Bởi vì có được trí nhớ của rất nhiều người. Trần Minh Quân không còn xa lạ với những thứ này. Hắn cảm thấy, nếu đã có ý định bồi dưỡng lực lượng, nhận đám người gia tộc La Vu này cũng không phải không thể.
Cho nên, sau khi nghe U Thông thỉnh cầu. Hắn chỉ hơi trầm tư một chút thì liền mở lời
“Yêu cầu này đúng là không quá đáng. Bổn tọa chấp nhận! Kể từ bây giờ, gia tộc La Vu sẽ trở thành gia tộc tín đồ của bổn tọa. Đồng thời, gia tộc La Vu sẽ thuộc quyền quản lý của Phi Phong.”
Nói xong, Trần Minh Quân dùng lực lượng thiên địa của không gian châu, khắc lên mu bàn tay phải của tất cả tộc nhân gia tộc La Vu ba chữ Trần Minh Quân bằng Tiếng Việt.
Nét chữ cũng được hắn áp dụng kiến thức về thư pháp. Nhìn khá là đẹp mắt. Cứ như là rồng bay phụng múa, còn tỏa sáng nhè nhẹ, đầy vẻ huyền bí.
Tất cả người của gia tộc La Vu cảm thấy được biến hóa trên bàn tay thì đều kéo tay áo ra nhìn. Họ biết, đây là ấn ký của Vệ Thần. Thứ này sẽ đóng dấu họ và con cháu của họ, đời đời kiếp kiếp.
Nhưng không phải họ trở thành nô lệ mà là tín đồ. Loại tín đồ có lòng tín ngưỡng và lòng trung thành tuyệt đối. Chỉ cần họ sinh ra dị tâm, ấn ký Vệ Thần sẽ sinh ra u quang. Nhưng ngược lại, tín ngưỡng của họ càng bền chắc thì ấn ký sẽ càng sáng.
U Thông lại dập đầu hô lớn
“Gia tộc tín đồ La Vu, xin tham kiến đại nhân. Cảm ơn đại nhân đã thu nhận. Nguyện vì đại nhân mà ra sức, đời đời kiếp kiếp trung thành”
Toàn bộ tộc nhân còn lại cũng hô theo
“Nguyện vì đại nhân mà ra sức, đời đời kiếp kiếp trung thành!”
Trần Minh Quân điềm đạm nói
“Được rồi, tất cả đứng lên cả đi”
Cả đám đồng thanh hô “Tuân lệnh đại nhân!” rồi từng người một lần lượt đứng lên.
Trần Minh Quân nhìn ấn ký Vệ Thần trên tay của đám người. Có cái khá sáng, có cái thì chỉ hơi sáng nhẹ. Cá biệt còn có cái vô cùng ảm đạm. Nhưng không có cái nào phát ra u quang.
Độ sáng của ấn ký Vệ Thần tỷ lệ thuận với tín ngưỡng trong lòng người đó. Thủ đoạn này Trần Minh Quân biết được từ trí nhớ của Nguyên Thanh. Đây cũng không phải thủ đoạn gì quá lạ. Việc để lại ấn ký linh hồn lên vật hoặc người khác cũng rất phổ biến ở ngoài vũ trụ.
Tuy nhiên, muốn để lại ấn ký linh hồn thì cần có nguyên thần. Quan trọng là, cách vận dụng ấn ký linh hồn trên hành tinh này có chút khác với những gì hắn biết.
Trong lúc để lại ấn ký, Vệ Thần sẽ sử dụng một thủ đoạn nhỏ, khiến cho ấn ký liên kết trực tiếp với lòng tín ngưỡng trong đầu của đối phương. Từ đó, sinh ra hiệu ứng cộng sinh trạng thái. Đối tượng có lòng tín ngưỡng càng lớn thì cộng sinh càng mạnh. Cuối cùng, tín hiệu cộng sinh này sẽ thông qua ấn ký mà thể hiện ra bằng cường độ ánh sáng, vậy là xong.
Nếu quá trình tạo liên kết thất bại, nói rõ đối phương hoàn toàn không có lòng tín ngưỡng, sẽ bị lộ tẩy ngay lập tức. Cho nên, tạo được ấn ký thì đã chắc chắn đối phương là một tín đồ trung thành.
Cho dù là vậy, thời gian vẫn có thể làm bất cứ ai thay đổi. Nhất là thế hệ sau, bởi vì họ sinh ra đã bị đóng dấu, sẽ có kẻ sinh ra lòng không phục. Lúc đó, ấn ký sẽ phát ra u quang thay vì ánh sáng.
Hiện tại, dù toàn bộ tộc nhân của gia tộc La Vu đều đã thần phục. Nhưng đây là thần phục theo lệnh gia tộc. Cho nên, lòng tín ngưỡng sẽ không quá cao. Số tín ngưỡng này chủ yếu xuất phát từ kính sợ trước một siêu cường giả.
Muốn làm cho lòng tín ngưỡng của họ tăng lên. Trần Minh Quân phải có hành động cụ thể. Ví dụ như giúp đỡ họ mạnh lên, bảo vệ họ, … Hoặc là, trực tiếp dùng sức mạnh áp đảo ở trên 9 tầng trời. Tạo cho họ cảm giác khi đối diện với hắn như là đối diện với Thần linh thật sự.
Trần Minh Quân không phải kiêu hùng, nên hắn sẽ không chọn cách đàn áp. Hắn chọn cách ôn hòa, hắn sẽ khiến cho tín đồ của hắn tín ngưỡng hắn bằng chân tâm thật ý. Có như vậy thì hắn mới có thể an tâm tin tưởng bọn họ.
Còn có một lựa chọn, chính là thi triển Lạc Thần Thuật. Như vậy, sẽ đảm bảo thế hệ này tuyệt đối trung thành. Nhưng Trần Minh Quân cảm thấy làm vậy có phần hơi quá cực đoan. Thủ đoạn của Lạc Thần Thuật rất hay, nhưng chỉ nên sử dụng khi thực sự cần thiết. Không nên bị nó mê hoặc, tùy ý dùng trên thân của mọi người.
Những chuyện liên quan đến quản lý con người không phải là thế mạnh của Trần Minh Quân. Nhưng hắn có ký ức của rất nhiều người, nhất là ký ức của vị đầu tiên. Hắn có thể nhìn vào đó để rút ra được phương pháp hữu hiệu.
Hắn cũng sẽ không làm theo một cách rập khuôn. Là một người hiện đại, hắn vẫn tin rằng, chỉ cần đối đãi thật tâm thì sẽ được đáp trả thật tâm. Nếu có kẻ dị tâm, lấy oán báo ân, đơn giản chỉ cần loại khỏi vòng quan hệ là được.
Hắn còn trẻ, lớn lên trong một gia đình tương đối hạnh phúc. Cả cha lẫn mẹ đều là những người thờ cúng thần Phật. Thành ra, hắn cũng mang đậm nét văn hóa của gia đình hắn. Chính là lúc nào cũng suy nghĩ thoáng, ưu tiên lựa chọn tích cực.
Có thể nói, hắn khá bao dung, rộng lượng. Nếu không, hắn đã không chọn cách an tử và chôn cất cho những tên ác đồ kia.
Trần Minh Quân hơi có điều suy nghĩ trong lòng. Sau đó, hắn nhìn qua đám người gia tộc La Vu, rồi dùng giọng đầy uy nghiêm lên tiếng
“Nếu gia tộc La Vu đã chọn làm gia tộc tín đồ của bổn tọa, thì gia tộc La Vu phải tuân thủ quy định của bổn tọa. Bổn tọa cũng chưa có chế định dài dòng gì, chỉ có vài điều cơ bản, cũng là điểm mấu chốt.”
“Thân là tu sĩ, tồn tại trong thế giới thực lực vi tôn này rất là khó khăn. Khó tránh khỏi gặp kẻ mạnh hơn ức h·iếp, thậm chí đe dọa tới tính mạng. Nhưng bổn tọa tuyệt đối không dung thứ cho người của mình đi ức h·iếp kẻ yếu hơn. Những chuyện như g·iết người đoạt bảo, ép mua ép bán gì đó, tuyệt đối không được phép làm.”
“Dĩ nhiên, phòng vệ thì có thể. Nếu kẻ yếu mà không biết rõ vị trí bản thân, mạo phạm tới các ngươi, các ngươi có thể phản kích, giữ gìn tôn nghiêm của chính mình. Nhưng cũng phải tùy mức độ mà có hành động tương xứng. Không thể làm những chuyện đồ thành, diệt tộc chỉ vì vài cái mâu thuẫn nhỏ lẻ.”
“Cuối cùng, nếu gặp kẻ mạnh ức h·iếp, không nói đạo lý. Hãy trực tiếp cho họ thấy ấn ký của bổn tọa. Nếu đối phương vẫn không thu tay, các ngươi có thể kích hoạt ấn ký để tự vệ. Đây là đặc ân mà bổn tọa ban cho các ngươi. Thứ này thì những Vệ Thần khác cũng không có làm được, chỉ có ấn ký của bổn tọa là có chức năng đó. Sau khi kích hoạt ấn ký, cần phải chờ một tháng mới có thể kích hoạt lại.”
“Phương pháp kích hoạt ấn ký rất đơn giản. Chỉ cần trong lòng các ngươi động tâm niệm, muốn kích hoạt ấn ký, nó sẽ kích hoạt.”
“Trường hợp xấu nhất, các ngươi bị kẻ khác ức h·iếp khi không có ấn ký bảo vệ. Không cần biết các ngươi còn sống hay đ·ã c·hết. Chỉ cần không phải lỗi tại các ngươi, ta nhất định sẽ đòi lại công bằng cho các ngươi. Bằng ngược lại, nếu các ngươi dám lấy thanh danh của ta đi ức h·iếp kẻ khác, làm những chuyện trái với luân thường đạo lý. Chính ta sẽ thanh lý các ngươi, dù các ngươi có trốn ở đâu trên thế giới này cũng vô dụng”
U Thông nghe xong thì liền cung kính nói
“Xin đại nhân an tâm, những lời dạy của đại nhân sẽ được gia tộc ghi lại, trở thành tộc quy. Đời đời răng dạy con cháu làm theo, tuyệt đối sẽ không làm cho đại nhân thất vọng”
Trần Minh Quân gật đầu hài lòng. Kỳ thực, hắn cũng không hy vọng bọn họ sẽ hiểu được những gì hắn nói. Hắn đã hiểu rất rõ người của thế giới này, nhất là tu sĩ. Trong lòng họ không hề có khái niệm công bằng gì cả. Mạnh được yếu thua là chuyện bình thường.
Cho nên, bắt họ tôn trọng kẻ yếu hơn thực sự đã làm khó họ rồi. Nên hắn cũng chỉ hy vọng họ thu liễm bớt suy nghĩ bành trướng của kẻ mạnh với kẻ yếu thôi. Còn muốn thay đổi tư duy và nhận thức, phải trải qua nhiều thế hệ thì mới có kết quả.
Cảm thấy mọi việc đã không còn gì để làm. Trần Minh Quân liền nói
“Bây giờ bổn tọa cần phải rời đi. Bổn tọa sẽ mang theo Phi Phong cùng đi. Gia tộc La Vu cũng có thể cử ra 10 đệ tử trẻ tuổi tiềm năng đi theo bổn tọa để tu luyện.Vài tháng sau bổn tọa sẽ có hành động, lúc đó các ngươi sẽ tự biết phải làm gì. Còn thời gian này, hãy giáo dục lại tộc nhân về những gì ta nói”
Nghe Trần Minh Quân nói như vậy. U Thông, Ngư Đàm cùng Kiến Thất đều rung lên vì hưng phấn. Không ngờ đại nhân của họ lại lập tức ban ân, đích thân dạy dỗ cho đệ tử trẻ của gia tộc. Bọn họ còn chưa làm gì cống hiến, chỉ giúp một vài việc vặt thôi. Chính vì vậy mà lòng tin vào Trần Minh Quân lại tăng lên.
Trần Minh Quân cũng không ngờ, hắn vừa nói xong thì rất nhiều ấn ký đã sáng lên nhiều hơn không ít. Mặc dù hắn cũng có dự tính trước rồi. Nhưng hiệu quả nhanh và lớn thế này thì hắn không nghĩ tới.
“Tuân lệnh đại nhân, kính xin đại nhân chờ trong giây lát.”
U Thông chỉ hơi thất thần một giây thì đã bừng tỉnh và cung kính đáp lời.
Sau đó, ba vị lão tổ tại chỗ thảo luận chọn người. Họ không dám làm trễ thời gian quá lâu. Quyết định rất nhanh đã được đưa ra. Mười đệ tử trẻ tuổi được gọi tên bước lên hàng trên. Trong đó, đứng đầu không ai khác chính là Hoa Bạch và U Dã.
Đây là mười người có thực lực và tiềm năng tốt nhất trong gia tộc. Dù chênh lệch ở thứ hạng dưới 5 sẽ không quá rõ ràng, nhưng cũng không ai có ý kiến hay phàn nàn gì.
U Thông cúi người cung kính
“Thưa đại nhân, gia tộc đã chọn ra đủ 10 người, kính xin đại nhân xem xét có phù hợp không?”
Mười người được chọn cũng liền cung kính cúi người. Người nào cũng đứng nghiêm trang, trong lòng hồi hợp, chờ đợi Trần Minh Quân nhận xét.
Trần Minh Quân cũng không có nhận xét gì. Hắn chỉ gật đầu rồi nói
“Không cần xem xét thêm, đã chọn rồi thì cứ như vậy đi”
Trần Minh Quân lại nhìn 3 vị lão tổ của gia tộc La Vu, ánh mắt thâm thúy, khẽ nhắc thêm
“Chuyện Trường Sinh Môn là một lời cảnh tỉnh. Người tu hành chúng ta cầu thực lực, cầu trường sinh. Nhưng không vì vậy mà đánh mất hết nhân tính, chuyện gì cũng làm. Nhớ lấy, nhớ lấy!”
Nói xong, hắn phất tay một cái. Bản thân hắn cùng Phi Phong và 10 đệ tử của gia tộc La Vu đều đồng thời biến mất. Có lẽ đã quá quen với việc này, ba vị lão tổ cũng không có quá ngạc nhiên.
“Truyền lệnh xuống, toàn tộc tự phong bế. Trước khi nhận được thần dụ nào khác, tuyệt đối không ra ngoài”