Chuông Reo Trong Nắng

Chương 53



Dương nắm chặt tay nhìn Linh bước ra phòng ăn riêng cùng một người đàn ông trung niên, không phải cậu ghen bừa, chỉ là nhìn người đàn ông đó rất thân thiết với Linh.

Cậu nhìn theo bóng lưng nhỏ gầy của Linh rồi nói.

- Điều tra người đàn ông kia giúp tôi.

Thư ký Hà hơi ho khan.

- Người đó là đạo diễn Chương Hải Thượng đó ạ. Là đạo diễn ngày mai chúng ta sẽ hợp tác.

Sợ Dương không biết, thư ký Hà lại nói thêm. Không biết tại sao dạo này tâm trạng của chủ tịch Dương càng xuống thấp hơn, xung quanh chỉ là khí dưới không độ C, đúng là khó thở quá.



Không những vậy Dương còn bắt đầu đầu tư vào phim ảnh.

Dương nheo mắt gật đầu, thư ký Hà cung kính nhìn vào máy tính bảng báo cáo.

- Ông Chương Hải Thượng là đạo diễn nổi tiếng số một của ngành điện ảnh, phim chiếu rạp luôn đứng đầu về doanh thu phòng vé. Ông ta có hai người con trai sống với vợ rất hạnh phúc. Là gia đình gia giáo bắt đầu làm đạo diễn từ năm…

- Dừng.

Mỗi một đối tác thư ký Hà đều nắm tất cả mọi chuyện của họ, Dương lạnh lùng lườm anh ta một cái.

- Tôi cũng đâu phải tìm ông ta về làm bố dượng.

Thư ký Hà lau mồ hôi, chẳng phải ngài bảo tôi điều tra sao?

Dương đứng dậy nâng khoé môi, được thôi vậy thì mai gặp.

Trong phòng nhà hàng riêng, trên bàn tròn có mấy vị đã ngồi sẵn, mấy người đó là nhà đầu tư nhỏ của phim, nhưng cũng phải bàn hợp tác.

Thủy bước vào, có một người đàn ông có lẽ là một giám đốc công ty giải trí nào đấy, ông ta đưa tay ra, Thủy hơi gật đầu chào, nhìn những con mắt không có ý tốt của mấy người này trong lòng ngột ngạt, buồn nôn, ông ta lộ ra chút khó chịu, thư ký của Thủy lập tức giơ tay ra chào hỏi.



Cô có hai thư ký một là nam phụ trách đi cùng cô xã giao, một người còn lại là nữ sẽ phụ trách sửa lại kịch bản.

Tiếp đó là ông Thượng đi vào, ông chào hỏi với mấy người trong phòng một lượt.

Một người không nhịn được hỏi.

- Nghe nói phim này có một nhà đầu tư lớn.

Ông Thượng chỉ mỉm cười thần bí nói.

- Là một vị thần chúng ta không chạm được, chắc một lát thư ký của ngài ấy sẽ đến bàn với chúng ta, dù sao mấy loại nhỏ bé như này vẫn không có hấp dẫn gì lớn để ông lớn ra mặt.

Mọi người trong phòng lập tức tò mò, người khiến ông Thượng luôn không nịnh mợ, nghiêm khắc khen như thế nhất định là tai to mặt lớn.

Thủy chỉ im lặng cau mày ngồi yên tĩnh, trong người khó chịu.

Một lát sau cánh cửa được phục vụ đẩy vào, người bước vào khiến mọi người kinh ngạc, vị này chính là chủ tịch tập đoàn sản xuất rượu vang Premier amour (viết theo tiếng Pháp là mối tình đầu), hay còn có cái tên là Ánh Dương. Cậu là một vị tỷ phú trẻ nằm trong xếp hạng thứ mười của Forbes, đứng đầu về giới kinh tế trong nước.

Bao nhiêu người muốn tìm cơ hội nịnh bợ, hợp tác nhưng ngài Dương vẫn luôn không để lộ lịch trình, cậu thanh nhã sạch sẽ, cấm dục. Mọi người đều nói cậu không có thật, thế mà hôm nay lại được gặp rồi.

Mọi người trong phòng bao gồm cả đạo diễn Thượng cũng đứng dậy bắt tay chào hỏi Dương, chỉ có Linh tay hơi run rẩy, đã hai tuần rồi kể từ ngày gặp đầu tiên ở văn phòng cô không gặp được cậu.

Vẻ ngoài vẫn bình tĩnh, thư ký Hà phía sau bận rộn đối phó với mấy người này, danh thiếp gửi tới dồn dập, còn ngài Dương vẫn bình thản, đưa tay ra với cô gái trước mặt.

Mọi người há hốc mồm, ngài Dương còn không bắt tay với bọn họ, Linh đưa tay ra vẫn là định chạm nhẹ cho có, nhưng Dương nhanh hơn, cậu nắm chặt bàn tay cô, làm động tác bắt tay bình thường, nhưng chỉ có hai người mới biết cái này là nắm tay.

Linh hơi cúi đầu giãy tay ra, Dương cũng không định làm khó cô, cô đã có gia đình rồi, trong lòng biết vậy nhưng vẫn không nhịn được muốn nắm lấy tay cô.

Dương bắt chéo chân ngồi vị trí trung tâm, xoay xoay chiếc nhẫn bạc xinh đẹp ở ngón út, chiếc nhẫn có một đoá hoa hồng, bên trong là kim cương nhỏ lấp lánh, nhẫn theo dạng của phái nữ nhưng cậu đeo vào lại rất đẹp, gương mặt hoàn mỹ đẹp đẽ, Linh không dám nhìn thẳng, chỉ sợ sẽ đắm chìm vào đó.