Chương 180: Hắc Đại Thần và Lãnh Huyết Thiên bắt đầu bố cục
Hoàng Thành của Lạc Hồng Thần Quốc đang bùng nổ sức sống mãnh liệt. Khắp nơi tràn đầy màu sắc hòa quyện vào âm thanh huyên náo.
Các con phố đã trở nên tấp nập, bóng người liên tục tới lui. Nhưng chỉ có 3 phần là người dân Hoàng Thành, 4 phần là người từ những thành thị khác đến xem lễ. Còn lại khoảng 4 phần là người đến từ các quốc gia xung quanh. Đại diện hoàng gia của các quốc gia khác đến xem lễ thì được bố trí tại các biệt viện trong hoàng cung.
Lẫn trong đám người bình thường, không thiếu những cá nhân nổi bậc nhưng lại ẩn mình. Đó là những tu sĩ từ khắp mọi nơi đổ về Hoàng Thành. Họ không rêu rao ầm ĩ như mọi khi mà chỉ lẳng lặng trà trộn vào người dân bình thường.
Tất cả bọn họ đều có chung một mục đích, đó là muốn tận mắt xác nhận thực hư về Trần Minh Quân. Dĩ nhiên, nhóm tu sĩ này có tu vi cao thấp khác nhau. Từ những người chưa qua giai đoạn nhập môn cho tới cường giả cấp Vệ Thần, có thể nói thượng là vàng còn hạ là cám.
Lúc này đây, Hắc Đại Thần và Lãnh Huyết Thiên cũng vừa vặn bước vào Hoàng Thành. Hắc Đại Thần cải trang thành một thương buôn, ăn mặc hoa lệ, thể hiện rõ nét giàu sang. Hắn dẫn đầu một đoàn xe buôn, trên xe chất đầy hàng hóa cao cấp. Sau khi làm thủ tục với lính gác thì cũng nhanh chóng được thông qua rồi vào thành.
Lãnh Huyết Thiên thì đóng vai một phú hộ, mang theo một nhóm người hầu và hộ vệ, ngồi trên một chiếc xe thú kéo loại lớn. Bởi vì vấn đề nhân số, khi làm thủ tục thì phải bỏ lại xe thú kéo ở ngoài thành. Vì trong thành chỉ cho phép sử dụng xe thú kéo loại nhỏ.
Hắc Đại Thần và Lãnh Huyết Thiên kẻ trước người sau vào thành. Mặc dù đi cùng nhau nhưng lại như là hai phái đoàn hoàn toàn xa lạ. Sau khi vào thành không lâu, Hắc Đại Thần đi thẳng đến một căn tiểu viện đã được thuê trước từ lâu. Còn Lãnh Huyết Thiên thì đến một khách sạn xa hoa, cũng là đã được đặt trước.
Chiều tối hôm đó, Hắc Đại Thần và Lãnh Huyết Thiên dù không hẹn nhưng cùng nhau xuất hiện ở khu vực Thỉnh Thần Đài. Bọn họ cũng không làm ra hành động gì khác lạ, hoàn toàn hòa nhập vào dòng người đi tham quan xung quanh Thỉnh Thần Đài.
Thình Thần Đài đặt ở chính giữa quản trường trung tâm của Hoàng Thành. Có hình dáng như một cái kim tự tháp. Tổng chiều cao hơn trăm mét, bốn mặt trơn nhẵn và được dát vàng. Nơi đỉnh cao nhất có một bình đài hình vuông, rộng khoảng 10 mét. Bốn mặt bên của bình đài có bốn bức tượng thần thú tứ linh vô cùng sống động.
Chính giữa bình đài có một cột đá hình tròn, bán kính khoảng một mét, vương cao lên hơn 10 mét, cao hơn so với bốn bức tượng thần thú một chút. Đây sẽ là nơi để Trần Minh Quân xuất hiện và đứng trên đó, nhận lễ quỳ bái của quan võ bá quan cùng dân chúng của Lạc Hồng Thần Quốc.
Về sau, khi đại lễ kết thúc, chỗ Trần Minh Quân đứng sẽ được đặt một bức tượng của hắn. Bức tượng này sẽ trở thành đồ đằng chính thức của Lạc Hồng Thần Quốc. Cũng là nơi ngưng tụ tín ngưỡng và số mệnh của cả quốc gia.
Xung quanh Thỉnh Thần Đài được q·uân đ·ội bảo vệ nghiêm ngặt. Từ vòng ngoài tới khi chạm vào Thỉnh Thần Đài có tới 30 lớp quân lính. Tất cả đều đứng sát vào nhau, tạo thành 30 vòng tròn lớn nhỏ, vây chặt Thỉnh Thần Đài ở trong.
Người đến chiêm ngưỡng Thỉnh Thần Đài chỉ có thể đi xung quanh để quan sát từ xa, không cách nào tiến đến gần.
Hắc Đại Thần giả vờ đi xung quanh để tham quan, nhưng bàn tay phải thì thỉnh thoảng sẽ phát ra khí kình, mạnh mẽ bắn một vật gì đó khá nhỏ vào mặt đá dưới chân, tạo ra một cái lỗ nhỏ bằng đầu ngón tay. Bởi vì hoàng cảnh xung quanh khá ồn ào, cho nên tiếng động nho nhỏ như vậy sẽ không làm bất cứ ai chú ý.
Lãnh Huyết Thiên thì âm thầm đi ở phía sau, khoảng cách tương đối xa Hắc Đại Thần. Sẽ không có ai nghĩ rằng hai người bọn họ có liên hệ gì với nhau.
Khi Lãnh Huyết Thiên đi đến địa điểm trùng khớp với nơi do Hắc Đại Thần đánh ra một lỗ tròn thì dừng lại một chút. Tay phải của hắn âm thầm thi triển vài đạo ấn huyết thần bí. Cùng lúc đó, bàn tay trái giấu trong ống tay áo cũng điểm vài cái lên một vật tròn đang cầm trong tay.
Chỉ mất vài giây, có thể thấy một điểm sáng xuất hiện trên vật tròn kia rồi nhanh chóng biến mất. Sau đó, Lãnh Huyết Thiên lại tiếp tục di chuyển, không bao lâu thì tiến đến địa điểm tiếp theo.
Cứ như vậy, một trước một sau rất nhanh đã đi hết một vòng xung quanh Thỉnh Thần Đài. Cũng đã tạo ra 18 lỗ tròn trên mặt đường đá, 18 cái lỗ này bao xung quanh Thỉnh Thần Đài, khoảng cách cũng không đồng đều mà tuân thủ theo một loại quy tắc thần bí nào đó.
Làm xong chuyện này, Hắc Đại Thần liền theo dòng người rời đi. Chỉ có Lãnh Huyết Thiên là tiếp tục ở lại, đi dạo thêm vài vòng để tham quan, trên thực tế là để kiểm tra lại việc gì đó. Đến khi trời đã ngã tối hẳn, dòng người đã vô cùng thưa thớt thì lão mới rời đi.
Đêm hôm đó, tại tiểu viện của Hắc Đại Thần, thỉnh thoảng sẽ có một người thần bí đi ngang qua. Sau khi nhận một vật từ tay thị vệ thì nhanh chóng rời đi. Đến hơn nửa đêm, đã có 17 người như vậy.
Khi người thứ 18 đã nhận tín vật và rời đi. Thị vệ liền tắt đèn rồi đi vào bên trong.
Một lúc sau, một người đi đường ngang qua tiểu viện. Dường như hắn đã đi ngang qua đây rất nhiều lần. Người này nhìn vào cửa lớn của tiểu viện, khi thấy đèn đã tắt, cửa đã đóng, hắn liền nhanh chóng rời đi.
Không bao lâu sau thì đã đến nơi nghỉ ngơi của Lãnh Huyết Thiên. Hắn cũng không vào bên trong mà tìm đến một vị trí đã định trước. Nơi này vừa vặn có ánh đèn mờ ảo sôi sáng, hắn viết một chữ lên tường rồi rời đi.
Lãnh Huyết Thiên từ cửa sổ nhìn ra, sau khi thấy chữ viết kia thì đóng cửa sổ lại. Lão lấy vật hình tròn kia ra, đặt ở trước mặt rồi không ngừng bấm pháp quyết, thi triển một loại thủ đoạn nào đó.
Trên bề mặt của vật tròn kia được khắc chi chít những loại hoa văn kỳ bí. Chúng vừa nhỏ vừa dày đặt, vô cũng khó nhìn, khó nhớ, khó phân biệt. Thứ này chính là trận bàn của cái gọi là Thí Thần Đại Trận kia.
Nếu Trần Minh Quân nhìn thấy thì sẽ nhận ra ngay, trận văn ở trên trận bàn này là trận văn cấp 7. Vật này vốn là không nên tồn tại trên hành tinh này, bởi vì nó cần người có tu vi linh sĩ thất tinh trở lên mới có thể khắc được.
Còn trên hành tinh này, người có tu vi cao nhất cũng chỉ là linh sĩ ngũ tinh cửu trọng. Bởi vì nhiều nguyên nhân, mà chủ yếu là truyền thừa yếu kém. Nên tu sĩ vượt qua được tu vi linh sĩ ngũ tinh là gần như không có khả năng.
Những điều này Trần Minh Quân biết được thông qua sưu hồn người ở đây, kết hợp với ký ức của Hư Tôn Giả để lại. Dù sao thì Hư Tôn Giả cũng đã tìm hiểu qua tu vi của dân bản địa trước khi thu hành tinh này vào không gian châu.
Chỉ nhìn thấy linh khí không ngừng phóng xuất ra từ hai bàn tay, rồi được lão truyền vào trận bàn. Từng cụm hoa văn trên trận bàn cũng từ từ sáng lên. Một lúc sau, tất cả hoa văn đều đã được thắp sáng.
Kế tiếp, Lãnh Huyết Thiên thay đổi thủ pháp. Một ngón tay đặt lên mi tâm rồi từ từ kéo ra. Một sợi linh hồn lực theo đó cũng bị kéo ra theo ngón tay của lão. Sau đó, ngón tay đặt vào một hoa văn tại trung tâm trận bàn. Sợi linh hồn lực kia cũng dung nhập vào.
Ngay lúc đó, một dây chuyền thần bí được kích hoạt. Hoa văn tại trung tâm chuyển sang màu đỏ máu. Kéo theo là sự chuyển màu của 18 hoa văn khác. Lúc bấy giờ, trận bàn có 19 điểm sáng màu đỏ, phân biệt rõ ràng với phần hoa văn còn lại.
Nếu xem điểm sáng đỏ ở trung tâm trận bàn là Thỉnh Thần Đài, thì 18 điểm sáng đỏ còn lại vô tình rất trùng khớp với 18 lỗ nhỏ ở xung quanh ngoài thực tế.
Ngoài ra, trong tâm thần của Lãnh Huyết Thiên cũng có thêm 18 đầu mối liên kết. Chúng liên kết chặt chẽ với tâm thần của 18 người. Chính là 18 người thân bí đã nhận một vật từ tiểu viện của Hắc Đại Thần. Vật đó là trận nhãn, gồm có 18 cái, tương ứng với 18 vệ thần.
Mười tám vệ thần này sẽ đóng vai trò là điểm cung cấp năng lượng và sức mạnh cho đại trận. Còn Lãnh Huyết Thiên sẽ là trung tâm điều phối, liên kết năng lượng và sức mạnh của 18 vệ thần lại với nhau rồi t·ấn c·ông kẻ địch.
Sức mạnh này có thể vận dụng cả linh khí lẫn linh hồn lực. Sự khủng kh·iếp của nó không cần nói cũng hiểu. Bất cứ cường giả vệ thần nào cũng khó tránh khỏi bị hủy diệt. Nên nhớ, chiến đấu với 18 vệ thần sẽ không giống với chiến đấu với sức mạnh cộng dồn của 18 vệ thần. Hai chuyện này là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Thí Thần Đại Trận có thể bố trí rất linh hoạt, vận dụng sức mạnh của nhiều vệ thần lại với nhau. Tiểu trận là 9 vệ thần, đại trận là 18 vệ thần, tuyệt trận là 36 vệ thần.
Mỗi vệ thần làm trận nhãn sẽ phải rút ra một sợi linh hồn lực du nhập vào trận kỳ. Mỗi trận kỳ sẽ là một bộ gồm âm kỳ và dương kỳ. m kỳ phải bố trí trước tại nơi cố định. Dương kỳ thì nằm trong tay vệ thần làm trận nhãn. Như vậy, khi kích hoạt đại trận, phạm vi bên trong sự bao vây của âm kỳ chính là phạm vi công kích của đại trận.
Ngoài hiệu quả cộng dồn sức mạnh, Thí Thần Đại Trận còn có hiệu quả phong tỏa không gian. Mặc dù loại phong tỏa này sẽ không có tác dụng khống chế kẻ địch, nhưng sẽ tạo ra một cái bích chướng, bao vây kẻ địch vào bên trong. Như vậy, kẻ địch không thể thoát, cũng không thể t·ấn c·ông ngược lại. Còn bên bài trận thì thoải mái công kích kẻ địch bị vây bên trong.
Nói một cách dễ hiểu, Lãnh Huyết Thiên và 18 vệ thần khác sẽ ở bên ngoài phạm vi phong tỏa của trận pháp. Còn Trần Minh Quân sẽ bị vây bên trong và không ngừng chịu công kích mà không thể phản công.
Điểm yếu của trận này chính là bản thân Lãnh Huyết Thiên và 18 vệ thần làm trận nhãn. Chỉ cần một trong số đó bị g·iết c·hết hoặc bị kéo ra khoảng cách quá xa phạm vi của trận pháp thì trận pháp sẽ tự sụp đổ.
Nói cách khác, chỉ cần Trần Minh Quân có viện thủ đủ mạnh ở bên ngoài thì hoàn toàn có khả năng triệt tiêu hiệu quả của trận pháp. Nhưng mà, trước tiên hết là phải sống sót qua công kích đầu tiên. Đó là công kích cộng dồn của 18 người cấp vệ thần.