Chúng Ta Yêu Nhau Đi

Chương 47: Tài Xế



“ Cửu Ly, anh mua cho em một căn hộ khác nha, ở đây anh không an tâm! ”

“ Có gì không an tâm? ”

Đinh Tẫn Dực nhích người tới gần, ôm lấy bả vai của Trầm Cửu Ly ánh mắt cực kỳ thâm tình và nhận thấy được sự cưng chiều, yêu thương dành cho đối phương.

“ Thứ nhất ở đây an ninh không tốt, thứ hai là Tạ Yên Nhiên, thứ ba…thú thật thì căn hộ này khá tệ, nếu lỡ ai biết được sẽ cười anh không chăm lo cho bạn gái! ”

“ Nhưng mà… ”

Đinh Tẫn Dực siết chặt vòng tay hơn nữa, cả hai ngồi bên nhau không một khe hở, anh lại nhẹ nhàng lên tiếng:

“ Lỡ như Tạ Yên Nhiên làm gì với em nữa thì sao? Cửu Ly, anh không muốn xảy ra thêm bất cứ điều gì nữa! ”

Đinh Tẫn Dực từng thấy mình sai khi bản thân không thực sự trưởng thành, những mục tiêu đặt ra vẫn chưa hoàn thành đã rung động và theo đuổi La Tú Ảnh, để rồi chẳng thể bảo vệ tốt cho cô ấy.

Sự ganh tỵ không có giới hạn, nếu Tạ Yên Nhiên biết cả hai đang quen nhau, sợ cô ta tiếp tục làm điều gì đó tổn hại đến cô.

“ Cậu ấy cũng không xấu… ”

Đinh Tẫn Dực lập tức gõ yêu vào đầu của Trầm Cửu Ly cho cô thức tỉnh.

Rõ ràng đã hứa không bạo lực.

“ Nghe lời anh đi! ”

Trầm Cửu Ly hậm hực há miệng cắn vào bắp tay của Đinh Tẫn Dực một cái, nói:

“ Sau này không được gõ đầu em, sẽ ngốc luôn đó! ”

Đinh Tẫn Dực bật cười nhưng ánh mắt cực kỳ thâm tình và dịu dàng, bàn tay chuyển động nâng lên vuốt ve da mặt mềm mịn của cô, phần đầu cũng đang tiến tới và hơi thở cả hai đã xoắn xít vào nhau, sự mạnh mẽ dung hòa với sự ngọt ngào, đôi môi he hé phối hợp đón nhận đối phương.

Nhịp tim của cả hai đập loạn, nồng nàn mút nhẹ lấy nhau mở màn, tiếu tấu dần dần đẩy nhanh và càng lúc say đắm, mê muội triền miên không dứt.

Nụ hôn phải gần mười phút mới kết thúc, Trầm Cửu Ly ngại ngùng ngã đầu vào vòm ngực của Đinh Tẫn Dực tạm thời lãng tránh ánh nhìn, để cho nhịp thở ổn định và cơ thể giảm bớt rạo rực.



“ Tạm thời em đến nhà anh sống đi, sau khi tìm được căn hộ chung cư thích hợp thì chuyển tới. ”

Trầm Cửu Ly lập tức ngẩng lên, lắc đầu liên tục trước lời đề nghị có mục đích sâu xa của Đinh Tẫn Dực, lên tiếng:

“ Thôi, thôi, em sẽ tự tìm chung cư khác thuê, em không thích như vậy đâu. ”

Mới quen nhau, Đinh Tẫn Dực anh đã mua cho cô căn hộ, vậy thì ba mẹ anh sẽ suy nghĩ gì về điều đó?

Sẽ đánh giá cô lợi dụng.

“ Vậy anh cho em thuê, những lúc rảnh nấu ăn cho anh, được không? ”

“ Anh nói đau bụng mà~ ”

“ Anh ráng cũng được! ”

Trầm Cửu Ly nhoẻn miệng cười khẽ, dùng tay đánh yêu vào người anh một cái, sau đó thành thật lên tiếng:

“ Vẫn còn ba mẹ của anh, em không muốn để lại ấn tượng xấu với họ đâu. ”

“ Ba mẹ không có ý kiến hay suy nghĩ gì đâu, ngược lại biết em sinh sống ở đây, họ sẽ mắng mỏ anh! ”

…----------------…

Tuy có bạn trai đại gia, nhưng Trầm Cửu Ly không hề lười biếng cũng chẳng y ỷ hay ngạo mạn, đi làm đúng giờ và hoàn thành công việc một cách tốt nhất, tôn trọng đồng nghiệp và sếp, không có gì thay đổi so với trước đây.

Tin đồn cô và Giản Bái Sơn quen nhau càng lúc dấy lên, truyền từ người này sang người khác, thực sự khiến cô rất đau đầu và khó chịu, nhưng chẳng có cách nào thanh minh, chỉ ai hỏi trực tiếp thì Cửu Ly phủ nhận.

Lúc này, cô đứng đợi thang may để lên phòng làm việc, đang có cảm giác nhiều người nhìn mình và xì xầm to nhỏ. Đột nhiên, trong đầu lóe lên một cách dập tắt mọi chuyện, trả cho cô một cuộc sống bình yên.

Sau đó, cô lấy điện thoại từ trong túi xách, giả vờ áp vào bên tai.

“ Em nghe ạ! ”

“ Vâng, em biết rồi! ”

“ Anh đến đón sếp đi, trễ sẽ bị trừ lương đấy! ”



Mấy người kia nhìn nhau với ánh mắt ngạc nhiên, vốn dĩ đinh ninh cho rằng bạn trai cô là Giản Bái Sơn, không thì cũng là một đại gia nào đó.

Đón sếp? Trừ lương ư?

Vậy là làm tài xế?

“ Cửu Ly, bạn trai em làm nghề gì vậy? Mấy nay chị nghe mọi người đồn rằng đang quen Giản tổng, chuyện đó phải không? ”

Trầm Cửu Ly thư thả bỏ điện thoại vào túi xách trở lại, nhướn mày hả hê vì đúng ý của cô sắp xếp, sau đó nhàn nhạt trả lời:

“ Bạn trai em làm tài xế! ”

“ Ủa chị? ”

Cú sốc vào buổi sáng của Đinh Mạn Nhu, anh ba cô từ khi nào đã trở thành tài xế luôn rồi?

Trong đầu của Trầm Cửu Ly nổ rầm, đứng đơ một chỗ, phải mất cả phút mới gượng cười xoay người nhìn Đinh Mạn Nhu nháy mắt ám chỉ.

Cô ấy dường như hiểu ra, hai tay bụm miệng bật cười.

“ Làm tài xế thật hả? Vậy cứ tưởng em quen Giản tổng! ”

“ Làm gì có, bạn trai em bình thường thôi! ”

Mười phút sau, Trầm Cửu Ly và Đinh Mạn Nhu lên phòng làm việc, may mắn trong phòng chỉ có cả hai, những người khác vẫn chưa đến.

Nhân cơ hội này, cô lên tiếng:

“ Mạn Nhu, em đừng nói chuyện này cho anh ấy biết nha~ ”

“ Chị cũng lạ thật, quen thì nói quen, có gì đâu mà sợ họ. ”

“ Chị muốn yên ổn làm việc, lời ra tiếng vào mệt mỏi lắm! ”

“ Anh ba em mà biết chị nói vậy, chắc ổng sang chấn tinh thần và mất ăn mất ngủ luôn quá… haha. ”