Robert Johnson tỉnh lại, bởi vì cảm thấy khó thở và đau ngực nên ông ho khan liên tục. Đồng thời, từng cử chỉ và hành động tỏ ra vô cùng khó khăn, cảm giác như là lần đầu tập đi, tập nói vậy. Phải hơn 5 phút sau, Robert mới có thể hoạt động thân thể một cách bình thường.
Robert nắm chặt đôi bàn tay lại, đưa ra trước mắt mà quan sát, miệng thì lẩm bẩm 4 chữ liên tục mấy lần
“Mình vẫn còn sống!”
“Mình vẫn còn sống!”
...
Sau khi cảm giác kích động qua đi. Robert nhớ lại chuyện gì đó, ông liền đứng phất dậy, hai tay không ngừng lục tìm vật gì đó bên hông.
“Có rồi!”
Dường như đã tìm ra thứ mình muốn, Robert tỏ ra khá mừng rỡ. Ông cầm vật nhỏ kia lên quan sát thật kỹ. Đó là một thứ có hình giống một cây búa, loại búa hình trụ tứ giác. Trên đó có vẽ hoa văn rất đẹp mắt. Đây là mô hình búa thần Mjolnir, do Robert mua được tại một quầy bán hàng lưu niệm.
Robert còn nhớ rất rõ, khoảng 3 năm về trước, trong một chuyến đi tham quan các công trình tôn giáo Bắc u. Ông đã mua rất nhiều thứ đồ linh tinh. Chủ yếu là hàng thủ công mỹ nghệ, các sản phẩm mô phỏng v·ũ k·hí của các vị thần Bắc u.
Tuy nhiên, cái mô hình cây búa Mjolnir này được người bán nhắc đi nhắc lại là không phải sản phẩm thủ công mỹ nghệ. Người đó còn nói là thứ này đối với Robert có duyên nên mới bán cho Robert. Nếu là kẻ khác, có ra giá bao nhiêu tiền cũng sẽ không bán.
Robert chưa bao giờ nghĩ rằng những lời nói đó là thật. Cho nên, Robert cũng không có đi nghiên cứu cẩn thận món đồ này.
Robert chỉ thấy thứ này cũng có thẩm mỹ đẹp, lại thêm độ cứng khá tốt. Thành ra, ông làm thêm một sợi dây đeo, xỏ xuyên và lỗ nhỏ trên cán búa rồi đeo bên hông.
Vừa rồi, tại căn phòng bí mật kia. Ngay khoảnh khắc Robert cảm thấy một sức mạnh to lớn đánh úp vào đầu. Ý thức của ông cũng vì quá đau đớn mà chủ động tiêu tan để tự bảo vệ. Sau đó, Robert mơ một giấc mơ rất đặc biệt.
Trong giấc mơ, ông nhìn thấy một người toàn thân được bao bọc bởi sấm sét, đang cật lực chiến đấu với một đội quân người không ra người, quỷ không ra quỷ. Chiến trường mãnh tinh không bên ngoài vũ trụ. Khó mà nhận biết được đó là vùng vũ trụ nào.
Người đàn ông kia dùng sức một người chiến đấu với hàng trăm ngàn quái quật. Mặc dù quân số chênh lệch to lớn như vậy, nhưng cuộc chiến vẫn diễn ra trong thời gian rất lâu. Chỉ nhìn thấy ánh chớp không rừng lóe lên. Từng mảng quân đoàn quái vật liên tục bị sấm sét đánh tan biến thành bụi vũ trụ.
Nhìn có vẻ như là một đàn kiến đang cố gắng t·ấn c·ông một con voi. Nhưng bởi vì số lượng kiến là vô cùng vô tận, nhóm này ngã xuống là có nhóm khác đi lên. Cho dù con voi có mạnh mẽ tới đâu thì cũng sẽ bị bào mòn cho tới c·hết.
Sau cùng, bởi vì sức một cá nhân có hạng, người đàn ông kia bị đội quân quái vật nhấn chìm, không rõ sống c·hết.
Vũ khí hình búa của người kia bay khỏi đám quái vật. Sau đó, nó phát ra một dãy ánh sáng đủ màu sắc. Dãy ánh sáng này cứ như vắt qua khoảng không vũ trụ mênh mông, đem bờ tinh không này nối liền với một bờ tinh không khác.
Xuyên qua dãy ánh sáng, v·ũ k·hí hình búa ấy tiến nhập bầu trời của một viên tinh cầu màu xanh lam. Có lẽ bởi vì tiêu hao quá lớn, hình thái của nó bị thu nhỏ lại như một món đồ chơi. Cuối cùng là rơi vào bầu khí quyển của Trái Đất và biến mất.
Hình ảnh đến đây thì Robert cũng tỉnh lại! Sau khi tỉnh lại, bởi vì nhớ lại hình ảnh chiếc búa trong mơ và chiếc búa nhỏ đang đeo giống nhau như đúc. Nên Robert mới vội vàng tìm kiếm nó để nghiệm chứng.
Trong lúc Robert đang thất thần suy nghĩ thì một âm thanh vang lên trong đầu
“Con người! Ngươi cảm thấy thân thể có chỗ nào bất ổn không?”
Robert theo bản năng giật thót tìm, liền vội ngó nhìn xung quanh, miệng thì cẩn thận hỏi
“Ai đó? Người nào mới nói chuyện vậy?”
“Con người! Ta đang được ngươi cầm trong tay, ngươi tìm kiếm cái gì?”
Robert nghe vậy thì vội nhìn vào mô hình búa Mjolnir trong tay, ngờ vực hỏi
“Là người đang nói chuyện với ta?”
“Con người! Ta không phải nói chuyện với ngươi mà là truyền thẳng ý niệm vào đầu ngươi. Giọng nói mà người nghe chỉ là do linh hồn của ngươi tự tưởng tượng ra để hợp thức hóa ý niệm mà ta muốn truyền đạt cho ngươi mà thôi”
“Làm sao có thể? Không lẽ, những gì ta vừa mơ thấy là thật? Thứ này thực sự là búa Mjolnir, v·ũ k·hí của Thần Sấm!”
“Không phải ngươi vẫn luôn tin vào thần ma hay sao? Hơn nữa, ngươi nghĩ vì điều gì mà người có thể sống sót khỏi mấy tên kia, vì điều gì mà người có thể di chuyển tới chỗ hoang vắng này?”
Robert nghe vậy thì vội giải thích
“Không phải vậy, chỉ là, mặc dù bản thân ta luôn tin tưởng. Nhưng khi đối mặt với sự thật thì cũng có chút quá choáng ngợp!”
Nói tới đây, Robert nhớ lại giấc mơ thì liền vội hỏi
“Khoan đã, nếu giấc mơ là thật, nghĩa là Thần Sấm đã ….”
“Không có c·hết! Còn cụ thể ra sao thì ta cũng không rõ. Nhưng ta có thể biết ngài ấy đã rất suy yếu, có thể là bị giam giữ ở đâu đó. Cũng chính vì vậy mà khi gặp ngươi, ta đã quyết định đi theo bên cạnh ngươi. Vì ta không thể chờ được nữa”
Robert tỏ vẻ vô cùng nghi hoặc hỏi
“Không lẽ, ngươi kỳ vọng ta có thể giúp ngươi giải thoát Thần Sấm? Như vậy thì ngươi bị nhầm lẫn lớn rồi, ta chỉ là một người bình thường thôi. Có lẽ mấy kẻ g·iết người kia còn có thể giúp ngươi được, chứ bản thân ta thì làm được gì?”
Búa Mjolnir tiếp tục truyền tới ý niệm
“Con người! Ngươi nói đúng, ta hy vọng ngươi có thể giúp ta giải cứu ngài ấy. Nhưng cũng không phải bây giờ. Hơn nữa, ta chọn ngươi là có lý do rõ ràng. Thứ nhất là do linh hồn của ngươi rất mạnh, cũng chính là thứ mà con người hay gọi là giác quan thứ sáu. Thứ hai, cũng là điều quan trọng nhất. Ta cảm nhận được thân thể của ngươi thích hợp với con đường trở thành Thần Sấm!”
“Hả? Ta thích hợp trở thành Thần Sấm!”
…
Bên trong không gian châu
Đã 6 tháng trôi qua kể từ ngày Trần Minh Quân quyết định bế quan.
Trong thời gian này, hắn đã triệt để làm chủ hoàn toàn Luyện Hồn Quyết. Tất cả tinh túy và chiêu thức trong đó cũng đã được hắn thành thạo toàn bộ. Sở dĩ hắn nghiên cứu Luyện Hồn Quyết nhanh như vậy là nhờ vào sự trợ giúp của Thần Niệm.
Nói cách khác, Luyện Hồn Quyết ở trong tay của hắn sẽ phát huy hiệu quả cao hơn những người khác ít nhất gấp mấy lần.
Quá trình nghiên cứu Luyện Hồn Quyết mang lại cho hắn lượng tinh thần lực khổng lồ. Hiện tại, tinh thần lực dự trữ của hắn đã gấp hơn trăm lần thời điểm đỉnh cao nhất trước kia.
Đồng thời, Trần Minh Quân cũng đã kích hoạt được 49 đại huyệt và đang trong quá trình kích hoạt đại huyệt thứ 50.
Hắn cũng dự định, sau khi kích hoạt đại huyệt thứ 50 thì sẽ ra ngoài nhìn một chút, cũng sẽ thử đi khỏi không gian châu nhầm đo đếm mức độ tiêu hao tinh thần lực.
Quân Giáng Thành
Hiện tại nơi đây vô cùng hỗn loạn, ngày nào cũng có rất nhiều n·gười c·hết. Trong đó không chỉ có bá thánh bình thường mà còn có cả tu sĩ.
Sở dĩ Quân Giáng Thành hỗn loạn như vậy là vì Chiến Thần Điện. Hay nói chính xác hơn là do những sứ giả của Chiến Thần Điện gây ra.
Sáu tháng trước, sứ giả của Chiến Thần Điện tìm đến Quân Giáng Thành. Mang theo lệnh triệu tập trong người, muốn gặp Trần Minh Quân để nói chuyện. Chủ yếu là muốn chiêu hàng về tay.
Thế nhưng, bọn họ không gặp được Trần Minh Quân. Cũng không thu được tin tức hữu dụng gì từ La Vu gia tộc. Lúc đầu, họ cũng dằn vặt La Vu gia tộc không ít. Thậm chí cũng đã xuống tay g·iết c·hết không ít tộc nhân.
Ý đồ là muốn La Vu gia tộc vì bảo vệ bản thân mà gửi tin cho Trần Minh Quân. Từ đó, đám sứ giả này sẽ có thể hoàn thành nhiệm vụ gặp mặt chiêu hàng.
Còn về phần có lo lắng Trần Minh Quân sẽ nổi giận g·iết họ hay không thì họ chưa bao giờ nghĩ đến. Bởi vì trên mảnh đất này chưa bao giờ có ai dám g·iết người của Chiến Thần Điện cả.
Bọn họ quả thật đã thành công, U Thông vì không thể nhịn được nữa, ông đã thi triển chiêu thức cấm kỵ, lấy sinh cơ làm đại giới, mục đích là đưa tin đến cho U Dã và Hoa Bạch. Loại chiêu thức này ngoài nhược điểm lấy đi sinh cơ thì còn có nhược điểm là không thể liên lạc 2 chiều.
Nói cách khác, U Dã và Hoa Bạch chỉ có thể nhận tin, không thể phản hồi lại gì.
Thời gian ngày càng lâu, đám sứ giá cũng mất dần kiên nhẫn. Nhưng bọn họ không thể phản hồi tay không, liền ở lại Quân Giáng Thành. Trong quá trình này, bọn hắn vì để bản thân không buồn chán, tổ chức bắt bớ người, buộc họ thi đấu sống c·hết để giải trí.
Còn tuyên bố nhiều mệnh lệnh tùy ý, tạo ra cảnh hỗn loạn và tùy ý g·iết chốc khắp nơi trong thành.