Trầm Cửu Ly lần nữa hắng giọng, lãng tránh ánh mắt đang tò mò kia, trả lời:
“ Ít nhất thì anh cũng phải giới thiệu vài người cho tôi tìm hiểu. ”
Đinh Tẫn Dực chủ động mở lời:
“ Cô từng yêu ai chưa? ”
“ Hả? ”
Trầm Cửu Ly giật mình hoảng hốt xoay ngược trở lại, nhưng rất nhanh đã định thần, thành thật gật đầu và trả lời:
“ Đã từng! ”
“ Lý do chia tay? ”
Sắc mặt của Trầm Cửu Ly nhanh chóng thay đổi khi nghĩ đến Tống Nhất Hàn, tâm lý cũng đang đấu tranh, không biết có nên trả lời là cô bị người ta cắm sừng hay không.
Không! Không! Không!
Anh ta sẽ cười vào mặt mình!
“ Tôi và anh ta yêu xa, xảy ra mâu thuẩn nên chia tay! ”
Đinh Tẫn Dực có đôi chút chau mày quan sát, trong mắt dường như đang ngờ vực, sau đó hỏi tiếp:
“ Bạn trai cũ cô ở đâu? ”
“ Nhà anh ta ở thành phố V, tốt nghiệp cấp ba thì tôi sang đây học tập còn anh ta đi Anh du học. ”
“ Thế à! ”
Lợi dụng chủ đề này, Trầm Cửu Ly tò mò nghiêng đầu lên tiếng:
“ Thế anh thì sao? ”
Đinh Tẫn Dực khẽ cười, trả lời:
“ Cũng từng! ”
“ Tại sao lại chia tay? ”
“ Tại do biến cố và hoàn cảnh ép buộc tôi và cô ấy phải xa nhau. ”
Cô ấy ư?
Và trong giọng điệu của anh cũng vô cùng day dứt.
Cảm thấy thế, tự nhiên trong lòng của Trầm Cửu Ly cảm thấy cực kỳ khó chịu.
“ Ồ… ”
“ Cô ấy hiện tại đã… ”
Reng…reng…reng.
Bỗng dưng, điện thoại của Trầm Cửu Ly trừng hợp reo lên, khiến Đinh Tẫn Dực dừng lại lời nói, nhìn cô mở túi xách và sau đó lịch sự xoay đi.
Hai mắt của Trầm Cửu Ly mở to nhìn trân trân vào màn hình, lo sợ cắn môi, khẽ liếc qua Đinh Tẫn Dực xong rồi nặn ra nụ cười, lên tiếng:
“ Tôi đi nghe điện thoại! ”
“ Ừ. ”
Trầm Cửu Ly lập tức đứng dậy, dù đang mang giày cao gót nhưng cô cũng cố chạy thật nhanh vào phòng vệ sinh, điều đó làm cho Đinh Tẫn Dực có chút hoài nghi.
Là ai mà cô gấp gáp, sợ sệt, căng thẳng đến vậy?
Lúc này, Trầm Cửu Ly nép vào một góc trong phòng vệ sinh, chạm vào màn hình rồi nâng điện thoại ngang với khuôn mặt, hình ảnh một người phụ nữ trung niên lập tức xuất hiện và lên tiếng:
“ Con đang làm gì mà đến cuộc gọi thứ hai mới nghe? ”
“ Con sang nhà bạn chơi, có gì không mẹ? ”
“ Chuyện là bác Tống nói, Tết năm nay Nhất Hàn sẽ về thăm nhà. ”
Đang khó chịu, lại cộng thêm bà Trầm nhắc đến người cô không muốn nghĩ tới khiến tâm trạng thực sự tồi tệ, thể hiện rõ ràng trên khuôn mặt xinh đẹp.
Việc Tống Nhất Hàn bội bạc, cô không nói ra và lấy lý do tập trung việc học, chỉ vì hai bên gia đình thân thiết lâu năm, anh ta và anh rể của cô là anh em họ, không muốn mọi chuyện trở nên ầm ĩ.
Lên tiếng trả lời:
“ Con và anh ta đã chia tay bốn năm, không thể quay lại được đâu mẹ ạ! ”
Bà Trầm vẫn một mực cố chấp, lên tiếng:
“ Bác Tống nói Nhất Hàn vẫn còn rất thương con, còn bảo sau này kết hôn sẽ mua nhà bên thành phố E cho cả hai sinh sống, mẹ thấy như vậy quá tốt luôn đó Cửu Ly. ”
“ Chuyện này để nói sau đi, tạm biệt! ”
Nghe thế, bà Chung nghi ngờ, khuôn mặt toát lên vẻ nghiêm khắc, híp mặt hỏi cô:
“ Hay là con đã có bạn trai? ”
“ Mẹ ơi, con tắt máy trước đây. ”
Lần này, Trầm Cửu Ly dứt khoát cúp máy, sắc mặt của cô trở nên âu sầu, lại nghĩ sẽ tìm thời cơ nào đó thích hợp nói với bà ấy về chuyện Tống Nhất Hàn, nếu không gia đình cứ một mực thúc ép.
Sau đó, Trầm Cửu Ly ra khỏi phòng vệ sinh và đi đến phòng khách. Lúc này, Đinh Tẫn Dực đã đứng hiên ngang ở cửa, nét mắt rất trầm, thấy cô xuất hiện lập tức lên tiếng:
“ Tôi đưa cô về. ”
“ Vâng! ”
Ngồi trên xe trở về chung cư, có vẻ như cả hai đang chiến trang lạnh với nhau. Nhưng không, vốn dĩ chẳng biết nên nói điều gì.
Reng… reng…
Tiếng chuông điện thoại phá tan bầu không khí im lặng, ngón tay Trầm Cửu Ly trượt vào màn hình, giọng cười giòn giã của Đinh Mạn Nhu tức khắc vang lên:
“ Sao rồi ạ? Anh ba của em vẫn ổn chứ? ”
“ Vẫn ổn, rất rất bình thường, chị giận em rồi đó! ”
Đinh Mạn Nhu vẫn cười, thật ra thì cô ấy nửa phần lo sợ nửa phần muốn cho cả hai có không gian tình tứ. Họ đâu phải chưa trưởng thành hay lần đầu gặp nhau mà ngại ngùng, khó xử. Thế nên, cứ cho tiếp xúc nhiều lần cũng sẽ rung động.
“ Trưa mai mời chị bữa cơm xem như tạ lỗi nhé? ”
Nói chuyện dông dài thêm đôi ba câu, cuối cùng cũng đến chung cư nên Trầm Cửu Ly cúp máy.
Lúc này, cô xoay sang tháo dây thắt an toàn, chợt thấy Đinh Tẫn Dực đang nhìn cô chằm chằm.
“ Sao thế? ”
Trầm Cửu Ly đưa tay sờ soạng khắp mặt, hay là son môi bị lem nhỉ?
“ Không sao, cô lên nhà nghỉ ngơi sớm đi! ”
Trầm Cửu Ly mỉm cười gật đầu, mở cửa bước xuống, sau đó ngoái đầu lại nói:
“ Anh lái xe cẩn thận, tạm biệt! ”
“ Tạm biệt! ”
Thế nhưng, lúc cô định đóng cánh cửa thì được anh ngăn lại, gấp gáp lên tiếng:
“ Khoan đã! ”
“ Có gì sao? ”
Đinh Tẫn Dực khom đầu tiếp tục nhìn cô, ngập ngừng mấy lần sau đó chợt hắng giọng, nói:
“ Tối nay tôi bị đau bụng là cô phải đến đưa tôi đi bệnh viện đó. ”