Thuận Thiên

Chương 212: Thay đổi tương lai



Chương 212: Thay đổi tương lai

Mặc kệ tất cả những chuyện này, đại hội võ lâm tu sĩ vẫn tiếp tục diễn ra. Sau phần tóm tắt chính là phần chi tiết.

Thiên Y giới thiệu sơ lược xong thì Nhân Tâm bước lên sân khấu từ bậc thang ẩn.

Nhiệm vụ của Nhân Tâm là công bố Lạc Hồng Tu Sĩ Luật. Dĩ nhiên, Trần Minh Quân cũng không có rảnh đến mức đi biên soạn đủ thứ luật lệ trên đời. Lạc Hồng Tu Sĩ Luật chỉ quy định một số quy tắc ứng xử cùng với quy củ cần phải tuân thủ dành cho tu sĩ.

Điều đầu tiên và quan trọng nhất mà Trần Minh Quân muốn mọi tu sĩ phải tuân thủ chính là không được lạm sát vô tội. Không thể vì một người mà họa lây sang vô số người vô tội khác. Tất cả hành vì đồ thành, hay diệt tộc vô lý đều sẽ rơi vào tội c·hết.

Trước đây, nhiều người dễ dàng ra tay đồ diệt cả một thành trì chỉ vì ở đó có người bất kính hoặc gây thù với mình. Thường thấy nhất là các tu sĩ cấp vệ thần. Đôi lúc cũng chỉ vì một số người không biết mà vô ý mạo phạm rồi họa lây sang cho cả thành. Một số vệ thần dễ tính hơn cũng sẽ đồ diệt tộc họ người ta. Nói chung là g·iết chốc vô cùng phóng túng và không có chừng mực.

Vô lý nhất là những trường hợp chỉ vì nghi ngờ kẻ thù trốn ở trong thành mà cũng ra tay g·iết sạch một thành. Loại hành vi như thế này có thể nói là trời đất cũng căm phẫn, nói gì con người.

Dĩ nhiên, cho dù là người thường hay tu sĩ, thì chuyện ân oán tình cừu là không thể tránh khỏi. Nhưng họa của người nào thì người đó gánh. Nếu có người chủ động tham gia thì sẽ không xem xét là vô tội. Chẳng hạn như gia tộc đứng ra can dự, như vậy thì có bị diệt tộc cũng là nhân quả tuần hoàn.

Cho nên, vô tội ở đây có nghĩa là những đối tượng không tham dự vào ân oán tình cừu. Một khi ra tay với những đối tượng này, tùy vào mức độ nặng nhẹ mà sẽ có chế tài xử phạt tương ứng. Nhẹ có thể bị giam, phê tu vi. Nặng thì chính là tội c·hết.

Vấn đề thứ hai là chuyện ỷ lớn h·iếp nhỏ. Đành rằng tu sĩ có tu vi cao hơn thì có địa vị lớn hơn, nhưng không thể vì mình có tu vi cao hơn mà tùy ý ra tay g·iết chốc tu sĩ cấp thấp. Cho nên, Trần Minh Quân quy định tu sĩ t·ranh c·hấp và đối phó nhau trực diện chỉ có thể là cùng đại cấp.

Quy định này áp dụng cả trong hoàn cảnh t·ranh c·hấp tài nguyên tu luyện và tìm kiếm cơ duyên. Dĩ nhiên, tu sĩ cấp thấp phải tự hiểu lấy mình, tài nguyên và cơ duyên t·ranh c·hấp chỉ nên trong phạm vi khả năng tiêu hóa của mình. Nếu đi t·ranh c·hấp với tài nguyên và cơ duyên của tu sĩ cấp cao hơn thì chính là mạo hiểm. Mà đã tự lựa chọn mạo hiểm thì không luật pháp nào sẽ bảo vệ tính mạng của mình.

Đã bước lên con đường tu luyện thì chính là bước lên con đường tranh đấu. Tranh đấu với số phận, với thời gian và với người cùng cấp, cùng thế hệ. Như vậy thì mới có thể từ trong đám người đi ra những người kiệt xuất. Tránh những chuyện bóp c·hết anh tài trong trứng nước.

Nhưng mà, quy luật cường giả vi tôn vẫn là không đổi. Tu sĩ cấp thấp phải biết tự nhận thức về thân phận và địa vị của mình. Khi giao tiếp với tu sĩ cấp cao phải có sự kính trọng. Cường giả bị xúc phạm thì kẻ xúc phạm bị g·iết chính là tự chuốc lấy, luật sẽ không bảo vệ.



Tương tự, người thường phải có lòng kính sợ tu sĩ. Phải hiểu rõ thân phận của bản thân. Nếu xúc phạm đến tu sĩ thì có bị g·iết c·hết cũng sẽ không được bảo vệ.

Quy định như thế, chẳng những bảo vệ được tôn nghiêm và địa vị của cường giả, lại còn có thể hạn chế những kẻ phóng túng hành vi. Điển hình như hành vi của sứ giả Chiến Thần Điện ở Quân Giáng Thành.

Dĩ nhiên, Trần Minh Quân cũng hiểu, không có quy định nào toàn vẹn. Ở ngoài sáng người ta có thể tuân thủ, nhưng trong bóng tối âm thầm ra tay là chuyện khó tránh khỏi. Nhưng vẫn phải có quy định, ít nhất thì hành vi trong tối sẽ không nhiều và không phổ biến đến khó chấp nhận như hiện nay.

Ngoài ra, Nhân Tâm còn công bố rất nhiều chi tiết khác. Nhưng không có ảnh hưởng gì nhiều. Chủ yếu vẫn là hai điều đầu tiên làm trọng điểm.

Cuối cùng, Nhân Tâm nhường cho Khai Phú công bố về Hình Đường. Hình Đường sẽ là tổ chức giá·m s·át, duy trì và chế tài những ai vi phạm Lạc Hồng Tu Sĩ Luật.

Hình Đường sẽ có mặt tại mỗi một thành trấn lớn nhỏ trong cả nước. Có thể hiểu như là huyện đường trước đây, nhưng là dành cho tu sĩ.

Tu sĩ có thể chủ động đến Hình Đường báo án, kêu oan hoặc cầu cứu. Chấp pháp giả của Hình Đường cũng sẽ có nhiệm vụ tuần tra, sẵn sàng chủ động can thiệp vào hành vì vi phạm Lạc Hồng Tu Sĩ Luật ở những nơi quan trọng.

Khai Phú cũng công bố tuyển dụng chấp pháp giả tại từng địa phương. Chấp pháp giả phải là người địa phương và phải vượt qua được kiểm tra. Còn kiểm tra là cái gì thì tới lúc đó sẽ rõ.

Trên thực tế, kiểm tra rất đơn giản, chính là trải qua một lần linh hồn sưu tác. Người thực hiện linh hồn sưu tác cũng không phải chân thân Trần Minh Quân mà là những bức tượng đồ đằng của hắn.

Đến đây, có thể xem phần tuyên bố luật và Hình Đường đã hoàn thành. Tuy nhiên, rất nhiều người có cùng một câu hỏi, chỉ là không có ai sẽ hỏi ra.

Đó là “Làm cách nào để Hình Đường có thể chế tài người phạm luật?“



Nếu là bản thân Trần Minh Quân ra tay thì sẽ không có ai nghi ngờ tính khả thi. Nhưng Hình Đường chỉ là một tổ chức, chấp pháp giả cũng được tuyển trong đám tu sĩ. Họ lấy đâu ra lực lượng để chấp pháp?

Câu hỏi này sẽ không ai cho họ đáp án. Ít nhất thì lúc này là vậy. Nhưng mà, đáp án sẽ được phơi bày rất nhanh. Dù có luật hay không thì sẽ luôn có kẻ dám làm chuyện ác. Chỉ cần có kẻ dám làm thì chấp pháp giả sẽ có cơ hội hành pháp.

Xong phần Lạc Hồng Tu Sĩ Luật, gần như không một ai có ý kiến gì. Nói chính xác hơn là không dám, cũng không biết phải nói gì. Xã hội này còn chưa quá quen với những kiểu quy củ như thế này, nhưng rồi họ sẽ quen dần. Về dài lâu mà nói, mặc dù cường giả vẫn là vi tôn, nhưng không còn loạn thất bát tao và g·iết chóc tùy tiện như trước.

Nhiều tu sĩ vẫn đang suy nghĩ và cân nhắc trong lòng, phân vân giữa chuyện ở lại và rời khỏi đất nước này. Nếu ở lại, họ sẽ bị Lạc Hồng Tu Sĩ Luật áp chế, bị buộc phải tuân theo. Còn nếu rời đi, thì phải rời khỏi Bán Nguyệt Đại Lục. Bởi vì, ai cũng có thể nhìn ra một sự thật. Bán Nguyệt Đại Lục sẽ thống nhất trong thời gian tới. Vấn đề chỉ là thời gian sớm hay muộn mà thôi.

Trong bầu không khí nghiêm trọng và tĩnh lặng này, Nhân Tâm và Khai Phú không nói gì thêm mà cùng nhau rời khỏi sân khấu.

Tiếp đến, Cửu Loan xuất hiện và bắt đầu nói chi tiết về Học Viện Lạc Hồng.

Sở dĩ Trần Minh Quân muốn mọi người đi học là vì muốn thay đổi tương lai. Hắn hy vọng, thông qua những thế hệ trẻ này để thay đổi thế giới này một cách từ từ. Loại bỏ dần các tư tưởng tiêu cực. Tăng cường sự hiện diện của đạo đức và hành vi tử tế.

Chuyện như vậy không thể muốn làm ngay là được. Càng không thể thay đổi ở chính thế hệ này. Chỉ có thể ra tay với thế hệ tương lai.

Về cơ bản, Học Viện Lạc Hồng sẽ gần giống với chương trình giáo dục tại Việt Quốc ở Trái Đất. Toàn bộ hệ thống sẽ được chia làm 4 cấp bậc: tiểu học, trung học, phổ thông và pháp tu.

Tiểu học, trung học và phổ thông là chương trình bắt buộc. Tập trung chủ yếu vào dạy đọc, dạy viết, đạo đức và tính toán. Cũng bao gồm những kiến thức thường thức có liên quan đến đời sống hàng ngày của người thường.

Bởi vì lượng kiến thức có thể đào tạo của thế giới này không nhiều. Nên độ tuổi yêu cầu và số năm học cũng không cao. Trẻ em 5 tuổi là có thể học tiểu học. Nội dung đào tạo ở cấp học này là đọc viết và đạo đức ứng xử. Tiêu chuẩn để xác nhận là hoàn thành cấp bậc tiểu học là biết đọc, biết viết và biết một số lễ nghĩa thường thấy.

Hoàn thành bậc tiểu học sẽ có danh hiệu “học sinh”

Đến trung học, học viện sẽ bắt đầu dạy hành văn cùng tính toán cơ bản. Nhận biết hầu hết các vấn đề liên quan tới cân đo đong đếm ở xung quanh. Đồng thời, những nội dung liên quan tới luật pháp và quy tắc hành xử nơi công cộng cũng được truyền dạy ở cấp học này.



Chỉ cần vượt qua kỳ thi sát hạch là có thể được xác nhận hoàn thành trung học. Kỳ thi này chủ yếu kiểm tra khả năng hành văn, khả năng tính toán, khả năng xử lý tình huống nơi công cộng cùng với sự hiểu biết nhất định đối với luật pháp.

Hoàn thành bậc trung học sẽ có danh hiệu “thư sinh”

Đến cấp học phổ thông, học viện bắt đầu đào tạo hành văn cao cấp, tính toán cao cấp, hình học. Bên cạnh đó, Trần Minh Quân cũng bổ sung thêm một số kiến thức đơn giản về vật lý, hóa học và thực vật học.

Dĩ nhiên, hắn không đem hoàn toàn kiến thức trên Trái Đất vào mà chỉ là một phần vô cùng nhỏ. Thậm chí, dù có tên là hóa học thì cũng không đề cập chút nào để bảng tuần hoàn, càng không dùng ký hiệu gì, chỉ đơn giản là nhận biết một số hóa chất xung quanh và ý nghĩ phối chế của chúng đối với cuộc sống.

Cũng tương tự như cấp bậc trung học, học viên sẽ cần vượt qua được một kỳ thi sát hạch mới tính là hoàn thành cấp bậc phổ thông. Người hoàn thành cấp bậc này sẽ có danh hiệu “tú tài”

Về phần pháp tu, đó là chương trình tự nguyện. Tên như ý nghĩa, là nơi dạy tu luyện. Chỉ có “tú tài” mới có tư cách đi học pháp tu.

Pháp tu sẽ có 5 chuyên môn đào tạo khác nhau. Bao gồm: Tu Khoa, Chiến Khoa, Dược Khoa, Khí Khoa và Thiên Văn Khoa.

Tu Khoa là nơi đào tạo và chỉ dẫn con đường tu luyện, tăng trưởng tu vi. Có thể xem Tu Khoa là hạ tầng cơ sở của toàn bộ chương trình pháp tu. Bởi vì có tu vi thì mới có thể làm những chuyện khác.

Chiến Khoa tập trung nghiên cứu và đào tạo kỹ xảo chiến đấu.

Dược Khoa tập trung nghiên cứu dược và đào tạo dược sư.

Khí Khoa tập trung nghiên cứu luyện khí và đào tạo luyện khí sư.

Thiên Văn Khoa tập trung nghiên cứu thiên văn và đào tạo thiên văn sư.

Ngoài Tu Khoa ra thì các khoa khác là không bắt buộc. Học viên của pháp tu có thể đăng ký học tùy thích. Nhưng muốn có được chứng nhận tương ứng thì phải thông qua kiểm tra sát hạch của từng khoa. Riêng Tu Khoa thì không cần sát hạch, chứng nhận là dựa vào tu vi của học viên.