Chúng Tôi Quen Nhau Sao?

Chương 24



Danh tiếng ở trong nước của Vương Sáng vốn dĩ đã rất nổi, cộng thêm công việc bây giờ ở nhãn hiệu X thì anh lại càng nổi hơn

Hình ảnh của Vương Sáng nhanh chóng xuất hiện đầy đủ trên các bìa tạp chí lớn. Thêm nhiều thương hiệu dòm ngó đến anh hơn

Dương Tiểu Sương vô cùng hài lòng bởi vì mình chọn đúng người. Cô đã lén lút lên máy bay sang đây để xem thử thế nào

Khi cô vào hậu trường chụp ảnh của Vương Sáng thì nhân viên chặn cô ở cửa nói rằng:" không phận sự miễn vào ". Nhìn nhân viên này thì đã biết là người mới cho nên cô mặc kệ

Albert phải đi ra đón cô rồi dặn dò mốt người này đến thì cứ cho vào

Dương Tiểu Sương không thể lấy thẻ thông hành của mình ra sài được, vì ở trên có tên Eira

" Anh ấy đâu rồi " Cô hỏi Albert

Albert phải giấu sâu trong lòng tình cảm của mình, nhưng nhìn ánh mắt lấp lánh của cô khi hỏi về người mình thích thì anh lại thấy yên tâm đến lạ

" Trong phòng trang điểm "

" Cảm ơn anh nhé "

Bên trong đang có ba bạn nhân viên đang làm việc cùng Vương Sáng. Một người chỉnh trang phục, một người làm tóc, còn người kia trang điểm

Khu vực tạo hình thì ai cũng biết cô cả nên cô không cần khách sáo gì với họ

" Ra ngoài hết đi, để tôi làm cho "

" Dạ "

Vương Sáng ôm chầm lấy cô:" Anh nhớ em lắm "

" Biết rồi ông cố nội, xê ra để em chỉnh cho anh "

Những việc mà ba người kia phải làm cùng lúc cho kịp giờ thì một mình cô đã tự làm tất cả. Dù sao khi chưa nhận họ vào làm việc thì cô cũng luôn tự lực cánh sinh



Vương Sáng ngoan ngoãn ngồi im để mặc cho bạn gái mình muốn làm gì thì làm. Anh nhìn mặt cô không rời mắt vô tình phát hiện quầng thâm mắt được phấn che đi

" Dạo này em bận lắm sao? "

Còn không phải người yêu cũ anh ban tặng em, em phải thức đêm điều tra rồi làm việc mới lật được ván cờ này đó

Nghĩ trong lòng thì như thế nhưng lời được nói ra thì lại khác hoàn toàn:" Không đâu anh, do em ghiền chơi nên không ngủ thôi "

Lí do vô lí hết sức nhưng Vương Sáng không vạch trần. Anh biết cô không phải là người ghiền chơi hay xem phim ban đêm để hành hạ giấc ngủ của bản thân đâu

Nếu cô không nói thì anh sẽ không hỏi gì cả

Đột nhiên điện thoại cô có tin nhắn, bởi vì đang không rảnh tay nên cô nói:" Anh xem ai nhắn giúp em "

Vương Sáng cầm điện thoại cô lên xem:" Giám đốc Hoàng, nội dung là cô ta bắt.... "

Chưa kịp dứt lời thì Dương Tiểu Sương đã giật điện thoại lại, cô cười vu vơ:" Tin nhắn rác, anh đừng đọc "

" Hoàng Tinh Khánh và em có quen biết sao? "

" Có một chút "

" Cô ta ở đây là Trình Hoa à? "

Thao tác của cô đột nhiên ngưng đọng, cô không biết phải trả lời câu hỏi này như thế nào

Tin nhắn lại được nhắn đến, lần này cô tự mình xem thử

" Cô ta bắt đầu hành động rồi "

Phía dưới là một dàn hình ảnh Trình Hoa đi gặp phóng viên rồi đưa họ một bìa hồ sơ. Không chỉ gặp một người mà là 3 4 người

Có một người cô nhận ra được. Chính là phóng viên ở sân bay lần trước bị cô nặng lời

Tin xấu mà đến, chắc chắn cô cũng sẽ bị ảnh hưởng

" Nên xử lí thế nào đây? " Giám đốc Hoàng nhắn

Dương Tiểu Sương lén nhìn sắc mặt như đưa đám của Vương Sáng nhất thời cũng không biết làm sao cả

Cô cho anh tiếng tăm ở đây để đề phòng trong nước khi scandal nổ ra thì anh còn có đường lui nhưng dường như không đơn giản thế này

Các nhãn hiệu lớn khác nhìn đến anh, anh cũng lần lượt xuất hiện ở các trang báo nổi tiếng

Nếu quá khứ của anh như lời anh kể thì cô có thể dọn dẹp được nhưng trong lòng cô chợt có dự cảm không tốt

Trình Hoa luôn giả vờ uy hiếp anh, có thể đúng như lời Hoàng Tinh Khánh nói, cô ta thích anh rồi cho nên mới diếm tin đồn xuống, còn âm thầm nâng anh lên

Nhan sắc của anh đỉnh đến mức nào, nếu người nào gặp sơ quá cũng có thể nhớ mặt. Anh còn làm ở quán bar hay nhà hàng, Tiểu Sương tin chắc sẽ có nhiều người nhận ra anh khi anh nổi tiếng



Nhưng không có một tin tức nào lộ ra cả

Nếu không phải giám đốc Hoàng cho người ém xuống thì chỉ có Trình Hoa. Cô ta nâng anh lên như thế, bây giờ muốn đạp đổ rồi sao?

Tiếng gõ cửa cắt ngang suy nghĩ của cô:" Anh Vương à, đến giờ rồi "

Dương Tiểu Sương nhìn lại xem anh còn chỗ nào chưa ổn hay không rồi mới cho anh đi ra. Vương Sáng trước khi đi còn nói:" Anh cần một lời giải thích, nếu không anh hỏi thẳng giám đốc Hoàng đó "

" Anh mua chuộc bất kì một phóng viên nào trong đó trừ người nam cuối cùng đi, tôi có ác cảm với anh ta. Hỏi xem Trình Hoa đưa họ cái gì "

" Ừm, để tôi thử xem "

Cả buổi chụp hình của Vương Sáng cô không có thời gian nhìn một cái. Mặc dù tối nào cũng call video làm việc cùng Albert nhưng có những việc phải gặp mặt thì mới làm được

Cho nên cô vừa về đã bận tối mặt tối mày

Đến chiều anh chụp hình xong thấy cô bận cho nên đành nhắn một tin:" Nhớ đến đây, phòng 312"

Cái anh gửi là địa chỉ khách sạn mà anh đang ở

Đến gần 12h cô mới xong việc, Albert chở cô đến địa chỉ mà Vương Sáng gửi, trên xe hai người không nói lời nào, trong lòng đều mang tâm sự riêng

Vừa vào phòng đã thấy Vương Sáng nằm dài trên giường, hình như đã ngủ quên mất rồi

Dương Tiểu Sương ngáp một cái rồi xem thử lịch trình của cả hai, ngày mai anh không có lịch gì cả nhưng cô phải đến nhãn hiệu làm việc

Nhưng dù sao cũng làm chủ, nghỉ một ngày không sao cả. Đắng lẽ định kể anh nghe nhưng anh ngủ quên mất rồi, đến ngày mai cô dành ngày nghỉ của mình để bàn kế sách đối phó Trình Hoa

Máy lạnh thì mở 20° mà mền thì không thèm đắp

Cô chửi anh trong lòng rồi tăng nhiệt độ máy lạnh sau đó đắp mền lại cho anh

Đột nhiên Vương Sáng kéo tay cô ngã xuống giường, anh nghiêm túc nói:" Em về sao không gọi anh dậy? "

" Em thấy anh ngủ rồi, sợ anh mệt nên em gọi anh dậy làm gì? "

" Chúng ta phải nói chuyện "

" Mai rồi nói "

" Vậy thì làm việc nên làm đi "

Chuyện gì nên làm thì làm. Nhờ nó mà cô mệt mỏi đến mức phải ngủ đến 2h trưa, ngay cả điện thoại bị gọi biết bao nhiêu cuộc cũng đều không biết

Dương Tiểu Sương nằm trên giường được Vương Sáng xoa bóp cho một chút

Hôm nay cô không đi làm nhưng mà chưa kịp báo cho Albert, định gọi cho anh thông báo thì Vương Sáng nói:" Lúc sáng anh ta có đến, anh nói hôm nay em mệt nên ngủ rồi "

Hèn gì cuộc gọi là từ 5 tiếng trước rồi



Có một cuộc gọi của Hoàng Tinh Khánh đã bị bắt máy. Còn ai trồng khoai đất này nữa, cô hỏi:" Anh nghe điện thoại em à, giám đốc Hoàng nói cái gì thế? "

" Anh ấy nói có gửi file qua gmail cho em, hình ảnh thì trong tin nhắn, anh không có đọc "

Thành thật đến đáng thương, rõ ràng là rất muốn biết cho nên mới nghe máy nhưng giữa chừng lại bỏ cuộc bởi vì anh muốn chính miệng cô kể anh nghe hơn

" Lấy giúp em cái máy tính trong cặp "

Vương Sáng đi lấy xong định tiếp tục xoa bóp cho cô thoải mái hơn nhưng cô kéo anh lại ngồi kế mình:" Được rồi, xem cùng em đi "

File mà Hoàng Tinh Khánh gửi cho cô là những dự án của công ty Trình Hoa đang phụ trách, cùng với một chút bằng chứng phi pháp nhỏ

Nhiêu đây chứng cứ thì không làm gì được Trình gia, cái cô muốn là " diệt cỏ tận gốc "

" Em muốn làm gì Trình gia? "

" Em trả thù cho anh "

" Anh không hận cô ta "

Nhưng em hận

Vương Sáng chỉ cười chứ không nói gì nữa, anh tiếp tục im lặng nhìn cô đang xem xét tài liệu

" Anh có biết ai giết cha mình không? " Đột nhiên cô hỏi anh

Vương Sáng nhìn vẻ mặt đang chăm chỉ của cô quá nghiêm túc nên không để ý màn hình đã đổi sang một người đàn ông khác

Dương Tiểu Sương đánh giá sơ qua vẻ mặt ngờ nghệch của anh rồi mới nói:" Ông ta từng là người của Trình gia, chiếc xe tải năm đó ông ta lái chứa thực phẩm mà Trình gia phụ trách, trong đó còn có một số thuốc phiện được giấu, Trình Bác sợ liên lụy đến bản thân ông ta và lộ ra việc thuốc phiện nên đã xử lí hết giùm người này và.... Trình Hoa, cô ta biết hết tất cả việc này "

Anh không dám tin vào tai mình. Trong lòng anh chưa từng hận Trình Hoa dù cô đã từng đối xử với anh như thế nào trong quá khứ, bởi vì cô là người chi tiền để cứu sống mẹ anh

Bây giờ anh nhận ra rồi, bản thân trong quá khứ bị chơi chả khác gì một con rối