Thuận Thiên

Chương 166: Chân khí hóa linh



Chương 166: Chân khí hóa linh

Lại thêm 15 ngày nữa trôi qua, chu thiên đặc biệt đã nuốt mất lượng chân khí có thể lấp đầy 8 lần kỳ kinh bát mạch. Đồng thời, độ sáng của 50 đại huyệt cũng đã có biến đổi khá rõ ràng.

Lúc đầu, tốc độ nhấp nháy của từng đại huyệt vừa nhanh vừa yếu. Giờ đã trở nên thông thả hơn và sáng rõ hơn rất nhiều. Thậm chí còn sáng rõ hơn trước khi kích hoạt đại huyệt thứ 50. Cho dù Trần Minh Quân không cần tập trung cao độ cũng có thể nhìn thấy chúng rất dễ dàng.

Không chỉ có thể, đại huyệt mục tiêu thứ 51 cũng được gợi ý sáng hơn, dễ nhận biết hơn, độ sáng chỉ kém hơn một chút so với 50 đại huyệt đã kích hoạt mà thôi.

Đồng thời, Trần Minh Quân cũng nhận thấy một biến đổi khác. Chân khí lưu chuyển trong chu thiên của 50 đại huyệt dường như đã khác rất nhiều so với chân khí ban đầu. Bởi vì chân khí vô hình vô dạng, chỉ có thể lấy cảm giác để hình dung, nên rất khó để nói nó khác ở chỗ nào.

Nếu muốn có một mô tả thì có thể nói thế này. Chân khí trước kia là nước vo gạo, vừa đục vừa nhiều bụi cám. Còn chân khí bây giờ thì trong lành và tinh khiết như nước cất. Chính là cái cảm giác như thế.

Về thường thức tu luyện, Trần Minh Quân chỉ biết đến chân khí nồng độ cao. Chính là sau khi chân khí bị áp suất tạo thành. Nhưng đây chỉ là áp suất lại, không phải là thay đổi về bản chất. Còn chân khí của hắn hiện tại đúng là đã thay đổi về bản chất.

Bình thường, cũng ít ai đi áp suất chân khí. Trừ phi dùng để thi triển chiêu thức, t·ấn c·ông đối thủ. Lấy ví dụ như Trần Minh Quân từng thử nghiệm áp suất chân khí, rồi phóng xuất thông qua lục mạch ở các ngón tay. Mặc dù thử nghiệm thất bại, nhưng đúng là hắn từng làm một lần.

Hoặc là ở giai đoạn luyện khí hóa linh. Người tu luyện cũng cần không ngừng áp suất chân khí trong kỳ kinh bát mạch. Bởi vì chỉ có chân khí ở áp suất cao và nồng độ cực lớn thì mới có khả năng hòa trộn được với ý thức của bản thân, sinh ra linh thức.

Cái gọi là linh khí cũng chính là chân khí có linh. Linh ở đây không phải linh trí mà là ám chỉ chân khí có linh thức của chủ nhân. Chủ nhân có thể thoải mái điều khiển như một bộ phận của thân thể. Lấy ví dụ như tay chân con người chính là tồn tại linh thức, nên con người mới có thể điều khiển được.

Bản chất của chân khí thay đổi làm Trần Minh Quân vô vàng ý chờ mong. Chỉ hận không thể ngay lập tức tiến hành vô số thử nghiệm. Nhưng hiện tại, hắn chỉ có thể ngoan ngoãn vận chuyển đại chu thiên, không ngừng cung cấp chân khí làm nguyên liệu cho chu thiên đặc biệt.



Đúng lúc này, Trần Minh Quân liền phát hiện, chu thiên đặc biệt đã ngừng lôi kéo chân khí. Thậm chí là từ chối cho chân khí tiến nhập vào chu thiên của nó. Nhưng bản thân nó thì vẫn vận chuyển, không có dấu hiệu dừng lại. Điều này có nghĩa là, thứ đang di chuyển bên trong chu thiên đặc biệt toàn là chân khí tinh thuần nhất.

Trần Minh Quân cũng không có ngừng vận chuyển đại chu thiên. Hắn vẫn liên tục tạo ra chân khí thông thường, rồi bằng ý niệm của bản thân, cố ý ép số chân khí này về chu thiên đặc biệt.

Nhưng dù hắn có ép buộc thế nào cũng vô dụng. Chu thiên đặc biệt dường như đã dựng lên một cái rào chắn, ngoại trừ một số đại huyệt thuộc đại chu thiên ra, những vị trí khác thì chân khí bình thường không thể tiến nhập. Kể cả các đại huyệt nằm trên đại chu thiên thì cũng chỉ cho chân khí bình thường đi qua, giống như một trạm chuyển tiếp mà thôi.

Trần Minh Quân suy nghĩ

“Có lẽ nguyên liệu mà chu thiên đặc biệt cần đã đủ. Tiếp theo đây sẽ tạo ra hiệu quả gì? Mình thực sự rất chờ mong a”

Không để hắn chờ lâu, câu trả lời đã lập tức trình diện ra. Vị trí tam hoa đại huyệt phát sinh dị biến. Lần lượt các đại huyệt Bách Hội, Bách Hải và Thần Hải xảy ra rung động. Nói chính xác hơn là 3 cánh cửa dẫn vào 3 không gian linh hồn của hắn đang bị rung chuyển. Giống như có thứ lực lượng nào đó đang muốn xông ra khỏi đó.

Chuyện này diễn ra cũng không quá lâu, Trần Minh Quân liền nghe được 3 âm thanh ầm vang trong đầu. Từ vị trí 3 đại huyệt tam hoa, mưa ánh sáng lũ lượt kéo nhau mà ra, rồi nhanh chóng dung nhập vào chu thiên đặc biệt.

Thời điểm tiếng ầm vang nổi lên, Trần Minh Quân có một chút cảm giác đầu váng mắt hoa. Nhưng cũng chỉ là một chút, không có tạo ra bất cứ thương tổn nào cho hắn. Giống như áp suất không khí thay đổi đột ngột, phần lớn mọi người đều sẽ cảm thấy ù tai và hoa mắt.

Sau khi đã lấy lại tỉnh táo, Trần Minh Quân liền chứng kiến một kỳ cảnh vô cùng đẹp mắt. Tinh thần lực của hắn đang không ngừng thoát ra và di chuyển cùng với chu thiên đặc biệt. Vô số tia ánh sáng lấp la lấp lánh trôi nổi bên trong chân khí tinh thuần, tạo ra cảnh tượng vô cùng đẹp mắt. Mặc dù hắn đang quan sát nội thị bằng thần niệm chứ không phải bằng mắt.

“Chuyện gì thế này? Vì sao tinh thần lực cũng bị hút ra và vận chuyển chu thiên? Cái chu thiên đặc biệt này rốt cục là đang muốn làm gì? Kết quả cuối cùng sẽ là cái dạng gì?”

Trần Minh Quân cố gắng lục tìm ký ức truyền thừa. Nhưng mà hắn có thể đảm bảo, những chuyện đang xảy ra hoàn toàn nằm ngoài toàn bộ tri thức mà hắn tiếp nhận.



Không nói đâu xa, tinh thần lực vốn không bao giờ thể hiện ra, cũng chưa từng có ai nói nó có dạng gì. Nhưng với hắn thì nó hiển hiện ra rất rõ ràng, hiện hữu dưới dạng những đốm sáng tinh thần. Giờ cái thứ mà không ai biết đến lại được đưa vào vận chuyển chu thiên cùng một loại chân khí cao cấp. Mà thứ chân khí cao cấp đó cũng là chưa từng có ai nhắc đến.

Một thứ tiếp nối một thứ, toàn là những chuyện chưa có ai biết đến. Nhưng Trần Minh Quân vẫn cố gắng tìm tòi trong ký ức. Hắn không phải muốn tìm ra câu trả lời, chỉ hy vọng có thể tìm thấy thông tin gì đó có chút liên quan. Từ đó mà làm ra suy đoán.

Bởi vì, cho dù cảm thấy chuyện đang xảy ra có thể là chuyện tốt. Nhưng thật lòng đối diện với việc không rõ ràng thì ai mà không lo lắng, ai có thể hoàn toàn an tâm cơ chứ?

Tốc độ rút lấy tinh thần lực rất nhanh, nhanh hơn rất nhiều lần so với tốc độ rút chân khí. Có lẽ vì tinh thần lực đã có dự trữ sẵn, còn chân khí thì phải chờ Trần Minh Quân luyện hóa ra.

Không quá vài phút đồng hồ sau, gần như toàn bộ tinh thần lực dự trữ đều bị kéo ra. Cảnh tượng lúc này chính là, một vòng tuần hoàn rực rỡ ánh sáng tinh thần lực đang không ngừng di động. Số ánh sáng tinh thần lực này quá nhiều, nhiều đến mức làm cho Trần Minh Quân gần như không còn cảm giác được sự tồn tại của số chân khí cao cấp kia.

Đúng lúc này, Trần Minh Quân liền thấy chu thiên đặc biệt lại tiếp tục rút lấy chân khí bình thường. Dường như vừa rồi ngăn chặn chỉ là để tập trung kéo hết tinh thần lực ra. Giờ đã kéo xong, nên sẽ tiếp tục cho chân khí tiến nhập vào chu thiên.

Trần Minh Quân thấy thế thì liền đem tâm tình trấn an xuống, rồi cắn răng tiếp tục vận chuyển đại chu thiên. Hắn không tin đã đến bước này rồi mà còn có thể có kết quả xấu nào. Nếu nó vẫn cần chân khí, hắn sẽ cung cấp chân khí cho nó.

Vài chục đại chu thiên qua đi. Trần Minh Quân vốn tưởng rằng sẽ phải chờ đợi rất lâu mới có biến đổi khác. Không ngờ biến đổi lại đến rất nhanh.

Ở trong sự quan sát của hắn, một tia tinh thần lực được trả ngược lại cho không gian linh hồn tại huyệt Bách Hội. Ngay lập tức, Trần Minh Quân chia ra một phần thần niệm, tiến vào không gian linh hồn để quan sát tia tinh thần lực kia.



Đó vẫn là một đốm sáng lấp lánh, kích thước và độ sáng không có gì khác trước đây. Tuy nhiên, ánh sáng của nó là 2 màu. Đồng thời, Trần Minh Quân phi thường xác định, năng lượng tinh thần bên trong một cái đốm sáng này lớn hơn rất nhiều lần so với một đốm sáng trước kia. Về phần lớn hơn bao nhiêu, hắn cũng rất khó xác định. Chỉ có thể mơ hồ cảm thấy khoảng hơn chục lần là ít.

Chưa xong, đang lúc tia thần niệm này quan sát đốm sáng tinh thần 2 màu. Ở bên ngoài, ý thức của Trần Minh Quân cũng đồng thời phát hiện một sự tình rất khó tinh.

“Cảm giác này là …?”

Không phải Trần Minh Quân không biết cảm giác này là gì. Chỉ là, chuyện này thực sự rất khó tin. Hơn nữa, phát sinh chuyện này đối với hắn là một chuyện vô cùng bất lợi. Ít nhất là theo hiểu biết của hắn thì là một chuyện rất bất lợi.

“Tại sao lại có thể như vậy? Vì sao lại sinh ra một ít chân khí bắt đầu hóa linh rồi?”

Không sai, một khi chân khí hóa linh, chẳng khác nào đột nhiên mọc ra thêm tay chân. Bản thân người tu luyện sẽ liền cảm ứng ra ngay.

Hiện tại, Trần Minh Quân cảm ứng được một tia chân khí đã bắt đầu hóa linh. Nhưng còn chưa có triệt để hóa linh hoàn toàn, có thể dùng từ chuẩn linh khí để hình dung. Nhưng mà, một khí đã có chuẩn linh khí thì quá trình hóa linh sẽ diễn ra liên tục.

Cái này giống như một loại bệnh truyền nhiễm của chân khí, sẽ không ngừng lan tràn ra toàn bộ chân khí. Nói là bệnh thì nghe rất kỳ, nhưng để cho dễ hình dung thì là vậy.

Hiện tại, đối với Trần Minh Quân mà nói, chân khí bắt đầu hóa linh sẽ dẫn đến một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng. Đầu tiên là toàn bộ chân khí cũng sẽ nhanh chóng hóa linh. Thậm chí, về sau vận chuyển đại chu thiên cũng sẽ luyện hóa trực tiếp ra linh khí mà không còn là chân khí.

Một khi sự tình như vậy phát sinh, hắn biết lấy đâu ra chân khí để tiếp tục khai huyệt. Cũng chưa từng có thuyết pháp nào cho thấy dùng linh khí để khai huyệt.

“Không đúng!”

Trần Minh Quân chợt phát hiện ra, bản thân mình đã bỏ qua một chuyện vô cùng quan trọng.

“Đúng là không có thuyết pháp dùng linh khí khai huyệt. Nhưng đó là vì đang trong giai đoạn khai huyệt thì đâu có ai đi luyện khí hóa linh bao giờ.”

Trần Minh Quân nghĩ không sai. Nói chính xác hơn thì, muốn luyện khí hóa linh, cần phải có sự trợ giúp của các đại huyệt đã kích hoạt. Thông qua chúng để hấp thu lượng lớn năng lượng thiên địa vào đại chu thiên, nhờ đó mới có cơ hội áp suất chân khí đến mức độ phù hợp điều kiện hóa linh.