Thuận Thiên

Chương 46: Những chuẩn bị cuối cùng



Chương 46: Những chuẩn bị cuối cùng

Trần Minh Quân để Dương Trí Thần nghỉ ngơi, bản thân hắn thì xuống núi, tìm đến xưởng chế thuốc.

Thời điểm này ở xưởng chỉ có một mình Trần Minh Tuấn.

Vừa nhìn thấy Trần Minh Quân đến thì Trần Minh Tuấn vui mừng nói “Minh Quân, báo cho em tin vui. Toàn bộ dược liệu trong kho đã được phân loại hết cả rồi. Đang định chờ em đến để đưa ra công thức mới đây”

Cái gọi là công thức mới chính là cách chọn chất lượng dược liệu để sản xuất.

Trần Minh Quân lắc đầu đáp “Anh 3! Từ giờ những chuyện này anh cứ tự mình thử nghiệm và quyết định. Miễn làm sao thuốc sản xuất ra không được là thành phẩm là được. Em tin tưởng khả năng của anh mà”

Trần Minh Tuấn cười ha hả bảo “Anh biết ngay là em sẽ nói vậy, cho nên anh cũng đã lên sẵn kế hoạch thử nghiệm rồi đây. Anh dự định sẽ thử gộp 2 phần tốt nhất lại làm một rồi sản xuất thử. Sau đó lại là một phần tốt nhất và một phần kém hơn chút. Nói chung là lấy phần tốt nhất rồi kết hợp với một hoặc hai phần khác. Sau khi đã thử qua một lượt thì đã có thể dễ dàng chọn lựa hơn rồi.”

Thử nghiệm nhiều cách tổ hợp như vậy là để tìm ra cách chọn đảm bảo thành công nhưng chất lượng thuốc không được quá tốt. Nghĩ cũng lạ đời, người ta sản xuất thuốc chỉ cầu trời cho chất lượng của thuốc là tốt nhất. Còn chỗ này sản xuất thuốc lại tận lực đè ép chất lượng, chỉ cần không thất bại là được.

Giao toàn quyền cho Trần Minh Tuấn, Trần Minh Quân cũng chỉ xem qua rồi đi thẳng đến một chỗ đặc biệt. Đó là nơi hắn đang cho sản xuất một lò thuốc phòng độc.

Tên như ý nghĩa, thứ thuốc này khi uống vào có thể giúp người ta phòng tránh các loại độc. Nhưng chỉ là phòng tránh, người đã trúng độc thì thuốc này không có tác dụng giải độc. Thời gian hiệu quả khi uống một giọt kéo dài được một giờ. Cũng không thể cộng dồn, khi uống bổ sung một giọt mới thì thời gian phòng độc cũng là một giờ tính từ lúc uống giọt mới.



Trần Minh Quân cũng rất muốn sản xuất một lò thuốc giải độc. Nhưng thời gian không cho phép. Thời gian tối thiểu để sản xuất một lò thuốc giải độc là hơn 15 ngày. Cho dù bắt đầu ngay khi nhận được tin từ Lâm Thu Dung thì cũng còn kém 10 ngày.

Điều quan trọng là trong 10 ngày này phải cần đến công cụ ở xưởng chế thuốc. Không thể tiếp tục ở bên ngoài.

Nhưng thuốc phòng độc thì khác. Thời gian cần thiết chỉ có 7 ngày. Lại có thể tiếp tục quá trình ở bên ngoài xưởng chế thuốc. Những công đoạn cần làm ở xưởng chế thuốc có thể hoàn thành trong 4 ngày.

Trần Minh Quân đến đây là để kiểm tra tình hình của lò thuốc này. Đó là một bình dung dịch bằng thủy tinh to bằng nồi cơm điện, đang được chiếu sáng bởi rất nhiều ánh sáng đủ thứ màu sắc. Mỗi một màu đến từ một cái thấu kính khác nhau.

Bản thân cái bình cũng lấp lánh ánh sáng từ các trận văn vẽ xung quanh bình. Có thể nhìn thấy dung dịch ở bên trong có màu nguyên thủy là trắng đục, giống như sữa tươi. Đây là dấu hiệu cho thấy giai đoạn ủ dược và nạp năng đã gần như hoàn thành.

Trần Minh Quân gật đầu hài lòng. Hắn sẽ để cái bình này tiếp tục được nạp năng và ủ dược, đến khi xuất phát thì mới lấy xuống.

Nếu chế tạo hộp trữ vật thành công, hắn sẽ mang theo cả cái bình chứa. Còn nếu không thể, hắn sẽ dùng nhiều ống thủy tinh nhỏ hơn để mang đi dung dịch bên trong. Lựa chọn đầu tiên vẫn là tối ưu nhất. Bởi vì thuốc chưa luyện xong, khai bình có thể làm giảm chất lượng rất nhiều.

Rời khỏi xưởng chế thuốc, Trần Minh Quân định đi rèn một loại chủy thủ nhỏ gọn làm v·ũ k·hí cầm tay. Nhưng suy nghĩ lại thì hắn đổi ý. Thay vì đến lò rèn, hắn lại đi đến xưởng đồ mộc. Hắn cũng muốn một thanh chủy thủ, nhưng không phải bằng kim loại mà là bằng gỗ.

Lý do rất đơn giản, nếu không thể tạo ra hộp trữ vật thì không thể giấu được v·ũ k·hí kim loại. Trần Minh Quân cũng đã được Lâm Thu Dung kể rõ một vài quy cũ. Từ khi bắt đầu tập trung cho tới khi quay trở lại, toàn bộ thiết bị liên lạc đều không được phép mang theo, kể cả v·ũ k·hí nóng và lạnh.

Trần Minh Quân vẽ ra hình dáng thanh chủy thủ hắn muốn. Không quá lớn, không quá nhỏ, vừa đủ cầm tay và phần lưỡi dài ra đúng một tấc rưỡi. Quan trọng là toàn thân chủy thủ phải là một khối, không được ghép nối với nhau.



Trong dự định của hắn, mặc dù thanh chủy thủ bằng gỗ. Nhưng khi được vẽ vô cấu thiên văn lên thì nó sẽ cứng rắn hơn cả sắt thép tốt nhất trên Trái Đất. Thiên văn mà hắn định vẽ có tác dụng rất đặc biệt, được sử dụng rất phổ biến trong các loại binh khí.

Thiên văn này có thể hấp thu năng lượng nhiệt rồi tích tụ lại. Ở trạng thái bình thường sẽ không cảm thấy chút sức nóng nào. Nhưng khi xâm nhập vào trong huyết nhục của vật sống, sẽ tự động giải phóng ra một phần sức nóng. Gọi là một phần nhưng nếu thiên văn ở trạng thái dự trữ đầy thì cũng có thể nướng chín phần lớn máu thịt.

Ví dụ dễ hình dung, nếu đâm chủy thủ vào đùi của một người, trong chốc lát toàn bộ phần bắp đùi sẽ trở thành thịt chín. Không cần nói đến những vị trí quan trọng như nội tạng. Có thể nói một nhát là một mạng.

Nhận lấy bản vẽ của Trần Minh Quân, ông chủ xưởng mộc cũng thông báo đã làm xong 100 phôi thẻ bài. Thế là Trần Minh Quân thuận tiện mang đi luôn.

Trần Minh Quân lại đi phân phát hộ thân phù loại mới cho toàn bộ người thân trong gia đình. Tăng cường khả năng bảo vệ cho người thân của mình. Đây là số hộ thân phù được vẽ bên trong phòng thử súng ở đồi Tức Dụp. Số hộ thân phù này đã bị tiêu hao năng lượng gần hết, nhưng qua một đêm cũng đã được tích đầy rồi.

Việc phân phát hộ thân phù loại mới là do hắn muốn đề phòng chuyện ngoài ý muốn. Dù Liệu Thương Dịch đang bán trên thị trường không phải là thứ quá kinh thế hãi tục, nhưng cũng sẽ làm cho một vài đối tượng thèm khát sự sở hữu.

Tôn Thất Minh Tuyết xuất hiện chính là một sự cảnh báo nhỏ. Dù không lo sợ những thế lực lớn thì cũng không thể lơ là phòng bị những thế lực trong thế tục. Hiện tại, danh tiếng của Liệu Thương Dịch hoàn toàn là do truyền miệng. Chuyện nghe kể bằng miệng thì chẳng khác gì một lời đồn. Đã là lời đồn thì sẽ có kẻ tin kẻ không tin. Cho nên không gây chú ý quá lớn.

Nhưng mà tác dụng của Liệu Thương Dịch là thật, dù không có như phiên bản hoàn mỹ nhưng cũng chỉ kém hơn về mặt thời gian chữa thương.Do dó, một khi có ông lớn nhảy vào, xác định lời đồn là thật. Chắc chắn Liệu Thương Dịch sẽ trở nên nổi tiếng và nóng bỏng tay.



Hộ thân phù phiên bản nâng cấp có thể giúp gia đình hắn tránh thoát những nguy hiểm ám muội đến từ những thế lực trong thế tục.



Bàn giao xong hộ thân phù, Trần Minh Quân tiếp tục tìm mua một cái mặt nạ đơn giản. Không cần hình thù gì, chỉ cần áp sát mặt và có màu đen là được. Nhìn qua sạp bán hàng, đủ thứ mặt nạ, hình dáng quái dị gì cũng có. Hắn không suy nghĩ nhiều mà chọn mặt nạ h·acker.

Hình thú của mặt nạ h·acker vô cùng đơn giản, dễ vẽ thiên văn. Nhưng còn cần hắn phải tự sơn lại thành màu đen. Bởi vì mặt nạ h·acker lấy màu trắng làm chủ đạo.

Rời khỏi sạp bán mặt nạ, Trần Minh Quân tiếp tục ghé qua hiệu may mà hắn đã đặt may áo khoác. Vốn chỉ định xem thử tiến độ ra sao. Nhưng không ngờ bà chủ đã may xong từ sớm. Bởi vì cái giá Trần Minh Quân trả khá cao, có thể sánh bằng thu nhập nửa năm của bà. Nên bà chủ đã huy động nhân lực làm việc xuyên đêm để đảm bảo tiến độ theo yêu cầu.

Trần Minh Quân vô cùng hài lòng, cũng liên tục nói lời cảm ơn. Cho dù chỉ là thuận mua vừa bán, nhưng người ta làm việc xuyên đêm vì mình, nói vài tiếng cảm ơn là việc nên làm.



Trần Minh Quân trở lại vườn thuốc cùng với áo khoác, phôi thẻ bài và mặt nạ. Hắn tiến vào căn nhà gỗ thì thấy Dương Trí Thần đang vẽ thiên văn cho một tấm gỗ 4x4cm. Hơn nữa, trên bàn cũng có 3 tấm gỗ đã được vẽ thiên văn.

Hắn ngồi xuống, không hỏi gì, cũng không nói gì, chỉ yên lặng ngồi chờ Dương Trí Thân kết thúc vẽ thiên văn.

Khoảng 2 phút sau, Dương Trí Thần nhấc bút lên, kết thúc vẽ thiên văn. Một tấm gỗ 4x4cm tiếp theo được vẽ xong. Tổng cộng đã có 4 tấm. Chỉ còn lại 2 tấm nữa là hoàn thành toàn bộ.

Có thể thấy trên trán cậu ta đầy những giọt mồ hôi, biểu hiện của sự tập trung cao độ thời gian dài.

Dương Trí Thần ngồi xuống nghỉ ngơi, cậu ta không đi ngủ như lần đầu mà chỉ nhắm mắt dưỡng thần. Dương Trí Thần cũng biết Trần Minh Quân đã trở về, nhưng cậu ta đang rất mệt mỏi, cần khôi phục lại tinh thần.

Trần Minh Quân thấy như vậy thì không tiếp tục ngồi chờ. Hắn để lại đóng vật liệu rồi đi ra vườn thuốc, tìm đến chỗ cũ mà luyện tập chiến pháp cơ bản. Hắn cần phải tăng cường khả năng chiến đấu của mình, an toàn là trên hết, không được lơ là chuyện gì cả.