Đinh Tẫn Dực nhếch môi cười nhẹ, bàn tay đưa lên nâng niu khuôn mặt của Trầm Cửu Ly và từ tốn xoay lại cho cả đối diện, nhẹ nhàng phớt qua da mặt mịn màng đang ửng hồng tươi thắm.
“ Đồng ý làm bạn gái của anh nhé?
- Đáng lẽ chuyện này phải diễn ra ở một nơi thật đẹp và lãng mạn, nhưng cũng tại em thôi, anh đã chuẩn bị xong hết mọi thứ, tự nhiên lại về thành phố V.
- Nên không được trách anh không hoa không quà! ”
Trầm Cửu Ly không gật đầu cũng chẳng lắc đầu, đôi mắt long lanh cứ lãng tránh không dám nhìn trực diện đối phương, câu trả lời dường như đã hiện rõ trên khuôn mặt.
Là đàn ông, nên chủ động trong mọi việc. Thế nên, lúc này Đinh Tẫn Dực tấn công, bàn tay to lớn di chuyển xuống tấm lưng vuốt ve, phần đầu hơi nghiêng chậm rãi tới trước, đôi môi đang tiến đến mục tiêu và sau đó nhẹ nhàng chạm vào, hòa quyện với bờ môi mềm mại của cô gái đối diện.
Trầm Cửu Ly lập tức nhắm mắt tiếp nhận chứ chẳng hề từ chối, cũng như đã đồng ý. Khi đầu óc chỉ tập trung vào một việc thì càng cảm nhận rõ ràng hơn, hơi thở nam tính mạnh mẽ xen lẫn vị ngọt nụ hôn của anh làm tan chảy trái tim cô, hạnh phúc đang lan rộng khắp ngỏ ngách, cơ thể rét lạnh cũng thấy ấm áp lạ thường.
Từ nhẹ nhàng da diết đến nồng nàn day dứt, đôi môi cả hai chuyển động thuần phục mượt mà, nụ hôn đầu tiên đánh dấu cho cuộc hành trình mới, bắt đầu một mối quen hệ yêu đương nghiêm túc.
“ Ứm… ”
Trầm Cửu Ly chủ động dứt ra do có người đi ngang, họ ngại, cô cũng ngại. Họ một phần, cô đến mười phần và thậm chí muốn đem chôn mặt mũi mình xuống đất.
“ Im lặng là đồng ý phải không? ”
Hôn người ta rồi còn hỏi.
“ Môi anh dính son kìa. ”
Đinh Tẫn Dực đưa tay sờ vuốt, rõ ràng cũng xác định nhưng cứ giả vờ lau ở vị trí khác, vết son vẫn mãi giữ nguyên.
“ Không phải ở đó. ”
Trầm Cửu Ly cau mày, ngón tay nâng lên chỉ vào môi mình cho anh nhìn thấy. Thế nhưng, ai đó vốn dĩ có mục đích khác hơn, nói:
“ Anh không cảm nhận được, em giúp anh đi. ”
Trầm Cửu Ly dường như nhìn ra ý đồ xấu xa của Đinh Tẫn Dực, lần nữa lườm anh rồi nâng cao bàn tay lên, đầu ngón tay trực tiếp chạm vào da thịt đối phương, nhịp tim của cô càng lúc càng đập loạn.
Sau đó, Đinh Tẫn Dực khom người để đối diện khuôn mặt với cô, lần nữa lên tiếng:
“ Là đồng ý chưa? ”
Bờ môi Trầm Cửu Ly uốn cong hẳn lên, ý cười đã quá rõ ràng, cất tiếng trả lời:
“ Em cần thời gian suy nghĩ! ”
Ý cười không thể mất đi mà nó còn lây sang cho Đinh Tẫn Dực.
Đáp lại nụ hôn của anh không trật nhịp nào và rõ ràng tối nay cố tình bảo anh đến đón, chứ làm gì có chuyện không bắt được taxi.
Trầm Cửu Ly lập tức nâng giọng, trừng mắt hỏi:
“ Anh cười cái gì chứ? ”
Theo tâm lý thì Đinh Tẫn Dực anh phải buồn mới đúng chứ?
Trầm Cửu Ly khẽ lườm anh, nói:
“ Em còn chưa tính tội anh nữa đấy! ”
“ Anh tội gì? ”
“ Anh nói thích em nhưng tìm hiểu người khác! ”
“ Em cũng nói là không có tình cảm với anh! ”
Trầm Cửu Ly vùng vằng cả người, lên tiếng:
“ Cái đó không tính! ”
Đinh Tẫn Dực khẽ cười bất lực, choàng tay ra phía trước thoải mái ôm gọn lấy cơ thể của Trầm Cửu Ly, dáng vẻ vừa nghiêm túc vừa thể hiện sự cưng chiều, nói:
“ Chúng ta yêu nhau đi. ”
Lúc này, Trầm Cửu Ly ngẩng lên nhìn sâu vào mắt anh, lên tiếng:
“ Không phản bội, không bạo lực, không nói dối, anh làm được không? ”
Đinh Tẫn Dực gật đầu chắc nịch.
Cô lại nói:
“ Phải tôn trọng, phải yêu thương, phải chiều chuộng, phải chăm sóc, em đúng hay em sai thì anh cũng phải nhận lỗi trước, anh làm được không? ”
Đinh Tẫn Dực bật cười tiếp tục gật đầu, trả lời:
“ Được! Anh làm được! ”
Trầm Cửu Ly nhoẻn miệng mỉm cười, lần này tới phiên cô gật đầu, bàn tay còn nâng lên ôm lấy thắt lưng của anh, cất tiếng:
“ Em đồng ý! ”
Đứng dưới chung cư thêm nửa tiếng, sau đó Trầm Cửu Ly trở lên căn hộ của mình. Đèn được cô mở sáng, trong nhà hoàn toàn yên ắng, mọi thứ đều nguyên vẹn chỉ thiếu một người bạn.
Nơi cô đến đầu tiên chính là phòng ngủ của Tạ Yên Nhiên, quần áo và vật dụng đều đã được mang đi hết, nhưng có lẽ đây là điều tốt, cả hai không thể quay lại thân thiết như ngày trước.
Mặc dù tâm trạng đang rất vui và trong lòng vô cùng hạnh phúc, nhưng nếu cô không mất đi tình bạn này, có lẽ cảm xúc hiện tại sẽ cực kỳ trọn vẹn.
Giọng nói rộn rã của Lam Tiểu Nghi vang lên, làm Trầm Cửu Ly phải đưa điện thoại ra xa vành tai, khuôn mặt méo mó ngượng ngùng, nói:
“ Cậu cười ghê quá Tiểu Nghi!
“ Thấy chưa, người đã có tình chỉ cần tung chút chiêu là dính. Chủ tịch Đinh chịu đến đón cậu thì xem như thành công một nửa, một nửa còn lại phụ thuộc vào sự thông minh của cậu! ”
Trầm Cửu Ly bĩu môi, giọng điệu kinh thường lên tiếng:
“ Cậu hay quá… ”
“ Chớ sao, nhằm khi tớ biết tớ sai, nhưng tớ tung chiêu một hồi là chồng tớ thừa nhận anh ấy sai luôn đó. Nói cho cậu biết, tớ còn một chiêu đặc biệt, khả năng thành công 10/10, hôm nào rảnh chỉ cậu! ”