Chúng Tôi Quen Nhau Sao?

Chương 17



Kì nghỉ phép chính thức kết thúc

Vừa đáp máy bay đã thấy phóng viên đứng khá nhiều. Cô còn tưởng có người nổi tiếng nào chung chuyến bay nhưng thì ra người mà họ muốn phỏng vấn lại là bản thân cô

" Cô Dương à, bây giờ cô và Vương ảnh đế đang hẹn hò sao ạ? "

" Không biết cô đến với Vương ảnh đế vì gì thế ạ? Có phải vì muốn tạo độ hot giúp công ty mình không? "

Dương Tiểu Sương lập tức nhíu mày nói:" Cậu phóng viên này ở đài nào thế? Trước khi hỏi người khác thì tự nghĩ lại thử xem câu hỏi của mình. Lúc trước thì các người nói tôi trèo cao, bây giờ tôi ở trên cao rồi thì nói tôi lợi dụng? Tư tưởng phóng viên các vị sáng tạo thật "

Lần trước được phóng viên hỏi chuyện cô cũng nói thẳng mặt như thế. Lần này cũng không khác gì

Cô không phải người trong giới, không sợ đắc tội fan, không sợ đụng chạm vào người nào cả

" Câu trả lời trên là ngầm thừa nhận hai người hẹn hò sao ạ? "

Tiểu Sương cười một chút rồi nói:" Xin mọi người đừng tò mò về đời tư của người khác, tôi không hiền lành lắm đâu nhé "

Một lời cảnh cáo nhẹ nhàng gửi đến ai đã từng chửi mắng cô, gửi đến ai đang xem cô là cái gai trong mắt muốn loại trừ

Xe của công ty đã đứng từ xa đợi Dương Tiểu Sương, trong xe chỉ có tài xế không hề có một người nào khác

Nói tài xế thì không đúng lắm vì đây là trưởng phòng marketing của công ty. Ông ấy đã 46 tuổi, một vợ hai con, gia đình thì hên xui đi

Thấy ông ấy đến rước mình thì cô có chút ngạc nhiên hỏi:" Công ty hết người rồi sao, ông rất bận cơ mà "

Không hề có chủ ngữ, vị ngữ. Không phải vì cô không lễ phép mà là ông ta là người cạy quyền thế của gia đình cho nên cô không ưa

Cha ông ta để lại 12% cổ phiếu của công ty cho ông, cho nên ông cũng xem như là một cổ đông lớn



Làm việc cũng tạm được nhưng theo như cô thường xuyên thấy thì một nhân viên đi làm tầm 5 năm còn làm tốt hơn ông ta

" À, Tiểu Sương à, hợp đồng phía Trình gia thật sự rất không tồi, Vân Tình xem qua cũng thấy được cho nên đợi cháu về rồi chúng ta cùng bàn "

" Chúng ta là tôi và ông à? Chị ấy nếu muốn đợi tôi về thì sẽ gọi một tiếng báo trước rồi, nhưng trước đó chị đã nói với tôi không kí rồi, ông không khuyên được chị ấy nên đến khuyên tôi? "

Ông ta nhìn gương chiếu hậu quan sát khuôn mặt sắc bén của cô rồi có chút chột dạ:" Không có, làm gì có cơ chứ "

" Hợp đồng này có lợi với ông à? Hay phía bên kia cho ông quyền lợi tốt hơn nên muốn qua đó? "

" Cháu nói gì thế hả? Chú khuyên cháu kí hợp đồng có lợi cho công ty xong rồi chú bỏ qua bên đó sao? Sao có thể chứ? "

" Phía trên ông vừa nói không phải đến khuyên tôi mà, câu trước vả câu sau à? Tôi không biết bên đó cho ông quyền lợi gì, nhưng mà thích thì cứ qua. Tôi không chứa chấp một người cạy vào gia đình để làm việc trong khi không có một tài năng gì, chị tôi cho ông làm trưởng phòng là may rồi "

" Chú thật sự không có, ta cứ tưởng cháu.. "

Cô cắt ngang rồi nói:" Tưởng như nào? Tưởng tôi là người được gia đình cưng như trứng, hứng như hoa cho nên mới tìm tôi nói chuyện chứ gì. Tôi còn khó tính hơn chị Tình đấy, chị ấy điều hành công ty từ khi còn trẻ, tiếp xúc nhiều người hơn tôi, nhẫn nhịn tốt hơn tôi, vì thế nên chị ấy mới cười cho qua sự yếu kém của ông. Tôi không như vậy đâu, đừng tìm tôi làm gì "

Nhân lúc ông ta đang dừng đèn đỏ thì cô mở cửa bước xuống xe rồi đi vào lề đường

Vừa về đã gặp chuyện khó chịu

Dương Tiểu Sương gọi qua cho người chị yêu dấu kia:" Để ông ta gặp em làm gì? "

" Chị không ưa nhưng vì thể diện cho nên chỉ từ chối khéo, đưa qua cho em chửi, chắc em chửi ông ấy đến xanh mặt rồi chứ gì, nghĩ đến là chị hả dạ rồi "

" Em cảm thấy không tự nhiên một người như ông ta lại muốn công ty có quyền lợi đâu, chị xem thử rồi họp cổ đông mua lại cổ phần của ông ta đi, không đủ tiền thì nói em "

" Phú bà 0 điểm, 0 điểm nào để chê "

Cô dở khóc dở cười:" Làm giám đốc rãnh rỗi để chị chọc ghẹo em thế này à "

" Rất bận nhưng mà chọc em rất vui "

Không đợi Tiểu Sương nói gì thì Vân Tình đã tắt máy bởi vì cô khá chắc Tiểu Sương sẽ chửi một câu nào đó

Tin tức trên mạng của Trình Hoa ít ỏi đến đáng thương. Rõ ràng đã được che dấu kĩ càng hết rồi, chỉ lộ tên thật và ngày sinh cùng một số việc lặt vặt

Cùng là tiểu thư mà Dương Tiểu Sương tin tức đầy rẫy khắp nơi, không so sánh sẽ không đau thương

Cô cảm thấy việc mình biết về Trình Hoa có vẻ còn nhiều hơn trên mạng ghi chép nữa

Albert biết kì nghỉ của cô đã hết cho nên liền gửi email qua cho cô. Lại phải quay về với công việc

Lần gặp lại Vương Sáng này rất tốt, nó khiến cô có ý tưởng tiếp tục thiết kế sau những ngày tháng " bí"



Bản thiết kế mới được gửi qua cho Albert kèm theo những lời ghi chú nên dùng vải nào, đính thêm hạt nào, chỗ nào nên thêu, tất cả đều rất kĩ lưỡng

Nếu những nhân viên may vá có gì thắc mắc sẽ tự động gọi điện thoại qua cho cô để hỏi

Mỗi ngày trôi qua thật sự rất bình thường. Cuộc sống của cô như một vòng luẩn quẩn

Đến khi bộ phim của Vương Sáng quay xong, Lê Mỹ Hà đã gửi hình chụp cả đoàn phim cho Tiểu Sương xem kèm theo lời nhắn:" Chuẩn bị về chơi với cậu rồi đây "

" Ừm, về cẩn thận "

Vương Sáng mỗi ngày đều kể cho cô nghe những việc xảy ra ở trường quay, đến tối lại chúc ngủ ngon. Lâu lâu thì anh đặt một chút đồ ăn vặt đến công ty cho cô để giải tỏa căng thẳng

Lúc đầu Dương Tiểu Sương trả lời những lời kể của Vương Sáng rất hời hợt như là: " Vậy sao ", " Ồ, thú vị quá ", " Wow, thật hả "

Có khi cô còn không thèm trả lời tin nhắn của anh vì quá bận đến mức anh phải gọi đến vì sợ cô xảy ra chuyện gì

Những lúc sau Tiểu Sương đã để tâm đến những dòng tin nhắn của Vương Sáng hơn, cô đọc chăm chú hơn thường ngày, có khi còn kể lại việc hôm nay của cô như thế nào

Dù chưa quen nhau nhưng cô lại cảm thấy hai người như đang yêu xa

Mập mờ chính là cảm giác đó

Ngày Vương Sáng và những người ở công ty anh về thì cô không ra đón. Ở sân bay, có fan của anh và vệ sĩ đã rất loạn rồi, thêm cô nữa thì không ổn chút nào

Sáng hôm sau, Dương Tiểu Sương lại phải xin nghỉ để dành thời gian cho cô bạn thân của mình

Hai người nói chuyện với nhau trên trời dưới đất. Lê Mỹ Hà kể cho Tiểu Sương nghe việc Từ Vi làm sao mà theo đuổi được cô, theo đuổi bằng cách nào, rồi sống chung vài tháng nay trong căn phòng khách sạn đó ra sao

Nhận thấy Từ Vi khá tử tế, nhìn người bạn mình vui vẻ kể ra như thế cũng có thể cảm nhận được

Có qua thì có lại, cô cũng kể cho Lê Mỹ Hà động thái của Vương Sáng mấy tháng nay. Nhưng việc Trình Hoa ngay cả bản thân cô cũng chưa rõ nên không thể kể được

Hai cô nàng này uống rượu đến quên mất đường về. Lần này thì tiêu rồi, ngay cả Dương Tiểu Sương cũng không tỉnh táo nữa rồi

Đây không phải quán bar riêng tư như lần trước, đây là nơi ăn chơi bật nhất thành phố, vào đây thì chỉ biết đắm chìm vào nó thôi

Đây mới là nơi Dương Tiểu Sương thỉnh thoảng đến, quán bar lần trước thì chưa bao giờ nhưng do hai người kia chọn nên cô không ý kiến

Lúc nãy Lê Mỹ Hà vô tình kể ra lần đó là do Vương Sáng nhờ cô giúp đỡ để có cớ gặp được Tiểu Sương, số điện thoại của Tiểu Sương cũng là cô cho

Đúng là báo bạn là hay

Tiếng nhạc rất lớn, nó lấn át luôn tiếng chuông điện thoại của Lê Mỹ Hà nhưng may thay cô lướt mắt ngang thì thấy được màn hình điện thoại để hai chữ " chó con "

" Aloo, chó con nhà ai mà gọi thế hả? "



" Em lại say ở đâu rồi, đọc địa chỉ để anh đến đón "

" Đón đưa gì cơ chứ, hực, bổn công nương... đang ở cùng với chị em tốt, đừng làm phiền "

Đương nhiên điện thoại bị tắt cái rụp, " chó con " ở đầu dây kia đã đoán được chị em tốt là ai nhưng không biết chỗ mà Lê Mỹ Hà đang ở là đâu

Đắng đo một lúc thì cậu quyết định gọi cho Vương Sáng:" Anh có biết quán bar nào cô Dương hay đi không? Bạn gái em và cô ấy đang ở chung một chỗ đấy "

Bây giờ đã là 2h sáng, hai người họ đã đi chơi hết một ngày trời.

Vương Sáng nhìn những tin nhắn mà mình nhắn vẫn chưa được cô nhận thì nhíu mày lo lắng

Con gái liễu yếu đào tơ mà ở quán bar đến 2h sáng, còn ra thể thống gì nữa

Anh nhớ đến có lần cô kể khi cô muốn giải tỏa thường đến quán bar ở trung tâm thành phố

" Cậu qua đón tôi, tôi chỉ đường "

" Dạ được "

Hai mỹ nữ xinh đẹp còn say rượu làm cho họ toát lên vẻ gợi cảm hơn bao giờ hết. Xung quanh không biết bao nhiêu cậu đến gần họ rồi

Dương Tiểu Sương tuy say nhưng khi say là trở nên im lặng, chứ không ngủ như Lê Mỹ Hà. Tuy cô im lặng nhưng khi họ đụng chạm đến hai người thì cô vẫn còn biết đường né tránh

Vương Sáng phải mặc áo khoác, kéo dây kéo lên đến cổ rồi đội nón, trùm khẩu trang với dám bước vào trong

Hai người lập tức chạy đến chỗ ngồi của họ, mỗi người ôm một cô rồi nhanh chóng rời đi

Từ Vi còn nói một câu trước khi đi:" Đừng động đến họ, các người không gánh nổi đâu "