi đầu xuống  len lén nhìn qua chỗ của Duy Khải, nhưng đều làm cô vô cùng kinh ngạc đó là Duy Khải đang ngủ.

Ngủ ???

Đúng vậy !  Duy Khải đang ngủ. Trong khi mọi người đang căng thẳng làm bài kiểm tra thì cậu ta lại thảnh thơi đi ngủ.



Ôi trời ạ !

Cô không thể tin nổi tại sao Duy Khải lại có thể ngủ được như thế luôn đấy.

Cuối cùng sáu mươi phút làm bài kiểm tra toán cũng đã kết thúc. Mọi người nghe theo hiệu lệnh của thầy mà bỏ bút xuống rồi nộp bài.

Tan học.

Lúc về nhà thì cô không thấy Gia Bảo đâu , bình thường thì Gia Bảo sẽ đi về chung với cô nhưng hôm nay dường như cậu ta đã đi đường khác về trước rồi.

Gia Bảo  đang tránh mặt cô ? Nhưng cô có làm gì đâu , vậy chỉ còn một lý do duy nhất mà thôi , đó là tránh mặt  Duy Khải.

" Cậu đi nhanh lên coi ! Lề mề quá ! " Duy Khải cao mày khó chịu, nắm lấy cái cặp của Hạ An đang đi phía sau lôi cô lên.

Hạ An nhỏ bé đột nhiên bị Duy Khải lôi lên khiến cô loạng choạng  suýt té nhưng may là Duy Khải đã nắm cặp cô  giữ được cô lại , không thôi là úp mặt xuống đường giống Gia Bảo luôn rồi.

Duy Khải  này đối xử với con gái người ta đúng thật là quá thô lỗ mà !

 



Trải qua một tuần  băng qua địa ngục số học sau đó lại bay tới mạng nhện hình học.   Vượt bão, động đất, sóng thần với  Địa Lí.   Cùng  đánh giặc bốn ngàn năm trăm năm với Lịch sử. Trải qua định luật vạn vật hấp hối với Vật Lý. Bay màu cùng với Hoá. Cuối cùng là " Tắt đèn " chung với chị Dậu …. Thì cuối cùng cô cũng đã vượt qua hết bọn chúng rồi, quả là một tuần mệt mỏi kiểm tra muốn sấp mặt luôn mà.

Nhưng khoảng thời gian yên bình chưa được bao lâu thì cũng đã đến lúc mà cô lo sợ nhất đó là phát bài kiểm tra.

Hạ An không thể tin được môn mà cô không tự tin nhất là môn toán vậy mà được tới 5 điểm, không dưới trung bình là được rồi.

Hạ An không tham lam, cô  rất hài lòng với kết quả này của mình.

Thầy toán đứng trên bục giảng nhìn về phía lớp nói .

" Lần kiểm tra này lớp của mình làm bài khá tốt, thầy rất hài lòng. Thầy cũng dành lời khen cho bạn Gia Bảo, bạn là người có điểm cao nhất lớp 9,5 điểm. "

Thầy vừa dứt lời thì cả lớp đã òa lên vỗ tay cho Gia Bảo mọi ánh nhìn lúc này đều hướng về cậu ta.  Đề lần này thầy cho tương đối khó, có độ phân hoá cao làm được 8 điểm đã gọi là giỏi rồi đã vậy Gia Bảo lại được tới 9,5 điểm.

Hạ An cũng nhìn sang Gia Bảo với ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ, nhưng chỉ có duy nhất Duy Khải là tỏ thái độ khinh thường ra mặt với cậu ta.

Thầy  nói tiếp :" Tuy nhiên, có khen thì cũng phải có chê, một số bạn không chịu học hành gì cả dẫn đến bài kiểm tra rất tệ. "

Lúc này, Hạ An nhìn qua phía Duy Khải. Hôm làm bài kiểm tra cô thấy Duy Khải nằm dài trên bàn mà ngủ , cô đang sợ người mà thầy nhắc đến chính là Duy Khải.