Chuyện Gì Thế Này? Thật Bực Mình!

Chương 26: Chương 26




Trong 3 cặp đôi Quyên – Phong, Bình – Tự, Phương – Long thì cặp Phương – Long là chưa nồng nàn nhất. Long tuy nóng nảy như thế nhưng cái level tình trường của cậu còn non nớt xa so với 2 thằng bạn thân. Long và Phương thì suốt ngày chỉ có cãi lộn với khịa nhau vì vậy khi giúp Phương uống rượu để giải rượu thì cậu không có ý đồ xấu như thằng bạn.
Có ai đã nghe câu “con trai thù dai” chưa? Có đấy, sự thật là vậy . Long cho tới giờ vẫn nhớ tới cú quýnh lúc nãy nên cậu cố gắng làm càng nhanh càng tốt. Không chần chừ cậu nốc nguyên một ngụm lớn, cúi xuống, dùng tay bóp nhẹ miệng Phương để mở miệng cô bạn này ra.
Đang ngủ ngon lành, tự dưng Phương thấy đau nơi miệng mình, lấy tay chạm lên thì cô cảm nhận được có một bàn tay của ai đó đang bóp miệng mình, vừa bực mình, vừa khó chịu, Phương cố gắng gỡ bàn tay đó ra. Nhưng xui thay, trên thế giới này, liệu có được bao nhiêu phụ nữ chân chính có thể quật ngã một người đàn ông chân chính, Phương cũng không phải là trường hợp đặc biệt, mọi cố gắng của cô đều là con số không so với chút sức lực bé tẻo tèo teo mà Long sử dụng.
Thấy người con gái trước mặt mình đã thôi vùng vẫy, Long nhanh chóng cúi người xuống, kề miệng mình vào và nhanh chóng đưa thứ chất lỏng sóng sánh đó vào miệng Phương, tay thì nâng cằm cô lên để rượu có thể chảy nhanh xuống.
“Yeah, thành công rồi, còn 1 ngụm nữa thôi” – Long vừa nghĩ như thế, chuẩn bị rời miệng Phương thì:

-Ào!!!!!!!!!
Toàn bộ phần rượu mà cậu cố công cho Phương uống đã bị cô bạn tống trả lại không thiếu một giọt, thậm chí còn nhiều hơn (ặc, ặc). Long vì bị bất ngờ nên đã đã bị sặc một cú đau đớn. Rượu nồng nồng cay cay, sặc lên cả mũi, mắt, tai, hơi rượu gần như xộc lên cả não, làm cậu choáng váng tới những 3s, 1….2….3… Tỉnh!!! Long cố gắng lấy lại thăng bằng và thở lấy hơi.
Đang yên đang lành, tự nhiên bị bóp miệng, đã vậy còn bị ép uống cái chất gì đó mà Phương không thích, từ nhỏ, Phương chỉ thích uổng rượu trái cây, cô tự mua tự làm. Vì bực quá nên cô đã cố gắng tống ngược lại thứ chất lỏng ấy cho kẻ mà cô cho là đáng ghét.
-hahaha, Phong, tao nhớ lúc nãy có thằng nào **** tao ghê lắm, thế mà bây giờ còn thê thảm hơn tao kìa, haha – Tự cười sặc sụa
-Haizz, mày làm nhanh đi, 1 phút nữa chú Phúc sẽ tới đón đó – Phong thở dài vì thằng bạn mình đã trót quên 3 nhỏ này không phải loại con gái mà tụi nó từng tiếp xúc trước đây.
Sau đó, Long đã thận trọng hơn và cũng xong, Đúng lúc chú Phúc cũng tới, lấy áo khoác của mình phủ lên người từng đứa, 3 cậu hiên ngang bế 3 cô công chúa nhỏ ra xe. Chiếc xe ngay lập tức phóng đi giữa con đường thưa dần bóng người thẳng tiến khách sạn Inter Continental trên Hai Bà Trưng.
Vừa thấy Phong bế một cô bé về, quản lí khách sạn đã hết sức giật mình. Còn chưa kịp hoàn hồn thì Tự và Long xuất hiện, trên tay ôm 2 nhỏ bạn của nó, thì quản lí bị choáng, lùi lại. Đã vậy, 3 con nhỏ này cũng rất biết lợi dụng, ôm chặt cổ 3 tên này không buông, làm ai nhìn vào cũng tưởng 3 cặp tình nhân. Hơn thế nữa, từ xưa tới giờ bộ ba ăn chơi này chưa bao giờ bế con gái về khách sạn của Phong, càng không đích thân đưa vào phòng của họ. Phục vụ phòng thì vừa ganh tị lại vừa tò mò. Phòng của Phong thì chỉ có bà ** nuôi – Lan là được vào. Bà đã nuôi lớn Phong từ nhỏ và cũng thường xuyên chăm sóc 2 cậu kia, vì thế nên 3 tên này coi bà như người trong nhà.
Phong không bao giờ cho phép bất kì phục vụ nào đặt chân vào phòng mình, duy chỉ bà Lan, tổng quản lí và 2 thằng bạn. bây giờ 3 đứa nó chính là 3 người ngoại lệ đầu tiên. 3 đứa này cần được thay đồ, trong khi bà Lan lại lớn tuổi nên nếu để một mình 3 trong phòng với 3 nhỏ này, thì 3 tên này e rằng sẽ có án mạng xảy ra. 6 mắt nhìn nhau, như chợt hiểu ý, 3 tên chụm lại, đưa một tay ra
-1,2,3 ………….. Tay trắng tay đen ………. ôi, sao trắng hết vậy – 3 thằng đồng thời hô

-Này, 3 con làm gì thế - Bà Lan hỏi
-Thì tụi nhóc này định tay trắng tay đen, đứa nào ra trước thì sẽ bế thiên thần của người đó vào cho bà thay đồ trước – Tổng quản lí chậm rãi phân tích
-Cô ta mà là thiên thần của con ak, xin thua, là ác quỷ thì đúng hơn – 3 tên lại đồng thời hét lên.
-Thôi, 3 cậu thôi cho bà nhờ. Từ xưa tới giờ, chơi cái này, có bao giờ 3 cậu tìm được người thắng chưa? – Bà Lan hỏi. 3 tên đành ngậm ngùi vì sự thực thì họ chưa bao giờ phân thắng bại chỉ qua vài lượt chơi.
-Thôi, để bà xem đứa con gái nào phản ứng mạnh mẽ nhất.
Nói xong, 8 người cùng vào phòng của Phong. Bà bảo 3 cậu đặt 3 nhỏ lên giường, trong 3 đứa thì chỉ có nó và Bình là buông tay, còn Phương không những không buông ra mà còn ôm chặt hơn.

-haha, cô bé này thương con rồi đấy Long ơi, sau này sẽ rất thú vị đây – Bà Lan nói mà làm cho Long gượng đỏ chín mặt
Cuối cùng thì cũng thay xong. 3 cậu đành đau lòng nhường 3 chiếc giường yêu quý cho 3 nhỏ ngủ và mình thì lết xác qua 3 phòng Deluxe ngủ.
Trước khi ngủ, 3 nhỏ bất chợt mỉm cười trên mội mà không biết đâu đó trong dãy lầu này, có 3 tên con trai đã chìm sâu vào giấc ngủ sau một ngày “thảm hoạ”