Chuyện Tào Lao Ở Địa Phủ

Chương 1: Điều phiền não của cựu Ngọc Hoàng



Từ thuở xa xưa, cách đây hơn hai ngàn năm trước, những con người ở trần gian mỗi lần bàn luận về chốn tiên cảnh thì ngay lập tức bọn họ đều truyền tai nhau về Thiên Đình, một nơi được che dấu bởi những đám mây trôi bồng bềnh ở trên kia... Ngọc Hoàng, tiên nữ, thần quan hay những con linh thú ở trên đó, sẽ dùng sức mạnh để trấn yểm yêu mà quỷ quái của nhân gian này. Khiến lòng mỗi người đều chỉ ước mong có thể chứng kiến những điều ấy một lần.

Nhưng mà đâu ai biết được, vị Ngọc Hoàng Lãnh Thiên Tử tại thời điểm đó, mỗi lần từ hồ Vạn Nhân nhìn xuống phía những con người không chút pháp lực sinh sống kia, liền từ trong lòng trỗi dậy một nỗi niềm buồn chán.

Ở trần gian, người người buôn bán tấp nập, tiếng hát, tiếng nói chuyện, tiếng chửi bới nhau hoàn lẫn vào bầu không khí, đặt biệt hơn Ngọc Hoàng rất thích nhìn cảnh một gia đình nhỏ sinh hoạt, khung cảnh thật yên bình làm sao.

Vì quá thích trẻ con, lại còn là Ngọc Hoàng cho nên ngài là bất tử, không bao giờ chết được. Cuộc sống ở chốn Thiên Cung nhàm chán, hết xử lí công việc rồi lại tiếp nhận thêm một số thần quan khác từ dưới trần tu luyện thành công, hóa lên đây. Thân là người đứng đầu, phải tỏ ra uy nghiêm khiến Ngọc Hoàng của chúng ta đã buồn lại càng thêm buồn.

Vì thế đến một ngày, Lãnh Thiên Tử liền dùng pháp lực của mình cùng tụ tập sinh khí của trời và đất, tại giữa hồ Quang Liên tạo ra ba đóa hoa sen pha lê lấp lánh. Mỗi ngày, người đều đặn đến đây vào lúc mọi canh ba, truyền cho chúng những đóa hoa đó một chút linh lực của mình.

Chưa đến một trăm năm sau, những hoa sen pha lê thành công chuyển hóa thành ba đứa trẻ sơ sinh, Ngọc Hoàng Lãnh Thiên Tử vừa nhìn đến chúng nó liền nhảy cẫng lên vui mừng. Những người khác ở Thiên Đình cũng hứng khởi không kém.. Chỉ vì ba Tiểu Thiên vừa xuất hiện này.

Theo thứ tự, đóa hoa sen nào thành hình đầu tiên thì sẽ thành anh cả.. Cho nên Ngọc Hoàng phấn khởi đặt cho từng đứa cái lần lượt mỗi cái tên

Anh cả là Lãnh Thiên Lăng, tiếp đến là Lãnh Thiên Phiên và em út chính là Lãnh Thiên Dạ Hiên. Ba đứa trẻ, vốn dĩ là hoa sen tồn tại ở hồ trên Thiên Đình, hấp thu nhiều linh khí, cùng pháp luật của Ngọc Hoàng Thiên Tử, cho nên sức mạnh, pháp lực cùng tài trí thông mình đều giỏi vô cùng.

Ngọc Hoàng rất tự hào về những đứa con do mình tạo ra, hằng ngày sau khi xử lí công việc xong, đều tự tay dạy chúng từ việc học cho đến việc sử dụng phép lực... Nhờ có ba tiểu thiên ân này, mà bầu không khí ở trên thiên đình bắt đầu sôi nổi , vui vẻ hơn nhiều.

Nhưng mà con cái sau khi đủ lông đủ cánh sẽ muốn làm theo ý mình., thoát khỏi sự bảo hộ của cha và mẹ, chuyện này ở trần gian xảy ra như cơm bữa, đâu đâu cũng có... Thậm chí qua hai trăm năm sau, việc này liền tiến đến, vỗ ba cái thật mạnh vào Ngọc Hoàng lúc bấy giờ, khi còn nhỏ, khen chúng nó tài giỏi, ngoan ngoãn bao nhiêu thì bây giờ chúng nó đều đã bỏ ông già này đi gần hết rồi.

Đứa con út Lãnh Thiên Dạ Hiên là người khởi xướng ra chuyện này đầu tiên, vì một lần dạo chơi dưới trần gian, thằng bé ngốc này không may lạc đường đi thẳng vào một nhà đang có người sinh con, lúc ấy nó vô tình thấy một nhóc con vừa chào đời.. Thì.. Thì liền yêu luôn, không những thế, sau khi về trời liền lập tức dọn hết áo quần, khăn gói xuống trần gian chờ thằng bé đó lớn lên, sau đó lại nhảy vào yêu đương đến già, cứ như thế mệnh sinh tử của con người kia hết sống rồi lại chết, hết chết rồi lại đầu thai bao nhiêu lần, thì Nhược Dạ vẫn luôn cùng hắn trải qua bấy nhiêu kiếp, khiến Ngọc Hoàng tức đến rụng cả nửa bộ râu.

Nhưng mà như Dạ Hiên vẫn còn ở chỗ tốt, biết sử dụng thần phép trời của mình để phù hộ cho nhân loại phía dưới, hay là trấn yểm yêu quái cũng miễn cưỡng xem là được đi, một công đôi chuyện ấy mà... Nhưng mà có một chuyện khiến Ngọc Hoàng của chung ta tức giận đến nỗi nhường chức vị lại cho con trai thứ, chỉ có thể là vì anh cả Lãnh Thiên Lăng.

Thử hỏi có ai là con trời, phép trời, lại giỏi nhất ba anh em, Ngọc Hoàng đã định sẵn trong đầu sau này sẽ để Thiên Lăng kế vị mình.

Nào ngờ vị thái tử này cũng trong một lần bắt gặp Tiểu Quỷ nhỏ nhắn được Diêm Vương đương thời nắm tay dắt đi vào Thiên Đình liền si mê, sau đó còn không màng đến địa vị mà chấp nhận phi thẳng xuống Địa Phủ âm u, kế nhiệm chức Diêm Vương ở đó, và từng bước... Từng bước thu phục được Tiểu Quỷ ngây thơ thành vợ mình .. Điều trực tiếp làm Ngọc Hoàng rụng hết cả râu = ̄ω ̄=

Nhưng mà từ ngày Lãnh Thiên Lăng xuống dưới đó, quá nhiều chuyện tào lao xảy ra đi. Nào là cải cách hệ thống, Địa Ngục bắt kịp xu hướng Trần Gian mà không ít thứ hiện đại được đưa xuống đây, số linh hồn chết tăng lên.. Không hiểu sao ai đến Địa Phủ rồi cùng chẳng muốn đầu thai nữa...

Không những thế mọi người ở trên Thiên Đình cùng với các linh hồn ở Địa Phủ đều rất thích ở dưới đây vui chơi sa đọa, hoặc đi du lich ở đây và bọn họ cùng nhau theo dõi chuyện tình đầy màu hường phấn của Diêm Vương và Tiểu Quỷ tổng đài theo từng mốc thời gian thay đổi

Địa Phủ rộng mà... Nhiều chuyện tào lao ở đây cũng không có thiếu, cùng Diêm Vương đẹp trai, Tiểu Quý ngây thơ, đám quỷ sai, một đàn linh hồn và cuộc sống sướng hơn ở trên Trần Gian xin được phép bắt đầu